Chiến trường kéo dài hơn trăm dặm, trên bầu trời, những vệt sáng chói mắt thỉnh thoảng lại lóe lên, tiếng nổ ầm ầm cùng tiếng gào thét thê lương vang lên không dứt bên tai.
Kiếm mang, pháp quyết, pháp bảo, chiến trận, các loại ánh sáng khiến bầu trời trở nên vô cùng rực rỡ. Vô số bóng người qua lại khắp nơi, truy đuổi, triền đấu, các loại thủ đoạn tầng tầng lớp lớp.
Thỉnh thoảng có người nổ tung xác hoặc rơi từ trên không xuống, chìm vào trong tầng mây.
Nhất là khi tu giả kim đan kì của song phương va chạm, một kích toàn lực thậm chí tạo ra hàng loạt những vệt sáng lớn nhỏ, sóng khí tàn sát bừa bãi không phân biệt địch ta, mọi chỗ đều bị quét qua.
Một phương quyết tốc chiến tốc thắng, một phương cố gắng lấy công bù thủ, cục diện nóng bỏng xảy ra ngay từ đầu.
----------------------------
Rất nhanh Phượng Nguyệt đã cảm thấy áp lực.
Dự đoán vừa chạm đã vỡ không xảy ra. Đối phương giống như một miếng da trâu dẻo dai, bám chặt lấy bọn họ. Thực lực của đối phương không cao, đấu pháp cũng không có gi đặc thù, trong mắt nàng, thậm chí còn có chút vụn vặt không thành hệ thống.
Nhưng chính đội ngũ như thế lại có thể giằng co với họ trong nửa cảnh giờ mà không rơi vào hạ phong.
Tại sao có thể như vậy?
Nàng biết rõ các chiến tu dưới trướng đều rất mệt mỏi, cũng biết nhân số đối phương gấp đôi bọn họ nhưng theo nàng thì những điều này không thể ngăn cản được bước tiến của bọn họ. Thực lực chỉnh thể của bọn họ vượt xa đối phương. Bọn họ được huấn luyện rất kĩ càng, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, dựa theo lẽ thường thì lúc này bọn họ hẳn đã quét sạch chiến trường mà không phải giằng co như này.
Phương Nguyệt cố gắng giữ bản thân tỉnh táo, không có Giang Triết ở bên khiến nàng cảm thấy không quen lắm, nhưng rất nhanh tu dưỡng tốt đã được thể hiện ra vô cùng rõ ràng.
Nàng quan sát chiến trường một cách cẩn thận.
----------------------------
Lôi Bằng chém giết tới đỏ cả mắt, thanh kim lưu đại kiếm đi đầu của Huyền Vũ doanh giống như một chiếc máy xay. Nơi nó đi qua, các loại pháp bảo đều bị nghiền nát tại chỗ, nhất thời cảm giác thăng hoa đánh đâu thắng đó bốc lên.
Bọn họ giống như những chiếc chày sắt, cắm sâu vào trong những khối mỡ đông.
Song phương lập tức rơi vào cục diện triền đấu.
Đôi mắt Ma Phàm không xao nhãng như ngày thường, ánh mắt hắn trở nên vô cùng lợi hại, giống như cặp mắt của chim ưng. Thế cục trước mặt rất có lợi đối với hắn, Huyền Vũ doanh chiếm ưu thế về mặt nhân số, triền đấu là thích hợp nhất đối với bọn họ. Hơn nữa thời gian càng kéo dài thì bọn họ càng có lợi.
Huyền Vũ doanh dù sao cũng vừa mới thành lập, đánh hội đồng thì chấp nhận được chứ nếu khí thế của đối phương quá mạnh mẽ khẳng định sẽ vỡ vụn.
Trái lại chiến trường hỗn loạn như này có thể khiến tiểu chiến thuật của bọn họ phát huy tới tột cùng.
Quả nhiên, trải qua lúc đầu hoảng loạn, Huyền Vũ doanh rất nhanh đã thích nghi được. Ma Phàm định ra tiểu chiến thuật có một điều đặc biệt, đó là mỗi tiểu đội sẽ có một chiến thuật hạch tâm.
Đảm nhiệm vị trí hạch tâm của chiến trận là thành viên của Thiên Phong khúc với kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Chỉ cần hạch tâm chiến thuật của cả đội không loạn, toàn bộ tiểu đội sẽ không loạn.
Những hạch tâm chiến thuật này không phụ sự mong đợi của Ma Phàm, rất nhanh bọn họ đã ổn định, đội viên nhận được chỉ huy biểu hiện càng ngày càng ngoan cường.
Chiến trường hỗn loạn, tu giả Huyền Vũ doanh như cá gặp nước.
Chiến tu của Thiên Phong khúc đều là những người được mẹ trẻ tuyển chọn kĩ trong giai đoạn đầu. Đa số bọn họ đều có tu vi kim đan kì, hơn nữa tu luyện thường ngày còn gian khổ hơn rất nhiều so với tu giả phổ thông.
