Với thành tích của 《 Che Trời 》, viết một hai năm, kiếm được hơn 10 triệu hoàn toàn không phải là việc khó.
Nhưng chỉ ba tháng đã viết xong, tuy rằng ba tháng này có thể nhanh chóng kiếm được mấy triệu, nhưng qua một hai năm, tổng tiền nhuận bút cộng lại chắc chắn sẽ không bằng từ từ viết.
Cô đã khuyên, nhưng mà Dương Lỗi hoàn toàn không nghe cô.
Nói đùa, mau chóng kiếm tiền, để trong nhà thoát khỏi khốn cảnh, đây mới là quan trọng nhất, sao hắn có thể từ từ cập nhật chứ?
Hơn nữa trong đầu có nhiều tiểu thuyết như vậy, hắn hoàn toàn không lo lắng tình huống viết xong quyển này, tiếp theo sẽ bị khựng lại.
Nhìn thấy tin nhắn này, Dương Lỗi trực tiếp trả lời: "Sách mới đang viết."
Nhìn thấy Dương Lỗi trả lời, trong lòng biên tập viên Tiểu Ngư hơi hơi thở phào một cái, xem ra Dương Lỗi đã có ý tưởng từ trước.
Cô đang lo lắng Dương Lỗi viết xong quyển sách này sẽ không viết nữa.
Sau khi hoàn thành một cuốn sách, tốt nhất là nhanh chóng bắt đầu cuốn tiếp theo để tiếp nối sự nổi tiếng của cuốn sách trước đó.
Biên tập viên Tiểu Ngư: "Sách mới là thể loại gì, vẫn là huyền huyễn à?"
Dương Lỗi: "Ừ, sách mới có chút liên quan đến 《 Che Trời 》."
Nhìn thấy câu trả lời này, ánh mắt biên tập viên Tiểu Ngư sáng lên.
Xem cách hành văn, bố cục,.v.v… của tiểu thuyết《 Che Trời 》, chắc chắn đứng đầu trong tiểu thuyết huyền huyễn!
Hơn nữa có liên quan đến 《 Che Trời 》, như vậy xác suất boom xịt sẽ rất nhỏ.
Biên tập viên Tiểu Ngư: "Thạch Đầu đại thần, chờ 《 Che Trời 》 hoàn xong, tôi xin cho anh điều khoản đại thần."
Điều kiện để lên đại thần của Trang web tiếng Trung Bác Đằng là có một tác phẩm đã hoàn có lượt đặt mua bình quân hơn 20.000.
Thành tích của《 Che Trời 》 rất tốt, nhưng mà vẫn chưa hoàn.
"Điều khoản đại thần sao?" Dương Lỗi thầm nghĩ trong lòng.
Với hợp đồng thông thường, tiền đặt mua khấu trừ các loại phí thủ tục, hắn và trang web chia năm năm.
Nếu như có điều khoản đại thần, hắn và trang web sẽ chia bảy ba.
Từ thu vào năm phần tăng thêm hai phần, tỷ lệ tăng lên này gần một nửa.
Trong lòng nghĩ, Dương Lỗi sửa sang lại 30.000 chữ của 《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》một chút, sau đó gửi cho biên tập viên Tiểu Ngư.
Dương Lỗi: "Tôi dự định hôm nay đăng sách mới."
Biên tập viên Tiểu Ngư: "???"
Lúc này trong lòng Tiểu Ngư quả thật là bị kinh sợ, hiện tại 《 Che Trời 》còn đang cập nhật với tốc độ 100.000 chữ mỗi ngày, Dương Lỗi mới vừa nói đang chuẩn bị sách mới, không nghĩ tới hôm nay sẽ đăng.
Dương Lỗi giải thích một chút: "Tôi đã viết xong《 Che Trời 》từ lâu rồi, sách mới này trước đó tôi đã viết được rất nhiều."
