Tu Chân Thế Giới

Chương 105: Ma văn yêu hạch



Tả Mạc có chút sợ sệt nhìn vào các loại linh thảo cùng nhứ thứ kỳ quái xắp xếp trước mặt. Ví như tro còn lại khi đốt ba sợ râu tóc của thiên la yêu được chế thành hương dây, một bình máu nhỏ của khổ cưu ma, dứu ma đảm hôi thối…

Những thứ này hắn căn cứ theo Bồ yêu phân phó mua tới, hắn cơ hồ chạy khắp Đông Phù, còn chuyên môn tìm tới Hà Dung mới gom đủ. Những thứ kỳ quái này già cả cực đắt, một ngàn viên tinh thạch cấp 3 tiêu sạch sẽ. Bồ yêu lần này rộng rãi thần kỳ, chủ động bỏ ra tinh thạch.

Những thứ kỳ quái này, đều là một chút bộ vị trên thân yêu ma. Liệp yêu giả nếu không có kỹ nghệ cao siêu để nhanh chóng phân cắt yêu ma, các bộ phận hữu dụng sẽ nhanh chóng bị phân giải. Thân thể yêu ma do rất giàu linh khí mà có rất nhiều chỗ thần kỳ, bởi thế được sử dụng trong luyện đan, luyện khí. Nội tang máu thịt của yêu ma có thể nhập đan, da của yêu ma cứng cỏi dị thường, là tài liệu phi thường tốt để luyện chế linh giáp, mà nanh vuốt của chúng nó dùng luyện chế phi kiếm pháp bảo, cũng là thượng phẩm.

Vài ngàn năm nay, hoạt dộng săn yêu hưng thịnh không suy, trừ thù hận, càng nhiều là vì lợi ích thúc dục.

Chẳng qua, phong hiểm khi săn yêu quá lớn, mà thu hoạch không nhiều, thế là, nuôi dưỡng linh thú bắt đầu lưu hành. Tư chất linh thú không cách nào so sánh với yêu ma, phân giải linh thú được đến nguyên liệu phẩm giai cũng không cao, nhưng số lượng nhiều, giá thành thấp rẻ. Ngay cả môn phái nhỏ như Vô Không kiếm môn đều có nơi chuyên môn nuôi dưỡng, có thể tưởng tượng ra việc nuôi dưỡng linh thú phổ biến cỡ nào.

Yêu cầu của Bồ yêu với tài liệu là rất cao, tất cả đều phải xuất từ yêu ma, mà không phải linh thú. Đây cũng là vì cái gì giá cả đắt đỏ, chỉ cần tài liệu liên quan tới yêu ma, đều không rẻ.

Nhưng là…

Tả Mạc nhìn vòa các thứ kỳ quái rực rỡ ngổn ngang trên bàn, tâm lý ngứa ngáy. Hắn cảm giác như sắp tham gia vào một lần cử hành ác ma tế tự, mà những thứ kỳ quái này, như là tế phẩm sống. Hắn ngày thường nghiên cứu phù trận, tâm pháp, cũng không có đáng sợ như vậy.

"Không có thứ quá tốt, chỉ tạm được." Bồ yêu có chút không hài lòng: "Những thứ này, chỉ miễn cưỡng đủ luyện thành ma văn cấp thấp nhất."

"Ma văn? Đó là thứ gì?" Tả Mạc nén chặt lòng sợ hãi.

"Giải thích rất phiền hà." Bồ yêu cầm lấy các loại tài liệu, một mặt kiểm tra, một mặt nói: "Ngươi có thể hiểu chúng là một loại phù trận, phù trận trời sinh. Máu thịt, da lông, tinh khí, kết hợp thành phù trận. Hừ hừ, tu giả muốn phá giải ảo diệu trong đó, nhưng huyền cơ trong đó nào có dễ phá giải."

"Vậy ngươi hiện tại muốn làm gif?"

"Không cần quá ngu, vấn đề đơn giản như vậy còn hỏi ta?" Bồ yêu nhìn Tả Mạc như đang nhìn một kẻ ngu ngốc: "Đương nhiên làm cho ngươi một cái ma văn."

"Làm mọt cái ma văn? Ma văn có thể làm sao? Chẳng phải ngươi nói không người nào cso thể phá giải sao?" Tả Mạc vô cùng kinh ngạc.

"Bọn họ không thể, không có nghĩa ta không thể." Bồ yêu hừ lạnh, tự phụ nói: "Năm đó.." Hắn đột nhiên ý thức được cái gì, ngậm miệng không nói.

Bồ yêu không muốn nói, Tả Mạc dù rất hiếu kỳ, nhưng cũng không hỏi, chỉ vào một chồng linh thảo khác hỏi: "Những linh thảo này thì sao? Cũng dùng làm ma văn sao?" nguyên liệu trên bàn phân thành hai đống, một đống linh thảo, một đống là nội tạng yêu ma.

"Đó là một thứ khác thêm vào cho ngươi." Bồ yêu cười he he: "thứ rất thú vị."