Trong thời gian khá dài, Thiên Phong khúc chính là cánh tay phải của mẹ trẻ!
Mỗi người trong họ đều là kẻ thân chinh bách chiến, là binh sĩ tinh nhuệ, dù cho chống lại kim đan của đối phương cũng không rơi vào thế hạ phong.
Phượng Nguyệt rất nhanh liền nhận ra ý định của Ma Phàm, đôi mi thanh tú nhíu lại, lạnh giọng nói: "Không nên triền đấu! Dùng chiến trận tấn công!"
Rất nhanh, chiến tu Huyền Không tự nhanh chóng rút khỏi chiến trường.
Tốc độ của họ rất nhanh, chiến tu Huyền Vũ doanh đuổi không kịp. Pháp bảo của chiến tu Quy đảo tuy tốt nhưng cũng chỉ có thể so sánh với những thế lực bình thường thôi, nếu để so sánh với trùm sỏ như Huyền Không tự thì cách biệt quá lớn.
Phượng Nguyệt thoáng nhìn, chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà nàng tổn thất khoảng một trăm người. Tuy đối phương thiệt hại còn nhiều hơn thế nhưng nàng vẫn vô cùng tức giận.
Mình lại bất phân thắng bại cùng một kẻ vô danh, không thể tha thứ được!
Đôi mắt đẹp của Phượng Nguyệt trở nên lạnh lẽo.
Các chiến tu tập trung xung quanh nàng, mọi người nhìn nàng và đợi lệnh.
Phượng Nguyệt hít một hơi thật sâu, tay phải vung lên.
"Nộ Hỏa Liên Tôn chiến trận!"
Mắt các chiến tu sáng rực lên, lúc trước bọn họ bị dồn nén, sĩ khí có chút suy sụp nhưng rất nhanh đã được đẩy lên cao.
Nộ Hỏa Liên Tôn chiến trận!
Một trong những chiến trận kinh điển của Huyền Không tự, có khả năng tấn công kinh người!
Nộ Hỏa Liên Tôn chiến trận là chiến trận được Giang Triết sử dụng nhiều nhất trong chiến dịch đánh Lãnh Sơn giới. Vô số ma tộc ngang ngược không ai chịu nổi đều bị Nộ Hỏa Liên Tôn chiến trận đốt thành tro!
Hỏa liên vô song!
Tứ đại môn phái đều có chiến thuật độc đáo riêng biệt, mỗi cái đều thành hệ thống nhưng nếu luận về lực tấn công, Hoành Ba Dược Kiếm chiến trận của Côn Luân, Thiên Luân chiến trận của Thiên Hoàn, Lưu Kim chiến trận của Tây Huyền thì Nộ Hỏa Liên Tôn của Huyền Không tự là đứng đầu!
Hỏa xà đỏ bừng uốn lượn trên mỗi cánh tay của chiến tu Huyền Không tự.
Đối phương không ngừng co lại, hành động này khiến bọn họ vô cùng hưng phấn.
----------------------------
Ma Phàm vừa nhìn thấy chiến tu của đối phương rút khỏi chiến trường liền hiểu ý định của mình đã bị đối phương nhận ra. Nhưng điều này vẫn nằm trong dự liệu của hắn, lợi dụng sức đánh của Lôi Bằng tiến vào đội ngũ của đối phương mà đạt được mục đích triền đấu.
Chiến tướng của Huyền Không tự ngốc sao? Hắn không tin.
Nhưng phản ứng cực nhanh của đối phương khiến hắn giật mình. Hắn biết rõ, chính thức chiến đấu bây giờ mới bắt đầu. Cũng may, Huyền Vũ doanh gà mờ đã bắt đầu nắm được tiết tấu của chiến trường, càng về sau càng có thể chịu được áp lực, sẽ không bị vỡ trận.
"Bọn họ muốn tấn công hẳn sẽ dùng Nộ Hỏa Liên Tôn!" Niên Lục híp mắt, thở dốc, hắn vừa rồi chém giết cực kì kịch liệt với kim đan của đối phương.
Ma Phàm gật đầu, hắn cũng nhận ra. Từ khi biết sẽ phải đánh một trận với Huyền Không tự thì chiến pháp của Huyền Không tự không ngừng được sưu tập hoàn thiện, Ma Phàm cũng đã xem qua chúng.
Hắn liếm liếm môi, trong mắt lóe lên một tia hàn quang.
"Kêu mọi người chuẩn bị chút. Không ngờ tới phần đại lễ này lại dành cho họ, thật may mắn!"
Niên Lục cười thầm, quay người đi chuẩn bị.
Rất nhanh, Huyền Vũ doanh đã hình thành một chiến trận vòng tròn, nhìn qua chẳng khác gì một chiến trận phòng ngự bình thường.
"Tập trung tinh thần! Tất cả đều nhanh chóng ổn định!"
