Sự thay đổi của Hạch tâm khiến cho Tống Thư Hàng chú ý. Hắn lập tức đưa ý thức vào trong thế giới hạch tâm, nhìn hỗn độn bên ngoài đảo nhỏ.
Tống Thư Hàng cũng không thể tiến vào khu vực hỗn độn đó. Trong thế giới hạch tâm này, Tống Thư Hàng chỉ có thể hoạt động trong phạm vi đảo nhỏ mà thôi.
Tống Thư Hàng nhìn chằm chằm thứ tỏa sáng trong hỗn độ kia… quả cầu kim loại trạng thái lỏng.
Tống Thư Hàng nhịn không được hô to:
- Mợ nó!
Thứ này hắn nhìn rất quen thế?
Nó chính là thứ kim loại dạng lỏng đã từng ngược sát hắn và đệ tử Nho gia biết bao nhiêu lần trong thế giới Kim Liên của Nho gia.
Nếu không phải Tống Thư Hàng đi vào giấc mộng đúng lúc, tiếp xúc đến thiên đạo thứ ba là “Thiên Đạo rồng đốm”, chặt đứt thông đạo giữa thế giới Tà Liên với thế giới Kim Liên Nho gia thì đợt ấy hắn cũng đã đi bán muối rồi.
Nói không chừng hắn chỉ có thể dựa vào mảnh lá trúc thần kỳ trong túi thu nhỏ một tấc để sống lại.
Sau đó, Tống Thư Hàng lại tiếp xúc gián tiếp với kim loại dạng lỏng kia mấy lần. Mỗi lần đều không có chuyện tốt.
Lần tiếp xúc cuối cùngchính là gặp người kim loại dạng lỏng màu đen ở dưới lòng đất phân bộ 250 của ‘Yêu quái toàn thế giới chung tay kết thành người một nhà’.
Tống Thư Hàng đoán rất có thể quả cầu kim loại dạng lỏng màu đen ấy là phân thân gì đó của vị chúa tể Cửu U kia.
Sau khi quả cầu kim loại dạng lỏng kia xuất hiện thì lập tức bị sức mạnh tựa như thiên kiếp xóa sổ. Năng lượng còn sót lại thì hóa thành một tà thú không có thần trí.
Còn tà thú kia bị Kim Liên trong hạch tâm của Tống Thư Hàng xuất hiện, hấp thu một phần thì lập tức tự bạo.
Tống Thư Hàng vốn tưởng thứ kia tự bạo thì sẽ xong việc ngày, nào ngờ bây giờ thứ kia lại xuất hiện trong thế giới hạch tâm của hắn!
Đúng thật là một cảm giác thật đờ mờ!
Tống Thư Hàng thầm nghĩ, nếu hạch tâm kim loại dạng lỏng này có liên quan tới vị chúa tể thế giới Cửu U kia thì tình cảnh của mình không ổn chút nào.
Đặc biệt là lúc đó nó còn nhìn về phía hư không hô to “hợp thể, hợp thể mau!”
Cơ thể của hắn sẽ không bị cướp mất đấy chứ?
Tống Thư Hàng lẩm bẩm:
- Bình tĩnh, trước tiên phải tỉnh táo cái đã.
Tại sao thứ này sẽ xuất hiện trong cơ thể hắn chứ?
Chẳng lẽ là khi người kim loại lỏng màu đen kia biến thành tà thú, bị Kim Liên hấp thu một phần rồi tự bạo, thì nó đã nhân vụ nổ đó lặng lẽ chui vào trong thế giới hạch tâm của hắn ư? Hay là do hạt sen Tà Liên kia? Hoặc do cả hai kết hợp tạo thành đây?
Tống Thư Hàng chỉ vào đoàn kim loại lỏng kia rồi hỏi:
- Hạch tâm, có thể hấp thu thứ kia được không?
Thế giới hạch tâm tiếp thu mệnh lệnh Tống Thư Hàng, hơn mười vạn sợi rễ vươn từ trên đảo nhỏ ra, chui vào đoàn kim loại lỏng.
Lạch cạch!
Mười vạn sợi rễ ra sức hút lấy hút để đoàn kim loại dạng lỏng trong hỗn độn kia.
Giống như khi uống đồ uống bằng ống hút vậy, chưa đến mười giây thì khối chất lỏng kim loại nho nhỏ đó đã bị xúc tu vươn tới từ trên đảo nhỏ hút sạch sành sanh.
Tống Thư Hàng thấy thế thì lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần là vật có thể bị hạch tâm hấp thu thì sẽ không có vấn đề gì hết. Dù cho đối phương có là chúa tể Cửu U đi chăng nữa, chỉ cần có thể bị hấp thu tiêu hóa thì cuối cùng đều sẽ biến thành chất dinh dưỡng của thế giới hạch tâm mà thôi.
Lúc Tống Thư Hàng nghĩ vậy thì đảo nhỏ trong thế giới hạch tâm đột nhiên chấn động. Tuy nó hấp thu được đám chất lỏng kim loại kia nhưng lại không tiêu hóa được.
