Lực độ cỡ này là khá lớn, với thể chất của Tống Thư Hàng bây giờ mà còn thấy đau. Không hổ là chuyên gia đánh xáp lá cà trong linh thú ư?
Quan trọng hơn nữa là nó còn là trẻ con đó! Mới chui ra khỏi trứng chẳng bao lâu mà đã khỏe như vâm thế này.
Nếu như nó lớn thêm chút nữa thì khi làm nũng sẽ đáng sợ cỡ nào đây?
Nghe nói chuột túi trưởng thành thì cao hơn 1m6, thể trọng hơn 100kg, cái đuôi quất một phát là có thể đánh chết một người trưởng thành! Nếu con nào to to thì có khi sẽ cao hơn 2m, cơ bắp cuồn cuộn luôn.
Có được cái bản mạnh dễ cưng, lại có cơ thể cường tráng là sinh vật gì nào? Là Na Tra ư?
Không, không phải đâu, là chuột túi!
Đây mới chỉ là chuột túi bình thường bên Úc thôi mà đã có thể tạo thành sát khí cỡ này rồi. Con linh thú của Bạch tiền bối còn phát triển kinh hồn hơn nữa cơ!
Đừng nói là 2m, cho dù nó cao tới 10m thì Tống Thư Hàng cũng không bất ngờ đâu.
Hơn nữa, nếu nó dã được gọi là chuyên gia đánh giáp lá cà trong giới linh thú, dù hôm nay trông cưng cưng ngu ngu thế thôi, tương lai nó có một cơ thể khoa trương thì cũng là chuyện thường.
Đến lúc đó, một con chuột túi có thể cao hơn 10m, nhìn thấy chủ nhân thì vui vẻ kêu to, sau đó làm nũng với chủ nhân của nó.
Cách làm nũng số 1: Quất ngang một đuôi tới đánh thẳng lên người chủ nhân. Chủ nhân hét thảm, bị đánh bay mất xác!
Cách làm nũng số 2: Sau khi chuột túi thấy chủ nhân, vui vẻ nhảy tới, sau đó nó dùng cái đuôi to tổ chảng chống người dậy, hai chân đạp cho chủ nhân một phát! Chủ nhân bẹp ruột tèo luôn.
Đây là thú cưng đáng sợ cỡ nào chứ!
May mà nó là thú cưng của Bạch tiền bối, với thực lực của Bạch tiền bối, cho dù bị nó quất cho một đuôi thì nhất định vẫn sẽ khỏe re thôi.
Mà lúc này, sau khi con Cách Đấu Thú kia tung hơn mười cú vô ảnh cước với Tống Thư Hàng xong thì mới thấy mỹ mãn. Nó kêu vài tiếng với Tống Thư Hàng để bày tỏ lòng thân thiết.
Sau đó nó lại hí hửng nhảy tới bên cạnh Bạch tiền bối, đưa đầu của mình ra với Bạch tiền bối.
Bạch tiền bối giơ tay sờ đầu nó, lại xoa nhẹ cái sừng nhỏ của nó, con Cách Đấu Thú chuột túi phát ra tiếng kêu vui sướng.
Tống Thư Hàng:...
Tại sao, tại sao kiểu làm nũng của mày với Bạch tiền bối bình thường là thế mà lại dùng đuôi với chân để làm nũng với tao hả?
Mày nhìn mặt mà chơi à!
Tuyệt vọng, hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng với cái thể giới chỉ nhìn mặt này rồi.
- Lạ thật, sao nó lại đánh ngươi thế nhỉ?
Bạch Tôn Giả nghi hoặc hỏi, nhưng hình như con Cách Đấu Thú này không hề có ác ý gì với Tống Thư Hàng mà.
Lúc đạp Tống Thư Hàng, nó còn liên tục nịnh nọt Tống Thư Hàng nữa kìa.
