Tư Hôn Mật Ái - Bà Xã VIP

Chương 47: Quyển 2 - Chương 47 - Hôn triền miên



Chử Đồng động cũng không động , một bộ dáng làm như không nghe thấy gì , Giang Ý Duy gấp đến độ cúi người xuống , cầm áo vest lên muốn khoác lên cho Chử Đồng . Nhưng một góc áo vest bị Chử Đồng nắm chặt không buông ra , Giang Ý Duy có chút nóng nảy , " Chử Đồng , cậu nghĩ không bị bêu xấu là không chịu nổi sao ? "

Rượu đỏ đã tràn hết xuống ngực của cô , cảnh tượng này rơi vào trong mắt người khác , dĩ nhiên là rất khó coi , Giang Ý Duy lôi kéo mấy cái , Chử Đồng vẫn là không buông ra . Sắc mặt của Giản Trì Hoài càng ngày càng kém , chuyện này không đơn giản là bị người ta vây xem náo nhiệt nữa rồi , nó còn phát triển tiếp đến màn có thể lộ hàng . Người đàn ông bước nhanh về phía trước , dùng sức giật áo vest từ trong tay của Giang Ý Duy lôi ra , sau đó bọc kín quanh người Chử Đồng .

Nước mắt của cô đảo quanh hốc mắt tuôn rơi trên gương mặt , không khóc ra tiếng, cũng không nức nở , một đôi mắt đỏ bừng , bộ dáng như vậy khiến một người đàn ông bình thường nhìn cũng sẽ đau lòng . Giang Ý Duy là người không kiềm chế được tức giận nhất , " Trần Lộ , hôm nay trong buổi tiệc như vậy cô tốt xấu gì cũng coi như là nghệ sĩ dưới tay của Dịch Lục Soát , cô rốt cuộc muốn làm mất mặt ai vậy ? "

Trần Lộ nhìn Chử Đồng kia nước mắt ngắn nước mắt dài , trong nháy mắt cảm giác giống như bị người ta ấn vào trong hồ nước , cả người thiếu dưỡng khí, đầu óc sắp bất tỉnh , cô ta giơ ngón tay lên chỉ vào Chử Đồng , đôi môi lại run rẩy không nói nên lời .

" Tứ ca , chuyện này anh nói làm sao bây giờ ? " Giang Ý Duy miệng đầy oán giận , Chử Đồng dù sao cũng là vợ trước của Giản Trì Hoài , anh coi như không che chở , cũng không thể để cho người ta tùy ý bắt nạt như vậy được ? Hơn nữa , Chử Đồng cũng là do cô dẫn tới , Trần Lộ làm vậy coi là cái gì ?

Giản Trì Hoài không có tâm tư nghe người khác nói nhảm , hai tròng mắt sâu thẳm tăm tối của anh nhìn chằm chằm Chử Đồng , cô rũ đầu , nước mắt chảy xuống tới chiếc cằm thon gọn tinh tế , treo ở đó , càng lộ ra dáng vẻ yếu đuối không chịu nổi một ngọn gió của cô .

Nước mắt của Trần Lộ cũng mau chóng chảy ra , Giang Ý Duy hừ lạnh , " cô còn biết khóc ? Có cần tôi hắt cô một ly rượu thử một chút xem sao hay không ? "

" không phải như thế , " Trần Lộ có miệng khó cãi , thật vất vả lên tiếng , cô ta xoay người , vén mái tóc dài của mình ra , " Tứ ca anh xem , dấu tay trên người em chính là do Chử Đồng làm , cô ta cố ý làm cho em mất thể diện , là cô ta hại em trước . "

" cô đừng làm trò cười , " Giang Ý Duy tựa như một tấm lá chắn vững chắc che chở ở trước người Chử Đồng , " tôi thấy là chính bản thân cô không biết tự kiềm chế đi ? Lén lén lút lút gặp người nào đó , vô ý để lại chứng cứ , liền vu oan đổ thừa Chử Đồng !"

" tôi không có , " Trần Lộ thét chói tai đến mức lạc cả giọng , mọi người tại sao lại không tin cô ta , rõ ràng là Chử Đồng vỗ lên người cô ta hai cái , lúc ấy trên tay Chử Đồng nhất định đã dính thứ gì đó , nếu không , sẽ không lưu lại dấu bàn tay đỏ tươi như thế . " trong túi xách của cô ta , trong túi xách của cô ta có thứ đó ! là cô ta trét lên người tôi. "

" cô bớt nói đùa đi , " Giang Ý Duy nhẹ phất tay xuống , mặt mũi đầy vẻ khinh bỉ .

" thật mà , cô ta nhất định giấu ở trong túi xách , tôi nhớ ra rồi , trước khi cô ta vỗ lên người tôi đã lục lọi trong túi xách của mình ...... Tứ ca , anh tin em đi , thật mà !"

Chử Đồng không lên tiếng , cô nâng mi mắt lên nhìn hướng Trần Lộ , không đợi Giang Ý Duy lên tiếng lần nữa , cô cầm lấy túi xách trên bàn , sau khi mở ra thì dốc ngược xuống , đồ đạc bên trong toàn bộ văng ra khắp nơi ở trên bàn , túi xách cầm tay vốn là khá nhỏ , cũng không nhét được nhiều đồ vật gì lớn . Trần Lộ nhìn chằm chằm ví tiền và điện thoại di động ở trên bàn một chút , " cô thủ tiêu rồi , cô, người phụ nữ này thật là độc ác , lòng dạ của cô thật là xấu xa a !"

" người có lòng dạ xấu xa là cô mới đúng chứ ? " Giang Ý Duy để ý đây là sự kiện công khai , bằng không đã sớm văng tục luôn rồi .