"A." Tả Mạc cái hiểu cái không gật gật đầu, đột nhiên, hắn thấy mí mắt thạt nặng, buồn ngủ…

"Không được quên."

"Chết cũng không thể quên."

Chính mình đang nằm mộng. Tả Mạc than nhẹ một tiếng, hắn như một kẻ bàng quan lãnh tĩnh, nhìn vào mộng cảnh của mình. Hắn biết nói gì cũng vô ích, nói gì cũng không ai hồi đáp, hoặc là, mộng cảnh này chỉ muốn ném cho mình một vấn đề.

Hắn đang chờ tỉnh lại.

Khi hắn mở mắt, hắn nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ của Bồ yêu.

"Hoan nghênh tỉnh lại." Bồ yêu cười, có chút ẩn ý.

Tả Mạc ngồi dậy, vừa động, lập tức vô cùng đau đớn, toàn thân mỗi bộ vị như bị thương, hắn ngửi được mùi máu tanh nống trong không khí.

"Thành công?" Tả Mạc bị thanh âm của mình dọa nhảy cẩng lên, lập tức nghẽn lời.

"Thành công? Thứ rác rưởi này thực không nên dùng hai chữ cao quý như vậy. Chẳng qua cũng hết cách, ai kêu ngươi nghèo như vậy, thù lao của ta, ngươi phải nhanh chóng trả." Bồ yêu trào phúng.

Thấy Tả Mạc nhe răng thống khổ, Bồ yêu rất cao hứng: "Ta ở trên người ngươi thêm vào một ma văn rất giản đơn. A, loại ma văn này phát hiện trên thân một con đồng tê ngưu ma, rất nguyên thủy, rất đơn giản, nó có thể tự động hấp thu linh khí chung quanh, cường hóa thân thể ngươi. Thân thể ngươi sẽ hiện màu đồng, ngươi lại tu luyện " kim cương vi ngôn", hơi che đậy một chút, không người có thể nhìn ra.

Tả Mạc lúc này giãy dụa ngồi dậy, hắn lập tức bị dọa sợ. Hai hồng tuyến thô to màu hồng phan biệt từ hai lòng bàn tay theo cánh tay vươn dài tới lồng ngực, giao nhau tại lồng ngực, lại tách ra hướng xuống, men theo hai bắp chân tới lòng bàn chân. Điểm giao giữa ngực như là nút thắt của hai hồng tuyến.

Nhìn ra sự băn khoăn của Tả Mạc, Bồ yêu thản nhiên nói: "yên tâm, qua hai ngày, những đường vân này liền tan vào trong máu thịt ngươi, dù ngươi khác tu luyện pháp quyết thiên nhãn các loại cũng không nhìn ra được.

Tả Mạc buông lỏng, nếu như có một cái hình xăm hãi người như vậy, cuộc sống của mình quả không dễ chịu.

"Măn văn này khá đơn giản, đương nhiên, ngươi cũng đừng hy vọng nó có công hiệu tốt." Bồ yều có chút vô trách nhiệm nói: "Là người quá nghèo, một phần tiền một phần hàng, không tinh thạch, tự nhiên không có đồ tốt."

Tả Mạc cảm giác mi tâm hơi đau, vươn tay ra sờ, tay vừa sờ tới lông mày, ngón tay như chạm vào dị vật.

"Đây là cái gì?" Tả Mạc đột nhiên nhớ tới Bồ yêu nói thêm vào cho hắn một thứ.

"He He, một cái yêu hạch." Bồ yêu hết sức đắc ý: "Thứ đồ chơi này tuy nhiên không thể bằng yêu hạch chân chính, nhưng đối với ngươi, đã là dư dả có thừa."

Yêu hạch Tả Mạc biết, yêu có yêu hạch, ma có ma đan, đây là căn cứ trọng yếu phá đoán yêu ma. Tu giả tuy nhiên cũng kết thành kim đan, nhưng kim đan là linh lực tụ tập thành, cũng không phải vật thực, sau khi chết tự nhiên tiêu tan. Nhưng yêu hạch cùng ma đan, đều là vật thực sinh trưởng trong cơ thể, cũng là nguyên vật liệu cực trọng yếu. Chẳng qua hắn chỉ nghe nói, chưa thấy qua vật thực.

"Yêu hạch?" Tả Mạc có chút kinh hãi hỏi: "Nó có tác dụng gif?"

"Ngươi thử thử chẳng phải sẽ rõ sao." Bồ yêu nói.

Tả Mạc nghe lời, vội vận chuyển "thai tức luyện thần".

Vừa vận chuyển, tức thì cảm giác bất đồng. linh lực chung quanh cuồn cuồn tụ tập về mình. Lỗ chân lông toàn thân tự nhiên mở ra, linh khí không chút phí sức chui vào thân thể, máu thịt của hắn như một màng lọc thần kỳ, dễ dàng lọc tạp chất trong linh khí, linh lực từng điểm chìm vòa trong máu thịt cốt cách.

Tả Mạc ngây dại, thật như Bồ yêu nói – nhẹ nhàng như hô hấp. Hoàn toàn không có trệ ngại như ngày thường, những linh khí rất giống như thân cận với mình.