- Trong tài liệu của hệ thống nuôi dưỡng thần thú có nói, đây là một kiểu làm nũng của Cách Đấu Thú đối với chủ nhân. Thấy chủ nhân thì nó có thể sẽ dùng đuôi với chân để tiếp xúc thân mật với chủ nhân để làm nũng.
Khóe miệng của Tống Thư Hàng co giật, đáp lại.
Lại nói, Như Hỏa tiền bối à. Tài liệu ngài nhận được thật sự không có vấn đề đấy chứ? Đây là cách làm nũng chứ không phải chỉ số bạo lực dư thừa trong người của Cách Đấu Thú gây ra ư?
- Cách làm nũng ư? Kiểu làm nũng này đúng là lạ thật.
Bạch tiền bối lại véo nhẹ cái sừng nhỏ trên đầu Cách Đấu Thú.
Cách Đấu Thú hạnh phúc lắc lư đầu, phát ra tiếng kêu ư ử vô cùng đáng yêu.
Tống Thư Hàng:...
Chết tiệt, nếu đã có kiểu làm nũng bình thường này rồi thì lần sau hãy dùng nó với ta đi!
- Lại nói, nên cho nó ăn cái gì nhỉ?
Bạch tiền bối lại hỏi.
- Trong giám định thuật có nói, cứ dùng đồ ăn cho thú cưng nhất phẩm bình thường là được.
Tống Thư Hàng đáp.
- Ta không có thức ăn thú cưng.
Bạch Tôn Giả nói.
- Ta cũng không có, nhưng hệ thống vừa mới đưa một phối phương thức ăn cho thú cưng nhất phẩm này, hay là chúng ta tự làm thử xem?
Tống Thư Hàng đề nghị.
- Làm thức ăn cho thú cưng ư? Thế thì phiền lắm, đi mua cho rồi. Để ta tìm Dược Sư đạo hữu hỏi thử xem, hắn có thu thập đủ loại dược liệu kỳ quái, nói không chừng sẽ có thức ăn cho thú cưng đấy.
Bạch Tôn Giả nói.
Thế là Bạch Tôn Giả lại gọi điện thoại cho Dược Sư.
- Alo, Bạch tiền bối à, có chuyện gì thế?
Giọng của Dược Sư nghe như đang thở dốc.
- Dược Sư đạo hữu, ngươi đang tu luyện đấy à?
Bạch Tôn Giả hỏi.
- Ừ, đang vận động, tốn không ít thể lực.
Dược Sư thở gấp.
- Được rồi, thế ta nói thẳng luôn, ngươi có bán thức ăn cho thú cưng không?
Bạch Tôn Giả hỏi thẳng.
- Gì cơ? thức ăn cho thú cưng á? Ngại quá Bạch tiền bối, hộc hộc, ta không có bán thứ này. Hay là ngài hỏi Hoàng Sơn tiền bối xem? Hắn có nuôi Đậu Đậu đấy thôi, nói không chừng Hoàng Sơn tiền bối sẽ có thức ăn cho thú cưng đấy.
Dược Sư nói.
Dù sao thì hắn chỉ là Dược Sư thôi chứ có phải bác sỹ thú y đâu.
- Được rồi, ta hiểu rồi. Cảm ơn Dược Sư đạo hữu nhé.
Tống Thư Hàng thấy vậy bèn hỏi.- À, ta đang nghĩ sang năm phải chuẩn bị một bao lì xì lớn cho Dược Sư đạo hữu rồi.
Bạch Tôn Giả nói.
Tống Thư Hàng:?????
- Không có gì, đừng nói cái này nữa. Chúng ta xem phối phương thức ăn cho thú cưng này đi.
Bạch Tôn Giả nói.
- Ơ? Không hỏi Hoàng Sơn tiền bối ư?
Tống Thư Hàng hỏi lại.
- Không cần hỏi nữa, ngươi có thấy Đậu Đậu ăn thức ăn cho thú cưng bao giờ chưa? Hoàng Sơn Chân Quân cưng chìu Đậu Đậu lắm, toàn cho nó ăn đồ ngon, thậm chí còn mời cả tiên trù riêng lo ăn uống cho nó. Nên chỗ Hoàng Sơn Chân Quân không thể nào có thức ăn cho thú cưng được.
