Tu Chân Thế Giới

Chương 827: Quyết định của Dưỡng Nguyên Hạo



Tả Mạc quay người, thần sắc nghiêm túc, trầm mặc một hồi rồi thốt ra một câu.

"Khụ, hóa ra chữ ta năm đó xấu như vậy!"

Ặc, không nói thế được, nó làm khí thế của anh trở nên yếu ớt…

Tả Mạc thầm oán trong lòng nhưng cũng may những lời này lại khiến hắn cảm thấy ít bối rối hơn.

Cả người Lê Tiên Nhi trở nên cứng đờ, nàng không thể tin nhìn nhìn Tả Mạc, bộ dáng giống như gặp quỷ vậy.

"Năm đó ngươi trêu đùa ta rất thảm, khụ, quả nhiên là ông trời có mắt, thật sảng khoái, không nghĩ tới ngươi lại rơi ma chưởng của anh, ha ha ha…"

Bối rối qua đi, Tả Mạc lập tức đắc ý dạt dào, bộ dáng tiểu nhân đắc chí hiện rõ trên mặt. Nhưng hắn đối với Lê Tiên Nhi đã sớm không còn chút hận ý nào nữa, ngược lại còn có chút cảm giác ấm áp, khoảng thời gian sống ở Vô Không Sơn chính là khoảng thời gian hắn không phải phiền não vì điều gì, vô tư lự nhất.

Lê Tiên Nhi vẫn trợn tròn mắt nhìn hắn, nửa ngày không biết nói gì.

Tả Mạc cười cười: "Yên tâm, dựa vào giao tình năm đó, ta sẽ không thịt người đâu. Chờ sứ đoàn của Thiên Hoàn tới đây ta sẽ đàm phán chút điều kiện rồi sẽ thả ngươi thôi."

Dứt lời quay sang nói với A Quỷ: "A Quỷ, mang nàng theo, chúng ta đi ra ngoài."

A Quỷ gật đầu dẫn theo Lê Tiên Nhi, Tả Mạc mang theo Thi Bội rời khỏi Sát Uyên lao.

Sau khi hội họp với đám Chung Đức, mọi người trông thấy Lê Tiên Nhi thì đều lộ vẻ mừng rỡ. Từ bây giờ lợi thế trong tay bọn họ đã tăng thêm nhiều, kế hoạch chiến lược tiếp theo sẽ có khả năng hoàn thành cao hơn.

Kế hoạch của Chung Đức tràn ngập sức mê hoặc nhưng trong đó có nhiều vấn đề chỉ nghĩ tới thôi cũng đã khiến da đầu người ta tê dại. Tả Mạc đối với việc một lần thu được nhiều giới như vậy, không phải nói trong thời kì chiến tranh mà trong thời bình cũng là một nhiệm vụ rất gian khổ.

Chỉ cần hơi vô ý thì khả năng sẽ thua toàn bộ.

Mọi người cao hứng trong giây lát Chung Đức liền cáo từ rời đi, hắn còn rất nhiều công việc phải làm. Chưởng môn chết cần có một lí do để giải quyết, việc quan trọng nhất bây giờ chính là ổn định Tây Huyền. Chung Đức dù lợi hại tới mấy cũng chỉ có một chiến bộ, nếu như Tây Huyền rồi loạn thì cục diện sẽ trở nên vô cùng tồi tệ.

Mà những gia tộc nguyện ý theo hắn hoặc Cốc Lương Đao đều phải bắt đầu an bài cho bọn họ di chuyển.

Đây là một công trình khổng lồ mà mất công.

-

Mạc Vân Hải.

Khi Tả Mạc truyền tin về thì toàn bộ cao tầng của Mạc Vân Hải đều sôi lên. Trời ạ, những ba trăm giới! Mọi người đều bị kế hoạch này là cho sốc, tất cả đều bội phục Tả Mạc sát đất.

Quả nhiên không hổ là lão đại!

Đi ra ngoài dạo một vòng, tay không bắt sói, một phát kiếm được ba trăm giới!

