Tu Chân Thế Giới

Chương 519: Cùng chung chí hướng



Lặng ngắt như tờ!

Im lặng đến ghê rơn.

Mọi người từ trong sự kinh ngạc dần hồi lại, nhất là đám người Thúc Long, chuyện phát sinh quá đột ngột, không thể ngờ được, nhưng nó lại xảy ra vô cùng rõ ràng trước mặt họ!

Mọi người đều nhìn về phía Tả Mạc, rất nhiều người không khỏi cảm động và đầy thán phục.

Đúng là đại nhân à!

Tả Mạc không bận tâm nhiều vậy, suýt nữa nghẹn thành nội thương, hắn mất rất nhiều sức mới có thể khiến khí huyết đang bốc lên trong cơ thể bình thường trở lại.

Nhưng khi nhìn thấy rất nhiều ánh mắt đang nhìn về phía mình, hắn cảm thấy nên làm gì đó, ừa, phải cho ra dáng lão đại chút mới được.

Hắn ưỡn ngực, làm bộ làm tịch ho nhẹ một tiếng, không khí thật tĩnh mịch, vô cùng quái dị khiến hắn cảm thấy giật mình.

Đám người Dã Lăng nhìn thấy, vẻ mặt càng thêm kính cẩn.

"Ta nói này…" Tả Mạc vừa mở miệng, nhất thời khí thế lão đại liền biến mất: "Các ngươi muốn làm thủ hạ của ta sao?"

"Đúng vậy thưa đại nhân!" Dã Lăng trả lời đầy dứt khoát.

"Vì sao?" Tả Mạc hiếu kì hỏi, hắn hỏi chuyện này liền hấp dẫn được sự chú ý của mọi người, nói thật, mọi người cũng hiểu tại sao mọi chuyện lại thành ra như này.

"Đại nhân có tiềm chất trở thành vương giả." Dã Lăng không chút do dự nói.

Nịnh hót thì ai chẳng thích, Tả Mạc cũng không thế, mặt mày rạng rỡ hắn hỏi lại: "Mắt nhìn người của ngươi rất lợi hại, ta ẩn dấu sâu thế mà ngươi cũng phát hiện ra sao?"

Tỉnh táo lại, vẻ mặt Cố Minh Công trở nên vô cùng quái dị. Nhìn qua đám người Thúc Long đứng nghiêm trang ở bên, hắn cố gắng nín nhịn không cười.

Đám người Thúc Long A Văn nhìn Dã Lăng đầy tán thưởng. Là thuộc hạ hạch tâm đáng tin nhất của Tả Mạc, trên dưới Vệ Doanh đối với Tả Mạc đều một lòng. Bọn họ xuất thân là tu nô, so với những người thông mình từng trải của Chu Tước doanh thì bọn họ không hiểu nhân tình thế sự, cũng không hiểu các quy củ bình thường của tu chân giới, ý nghĩ của họ rất thuần phác và đơn giản.

Trong mắt bọn họ, Tả Mạc là người xuất sắc nhất thế giới, lại hại nhất, sáng suốt nhất!"

Ngay cả khi Tả Mạc bảo bọn họ nhảy vào hố lửa, bọn họ cũng không chút do dự mà nhảy vào.

Trong lòng bọn họ chỉ có duy nhất Tả Mạc. (đam mỹ là đây:xit mau

Cố Minh Công sẽ cảm thấy Dã Lăng đang vuốt mông ngựa nhưng đám người Thúc Long lại không nghĩ thế. Thời gian ngắn như vậy mà có thể phát hiện ra sự lợi hại của đại nhân, tên giả hoả này cũng có mấy phần nhãn lực!

Trong vô thức, hảo cảm của đám người Vệ Doanh đối với Dã Lăng tăng lên rất nhièu.

Lời nó của Dã Lăng khiến Tả Mạc lâng lâng như bay trên mây, cả người sảng khoái như vừa ăn nhân sâm vậy, việc nghẹn suýt thành nội thương đã bị hắn vất lên chín tầng mây từ đời nào.

Hắn cười tới không mở nổi mắt, mặt tươi như hoa nở: "Có tiềm chất trở thành Vương giả? Ồ ồ, nói hay lắm, từ từ, chậm rãi nói lại đi!"