Bạch Tôn Giả cười nói.
- Cũng đúng nhỉ.
Tống Thư Hàng gật đầu.
Lúc trước gặp Đậu Đậu nó còn tố cáo Hoàng Sơn Chân Quân không cho nó ăn thức ăn cho chó. Cuối cùng nó còn lên mạng ở nhà Tống Thư Hàng, đặt mua một đống thức ăn cho chó đủ vị về.
[Hoàng Sơn đúng là đồ ngốcm nào có con chó nào lại không ăn thức ăn cho chó chứ? - Đậu Đậu]
Tống Thư Hàng lấy giấy bút ra khỏi vòng tay không gian, kể từ sau khi có pháp khí không gian xong thì đồ dùng học tập với sách vở của hắn đều được nhét vào bên trong.
Sau đó, Tống Thư Hàng viết phối phương thức ăn cho thú cưng trong hệ thống nuôi dưỡng thần thú ra, đưa cho Bạch Tôn Giả.
Bạch tiền bối cầm lấy phối phương xem sơ qua:
- Tốt lắm, đều là những tài liệu bình thường, thu thập cũng không khó... À, đúng rồi, có lẽ trong bảo khố của ta có những thứ này đấy. gg, ngươi chờ một chút, ta vào trong bảo khố tìm thử xem.
Không đợi Tống Thư Hàng trả lời thì Bạch Tôn Giả đã vèo một cái biến mất tiêu, để lại Tống Thư Hàng đứng bơ vơ trong gió với Cách Đấu Thú.
Tống Thư Hàng nhìn con Cách Đấu Thú chuột túi cách đó không xa.
Một người một thú thâm tìn nhìn nhau.
Đôi mắt trong veo như bảo thạch của Cách Đấu Thú lộ ra vẻ lấy lòng, sau đó nó lại nhảy tưng tưng tới bên cạnh Tống Thư Hàng.
Cong đuôi quất bốp bốp bốp.
Lại đùng duôi chống người dậy, hai chân liên tục đạp vào đùi Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng thầm thở dài:
- Bi kịch mà...
Hắn tuyệt đối không thừa nhận cái này là làm nũng, đây rõ ràng là tấn công mà. Lúc này không phải mỹ nhân rắn công đức lẽ ra nên xuất hiện bảo vệ hắn ư?
Tống Thư Hàng ý niệm chợt động, mỹ nhân rắn công đức lập tức chui ra từ trên người hắn.
Sau đó, mỹ nhân rắn công đức ngồi xổm xuống nhìn Cách Đấu Thú chuột túi kia.
Chuột túi cũng nhìn mỹ nhân rắn công đức.
Hai người nhìn nhau một lúc.
Sau đó, mỹ nhân rắn công đức vươn tay ra sờ đầu chuột túi.
Chuột túi kêu ư ử làm nũng, cọ đầu nhỏ trong lòng bàn tay của mỹ nhân rắn công đức đầy hạnh phúc.
Tống Thư Hàng:...
Cái thứ này chắc chắn là nhìn mặt làm nũng!!
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Mấy phút sau.
Bạch Tôn Giả vẫn chưa về, bảo khố của hắn quá lớn, muốn tìm một vài món đồ cũng phải đào tung cả bảo khố lên, đây cũng là một dạng đau đầu hạnh phúc.
Mỹ nhân rắn công đức ngồi một bên chơi với Cách Đấu Thú chuột túi.
Tống Thư Hàng ngồi không chán quá nên lại đeo cặp kính mắt kia lên, bắt đầu dựa theo nhắc nhở của hệ thống, dùng kỹ xảo ấp trứng căn bản, bắt đầu ấp trứng của Kiếm Cổ Vô Hình.
