Tu Chân Thế Giới

Chương 119: Tình báo



Tả Mạc từ nhập đỉnh mở mắt ra, lắc đầu, tu vi còn không có gì tiến hóa, đây đã là ngày thứ mười lăm tu vi không chút động tĩnh. Bồ yêu vẫn đang nhập định, không biết lúc nào sẽ tỉnh lại.

Lắc đầu, vứt sạch ý nghĩ lung tung khỏi đầu, hắn nhìn vào viện. Viện này là một tiểu viện phía sau tiệm, tự nhiên không thể so sánh với tiểu viện của hắn ở Tây Phong cốc, trong tiểu viện nho nhỏ chất đầy các loại tài liệu, ngọc thạch, kim tuyến, thúy trúc….. Những tài liệu này đại đa số là tài liệu cấp 1, cấp 2 không đáng tiền, nhưng tại số lượng thì cực kỳ khả quan.

Tả Mạc bắt đầu xem xét tài liệu, có khi lại gọi ra Chung Duẩn hỏa luyện chế tài liệu, có khí xuất ra tiểu đao khắc các loại tài liệu đã gia công thành hình dạng, có khi hắn đột nhiên dừng lại, lâm vào trầm tư. Tài liệu như đèn kéo quân trôi qua tay hắn, có thứ được hắn cẩn thận xắp tới một góc, có thứ bị hắn tiện tay quăng ra đất.

Qua hai cnah giờ, âm khuê theo thời gian phát thanh, hắn mới bừng tỉnh.

Thời gian làm việc kiếm tinh thạch tới, hắn có chút quyến luyến đứng dậy. Trước kia không thích thú phù trận, cảm giác khó học, hiện nay chuyên tâm nghiên cứu, ngược lại phát hiện không ít điểm thú vị.

Các loại kiếm quyết, thường có rất nhiều điểm bất đồng khó nói rõ, quan trọng là thể ngộ, nhưng chỉ riêng học thứ phù trận, quan trọng là biến hóa của âm dương ngũ hành, dù vô cùng phức tạp nhưng cẩn thận tỉ mỉ nghiên cứu tiếp, Tả Mạc còn tìm ra mạch lạc trong đó.

Mãi tới khi Tả Mạc đi rồi, Lý Anh Phượng liền tới thu dọn viện.

Nàng một mặt thu thập, một mặt cảm khái. Khó trách sư đệ cảm giác được tinh thạch không đủ tiêu, loại phương pháp tiêu tiền này, sao có thể đủ chứ? Tài liệu Tả Mạc cần đều do Lý Anh Phượng mua giúp, nàng rõ ràng mức độ chi tiêu hàng ngày của Tả Mạc. Mỗi ngày sư đệ sẽ tiêu phí một lượng tinh thạch cho tài liệu, thấp thì 30-40 viên tinh thạch cấp 3, nhiều thì hơn 100 viên tinh thạch cấp 3. Con số này là vì sư đệ cần đa số là tài liệu cấp thấp, nếu cần tài liệu trung cấp, tiêu phí lập tức tăng lên cực kỳ kinh người.

Nàng trước nay chưa nghe nói qua, ai lại học tập phù trận theo phương pháp này.

Chẳng qua sư đệ là cái quái thai, thứ gì hắn học cũng khác người, kiếm tinh thạch cũng khác người. Thật là mấy lần nàng muốn khuyên sư đệ tiết kiệm một chút, nhưng lại nghxi tới số tinh thạch sư đệ kiếm được hàng ngày, lời nói tới miệng lại rụt về.

Sư đệ hiện tại mỗi ngày bỏ ra 3 canh giờ tiếp đơn hàng, thời gian còn lại đều dùng vào đống tài liệu như núi trong viện.

Nàng dừng bước, nhìn vào một trận bàn dưới chân. Mấy ngày đầu, trận bàn là thứ sư đệ chế tác nhiều nhất, nhưng sau đó, số lượng trận bàn sư đệ chế tác ngày càng giảm, đã mấy ngày sư đệ không chế tác trận bàn.

Vì sao nghĩ tới chế tác trận bàn? Chẳng lẽ là vì Đấu kiếm hội mà chuẩn bị?

Lý Anh Phượng nhặt lên cái trận bàn, tỉ mỉ nhìn một chút mới phát hiện nàng hoàn toàn không hiểu phù trận trên đó.

Nàng phì cười, sư huynh Vi Thắng cùng sư đệ Tả Mạc đều là thiên tài, cách nghĩ của thiên tài, người bình thường sao mà hiểu nổi? trước khi gặp sư đệ Tả Mạc, Lý Anh Phượng nào thấy qua trận bàn. Nàng cẩn thận đặt trận bàn vào góc, thay Tả Mạc quét dọn nhiều ngày, thứ gì có thể dùng, thứ gì không dùng, nàng có thể dễ dàng phân rõ.