Ngay cả Biệt Hàn cũng cảm thấy có chút khó chịu, hắn kéo theo đám Đường Phỉ Ma Phàm đánh tới mức sống chết, Nghiệt bộ cũng bị đánh cho tàn phế, vất vả lắm mới kiếm được bốn năm mươi giới. Còn Tả Mạc thì sao, đi ra ngoài lắc mông vài cái đã có ba trăm giới trong tay.

Mà còn là do người khác cầu xin nhờ cậy tặng không cho hắn!

Chênh lệch giữa người với người thật quá lớn!

Ngoại trừ Biệt Hàn cay cú về chênh lệch giữa chiến tướng và gian thương thì toàn bộ cao tầng Mạc Vân Hải đều mừng rỡ như điên. Rất nhanh, dưới sự chủ trì của Công Tôn Sai, một bộ phận nhanh chóng được vận chuyển chuẩn bị tiếp nhận ba trăm giới.

Mọi người đều biết rõ, đây sẽ là hành động có quy mô nhất từ trước tới nay, dù cho trong lịch sử tu chân giới, hành động tiếp nhận đại quy mô như này chỉ sợ sẽ không bao giờ xuất hiện nữa.

Vật tư, chiến bộ, nhân viên, vân vân, nhanh chóng được tập trung.

Trong thời gian rất ngắn Mạc Vân Hải đã chuẩn bị sẵn sàng.

--

Ý đồ của Chung Đức ngoại trừ Tả Mac và Cốc Lương Đao cùng biết thì không còn ai nữa. Không ai ngờ được, trên đời này lại có người điên tặng không ba trăm giới cho người khác.

Những hoạt động của Tả Mạc và Cốc Lương Đao lại khiến nhiều người cảnh giác. Tập trung chiến bộ, chuẩn bị vật tư, quan viên không ngừng được triệu tập tới Vân Hải giới.

Các loại dấu hiệu đều cho thấy song phương sắp có hành động lớn.

Nếu là người không biết rõ thì còn tưởng rằng song phương chuẩn bị đánh lớn. Nhưng ngươi hơi để ý đều biết rõ quan hệ đồng minh giữa Tả Mạc và Cốc Lương Đao là không gì phá nổi, gần đây cũng không nghe thấy song phương có mâu thuẫn gì, hiển nhiên song phương không có khả năng cấu xé lẫn nhau.

Vậy chỉ có một khả năng, song phương đang chuẩn bị liên hợp!

Mục tiêu sẽ là ai?

Côn Luân, Thiên Hoàn, Ma Thần điện, vân vân, lập tức trở nên khẩn trương.

Nếu như Mạc Vân Hải và Cốc Lương Đao liên hợp với nhau, cái khác không bàn chỉ riêng chiến lực cường đại đã khiến người ta không thể bỏ qua được. Khả năng Biệt Hàn xuất chiến không lớn nhưng đừng quyền, Mạc Vân Hải còn có Công Tôn mẹ trẻ xếp thứ tư trong thập đại chiến tướng, mà Chu Tước doanh dưới trướng hắn vẫn có chiến lực hoàn chỉnh. Bản thân Cốc Lương Đao cũng có thực lực kinh người, xếp hạng thứ năm trong thập đại chiến tướng.

Hai đại chiến tướng xếp hạng thứ tư thứ năm nếu liên thủ, đội hình xa hoa như thế ngay cả Côn Luân cũng cảm thấy có chút khó xử.

Cũng khẩn trương còn có cửu đại thiền môn, rất nhiều người đang suy nghĩ, không phải thời gian trước đã chọc giận Mạc Vân Hải nên bây giờ tới lúc thanh toán chứ!

Dưỡng Nguyên Hạo chẳng khẩn trương chút nào, với cái nhìn tinh tế, hơn nữa còn hiểu khá rõ vể Tả Mạc, với phong cách của mình nếu con hàng này chuẩn bị đánh ai thì tuyệt đối không tạo ra thanh thế như vậy.

Đây là phần từ suốt đời chỉ biết tới đánh lén!

Minh đao minh thương không phải là phong cách của hắn.

Mặc dù hắn không điều tra rõ rốt cuộc Tả Mạc và Cốc Lương Đao muốn làm gì nhưng hắn biết, bọn họ chắc chắn không phải chuẩn bị đánh ai đó.

