Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Chương 663: Lệ Chi Tiên Tử Muốn Diễn Nữ Chính Thứ Hai!​



- Ừm, Lưu Huỳnh Tiên Tử mà không nói thì suýt nữa ta cũng quên mất. Thư Hàng thua cuộc thi máy kéo có tay cầm, còn chưa hoàn thành cái hẹn trừng phạt du hành vũ trụ một tháng với ta đâu đấy.

Bạch Tôn Giả xoa xoa cằm rồi lẩm bẩm.

Tống Thư Hàng sợ hết hồn. Chẳng lẽ ngay giây tiếp theo hắn sẽ lại bị phi kiếm dùng một lần ném piu một cái vào vũ trụ à? Hình như với tính cách của Bạch tiền bối thì ngài ấy làm được thế thật đó.

Đừng mà!

Tuy là hắn rất thích vũ trụ, trước đây hắn còn có nguyện vọng trở thành một nhân viên tàu vũ trụ đẹp trai kìa, thế nhưng bây giờ thì hắn không muốn vào vũ trụ nữa đâu.

Hơn nữa hắn đã ở Địa Hạ thành trong Thời Quang thành của Bích Thủy các hơn một tháng rồi.

Tống Thư Hàng:

- Bạch tiền bối, thực ra trên ý nghĩa nào đó thì ta đã ở vũ trụ hơn một tháng rồi! Ngài nghe tôi giải thích đi…

- Ngươi tiến vào bí cảnh loại thời gian chứ gì?

Bạch Tôn Giả cười nói.

Tống Thư Hàng:

- Hả? Bạch tiền bối, sao ngài biết?

- Bởi vì không lâu sau khi ngươi tiến vào vũ trụ, thì Vạn Lý Phi Độn phù mà ta cho ngươi đã bị kích hoạt.

Bạch Tôn Giả nói.

Bạch Tôn Giả vừa nói vừa nhắn tin trong nhóm Cửu Châu số 1:

- @Lưu Huỳnh Tiên Tử, việc Thư Hàng tiểu hữu ở trong vũ trụ một tháng đã hoàn thành rồi. Chuyện này có thể chấm dứt ở đây.

- Ồ? Thế hả?

Lưu Huỳnh Tiên Tử có vẻ rất thất vọng, bệnh rối loạn ám ảnh cưỡng chế của cô lại tái phát, Tống Thư Hàng không ở đó cho đủ một tháng thực tế thì cô lấn cấn trong lòng.

Bạch Tôn Giả cười khẽ một tiếng, rồi lấy di động ra gọi cho Khốc Lão Nhân, bảo hắn là Tống Thư Hàng đã về Địa Cầu rồi, hắn không cần phải chờ Tống Thư Hàng trong khu thí luyện trên vũ trụ nữa, có thể về được rồi. Thế nhưng Bạch Tôn Giả gọi mà không kết nối được.

Hình như Khốc Lão Nhân đang ở một nơi bị chặn tín hiệu… mà vì không biết chính xác vị trí của Khốc Lão Nhân nên cũng không thể sử dụng được pháp thuật thiên lý truyền âm.

Mà thôi, đợi một thời gian nữa rồi liên lạc với hắn sau vậy.

Bạch Tôn Giả thầm nghĩ trong lòng.

… Lúc này Khốc Lão Nhân đang kiên cường đi tới cổng lớn của Bích Thủy các để bảo vệ tương lai của hắn.

… Một lát sau, các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 nối nhau chọn lựa nhân vật của mình.

Lệ Chi Tiên Tử:

- @ Bạch Tôn Giả, để ta diễn nữ chính thư hai, cái cô nữ quỷ Linh Nhi kia được không? Không hiểu sao ta lại rất thích nhân vật nữ chính này ấy.

Bạch Tôn Giả:

- Không thành vấn đề, nếu Lệ Chi Tiên Tử có thời gian thì đến đây nhanh lên nhé, có khi chúng ta sẽ bấm máy ngay hôm nay đấy.