Đơn hàng hôm nay của Tả Mạc có chút khác mới mấy ngày trước. Hắn biết đây là chuyện không thể tránh khỏi, tu giả có nhiều nhu cầu mà. Mình có thể kiếm nhiều như vậy, cũng là nhờ Đấu kiếm hội. Người có thể lấy ra thứ tốt đại đa số là ngoại lai tu giả.

Tu chân là tinh thạch chất chồng ra, Tả Mạc rất sớm đã biết câu này, nhưng nghiên cứu phù trận, hắn mới càng khắc sâu câu nói này. Phù trận hoàn toàn là dùng tinh thạch chất đống nên.

Thấy tài lộ không lâu dài, thứ mình nghiên cứu sợ rằng sẽ bị đứt đoạn.

Chẳng qua không bao lâu sau sẽ tới ngày hắn tham gia Đấu kiếm hội, hắn cũng lười suy nghĩ vấn đề kiếm tinh thạch, chờ kết thúc Đấu kiếm hội hãy nói.

Chờ khi Tả Mạc thu công, Lý Anh Phượng đưa cho hắn một ngọc giản.

"Đây là cái gì?" Tả Mạc kỳ quái hỏi.

"Tư liệu một số đấu thủ trong Đấu kiếm hội." Lý Anh Phượng thấy Tả Mạc nhìn mình kỳ quái, giải thích: "Chưởng môn để ta làm hậu cần, ta cũng không thể không làm chút gì. A, còn có một chút tư liệu về lần đấu kiếm hội này."

"A." Tả Mạc nhận lấy, thuận miệng hỏi: "Đã đưa cho đại sư huynh cùng La Ly chuwa?"

Lý Anh Phượng tràn đầy gân xanh, cảm thấy đau đầu. Tả Mạc không nói còn được, vừa nói tới việc này, nàng cực kỳ không thích. Chưởng môn lệnh nàng phụ trách hậu cần, nàng liền đi thu thập tư liệu, đặc ý đưa cho sư huynh Vi Thắng cùng sư huynh La Ly. Sư huynh Vi Thắng không thấy tăm hơi, sư huynh La Ly kỳ quái nhìn nàng hỏi: "thứ này có tác dụng gif?"

Nàng đương thời giận gần chết.

Nhìn lại loại thái độ thở ơ của Tả Mạc, trong lòng nàng càng không sảng khoái, hừ lạnh, chuyển thân rời đi. Tả Mạc khó hiểu, không biết vì sao chọc giận sư tỷ.

Về tới phòng, hắn liền cầm lấy ngọc giản, tùy ý xem xét.

Trong ngọc giản có vô số tư liệu, đặc biệt là tư liệu về cao thủ, xem ra sư tỷ tốn không ít tâm tư. Nhìn qua, Tả Mạc liền thấy có chút hứng thú.

Tựa như Cổ Dung Bình, xuất thân Thiên Minh hồ, được xưng là đệ nhất cao thủ trong giới hậu bối. Đừng thấy hắn ôn văn nho nhã mà lầm, Thiên Minh hồ đệ nhất cao thủ là do hắn chân chính lấy được. Từ hai năm trước, hắn đã bắt đầu khiêu chiến từng môn phái một, chưa từng chiến bại, lúc này mới thành tựu Thiên Minh hồ đệ nhất cao thủ.

Thiên Minh hồ phong cảnh ưu mỹ, linh khí nồng nặc, so với Đông Phù càng phồn vinh, số lượng môn phái cũng vượt xa Đông Phù, đệ nhất cao thủ còn tương đương đáng giá.

Xem xong tư liệu về Cổ Dung Bình, Tả Mạc có loại cảm giác Cổ Dung Bình sẽ là kình địch của đại sư huynh. Còn hắn, hắn căn bản không suy nghĩ, nếu không phải chưởng môn có lệnh, hắn tuyệt khoogn tham gia cái Đấu kiếm hội vứt đi này.

Có thời gian, kiếm tinh thạch tốt hơn, Tả Mạc lầu bầu.

Tiếp đó, Nam Môn Dương, quỷ phong …., mỗi tên đều không phải người đơn giản. Chẳng qua Tả Mạc còn thấy mấy người hết sức quen thuộc, Đông Phù điện Du Bạch, Linh Anh phái Thường Hoành, Đông Kỳ kiếm môn Tông Minh Nhạn, … đều có trong đó, hắn thậm chí còn thấy tên một người hắn gặp qua rất lâu trước đây, Xích Kiếm môn Lương Lạc, chẳng qua một vị khác tặng hắn Băng Tinh kiếm là Thi Tường lại không có trong danh sách này.

Di

Tả Mạc đột nhiên nhìn vào ảnh tượng một người trong ngọc giản, người này đội mũ đeo sa đen, đây không phải người nhờ hắn cắt hàn thiết từ sao? Nguyên lai tên này cũng là kẻ dự thi.

Người còn lại, hắn không biết.

Chẳng qua khi hắn nhìn thấy tu vi nhũng người này, lập tức hết nói.