Hắn không cảm thấy chút bối rối nào, hắn biết rõ, chỉ cần cửu đại thiền môn không cúi đầu với Thiên Hoàn Côn Luân thì Mạc Vân Hải chắc chắn sẽ không động thủ với cửu đại thiền môn.

Những ngày này hắn luôn suy nghĩ tới lời nói của chưởng môn.

Vào thời gian trước hắn từng cho rằng Mạc Vân Hải không thể ngăn cản thế tiến công của Thiên Hoàn nhưng bây giờ hắn bỗng cảm thấy được Mạc Vân Hải đang phản kích lại.

Chắc chắn đã có thứ gì đó xảy ra.

Dưỡng Nguyên Hạo nhạy cảm ý thức được, Mạc Vân Hải đang lặng lẽ biến hóa. Nếu như Mạc Vân Hải phản kích thành công thì Mạc Vân Hải chính là đối tượng tốt nhất để đầu nhập.

Đến lúc phải đưa ra quyết định rồi.

Dưỡng Nguyên Hạo đứng dậy.

--

Tả Mạc nhận được hạc giấy của chưởng môn Lôi Âm tự thì cả kinh.

Trong hạc giấy chưởng môn đã biểu hiện ý nguyện muốn tham gia vào Mạc Vân Hải. Ngoại trừ thư của Lôi Âm tự thì còn có thư của Liên Tôn tự cũng tới cùng lúc. Song phương hiển nhiên đã sớm bàn bạc qua.

Liên Tôn tự thì Tả Mạc không kinh ngạc lắm, bọn họ đã trở mặt với Côn Luân Thiên Hoàn, muốn tiếp tục sống thì cần phải dựa vào một thế lực lớn.

Nhưng quyết định của Lôi Âm tự lại khiến Tả Mạc vô cùng kinh ngạc. Lôi Âm tự chính là kẻ đứng đầu cửu đại thiền môn, hơn nữa còn có chiến tướng cường đại Dưỡng Nguyên Hạo, không ai dám khinh thường thực lực của bọn họ.

Chẳng lẽ lời nói lúc trước của mình đã có tác dụng? Tả Mạc thầm nghĩ trong đầu.

Tả Mạc không trả lời ngay mà cẩn thận suy nghĩ lại.

Hắn không bị chiếc bánh từ trên trời rơi xuống làm cho choáng váng đầu óc, Lôi Âm tự và Liên Tôn tự gia nhập có chỗ lợi mà cũng có chỗ không lợi.

Chỗ lợi chính là thực lực của Mạc Vân Hải lần thứ hai gia tăng, có được đỉnh giai chiến tướng như Dưỡng Nguyên Hạo thì thực lực của Mạc Vân Hải sẽ đạt tới một tầm cao mới.

Nhưng không phải không có bất lợi. Một khi tin tức Lôi Âm tự và Liên Tôn tự gia nhập Mạc Vân Hải được truyền ra thì cửu đại thiền môn sẽ lập tức sụp đổ. Cửu đại thiền môn sẽ không bao giờ phục hồi được, các phái sẽ cảm thấy được nguy cơ, sẽ nhanh chóng phân hóa, từng phái tự tìm lối ra, kết quả không ngoài Mạc Vân Hải, Thiên Hoàn, Côn Luân ba phương thế lực.

Lúc trước Tả Mạc đã coi cửu đại thiền môn là một tấm lá chắn, là giải đất hòa hoãn.

Một khi thế cục diễn biến tới mức này thì tầng lá chắn kia sẽ biến mất. Mạc Vân Hải sẽ trực tiếp giáp ranh với Côn Luân và Thiên Hoàn, đến lúc đó áp lực sẽ tăng lên gấp bội.

Cẩn thận suy ngĩ một hồi lâu, Tả Mạc trả lời chưởng môn Lôi Âm tự thể hiện sự hoan nghênh khi bọn họ gia nhập, cũng đồng ý để Dưỡng Nguyên Hạo chiến bộ có đãi ngộ tương tự Chu Tước doanh và Nghiệt bộ. Nhưng hiện tại hắn muốn bọn họ giữ bí mật, cũng để cho Dưỡng Nguyên Hạo chiến bộ có sự chuẩn bị tốt.