Sau khi chấn động mạnh hai cái, đoàn kim loại dạng lỏng ấy lại bị đảo nhỏ thải ra ngoài.
Tống Thư Hàng nghẹn họng:
- Thứ này là nấm kim châm à?
Nấm kim châm, tên khoa học là Flammulina velutipes, tên tiếng Anh là Enoki Mushrooms. Nó còn có ngoại hiệu là See you tomorrow, ý là ‘Ngày mai gặp lại’.
Sau khi ăn thứ này, bộ dạng lúc ăn thế nào thì khi thải ra cũng y như thế. Hôm nay gặp nó một lần, ngày mai vẫn có thể đụng nó cú nữa.
Tống Thư Hàng lại hỏi:
- Không thể tiêu hóa được nó ư?
Thế giới hạch tâm hơi chấn động…
Nó không thể hấp thu quả cầu kim loại dạng lỏng kia. Ít nhất thì hiện tại vẫn không được. Ăn vào như thế nào thì thải ra như thế đó.
Rồi teo!
Dù là ai đi chăng nữa, nếu trong cơ thể có một kẻ thù không thể bị mình khống chế thì cũng chẳng vui vẻ nổi.
Hay là đi gặp Bạch tiền bối two nhỉ?
Bạch tiền bối two là tử địch của quả cầu kim loại dạng lỏng kia, không chừng ngài ấy biết cách xử lý thứ này thì sao?
Đang lúc Tống Thư Hàng đau khổ nhăn nhó thì đảo nhỏ lại vươn xúc tua… À không, là sợi rễ!
Nói cho đúng thì những sợi đó không phải là xúc tua mà là rễ hoa sen. Xúc tua và rễ là hai thứ hoàn toàn khác nhau, tuyệt đối không thể nhập làm một.
Mấy chục vạn sợi rễ lại đâm vào trên quả cầu kim loại dạng lỏng trong hỗn độn. Nhưng lần này thế giới hạch tâm lại không hấp thu toàn bộ nó mà chỉ hấp thu chưa tới một phần mười, sau đó lập tức rút hết rễ về.
Nếu không thể ăn hết cả cục kia một lần thì ăn ít một chút, biết đâu sẽ dễ tiêu hóa hơn chăng?
Hình như gần đây thần trí hạch lại tăng lên không ít.
Khi hạch tâm hấp thu một phần mười kim loại dạng lỏng kia vào cơ thể thì đảo nhỏ lại chấn động dữ dội lần nữa.
Thật đáng tiếc, vẫn tiêu hóa không được.
Sau đó, một phần mười kim loại dang lỏng kia lại bị hạch tâm thải ra ngoài. Nhưng vị trí thải lần này lại đổi.
Vốn kim loại dạng lỏng không thể hấp thu được sẽ bị thải thẳng vào không gian hỗn độn. Nhưng lúc này, một phần mười lượng kim loại kia lại bị thải ở trên đảo nhỏ.
Tống Thư Hàng: “…”
Tống Thư Hàng nhìn một phần mười lượng kim loại dạng lỏng bị thải ra kia đang nhanh chóng gom lại thành hình cầu, trong lòng chợt có suy nghĩ.
Thứ này vẫn luôn ở trong hỗn độn, Tống Thư Hàng nhìn thấy nó nhưng lại không động được vào nó. Nhưng bây giờ nó bị thải ở trên đảo nhỏ, ít nhất Tống Thư Hàng sẽ không bị động như trước nữa!
Tống Thư Hàng trầm giọng nói:
- Hạch tâm, mang bản thể của ta tiến vào!
Thể ý thức của Tống Thư Hàng không làm gì được thứ này, cho nên phải mang bản thể tiến vào. Tuy bản thể tiến vào rất nguy hiểm, nhưng dù sao cũng tốt hơn nuôi một khối cầu kim loại dạng lỏng ở thế giới hạch tâm trong tâm khiếu nhiều.
…
Xoẹt!
Bản thể của Tống Thư Hàng lập tức bước lên đảo nhỏ do hạch tâm thế giới biến thành.
Một phần mười kim loại dạng lỏng bị thải ra kia đã hóa thành hình cầu lẳng lặng lơ lửng trên đảo nhỏ. Nó vẫn không nhúc nhích, giống như mình là một vật chết vậy.
- Tiếp theo phải thử các loại thủ đoạn của ta, xem thử có loại nào giải quyết được thứ này không.
Trong những bảo vật Tống Thư Hàng mang trên người có kinh văn của Thánh Nhân Nho gia, bản thân hắn lại tu luyện Kim Cương Phục Ma Quyền, đều là thủ đoạn nhằm vào tà ma Cửu U, tất cả đều có thể thử xem.
Đúng lúc Tống Thư Hàng chuẩn bị hành động thì hắn đột nhiên cảm thấy quần áo của mình bị kéo căng.
Tống Thư Hàng xoay đầu lại, phát hiện Bạch Tôn Giả đang mỉm cười đứng phía sau mình.