Trong sự chỉ dẫn của hệ thống nuôi dưỡng thần thú, Tống Thư Hàng cẩn thận đặt trứng của kiếm cổ vào trong một cái hộp nhỏ, cũng chính là cái hộp mà trước kia Bạch tiền bối dùng để ấp trứng của Cách Đấu Thú, Tống Thư Hàng thuận tay lấy ra dùng luôn.
Cuối cùng, Tống Thư Hàng thành công ngưng tụ ra được ấn ký ấp trứng trên cái hộp nhỏ đó.
Qúa trình ấp trứng linh thú rất nhanh, linh thú có phẩm cấp càng thấp thì tốc độ càng nhanh.
Kiếm Cổ Vô Hình là linh thú loại cổ chừng tứ phẩm hoặc ngũ phẩm, chắc là thời gian ấp sẽ hơi lâu đấy nhỉ?
Đúng lúc này, bên trong hộp lại vang lên động tĩnh.
Ấp ra nhanh thế ư?
Bên trong hộp phát ra tiếng trứng nứt răng rắc.
Tống Thư Hàng giơ tay mở hộp ra, quả nhiên vỏ trứng đã vỡ ra, trong đó có một lưỡi dao sắc bén dạng năng lượng đâm rách vỏ trứng.
- Đúng rồi, Kiếm Cổ Vô Hình vô cùng sắc bén, chuyện phá vỏ trứng này nó cũng có ưu thế hơn hẳn linh thú khác, chẳng trách nó lại ra nhanh thế.
Tống Thư Hàng nghĩ thầm.
Tiếp theo, một tay cầm ấn ký linh thú, Tống Thư Hàng thông qua mắt kính giám định con Kiếm Cổ Vô Hình này.
[Hoàn thành niệm vụ tân thủ, phát phần thưởng nhiệm vụ tân thủ.]
[Phần thưởng tân thủ: Có thể giám định số liệu của linh thú X1 lần không đếm xỉa đến trình độ, có thể cung cấp phương án bồi dưỡng linh thú X1 không đếm xỉa đến trình độ.]
Tốt lắm, phần thưởng tân thủ kia vẫn còn!
[Linh thú biến dị: Vô Hình Đao Cổ, cổ trùng có được huyết mạch linh thú. Phẩm cấp: Không. Đây vốn là thể biến dị của Kiếm Cổ Vô Hình ngũ phẩm, phẩm giai cụ thể không cách nào xác định được, trong quá trình nuôi dưỡng của chủ nahan có thể quyết định sự phát triển của Đao Cổ Vô Hình, cuối cùng bồi dưỡng được Đao Cổ Vô Hình khác cảnh giới. Vô cùng sắc bén, còn cứng rắn hơn cả bảo binh bình thường, kí chủ giữ nó thì có thể dùng như đao. Ban đầu dùng thức ăn cho thú cưng cấp một bình thường để nuôi là được, nếu như phối hợp với đao khí và đao ý dể nuôi thì sẽ có hiệu quả tốt hơn.]
Tống Thư Hàng:....
Đao Cổ Vô Hình ư?
Đao cổ là cái gì đây, là Kiếm Cổ Vô Hình dậy thì thất bại ư?
Đúng lúc này, con Đao Cổ Vô Hình mới sinh ra kia lắc mình, bay ra khỏi vỏ trứng. Đồng thời thân thể của nó cũng dần biến thành trong suốt, bắt đầu tiến vào hình thức vô hình mà cả tu sĩ cũng không thấy được.
[Nhắc nhỏ: Cách nuôi dưỡng Đao Cổ Vô Hình, xin cầm ấn ký linh thú trong tay, vận chuyển Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công đánh mạnh lên người Đao Cổ Vô Hình trước khi nó trở nên trong suốt hoàn toàn, sẽ nhận được kinh hỉ bất ngờ.]
Tống Thư Hàng:...
Cách nuôi dưỡng này... Không lẫn đi đâu được, Như Hỏa Tôn Gỉa chắc chắn có quan hệ với Tam Thập Tam Thú Thần Tông.