Tả Mạc nghĩ tới kế hoạch mà bản thân nghĩ ra ở trong quân trướng của Chung Đức.

Nếu Lôi Âm tự gia nhập Mạc Vân Hải, vậy có nghĩa bọn họ hoàn toàn không cần dùng tới đường vòng để tiến vào khu vực hậu phương của Thiên Hoàn ở vùng đệm mà chỉ cần vào thời điểm thích hợp, Dưỡng Nguyên Hạo chiến bộ đột nhiên phát động công kích, Thiên Hoàn nhất định sẽ bị bất ngờ.

Bọn họ có thể thoải mái mà cắt khu vực này khỏi bản đồ của Thiên Hoàn.

Hơn nữa, bây giờ cũng không phải lúc để cửu đại thiền môn phân hóa.

Trong lòng Tả Mạc tràn ngập chiến ý, Lôi Âm tự đưa tới của làm hắn có thêm một sự lựa chọn.

Hắn càng có thêm lòng tin.

Xử lý xong việc này, Tả Mạc một lần nữa tập trung nghiên cứu chức nữ toa, hệ thống đặc biệt của Thiên Hoàn làm hắn có được rất nhiều ý tưởng.

Nếu như có thể nghiên cứu thấu triệt thì có thể trợ giúp rất nhiều cho hắn trong việc hoàn thiện hệ thống của Mạc Vân Hải.

Nhất là nghiên cứu của Thiên Hoàn đối với thần văn so với Mạc Vân Hải thì sâu hơn rất nhiều.

Hắn nghiên cứu chức nữ toa nhưng không lơ là Lê Tiên Nhi. Lúc này Lê Tiên Nhi chính là bảo bối trong tay họ, là trọng tâm thực hiện kế hoạch tiếp theo, trăm triệu lần không được phép xảy ra việc ngoài ý muốn.

Nghe nói sứ đoàn của Thiên Hoàn sắp tới nhưng Tả Mạc biết rõ, Thiên Hoàn tuyệt đối không bỏ qua cách giải cứu Lê Tiên Nhi, bây giờ không biết đang có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Để phòng ngừa vịt đun sôi còn bay mất, Tả Mạc dứt khoát đặt Lê Tiên Nhi ở bên cạnh, A Quỷ, Vi Thắng, Tằng Liên Nhi, Tông Như mấy người vây thành một vòng tròn, bên ngoài còn do Uyên Lao chiến bộ đóng giữ.

Thủ vệ sâm nghiêm, một con ruồi cũng không bay lọt.

Chỉ có như thế Tả Mạc mới cảm thấy an toàn mà nghĩ tới đồ vật kia của Thiên Hoàn.

--

Lê Tiên Nhi không thể nào hình dung ra tâm trạng lúc này của mình.

Trang hạc giấy kia làm nàng nhớ lại ký ức lúc nhỏ, mỗi khi hồi tưởng lại nàng không tự chủ được mà mỉm cười. Theo lý thuyết thì đây chỉ là một nút nhạc đệm không chút thu hút trong cuộc đời của nàng. Nhưng mà, nàng đối với kẻ xa lạ không biết tính danh, người bị hại, lại cảm thấy có chút hoài niệm.

Trang hạc giấy kia nàng không vất đi mà đặt ở trong giới chỉ, lưu làm kỉ niệm.

Không biết có phải vì đối phương kiệt ngạo ngoan cường mà nàng có ấn tượng khắc sâu, cho nên lúc lớn lên nàng luôn tự đề tỉnh bản thân, trò đùa dai của mình có quá mức rồi không?

Loại khí chất này rất hiếm khi xuất hiện trên người nàng.

Bọn họ tao nhã, bọn họ tài hoa hơn người, ngôn từ cử chỉ của bọn họ không thể soi mói được gì.

Nhưng không hề có những điều kia lại chính là hắn, Tả Mạc!

Liên tục mấy ngày nay nàng đều cảm thấy hoảng hốt.