Lúc này thiên phú bản thể của Phượng Tôn bắt đầu xoay chuyển hai cánh, một màn hỏa diễm mênh mông phát ra, càng ngày càng mạnh, bao trùm lấy thân thể của Nhạc Thành mà gào thét. Cảm nhận thấy khí thế kinh khung từ từ bốc lên, sắc mặt của Nhạc Thành cũng ngưng trọng đén cực độ, cấp bậc Lục tinh Đấu Thánh này rất mạnh, chỉ cần mình hơi sơ sẩy một chút thôi là sẽ bị thương nặng. Ở giữa không trung, cuộc hỗn chiến đã trở nên vô cùng hỗn loạn, cuộc giao thủ của Nhạc Thành và Phượng Tôn đều được không ít người chú ý, Nhạc gia hiện tại đã vô cùng kính nể Nhạc Thành, Nhạc Thành có thể chống lại lục tinh Đấu Thánh, loại trình độ này không ai có thể tưởng tượng được. Lúc này không còn ai không phục Nhạc Thành là tộc trưởng của Nhạc gia. Bản thể của Phượng Tôn khẽ rung lên, trong nhất thời không gian hỏa diễm xuất hiện, một tiếng gió xé lên, tạo thành một cái biển lửa, bao trùm lấy toàn thân của Nhạc Thành. Phượng Tôn cũng cảm thấy Nhạc Thành tu luyện vô cùng mau, vì vậy hắn liền đưa tay áp chế lấy Nhạc Thành. Ánh mắt của Nhạc Thành chăm chú nhìn biển lửa kia, hắn hít một hơi sâu, Âm Dương Kiếm một lần nữa được Nhạc Thành thu hồi, cảm nhận thấy một kích của Phượng Tôn, Âm Dương Kiếm cũng khó khăn mới có thể chống lại. Sắc mặt của Nhạc Thành trở nên lạnh lẽo, hắn khẽ quát: - Thái Dương Chân Hỏa. Toàn thân của Nhạc Thành bắt đầu bao trùm một mảng hỏa diễm nóng bỏng, hỏa diễm này vừa xuất hiện, ánh mắt của Phượng Tôn cũng trở nên thay đổi, bằng vào lịch duyệt của hắn dĩ nhiên là nhìn thấy ngọn lửa này lợi hại. Hỏa diễm kia xuyên thấu không gian, xuất hiện trước mặt của Nhạc Thành, biển lửa hiện tại cách Nhạc Thành chưa đến mười thước, hỏa diễm trên người của Phượng Tôn bắt đầu tăng vọt, đạt tới một trình độ vô cùng khủng bố. Bản thể của Thần Phượng Hoàng tộc dĩ nhiên là vô cùng lợi hại, trong lúc nhất thời toàn thân của Nhạc Thành được bao trùm tràn ngập hỏa diễm, khí tức bắt đầu cuồng bạo lên. Ánh mắt của Phượng Tôn hiện ra một vẻ lạnh lẽo, hai cánh tay của hắn vung lên, biển lửa bắt đầu tràn ngập vẻ quỷ dị, toàn thân của Nhạc Thành sau đó quấn quanh Thái Dương Chân Hỏa, nhiễu loạn thành một biển lửa. Hiện tại Nhạc Thành luyện hóa Thái Dương Chân Hỏa cũng đã không lâu, hỏa diễm cũng không thuần thục, nếu như hắn dùng thuần thục giống như dùng Vô Thượng Chân Hỏa thì Phượng Tôn không cách nào vây khốn được Nhạc Thành. Lúc này cho Nhạc Thành một chút thời gian thì việc chặn đánh bản thể của Phượng Tôn không phải là khó khăn, hắn có Thái Dương Chân Hỏa bao vây, lửa của Phượng Tôn không cách nào làm tổn thương được. Chẳng qua Nhạc Thành vẫn tìm cơ hội để đả thương Phượng Tôn, lúc này Nhạc Thành cảm thấy sức lực của mình bị tiêu hao quá nhiều bởi vì lúc nãy hắn đã sử dụng Hàng Long Phục Ma trận. Cho nên Nhạc Thành muốn mạo hiểm một lần sử dụng ngay Thái Dương Chân Hỏa, mặc dù không thuần thục bằng Vô Thượng Chân Hỏa nhưng Thái Dương Chân Hỏa mạnh hơn rất nhiều. Thái Dương Chân Hỏa mạnh hơn cả thiên phú bản thể của Thần Phượng Hoàng tộc. Bản thể của Phượng Tôn chăm chú nhìn vào Nhạc Thành, ánh mắt miễn cưỡng chống đỡ lại hắn, thân thể của Phượng Tôn sau đó rít gào, ngay