Ngưng mạch kỳ, ngưng mạch kỳ, ngưng mạch kỳ… Thuần nhất ngưng mạch kỳ! toàn bộ ngoại lai tu giả vượt qua vòng loại tham gia Đấu kiếm hội đều là ngưng mạch kỳ. Trận hình này khiến Tả Mạc lập tức phải suy xét, hắn suy xét, liệu có nên lập tức nhận thua. Nhưng trong đầu hắn đột nhiên hiện lên vẻ mặt tươi cười hòa ái của chưởng môn, tức thì giật mình, thanh tỉnh lại, vội vàng loại bỏ ý niệm này.

Thụ thương là chuyện nhỏ, nếu bị chưởng môn ghi thù, ca sau này không dễ chịu.

Nhìn cái danh ban hào hoa này, hắn cảm giác trong bản môn đại khái chỉ có đại sư huynh là có khả năng thắng, ngay cả sư huynh La Ly cũng là chẳng đáng coi.

May là không có tu giả kim đan kỳ, nếu không, Tả Mạc thấy ngay cả tâm tạng cũng sẽ không chịu nổi.

Tiếp đó là quy tắc lần đấu kiếm hội này. Sư tỷ Lý Anh Phượng đại khía biết ba người bọn họ khẳng định sẽ không quan tâm những thứ này, nên bày ra rất hoàn chỉnh. Quy tắc thật khoogn có gì khiến người khác không minh bạch, sau khi khai mạc Đấu kiến hội sẽ lập tức bắt đầu Đấu Kiếm hội.

Hai lượt đầu là tùy cơ một chọi một, sau đó là đấu kiếm không có quy tắc. Đến lúc đó Thiên Tùng tử tiền bối sẽ bở ra Tùng Đào các tại Đông Phù điện, để toàn bộ thí sinh tiến vào. Trong Tùng Đào các của Đông PHù điện, thí sinh dự thi có thể tấn công bất kỳ thí sinh khác cho tới khi mất sức chiến đấu. Mười người sau cùng sẽ trở thành người thắng trong lần so đấu này. Vì bảo chứng thí sinh không tử vong, sẽ có mười kim đan kỳ tu giả quan sát quá trình, tùy thời ra tay cứu người. Mà xếp hạng mười người do các kim đan kỳ cao thủ tới bình phán.

Ha ha, ngay cả Kim Đan kỳ cao thủ đều xuất hiện làm trọng tài, hơn nữa là mười tên, trận hình này quả không nhỏ.

Tả Mạc vẫn tương đương không hiểu đấu kiếm hội lần này, làm sao phải hưng sư động chúng hao người tốn của cứ hành đáu kiếm hội, hoàn toàn vô dụng.

A, có lẽ các đại lão có cách nghĩ của bọn họ, Tả Mạc coi như không sao xem tiếp, lập tức chấn động.

Tiếp tới là phần thưởng của đấu kiếm hội.

Tả Mạc hai mắt sáng lên, không chuyển mắt nhìn chằm chằm dãy phần thường, nước miếng chảy ròng ròng.

Văn Tùng Thanh Phong kiếm cấp 4, bách honag thụy thú mang cấp 4, tán kim quan cấp 4, la vân thủy thủ y cấp 3, thiên chức y cấp 3, hàn mãng linh giáp cấp 3…..

Pháp bảo tinh phẩm có 10 kiện, theo từ cao tới thấp mà được quyền lựa chọn. Tả mạc hiện tại mới hiểu được, vì sao có nhiều tu giả như vậy chạy tới Đông Phù tham gia đấu kiếm hội.

Quả nhiên người vì tài mà chết, chim vì thực mà vong! Hắn cắn răng nghiến lợi, phẫn hận nghĩ. Ánh mắt hắn đảo qua từng kiện thưởng phẩm, trong lòng đều sinh ra sóng gợn, thèm thuồng, lúc này hắn chỉ hận thực lực mình quá thấp.

Mười kiện pháp bảo không có chút ngoại lệ đều là tinh phẩm trong tinh phẩm, so với những thứ pháp bảo hắn lấy dược từ đám đệ tử ăn chơi Linh Anh phái đều tốt hơn 1,2 cấp. mấy kiện thưởng phẩm tốt nha, Tả Mạc hận không thể đem mình đi bán, sau đó đổi pháp bảo về.

Tham lam xem hết mười kiện thưởng phẩm, Tả Mạc còn chưa hết thèm thuồng nhìn xuống dưới.

Phía sau còn có ba kiện pháp bảo cấp 3 trở lên, nhưng rõ ràng thấp hơn mười kiện trước, nhưng Tả Mạc cũng rất hứng thú. Tốt rồi, dù ca không được đến, xem xem cũng quá sướng. Tả Mạc tự an ủi mình. Những ngày này hắn đắm chìm trong thế giới phù trận, mỗi ngày đều tiêu phí rất nhiều tâm lực, hiện tại trầm tĩnh lại, cũng thấy là khá thích ý.

Tiếp tục xem xét thưởng phẩm, ngẫu nhiên tính giá tiền của chúng, chảy nước miếng ròng ròng.

Đột nhiên, hắn nhìn vào một vật thưởng, trước sững sờ, sau đó trở nên khẩn trương.