- Nhanh thế cơ à? Ta tới ngay đây!

Lệ Chi Tiên Tử cười hì hì rồi nói.

Tống Thư Hàng đứng một bên xoa cằm. Khi nghe thấy Lệ Chi Tiên Tử muốn diễn nữ quỷ Linh Nhi thì trong đầu hắn đột nhiên nhớ tới Diệp sư tỷ trong Bích Thủy các.

Tống Thư Hàng nghĩ đến Diệp sư tỷ là vì hắn nhớ đến một việc. Khi Đồng Quái Tiên Sư dịch dung thành Lệ Chi Tiên Tử đi vào Bích Thủy các làm khách cùng với Đậu Đậu, Diệp sư tỷ lại cảm nhận được khi tức thân thiết trên người Lệ Chi Tiên Tử. Sư tỷ hình dung khí tức này “thân thiết như là khí tức của mẹ” vậy.

Chỉ là trùng hợp thôi sao?

Lúc này, Bạch Tôn Giả lên tiếng:

- Thư Hàng, đừng ngây ra đó nữa, ghi vào đi, Lệ Chi Tiên Tử muốn diễn vai nữ chính thứ hai, Linh Nhi.

- Ngại quá, ta hơi thất thần.

Tống Thư Hàng vội vàng ghi tên Lệ Chi Tiên Tử vào danh sách diễn viên

… Nhóm Cửu Châu số 1 Lạc Trần Chân Quân:

- Để ta diễn chưởng môn Vô Vi đạo nhân của Không Vân phái đi. Hắn dẫn cả môn phái ngăn cản cuộc tập kích của thế lực tà ma thần bí, mở một đường máu trong đám tà ma để bảo vệ hạt giống tương lai của môn phái mình,

cuối cùng bị đại quân tà ma bắn vạn tiễn xuyên tâm mà chết, ta thích nhân vật này lắm luôn.

Bạch Tôn Giả:

- Được thôi.

Bắc Hà Tán Nhân:

- Không ngờ Lạc Trần đạo hữu lại thích nhân vật anh hùng bi tráng thế này đấy.

- Ha ha, có lẽ vì ngày thường ta chẳng thấy có gì quan trọng, cho nên mới thích kiểu nhân vật như thế đó.

Lạc Trần Chân Quân cười.

Minh Nguyệt Kỉ Thì Hữu:

- Để ta diễn đô đốc tà ma Tà Tướng Minh Nguyệt đã diệt Không Vân phái đi, nhân vật này có cảm giác tồn tại rất mạnh, ta nhất định phải diễn nó!

Bạch Tôn Giả:

- Được rồi, để ta bảo Thư Hàng ghi lại.

Tống Thư Hàng gật đầu rồi ghi nhân vật Tà Tướng Minh Nguyệt vào danh sách, diễn viên: Túy (?) Cư Sĩ.

Bởi vì không hiểu tại sao, hắn đột nhiên không tài nào nhớ nổi chữ (?) trong tên của Minh Nguyệt Kỉ Thì Hữu tiền bối là chữ gì.

Hắn nhớ được chữ Túy là vì mấy ngày nay say khướt suốt nên mới có ấn tượng đấy. Thôi tí nữa đi hỏi Bạch tiền bối vậy.

Lúc này trong nhóm lại có người lên tiếng:

00:00 / 03:13- Diệt Phượng Công Tử.

- Để ta diễn thần thú hộ sơn Thôn Thiên miêu của Không Vân phái đi. Nó mang theo tất cả truyền thừa của Không Vân phái, sau đó tìm thấy nhân vật chính, cuối cùng trở thành thần thú thủ hộ của nhân vật chính, ta thích nhân vật này. Với cả có thể giao vai Địa Ngục ma khuyển bên phe tà ma cho Đậu Đậu diễn được không? Trong cảnh cuối có đoạn Thôn Thiên miêu xé mười cái đầu của Địa Ngục ma khuyển rồi nuốt sống nó luôn, ta cảm thấy diễn với Đậu Đậu, ta sẽ nhập vai lắm, nhất định là sẽ diễn cực kì đặc sắc.