sau đó một luồng hỏa diễm bắt đầu ngưng tụ bắn ra. - Tiểu tử, hãy xem Vạn Tiễn xuyên tâm của ta. Phượng Tôn quát lạnh một tiếng, sau đó hai cánh của hắn rung lên, mang theo một luồng phong bạo vô cùng lớn, nhanh như chớp bắn về phía Nhạc Thành. - Đáng chết, đánh phải dùng htt. Nhạc Thành thầm mắng một tiếng. - Lão già kia, bản thể của ngươi cũng giống như là một con gà núi, phải nướng lên ăn mới đúng. Đúng lúc Nhạc Thành ngưng tụ hỏa diễm thì một thanh âm non nớt vang lên từ trên bầu trời. Hai thân hình nhỏ nhắn xin xinh xuất hiện, một người là Thanh Đồng, người còn lại chính là Hồng Loan, hai cái miệng nhỏ nhắn của bọn chúng chu ra, mái tóc của Hồng Loan vung lên, toàn thân bao phủ hồng mang, vung quả đấm nhỏ về phía trước. - Khúc khích. Đồng thời thân thể nho nhỏ của Thanh Đồng cũng bắn ra thanh mang, sau đó hóa thành một luồng khí tức ngập trời. - Hai tên tiểu quỷ các ngươi muốn chết sao? Bản thể khổng lồ của Phượng Tôn nhìn thấy Thanh Đồng và Hồng Loan thì ánh mắt như độc xà, tập trung nhìn về phía bọn họ. Hồng Loan bĩu môi, quả đấm nhỏ của nó như vũ bão đánh tới, thanh âm trầm thấp không hề sợ Phượng Tôn: - Thanh Đồng nói không sai, đem con gà núi này nướng lên thì ăn nhất định mùi vị không tệ. - Ba ba, ba không có chuyện gì chứ? Thanh Đồng nhỏ nhắn xinh xinh tiến tới gần Nhạc Thành mà hỏi. - Trần Đào, Hồng Loan các ngươi giúp ta đánh con gà núi này là được rồi, chỉ là các ngươi cũng cần phải cẩn thận. Nhạc Thành cắn răng nói với Thanh Đồng và Hồng Loan, chỉ cần Thanh Đồng và Hồng Loan níu giữ Phượng Tôn một lúc là mình có thể có thời gian ngưng tụ Thái Dương Hỏa Triều. - Được rồi, ba ba con giúp cha ngăn cản hắn. Thanh Đồng gật đầu nói với Nhạc Thành: - Chỉ là cha phải nhanh lên một chút, con và Hồng Loan chỉ có thể ngăn cản hắn một hồi mà thôi. Nguồn truyện: Truyện FULL - Hừ, bằng vào hai tiểu quỷ các ngươi mà muốn níu giữ ta sao? Phượng Tôn hừ lạnh rồi đánh ra, sắc mặt từ từ trầm xuống, hỏa diễm toàn thân cũng tràn ngập hung mãnh mà ngưng tụ. - Con gà núi kia, ngươi nói nhảm thật nhiều. Hồng Loan mắng một tiếng rồi nói với Thanh Đồng ở bên cạnh: - Ta và ngươi lên, chú ý một chút. Nàng vừa dứt lời, còn chưa đợi Thanh Đồng đáp ứng thì thân thể nhỏ nhắn đã rung lên đánh về phía trước. - Con gà núi kia, ta không sợ ngươi. Hồng Loan mắng Phượng Tôn , thân thể nhỏ nhắn xinh xinh mang theo một khí tức khổng lò bắn về phía đại điểu đỏ rực. Hồng Loan đấu với Thái Dương Chân Hỏa ba nghìn năm, ngay cả Thái Dương Chân Hỏa cũng không sợ thì có gì phải e ngại bản thể của Thần Phượng Hoàng tộc. Lúc này Hồng Loan ngưng tụ một con chim đỏ khổng lồ, to lớn không dưới bản thể của Phượng Tôn. - Hồng Loan, ngươi cũng cần phải chú ý một chút. Thanh Đồng chu khuôn mặt nhỏ nhắn lên cũng hơi ngưng trọng mà đánh tới. - Ngao. Ngay lập tức Thanh Đồng cũng khôi phục thân thể Hóa Xà khổng lồ, không hề dưới bản thể của Phượng Tôn, không gian xung quanh cũng trở nên chấn động. - Cũng là ma thú sao, vậy trước hết giết các ngươi đã. Bản thể của Phượng Tôn nhìn về phía Thanh Đồng và Hồng Loan, trong mắt hiện ra vẻ nghi hoặc, sau đó hai cán rung lên, một khí tức cuồng bạo phát ra.