"
Vâng! Đại nhân!" Dã Lăng cho rằng Tả Mạc đang thử khả năng của hắn, hắn cẩn thận suy nghĩ lại, một lát sau mới nói: "Đại nhân tuổi không lớn mà có thể tu thành đại nhật ma thể, nhìn ra cả ma giới có thể xưng là thiên tài. Thân ở hiểm địa lại có thể xây dựng một đội quân mạnh như này, tạo ra cục diện có lợi, đại nhân có tướng minh chủ. Gặp thời loạn này, chỉ có thiên phú như đại nhân, tính cách cứng cỏi, có tầm mắt nhìn xa trông rộng, rất có khả năng trở thành vương giả!"

Đám người Thúc Long gật đầu lia lịa, thỉnh thoảng nhìn nhau không khỏi lộ ra vẻ tán thưởng.

Lui vào góc, Cố Minh Công há hốc mồm, nhìn thấy vẻ đắc ý của Tả Mạc mà sửng sốt. Người nói nghiêm túc, người tán thành cũng nghiêm túc, không có chút nịnh hót nào, thành khẩn, chân thành tha thiết.

Thế nhưng…

Cố Minh Công sành sõi lõi đời cũng há hốc mồm, ấp ủng một hồi không thể nói được gì.

Ài, thật đáng tiếc, đám Công Tôn sư đệ không có mặt ở đây… Ài, quên rồi quên rồi, vừa rồi phải dùng ngọc giản ghi chép lại…

Mở cờ trong bụng, Tả Mạc nhất thời hối hận vì đã không ghi lại giây phút vinh quang này, thật là ngàn năm khó gặp, hắn hận không thể làm cho tất cả mọi người đều nhìn thấy.

Hối hận mất một lúc, Tả Mạc chưa thoả mãn chép chép miệng, làm bộ làm tịch khụ khụ: "Ồ, được rồi! Nhưng, à, về sau chúng ta nên thấp giọng một chút, thấp giọng một chút!"

Thảo nào đại nhân có thể tồn tại đến giờ ở tu chân giới, còn có thế sáng lập ra cục diện như này, quả nhiên là người am hiểu đạo ẩn nhẫn!

Dã Lăng vui vẻ phục tùng: "
Vâng, đại nhân!"

Tâng bốc cũng nghe rồi, sảng khoái cũng xong rồi, Tả Mạc cảm thấy cứ thế phủi đít mà đi thì không hợp lý lắm, suy nghĩ chút rồi nói: "
Ồ, các ngươi đã có thành ý như vậy thì từ hôm nay trở đi, các ngươi chính là Hôi doanh, tạm thời do Thúc Long phụ trách thống lĩnh, ngươi là phó thủ."

Dã Lăng quá đỗi vui mừng: "
Tạ ơn đại nhân đã ban cho tên doanh!"

"
Nhưng từ hôm nay trở đi, các ngươi phải chú ý tới thân phận ma tộc của mình, tuyệt đối không thể tiết lộ." Tả Mạc nhắc nhở Dã Lăng.

"
Vâng!" Trong lòng âm thầm bội phục, đại nhân thực là tinh tế.

Hăn quay đầu thấp giọng phân phó vài câu, chỉ thấy nhất thời từ trên xuống dưới ma quân toàn bộ đều thay đổi tướng mạo. Ma tộc có thể tiến vào ma quân thực lực đều tương đối cao, việc cải biến tướng mạo đối với họ không khó. Chỉ là thẩm mỹ của tu giả và ma tộc khác biệt quá xa, bọn họ thích vẻ thô kệch lực lưỡng hơn.

Dã Lăng sau đó bái kiến Thúc Long.

Đám người Thúc Long xuất thân từ tu nô, bị đè nén từ lâu, không thích tu giả trái lại không có ác cảm gì đối với ma tộc. Hơn nữa cuộc nói chuyện vừa rồi của Dã Lăng khiến đám người Thúc Long rất tán thưởng, bọn họ cảm thấy Dã Lăng đã nói đúng những tâm sự của họ!

Cùng chung chí hướng tự nhiên sinh gần gũi.