Hắn vui mừng quá đỗi!

Có ma văn, tốc độ tăng trưởng tu vi của hắn sẽ tăng lên mấy lần.

Hắn nghĩ tới yêu hạch mà Bồ yêu nói, tuy nhiên không biết yêu hạch bộ dạng thế nào, nhưng khẳng định là liên quan tới thần thức. Quả nhiên, hắn rất nhanh tìm thấy yêu hạch nơi mi tâm, một cái lăng tinh màu hồng, có chút giống huyết tinh trên dái tai Bồ yêu, nhưng vô luận là ánh sáng hay độ thuần tịnh đều xa xa không bằng.

Khiến Tả Mạc cảm thấy kỳ quái là, có thêm một viên yêu hạch, hình thể thần thức của hắn phát sinh biến hóa rất lớn.

Thần thức trước kia như một đám mây mù, nhưng thần thức hiện tại, như một con sứa, rất nhiều các xúc tu bao lấy yêu hạch. Lấy Tả Mạc làm trung tâm, những xúc tu thần thức trôi nổi bốn phía, hết tahyr chung quanh đều trở nên rõ nét trong đầu hắn. Từ lúc tu luyện thần thức, lục thức của hắn nhạy bén hơn rất nhiều, mà có thêm yêu hạch, loại cảm giác nhạy bén này đề thăng gấp mấy lần.

Hắn vừa nghĩ tới, xúc tu thần thức cực kỳ linh hoạt bay múa xung quanh, thoải mái dễ dàng.

Tả Mạc một mực thấp thỏm lo âu cuối cùng cũng không che dấu nổi sự vui mừng, không nói đâu xa, nếu như luyện đan, hiệu suất thành công khẳng định tăng nhiều.

Hai chuyện tốt này, dù là trả giá lớn hơn chút, cũng đáng!

Có ma văn cùng yêu hạch, tốc độ tu luyện tăng lên mấy lần.

Ngay khi Tả Mạc hớn hở như điên, Bồ yêu thình lình nói: "Ngươi đừng cao hứng quá sớm. Ma văn cùng yêu hạch, ta cũng không từng tạo cho người khác, không biết có tác dụng phụ gì, tự cầu đa phúc đi. Ngươi cần phải tự học tập phù trận. linh lực hút vào có nhanh, không tồn trữ được, cũng là phí công."

Tả Mạc dần tỉnh táo lại.

Bồ yêu nói không sai, hiện nay hiệu suất hấp thu linh lực gấp mấy lần trước kia, nhưng nếu như không giải quyết vấn đề tồn trữ linh lực, đích xác là phí công.

"Học phù trận a." Bồ yêu cẩn thận hiếm có nói: "Ngươi hiện tại cần phải học phù trận."

"Chỉ cần học phù trận?" Tả Mạc có chút khó hiểu, hắn cảm giác cách nói của Bồ yêu quá tuyệt đối.

"Không sai." Bồ yêu giải thích: "Không quản luyện đan, hay là kiếm quyết, bản chất đều là phù trận. Cái này cần ngươi tự mình học, phù trận của tu giả quá phức tạp cùng quá bề bộn, vả lại, hoàn toàn khác cách lý giải của yêu ma chúng ta, rất nhiều thứ, chúng ta khó mà lý giải."

"Ngươi cũng không lý giải nổi?" Tả Mạc có chút không tin. Tuy hắn cảm giác Bồ yêu chẳng qua là một con yêu ngu, nhưng tại tu luyện, Tả Mạc tin tưởng, một Bồ yêu đủ để sánh bằng 100 cái mình. Ngay cả Bồ yêu cũng không hiểu, mình sao có thể hiểu?

Bồ yêu thàn tình nghiêm túc hiếm có, nói một câu mà Tả Mạc không hiểu: "Không phan hệ pháp, chỉ quan hệ tín". (Không liên quan tới phương pháp, chỉ quan hệ tín niệm)

Tuy nghe không hiểu, nhưng Tả Mạc cảm giác câu nói của Bồ yêu cực kỳ thật lòng, hản là câu nói chân thành nhất mà Bồ yêu từng nói. Hắn âm thầm ghi nhớ câu nói này.

"vậy luyện đan? Kiếm quyết thì sao?" Tả Mạc có chút chần chừ.

Bồ yêu cuối cùng bị Tả Mạc làm phiền hết chịu nổi: "Ngốc, chúng nó cũng là phù trận, không nên bị vẻ bề ngoài lừa gạt. Ngươi hẳn nên chuyên tâm học tập phù trận."

"Ta không có ngọc giản…" Tả Mạc chậm rãi nói.

Bồ yêu vô trách nhiệm giang hai tay: "cái này ta cũng vô pháp."

Đột nhiên Bồ yêu cười âm mưu, Tả Mạc không khỏi sinh ra dự cảm không rõ, quả nhiên, liền nghe được Bồ yêu du nhàn nói: "Được rồi, ta cảm thấy tất yếu phải nói tới vấn đề thù lao lần này."