Bạch Tôn Giả:

- @Hoàng Sơn Chân Quân, Đậu Đậu có diễn được không? Không cần gấp lắm đâu, thời gian nó lên sàn cũng là lúc bộ phim quay gần xong rồi, chắc là không ảnh hưởng tới việc ngươi tổ chức hôn lễ cho nó chứ?

Hoàng Sơn Chân Quân:

- Được, ta đồng ý thay Đậu Đậu.

Bạch Tôn Giả:

- Thế thì quyết định vậy đi.

- Đậu Đậu à.

Tống Thư Hàng cười ha hả, Diệt Phượng tiền bối cũng sắp đến đây rồi. Lúc này thì Bạch Hạc Chân Quân cũng tìm được một nhân vật thích hợp với hắn.

- Thư Hàng, cho ta nhân vật này đi. Bạch Y Kiếm Khách của Thái Bạch Kiếm Tông, nam thứ hai, là bạn thân và bạn rượu của nhân vật chính, khi nhân vật chính rơi vào cảnh suy sút nhất vẫn ở bên âm thầm giúp đỡ và cổ vũ hắn, nhân vật này hợp với ta lắm này.

Tống Thư Hàng gật đầu, đang định ghi Bạch Hạc Chân Quân vào thì chợt nhớ ra thiết lập hoàn chỉnh của nhân vật này.

Bạch Y Kiếm Khách Phạm Bạch của Thái Bạch Kiếm Tông, (ngụy) nam thứ, bạn thân và bạn rượu của nam chính, dáng người nhỏ nhắn, diện mạo thanh tú.

Cuối cùng… lấy Cao Thăng sư huynh, rồi chết trận cùng với Cao Thăng sư huynh trong trận đại quyết chiến với tà ma.

Lật bàn!

Tình tiết quái gở gì thế này?

Dáng người nhỏ nhắn? Ôi hiểu rồi, nhân vật này được Cao Mỗ Mỗ viết ra cho bạn gái Nha Y của hắn!

Nhưng trong phim lại bắt hắn lấy Bạch Hạc Chân Quân á?

Đừng đừng đừng, hắn không thể chấp nhận vụ này được.

Thế là Tống Thư Hàng nói với Bạch Hạc Chân Quân một cách cực kì nghiêm túc:

- Không được, chân quân không thể diễn nhân vật này được.

- Vì sao?

Bạch Hạc Chân Quân hỏi ngược lại. Vất vả lắm hắn mới tìm được một nhân vật có thể làm bạn với Bạch tiền bối trong phim, dựa vào cái gì mà tiểu tử Tống Thư Hàng này không cho hắn diễn?

- Ta thấy dáng người của Bạch Hạc tiền bối không đủ nhỏ nhắn, nhân vật này để Tô thị A Thập Lục diễn là hợp nhất!

Tống Thư Hàng đề cử.

- Tiểu hữu ngốc nghếch ơi, ngươi hiểu về tộc ta quá ít rồi.

Bạch Hạc Chân Quân cười cao lãnh, thế rồi hắn xòe tung ba đôi cánh trên lưng, cả người sáng bừng lên.

Dưới ánh sáng chói lóa, thân mình hắn thay đổi, biến thành một người có dáng dấp nhỏ xinh và mặt mày thanh tú.

Trước khi tìm thấy tình yêu chân chính của cuộc đời thì tộc Bạch Hạc không chia giới tính. Cho nên sau khi tu thành hình người thì Bạch Hạc Chân Quân cũng có hai hình thái con người.

Tuy đều là hình thái trung tính, nhưng một loại là trung tính thiên về phái nam, còn một loại là trung tính thiên về phái nữ. Hình thái dáng người bé xinh này chính là hình thái thiên về phái nữ của Bạch Hạc Chân Quân.