Tống Thư Hàng kinh ngạc:
- Trời đất! Tại sao Bạch tiền bối ngài cũng vào đây được thế?
Bạch Tôn Giả đáp:
- Nơi này chính là hạch tâm thế giới của ngươi à? Cũng khá đấy. Ban nãy đang luận đạo thì ta đột nhiên cảm giác có lực lượng không gian dao động ở bên cạnh. Ta còn tưởng ngươi lại bị cuốn vào không gian lôi đài kỳ quái gì đó cho nên lập tức tóm lấy người ngươi. Tiếp theo chẳng hiểu sao ta cũng bị đưa vào thế giới này.
Khi nói chuyện, ánh mắt Bạch Tôn Giả dừng lại trên đoàn chất lỏng kim loại trước mặt Tống Thư Hàng kia, chợt nhíu mày nói:
- Đây là thứ gì thế? Nó khiến ta cảm thấy là lạ.
Tống Thư Hàng đáp:
- Có lẽ là thứ linh tinh gì đó như phân thân của chúa tể Cửu U. Ta còn chưa thể xác định được nó là thứ gì.
Bạch Tôn Giả hỏi:
- Quả nhiên không phải thứ tốt lành gì. Tại sao thứ này lại ở trong thế giới hạch tâm của ngươi thế?
Tống Thư Hàng cười khổ một tiếng, sau đó nói hai loại phán đoán của mình cho Bạch Tôn Giả nghe.
Bạch Tôn Giả bèn hỏi:
- Ngươi có thể xử lý thứ này không?
- Phải thử xem trước đã, nếu thật không làm được gì nó thì ta chỉ có thể tìm một chỗ nào đó, nghĩ cách chuyển nó ra khỏi đây. Thứ này ở lại thế giới hạch tâm trong tâm khiếu của ta chẳng khác nào một quả bom hẹn giờ, có thể nổ tung bất cứ lúc nào. Không giải quyết nó thì ta không thể yên lòng được.
Tống Thư Hàng nói xong thì lập tức lấy kinh văn Thánh Nhân trong ngực áo ra, nhắm vào đoàn kim loại dạng lỏng trước mặt.
Kinh văn Thánh Nhân rất mẫn cảm với tà ma và năng lượng thế giới Cửu U. Chỉ cần cảm ứng được năng lượng hoặc tà ma của thế giới Cửu U, Tống Thư Hàng lấy nó ra thì nó sẽ lập tức chủ động xông lên trấn áp.
Nhưng lần này lại rất lạ!
Kinh văn Thánh Nhân không hề có chút phản ứng nào với vật thể trước mặt, giống như thứ đó không hề tồn tại vậy.
- Để ta thử xem sao!
Bạch Tôn Giả nói xong thì lập tức đưa tay quăng một đạo pháp thuật về phía quả cầu kim loại dạng lỏng kia.
Bạch Tôn Giả tung pháp thuật Hóa Cát mình rành nhất ra.
Rầm rầm
Vật kia ăn một đòn chính diện của Bạch Tôn Giả, hóa thành vô số hạt cát rơi xuống dưới.
Tống Thư Hàng kinh ngạc:
- Giải quyết xong rồi ư?
Nhưng Bạch Tôn Giả lại lắc lắc đầu.
Ngay sau đó, vô số hạt cát kia lại tụ về với nhau, nhanh chóng quay về hình dạng ban đầu và bay lơ lửng lên không trung.
Lúc này, Diệp Tư mới chui ra rồi nói:
- Hay là thử cách siêu độ thử xem? Ta vẫn cứ cảm thấy vật này giống như vong hồn vậyrồi nói không chừng có thể siêu độ được nó đấy.
Tống Thư Hàng nghe vậy thì lập tức nhắm mắt mặc niệm Địa Tạng Độ Hồn Kinh. Sau đó dùng cách siêu độ, giơ tay điểm nhẹ về phía vật thể trước mặt.
Lúc Tống Thư Hàng niệm Địa Tạng Độ Hồn Kinh, mỹ nhân rắn công đức cũng xuất hiện sau lưng hắn.
Khi Tống Thư Hàng bắt đầu siêu độ, quả cầu kim loại dạng lỏng kia rốt cục có phản ứng. Nó bắt đầu kháng cự Tống Thư Hàng siêu độ.
Bạch Tôn Giả:
- Được rồi, Thư Hàng ngươi cố gắng thêm chút nữa đi.
Tống Thư Hàng lập tức tăng nhanh tốc độ niệm Địa Tạng Độ Hồn Kinh. Vật đó chấn động thật mạnh rồi bỗng di chuyển. Dường như nó muốn bỏ trốn.
Đúng lúc này, mỹ nhân rắn công đức phía sau Tống Thư Hàng đột nhiên ra tay. Tốc độ của ra tay của cô nhanh như chớp, thoắt cái đã tóm được khối kim loại lỏng kia lại. Sau đó, cô cầm thứ này, đập vào trong ngực mình một cái bốp.