Thúc Long nghiêm túc nói: "Ta sẽ đối xử bình đẳng với Hôi doanh, các vị cần nỗ lực nhiều hơn!"

"
Vâng!" Trong lòng Dã Lăng kích động khó nói.

Hôi doanh phát sinh ngoài ý muốn khiến cuộc tập kích của Tả Mạc kết thúc một cách kì lạ. Nhưng tổng quát mà nói thì lần chiến đấu này đã đạt được mục đích.

Dưới sự nỗ lực lực của Vệ doanh và Hôi doanh bọn họ đã thành lập một cứ điểm mới ở khe hỗn độn. So với cứ điểm thô lậu của đám Dã Lăng thì cứ điểm mới thành lập có được quy mô lớn hơn nhiều.

Ma Thảo hải bị xoá sổ, cái này quá chói mắt.

Nhưng đúng lúc này, bỗng Dã Lăng tìm tới Tả Mạc.

"Đại nhân." Dã Lăng có chút do dự nói.

"
Chuyện gì vậy?" Tả Mạc hỏi.

"
Thỉnh đại nhân cho phép ta đi khuyên hàng Thời Đông đại nhân!" Dã Lăng cắn răng dứt khoát nói.

"
Thời Đông?" Tả Mạc ngạc nhiên, ngay sau đó nói: "Ngươi nói đó là một đội ma quân khác?"

"
Đúng vậy thưa đại nhân." Dã Lăng vội vàng nói: "Thời Đông đại nhân từng là cấp trên của thuộc hạ."

"
Ừa, nói qua một chút đi." Tả Mạc nhất thời cảm thấy hứng thú.

"
Thời Đông đại nhân xuất thân từ một nhánh Đường Ma cực kì hiếm thấy, tên là Thiên Không Đường Ma. Thời Đông đại nhân là một chiến tướng xuất sắc nhất mà thuộc hạ từng thấy, tính tình kiên cường bền bĩ, rất sáng suốt trong chiến tranh. Nếu như hắn không phải xuất thân từ Đường Ma, thành tựu của hắn không chỉ có vậy!"

"
So với ngươi thì sao?" Tả Mạc hiếu kì hỏi, hắn rất ấn tượng với Dã Lăng.

"
Thuộc hạ vạn lần không bằng." Dã Lăng nghiêm túc nói: "Thuộc hạ luôn đảm nhiệm vị trí quan hậu cần cho Thời Đông đại nhân."

"
Như vậy…" Tả Mạc cảm thấy sắp kiếm được một khoản, vội vàng gật đầu: "Vậy ngươi thử xem!"

Dã Lăng mừng rỡ: "
Vâng!"

----------------------------

Cả người Thởi Đông toàn vết thương, áo choàng hoa lệ giờ đây đã rách rưới, trên người những vết thương to nhỏ rỉ máu, vẻ mặt đầy tiều tuỵ mệt mỏi.

Bên cạnh hắn, quân đội nghiêm chỉnh lúc trước giờ chỉ còn hơn phân nửa, hầu như trên người ai cũng có thương tích.

Thời Đông không nghĩ đến, đối phương lại lợi hại như vậy! Nghĩ lại mấy ngày qua chiến đấu giống như một cơn ác mộng, trong lòng hắn không khỏi run lên.

Chiến tướng của đối phương thật quá lợi hại!

Trừ lần đầu, song phương có chút giằng co, sau đó dần dần Thời Đông chỉ có thể mở to mắt nhìn cán cân dần nghiêng về phía đối phương.

Nghiêng rất chậm chạp nhưng đầy chắc chắn!

Hắn đã thử tất cả những gì hắn có thể nghĩ ra nhưng vẫn không thể ngăn cản được.

Đối phương cứ thế mà áp chế bọn họ, không cho họ có bất cứ cơ hội nào.

Hắn hoàn toàn không nghĩ đến lại gặp một đối thủ kinh khủng như thế!

Đó là Tiết Đông của Côn Luân trong truyền thuyết? hay là Công Dã Tiểu Dung của Thiên Hoàn?

Đây không phải Vân Hải giới sao? Không phải là nơi mà tứ cảnh thiên xem thường không thèm để ý tới sao?

Vậy mà ở đây lại có tuyệt thế chiến tướng?