- Hơn nữa Tô thị A Thập Lục dùng đao, ta mới luyện kiếm này. Nhân vật Bạch Y Kiếm Khách này chỉ có thể thuộc về ta thôi.

Bạch Hạc Chân Quân dùng giọng nói trong vắt êm tai nói với vẻ dương dương tự đắc.

Tống Thư Hàng thở dốc, làm sao bây giờ? Hắn phải làm thế nào mới phản bác được Bạch Hạc Chân Quân đây?

Bạch Tôn Giả gật đầu:

- Tốt lắm, quyết định thế đi.

Thế là nhân vật này được quyết định xong.

Tống Thư Hàng thề, nhất định phải ném cái nồi Cao Thăng sư huynh cho người khác diễn!

Tô thị A Thập Lục cười hì hì, cô đã chọn được một nhân vật khác. Đó là đệ tử sống sót cuối cùng của Thái Bạch Kiếm tông, Đao Vô Tích, cũng là đệ tử nữ duy nhất của môn phái này.

Nữ đệ tử chọn luyện đao trong Thái Bạch kiếm tông làm cho cô có chút đồng cảm. Trong Thiên Hà Tô thị có hơn mười loại công pháp tu chân cực phẩm, các trưởng bối cũng đề cử cho cô luyện mấy loại công pháp thích hợp với phái nữ, thế nhưng cuối cùng cô vẫn chọn luyện đao giống như A Thất.

Cứ như thế… Các nhân vật lần lượt được sắp xếp thỏa đáng.

Dù là chính diện, phản diện hay người thường thì đều có đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 nhận hết.



- Cuối cùng cũng xong.

Tống Thư Hàng cầm danh sách dài dằng dặc mà cảm thán.

- Tiếp theo chúng ta nên làm gì nhỉ?

Linh hồn diễn viên của Bạch Tôn Giả đã cháy lên hừng hực, ngài chỉ hận không thể diễn ngay lập tức thôi.

Còn chuyện học thoại thì… các tu sĩ cường đại tỏ vẻ không cần thiết. Họ chỉ cần nhìn qua một lần là nhớ kĩ trong đầu rồi, không sợ quên.

Tống Thư Hàng nghĩ ngợi một lúc rồi nói:

- Diễn viên, đạo diễn, đoàn phim đều đã xong rồi, tiếp theo chắc chỉ có mấy việc quan trọng là trang phục và bối cảnh thôi. Nói đến bối cảnh trước đi, phim mở đầu bằng việc Cao Thăng sư huynh luận võ với Lăng Dạ, thế nhưng khung cảnh đầu tiên nên quay từ cửa vào Không Vân phái trước, để lấy hình ảnh từ một môn phái tiên hiệp nhìn xuống, sau đó thu nhỏ dần lại tới đài luận võ. Dưới tình huống bình thường thì những hình ảnh này đều làm bằng kĩ xảo trên máy tính, nhưng với chúng ta thì có nên tìm một môn phái thực sự để quay không?

- Không phải phiền thế, đến luôn động phủ nghỉ mát của ta là được. Bạch Tôn Giả nói:

- Cách đây khá lâu, ta tìm thấy nơi căn cứ của một môn phái tầm trung đã bị vứt bỏ. Nơi đó phong cảnh rất đẹp, linh khí cũng sung túc, không hiểu vì sao môn phái kia lại bỏ nó. Sau khi tìm thấy nơi đó thì ta đã sửa sang lại hết, làm một động phủ để nghỉ mát, chọn nơi đó để quay cảnh đầu tiên đi.

- Sau đó lúc nào mà có trận chiến cần không gian sa mạc, thì có thể dùng Thực Tại Ảo của ta để làm bối cảnh.

Bạch Tôn Giả lại bổ sung.

Tống Thư Hàng chỉ cảm thấy khi Bạch Tôn Giả nói những lời này thì tỏa ra hào khí ngút trời.