- Tôi tìm được kẻ đang điều tra tin tức về cậu rồi. - Sau khi lại gần Thư Hàng, Nam Hạo Mãnh, nói nhỏ.
Tống Thư Hàng thoáng giật mình:
- Năng suất thật đấy, nhanh hơn cả tôi nghĩ nữa.
Mới chỉ trong một đêm thôi mà?
- Đúng rồi, sống trong cái thời đại như vũ bão này, nếu cậu không gia tăng năng xuất thì sẽ bị thế giới đào thải. - Nam Hạo Mãnh phán cho một câu vô cùng triết lý, nhưng nhìn cái ngoại hình đô con này, ghép vào cái sự triết lý ấy lại có gì đó sai sai.
Thực ra, việc điều tra giúp Thư Hàng cũng thuận lợi ngoài dự kiến của Nam Hạo Mãnh. Hắn ta chỉ ra lệnh cho hai tên lưu manh đi tìm người Tống Thư Hàng cần, vậy mà chẳng bao lâu sau, hai tên đó đã báo tin về.
Cũng tại sau cái đêm bị Tống Thư Hàng tẩn cho bầm dập, hai người đó cũng thầm tìm hiểu thông tin về Tống Thư Hàng. Vậy nên, với những lượng tin tức cơ bản đã nắm được, họ dễ dàng nhanh chóng khoanh vùng mục tiêu.
- Là một sinh viên ở trường chúng ta, năm hai, khoa Tài Vụ, học nội trú. Phòng ký túc của kẻ đó cách đây không xa, muốn qua quan sát không? - Nam Hạo Mãnh trả lời.
Tống Thư Hàng nhíu mày, không phải người lạ mà là sinh viên trường mình sao?
Nhưng rồi hẳn ngộ ra, kẻ muốn có tình báo của mình, đương nhiên sẽ không ngu đến độ lộ mặt trực tiếp như thế? Thời thế bây giờ, chỉ cần trả tiền là có thể khiến người khác thu thập thông tin hộ mình, quá đơn giản.
Tr-uyện được d-ịch trự-c tiếp tại iREAD-Người sinh viên kia, hẳn cũng là một trong những kẻ được thuê rồi.
Được một ngày hiếm hoi Lâm Đào dậy sớm. Hai hôm nay cậu chàng vô cùng vui vẻ, sáng hôm trước có tên nhà giàu rửng mỡ, cho cậu một khoản tiền tương đương với một năm phí sinh hoạt, nhờ cậu điều tra một sinh viên ở đại học Giang Nam có tên Tống Thư Hàng.
Kẻ đó nói, con gái mình dạo này bám rịt lấy cái người tên Tống Thư Hàng đó, hắn có chút lo lắng, nên nhờ Lâm Đào điều tra chút thông tin cá nhân của cậu Tống Thư Hàng này.
Lâm Đào vừa nghe liền biết người nọ nói dối, nhưng nể mặt người ta cho mình nhiều tiền thế, thì cứ coi như là nói thật đi.
Ai mà chẳng thương tiền chứ, hơn nữa việc thu thập chút thông tin về một người cùng trường quá là đơn giản. Vậy nên, cậu nhận tiền, rồi đi kiếm cả tá tin tức về Tống Thư Hàng.
Đột nhiên được một khoản tiền may mắn như thế, hai ngày nay Lâm Đào cảm thấy vô cùng thoải mái.