Hắn không tiện giải thích tốc độ gõ chữ, cho nên lấy lý do tồn bản thảo này để giải thích.
Thấy vậy, lúc này biên tập viên Tiểu Ngư mới hiểu được.
Cô nói thầm trong lòng, rốt cuộc trong máy tính của Dương Lỗi lưu bao nhiêu bản thảo?
Trước kia lúc 《 Che Trời 》 mới vừa đăng, Dương Lỗi đã nói với cô là bản thảo tồn vài triệu chữ, hiện tại xem ra, sách mới lại tồn rất nhiều bản thảo.
Biên tập viên Tiểu Ngư: "Được, Thạch Đầu đại thần, để tôi xem trước một chút."
Lúc biên tập viên Tiểu Ngư nhận file, nhìn về phía tên sách mới của Dương Lỗi.
《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》
【Một hạt bụi có thể lấp biển, một ngọn cỏ có thể cắt đứt trăng sao, trong nháy mắt trời đất đảo lộn chỉ với một cái búng tay.
Quần hùng cùng nhau trỗi dậy, muôn ngàn chủng tộc mọc lên khắp nơi, chư Thánh tranh bá, trời đất hỗn loạn. Hỏi trời đất bao la, cuộc đời thăng trầm?!
Một thiếu niên đi ra từ vùng hoang dã, mọi thứ bắt đầu từ nơi này...... 】
"Giới thiệu vắn tắt này vẫn rất khí phách như cũ."
Biên tập viên Tiểu Ngư đang xem, cô xem chăm chú tiểu thuyết mà Dương Lỗi gửi tới.
【"Mặt trời mới lên, là lúc vạn vật bắt đầu, sinh khí mạnh nhất, tuy không thể nuốt mây ngậm khí như trong truyền thuyết, nhưng rèn luyện thân thể dưới điều kiện như vậy cũng có lợi ích rất lớn, có thể nạp đầy sinh cơ cho cơ thể. Trong một ngày chỉ có thời khắc sáng sớm này thôi, chịu khó dậy sớm chăm chỉ rèn luyện, cường gân tráng cốt, hoạt huyết luyện gân, tương lai mới có thể có vốn liếng mà sống sót ở trong dãy núi Thương Mãng này." Người đàn ông trung niên đứng ở phía trước, chỉ điểm cho một đám trẻ con với vẻ mặt nghiêm túc, nghiêm túc răn dạy, sau đó quát lớn: "Các ngươi hiểu chưa?"
"Đã hiểu!" Một đám trẻ con lớn tiếng đáp lại.
Trong núi có nhiều sinh vật tiền sử thường lui tới, có loài có cánh lớn khổng lồ che trời, đổ bóng lớn trên mặt đất, cũng có những con thú hoang đứng trên đỉnh núi, hướng về phía mặt trăng mà tru lên, càng không thể thiếu những loài độc trùng ẩn nấp, vô cùng đáng sợ.
"Hiểu ạ." Một cậu bé rõ ràng là mất tập trung, chậm nửa nhịp thỏ thẻ kêu lên.
Đây là một đứa bé rất nhỏ, dáng vẻ chỉ khoảng một hai tuổi, mới vừa biết đi chưa được mấy tháng đã đi theo rèn luyện khí lực. Hiển nhiên cậu nhóc là tự mình bám theo trà trộn vào trong đám trẻ lớn hơn, chứ bé chưa đến tuổi xuất hiện trong đội ngũ này.
"Hô hô ha hi!" Trong miệng cậu nhóc kia phát ra tiếng, cánh tay nhỏ bé non nớt ra sức vung vẩy, học theo động tác của đám trẻ lớn hơn, nhưng mà cậu nhóc còn quá nhỏ, động tác xiêu xiêu vẹo vẹo, bước chân loạng choạng, hơn nữa bên khóe miệng còn lưu lại vệt sữa màu trắng, làm cho người ta phải bật cười. 】