"Nghe rõ đây! Đừng hoảng hốt! Cứ làm như tu luyện ngày thường là được!"
"Họ dọa đừng sợ, chẳng có gì ghê gớm đâu, vừa rồi không phải chúng ta đã giết mấy trăm người rồi sao?"
Các chiến tu cũ đều đang cố gắng động viên đồng bạn, chiến trận này của bọn họ đã tập luyện qua nhưng chưa từng dùng trong thực chiến.
Chiến trận này là do Ma Phàm tốn rất nhiều tâm huyết để tạo ra, mục tiêu lúc đầu là dùng để ngăn chặn sóng tấn công ba lớp của Chu Tước doanh. Tuy trên lý luận có thể chống đỡ được nhưng bởi vì chưa thực chiến bao giờ nên Ma Phàm không khỏi có chút khẩn trương.
Nhưng đối phương lại dự định dùng chiến trận tấn công như vậy chiến trận này không thể nghi ngờ là thích hợp nhất.
Lợi cho các ngươi quá!
Ma Phàm quan sát kỹ đối phương, liếm liếm môi, cực giống con sói đang đi săn! Có chút thấp thỏm nhưng vô cùng hưng phấn!
Đúng lúc này, đối phương phát động!
Trên bầu trời, hơn một ngàn đường lửa giống như mưa đột nhiên xuất hiện!
Tiếng rít vang lên ầm ĩ, biển mây quay cuồng!
Hỏa xà quấn quanh cánh tay của chiến tu Huyền Không tự đột nhiên tăng vọt, lớn mạnh hơn gấp mấy lần. Kinh khủng nhất chính là những tu giả kim đan kì, cánh tay họ hoàn toàn được bao phủ bởi hỏa diễm hừng hực, màu sắc so với chiến tu phổ thông còn đậm hơn, tiếng rít gào vang vọng trầm thấp khiến người nghe khiếp đảm.
Bọn họ không ngừng gia tốc, gia tốc, gia tốc!
Tiếng rít càng lúc càng lớn. Sóng khí kinh khủng giống như một chiếc búa lớn bổ về phía đám người Vân Hải tạo thành một chiếc kéo mây!
Tu giả kim đan ở phía trước mặt ửng hồng, hỏa diễm trên tay càng dài hơn!
Con ngươi hắn co lại, quát lớn: "Nộ!"
Tay phải đang xúc thế toàn lực phát ra!
"Nộ!"
Chiến tu phía sau hắn đồng thanh gào lớn, không chút do dự phát lực!
Gần ngàn quyền mang hỏa diễm thoát ra, tựa như ngàn con hỏa long xổ lồng, gào thét ầm trời, nhào tới đối phương!
Tốc độ của quyền mang hỏa diễm càng ngày càng nhanh. Bắt đầu từ đạo quyền mang hỏa diễm đầu tiên va chạm, không ngừng có quyền mang va vào quyền mang đằng trước, càng ngày va chạm càng nhiều.
Tầng tầng va chạm, quyền mang hỏa diễm càng ngày càng khổng lồ giống như một con quái thú không ngừng thôn phệ đồng loại!
Trong chớp mắt, gần ngàn đạo quyền mang hỏa diễm kết hợp thành một thể, hóa thành một hỏa cầu thật lớn!
Bên ngoài hỏa cầu không ngừng chuyển động, có thể thấy một chiếc bóng mơ hồ do hỏa diễm tạo nên.
Trong hỏa cầu, hình bóng kia ngày càng trở nên rõ ràng, rất nhanh liền hiện rõ, lửa bên ngoài như đóng băng, một khuôn mặt đang trợn mắt nhìn hiện ra trong mắt mọi người!
Giống như có một bàn tay vô hình đang vuốt ve những ngọn lửa nóng bỏng này.
Binh!
Tựa như thủy tinh vỡ, hỏa diễm bên ngoài cầu lửa đột nhiên hóa thành hỏa tinh bay khắp trời, gió chỉ thổi khẽ liền biến mất.
Hỏa tinh khắp trời, Nộ liên tôn giả cao tới hơn ba mươi trượng, tay phải nâng một đóa hỏa liên to gấp mấy lần hắn, tựa như lưu tinh mang theo thanh thế đáng sợ hướng tới Huyền Vũ doanh đang co đầu rụt cổ!
Trong giây lát, bầu trời như bị hỏa diễm nóng chảy thiêu đốt đỏ rực lên.
Biển mây dưới chân ầm ầm tan vỡ.
Hỏa liên tôn giả kim cương Nộ hờ hững nhìn những con kiến hôi.
Ma Phàm không dám thở mạnh, mắt nhìn chằm chằm vào hỏa liên tôn giả đang vọt tới với tốc độ kinh người, trong mắt hiện lên sự điên cuồng.
Trong giây lát, mắt hắn trợn lên, phi kiếm đã sớm vung lên, dùng hết sức chém xuống.