Từ Hôm Nay Trở Đi Nuôi Cổ

Chương 23: Dược Viên



Editor: Kingofbattle

Hành trùng có thể chiết xuất linh lực theo thuộc tính, được chia làm Phong Hành Trùng, Lôi Hành Trùng, Băng Hành Trùng, Kim Hành Trùng, Mộc Hành Trùng, Thủy Hành Trùng, Hỏa Hành Trùng, Thổ Hành Trùng.

Con linh trùng này có màu đỏ rực, chắc chắn chính là Hỏa Hành Trùng. Chỉ có Cổ Sư hỏa thuộc tính mới có thể sử dụng, dựa vào thiên phú toàn thuộc tính của hắn thì không cần để ý.

Căn bản không cần lựa chọn, hắn trực tiếp đặt Hỏa Hành Trùng lên lòng bàn tay.

"Xem ra ta mang ra 5 con linh trùng kia là quá dư thừa. Nếu ngươi đã chọn linh trùng xong, vậy thì lựa chọn một chỗ dược viên đi. ”

Lão tộc trưởng thu hồi lại 5 con linh trùng, sau đó lấy ra một tấm bản đồ trải ra trên bàn, chỉ vào bản đồ nói: "Càng tới gần giữa bản đồ, linh lực thiên địa càng sung túc, tốc độ tu luyện ở chỗ này sẽ nhanh hơn, chỗ có gạch chéo là có người rồi, ngươi đến rất sớm, còn rất nhiều địa phương tốt. ”

Dưỡng cổ trùng là một chuyện rất đốt tiền, luyện một con cổ phải táng gia bại sản, nuôi một con cổ giống như nuôi một cái động không đáy, bởi vậy trước khi ngươi quyết định trở thành cổ sư, thì phải giải quyết vấn đề thu nhập của mình.

Có hai nguồn thu nhập chính, một là tham gia vào sản xuất và một là không sản xuất.

Tham gia vào sản xuất ví dụ như trồng dược viên, xây dựng một nông trường, xây dựng một trùng thất, phải trải qua một thời gian dài nỗ lực, mới có thể miễn cưỡng nuôi một hoặc hai con cổ trùng.

Cao cấp hơn một chút thì tìm kiếm một loại linh trùng có tên là Tài Nguyên Trùng, Tài Nguyên Trùng có thể liên tục không ngừng sinh ra tài nguyên.

Ví dụ như Băng Tằm có thể nhả ra tơ băng tằm, tơ băng tằm có thể dùng để chế tạo nhuyễn giáp có giá trị rất cao, có thể thông qua tơ băng tằm vô hạn trao đổi với người khác để phát tài, không cần phải lo lắng về tài nguyên nữa.

Có rất nhiều loại loại linh trùng có thể sinh ra tài nguyên như Băng Tằm, nhưng bọn chúng rất khó tìm, chỉ cần tìm được một con, thì chi phí nuôi dưỡng ba bốn cổ trùng cũng không cần lo nữa.

Cao cấp hơn nữa thì trực tiếp chọn một nghề nghiệp hiếm thấy, ví dụ như Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư, Trận Pháp Sư...



Rốt cuộc loại nghề nghiệp này có thể kiếm bao nhiêu tiền, thì ngươi có thể từ trên người Vương Đan Sư mà nhìn ra, nuôi nhiều hơn năm con cổ trùng cũng dư giả.

Mà nếu không tham gia sản xuất, vậy thì chỉ có thể dựa vào cướp bóc, ví dụ như đám tán tu bên ngoài, cơ bản đều dựa vào cách cướp đoạt để giành được tài nguyên.

Ở thế giới này, tán tu chính là ma tu, bởi vì bọn hắn không tham gia sản xuất, cho nên không dựa vào cướp bóc thì không có khả năng nuôi sống cổ trùng.

Mà nguồn thu nhập chính của Cổ Sư Phong thị đều dựa vào Dược viên, tất cả mọi người ở Phong gia trại đều có dược viên của mình.

Gia tộc sẽ không nuôi cổ trùng giùm ngươi, muốn giành được tài nguyên thì chỉ có thể thông qua sức lao động của mình, mỗi ba năm gia tộc cũng sẽ tổ chức giải thi đấu trồng linh dược, dựa vào phần thưởng mê người của giải đấu, để khích lệ tộc nhân thêm hăng hái trồng linh dược.

Vốn là Phong Vân không có chút hứng thú gì với chuyện gia tộc phân phối dược viên, hắn còn thiếu tài nguyên sao?

Nhưng hắn đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, cũng không thể dựa vào chuyện tham ô tài sản của Vương đan sư để giải thích vấn đề tài sản của mình, có một mảnh dược viên che mắt người khác, ngược lại là một lựa chọn không tồi.

Bởi vậy Phong Vân nhìn lướt qua trên bản đồ, trực tiếp lựa chọn mảnh dược viên có diện tích lớn nhất.

Dược viên có diện tích lớn đều nằm xa vùng trung tâm bản đồ, cũng là chỗ có linh lực loãng nhất, tốc độ tu luyện sẽ kéo chậm.

Nhưng bởi vì tư chất quá kém mà Phong Vân đã buông bỏ việc tu luyện bằng linh khí, hiện giờ hắn tu luyện đều dựa vào cắn thuốc, cho nên hắn cũng không ham muốn dược viên gần giữa bản đồ, còn không bằng chọn dược viên có diện tích lớn nhất, đến lúc đó bán ra số lượng lớn linh dược, thì người khác cũng không nghi ngờ hắn.

Thấy Phong Vân chỉ về vị trí phía nam của bản đồ, trên mặt tộc trưởng lộ ra thần sắc khó hiểu, nhịn không được bèn nói: "Ngươi lựa chọn Sơn Nam? Đừng trách rằng ta không nhắc nhở ngươi, trồng linh dược cũng không giống phàm nhân làm ruộng, muốn trồng bao nhiêu mẫu liền trồng bấy nhiêu mẫu, Cổ sư chúng ta cũng không thiếu đất, chỉ thiếu hạt giống linh dược mà thôi. ”

"Thời gian sinh trưởng của linh dược rất dài, tỷ lệ sinh ra hạt giống cực thấp, linh dược cao cấp có thể cần tới thời gian trăm năm, thậm chí ngàn năm mới có thể sinh ra hạt giống, cho nên mỗi người đều không cần tới dược viên quá lớn, ngươi muốn dược viên có diện tích lớn như vậy là vô dụng."

Phong Vân lắc đầu nói: "Đa tạ ý tốt của tộc trưởng, vãn bối có chút kỳ ngộ, có rất nhiều hạt giống, nếu như diện tích quá nhỏ thì sẽ trồng không hết, huống chi dựa vào tư chất của vãn bối thì tu luyện ở chỗ nào cũng vậy, còn không bằng dựa vào linh dược để bù đắp. ”