Hoàng kim chiến tướng!

Chỉ có hoàng kim chiến tướng mới có thể áp chế khiến hắn tuyệt vọng như này!

Thời Đông cách hoàng kim chiến tướng chỉ một khoảng ngắn, nếu không phải do huyết mạch của Đường Ma, có lẽ hắn đã trở thành hoàng kim chiến tướng. Từ rất sớm, hắn đã rất ít khi gặp được đối thủ xứng tầm, đối với chỉ huy tâc chiến hắn rất có lòng tin.

Nhưng lần này…

Nhìn những kiếm tu tạo thành nhóm đứng cách đó không xa, hắn cắn chặt môi, sắt mặt tái nhợt.

Đúng lúc này, bỗng nhiên sĩ quan phụ tá bên cạnh hô lên.

Hắn quay sang, ánh mắt sắc bén như kiếm.

Nhưng khi hắn nhìn thấy con hắc trùng trong tay sĩ quan phụ tá thì vô cùng sửng sốt.

--------------------------

"Đối thủ không tệ." Mẹ trẻ đầy tán thưởng nói.

Không ai phản đối, sự ngoan cường của đội quân này vượt xa dự đoán của họ. Dù cho Chu Tước doanh đã chiếm được thế thượng phong nhưng đối phương vẫn ngoan cường chống đỡ.

Tuy rằng không ngừng giảm xuống nhưng không có xuất hiện cảnh tan tác như mọi người nghĩ.

Dù cho đánh tới tận bây giờ, chiến bộ của đối phương vẫn còn hơn nửa nhưng sĩ khí vẫn vô cùng ổn định, đổi lại là một chiến bộ khác sớm đã tan tác từ lâu rồi.

Địch nhân như thế đáng được tôn trọng.

Từ khi mẹ trẻ tự mình nghĩ ra tâm pháp, tiến bộ về thần thức cực nhanh, khuyết điểm của hắn cuối cùng cũng được bù đắp. Vốn mẹ trẻ đã vô cùng cường đại, giờ đây càng trở nên kinh khủng, quá khủng khiếp!

Từ trận chiến này có thể nhìn thấy, thần thức tăng mạnh có thể khiến tất cả tăng lên. Ngay từ khi bắt đầu chiến đấu, tiết tấu của trận chiến đã bị hắn khống chế.

Từ đầu đến cuối, hắn không cho đối phương có chút cơ hội nào, không chậm không nhanh, dùng phương pháp khiến người ta hít thở không thông mà áp bách kẻ địch.

Giờ đây mẹ trẻ nhìn Thời Đông với con mắt khác xưa.

Nếu như trước khi thần thức của hắn có đột phá thì đối phương sẽ mang tới cho hắn phiền toái không nhỏ, bao vây đối phương, Chu Tước doanh sẽ tử thương một phần ba, tuyệt không thể như lúc này chỉ bị thương linh tinh.

Có thể đạt được ưu thế lớn như vậy chính là trình độ của ma quân so với Chu Tước doanh còn kém một bậc. Tả Mạc đã đầu tư vô cùng nhiều vào Chu Tước doanh, cuối cùng cũng thấy được hiệu quả.

Nhưng mẹ trẻ dám khẳng định, đối phương tuyệt đối có thực lực tiếp cận hoàng kim chiến tướng.

Toàn bộ Quy đảo có khả năng đối chọi với họ chỉ có Công Tôn Sai và Tả Mạc, Thúc Long so với đối phương còn kém nhiều.

Chỉ tiếc, Thời Đông gặp phải mẹ trẻ Công Tôn, ngay cả quân đoàn trưởng Ngọc Hành thành danh lâu như vậy cũng thua dưới chân mẹ trẻ!

Thực là một đối thủ ngoan cường, Công Tôn Sai cảm khái, xoay người hạ lệnh công kích.

"Chuẩn bị tiến công, trước lúc mặt trời khuất núi phải kết thúc chiến đấu."

Bỗng Công Tôn Sai nhìn thấy chiến tướng của đối phương một thân một mình rời khỏi chiến trận. Rất nhanh, kiếm tu phía trước bay trở về báo cáo với Công Tôn Sai.

"
Đại nhân, bọn họ đầu hàng!"