Giản Trì Hoài cầm lấy túi của Chử Đồng , đem đồ đạc rơi tán loạn trên bàn tất cả cất lại vào trong , Trần Lộ nhìn nhất cử nhất động của anh , bỗng nhiên không dám gây gổ nói tiếp nữa , những âm thanh cảnh cáo kia của Chử Đồng đang vang vọng trong tai cô ta , cô ta đột nhiên bắt đầu sợ hãi , cô ta cảm thấy lý luận của Chử Đồng không khỏi rất có đạo lý , ở trong mắt Trần Lộ, xem ra Giản Trì Hoài đối với Chử Đồng đơn giản là dung túng đến vô lý .

Giản Trì Hoài thu dọn xong nhấc túi của Chử Đồng lên , ánh mắt rơi vào trên mặt cô , " đi , về nhà . "

Chử Đồng phủ kín áo khoác của anh , một đôi tròng mắt đỏ bừng ngước lên nhìn anh , " em ngồi xe của Giang Ý Duy tới đây . "

" tôi đưa em trở về . " người đàn ông tiếp lời nói .

Chử Đồng vẫn lắc đầu một cái , " hôm nay buổi dạ tiệc này rất quan trọng , còn chưa có chính thức bắt đầu đâu , anh ở lại nơi này đi , tự em có thể gọi xe . "

Cô đứng dậy , ánh mắt của Giản Trì Hoài tự nhiên rơi vào trên chân cô , đôi giày cao gót kia cũng không biết là kẻ nào đã chọn cho cô , cao chừng mười centi mét, cánh tay người đàn ông vươn tới ôm lấy thắt lưng của cô , " có quan trọng hay không , tôi quyết định, quyền hành ở trong lòng bàn tay của tôi . "

Trần Lộ đứng ở một bên , cô ta nắm chặt bàn tay , Giản Trì Hoài đứng dậy , cô ta bước lên đuổi về phía trước , rốt cuộc là không cam lòng , " Tứ ca , anh muốn đi , em phải làm sao bây giờ ? "

Người đàn ông sau khi quay mặt lại , ánh mắt hướng cô ta liếc nhìn , trong cái nhìn đó , lạnh như băng khác thường , " chính cô không có chân à ? "

Giang Ý Duy tiếng cười càng phát ra lớn hơn , " Trần tiểu thư nếu không ngại , đợi lát nữa tôi có thể bảo tài xế của mình tiện đường đưa cô một đoạn , mọi người cùng chung một công ty , không cần khách sáo đâu . "

Cánh tay của Giản Trì Hoài vòng lên bả vai Chử Đồng , Trần Lộ liếc nhìn bốn phía , cô ta cố sức tránh khỏi ánh mắt của những người đó , " Tứ ca , anh xem em như vậy ......"

Tầm mắt của người đàn ông rơi vào trên lưng cô ta , sau đó rất nhanh đảo qua chỗ khác , anh ôm lấy Chử Đồng đi về phía trước , Chử Đồng bước chân đuổi theo anh , hai người xuyên qua đám đông trong buổi tiệc , ra khỏi cửa , cơn gió ào ào thổi tới , Chử Đồng lạnh đến mức phải ôm chặt hai vai , Giản Trì Hoài gọi điện thoại , tài xế rất nhanh lái xe tới cửa , hai người lần lượt ngồi vào trong chỗ ngồi phía sau xe . Chử Đồng trả chiếc áo vest lại cho anh , Giản Trì Hoài cầm trong tay nhìn ngắm , " không sợ mất thể diện à ? "

Cô nghiêng đầu qua chỗ khác không nói lời nào , Giản Trì Hoài hướng tài xế trước mặt dặn dò , " sau khi đưa chúng tôi trở về , anh đi một chuyến nữa , cầm một bộ lễ phục khác tới đây cho Trần Lộ . "

" dạ . "

Chử Đồng vươn tay vỗ vỗ cửa sổ xe , " tấp vào bên lề dừng lại đi , tự tôi về nhà là được rồi . "

" em giận dỗi ầm ĩ cái gì ? "

Chử Đồng đem mặt tựa hướng ngoài cửa sổ , " ai thèm ầm ĩ với anh ? "

Người đàn ông vươn bàn tay ra , ngón tay giữ cằm Chử Đồng đem cô kéo tới trước mặt , " mùi dấm mười phần , bên trong xe của tôi tất cả đều là một vị chua nồng nặc . "

Chử Đồng vỗ vỗ lên tay của Giản Trì Hoài , " buông ra , em ăn dấm của ai ? "

" tự em nói rồi ? " hai ngón tay của Giản Trì Hoài siết chặt , " đưa lễ phục cho cô ta cũng là bình thường , chẳng lẽ lại để cho cô ta trưng ra hai dấu tay lớn ở lại hiện trường sao ? "

Hai tay Chử Đồng nắm lấy tay của Giản Trì Hoài , dùng sức đẩy nó ra , " anh không cần đưa em về , em hoàn toàn có thể tự mình trở về . "

" đừng làm rộn , chúng ta bình tĩnh ngồi nói chuyện . " Giản Trì Hoài hướng Chử Đồng đến gần một chút , đầu cô quay tới quay lui , vẫn là không muốn đối mặt với Giản Trì Hoài , người đàn ông có chút phiền , " còn như vậy nữa , tôi sẽ hôn em , chỉ có như vậy em mới có thể bình tĩnh lại có phải không ? "

Chử Đồng mím mím cánh môi , ngón tay Giản Trì Hoài vẫn chế trụ cằm của cô , " anh cứ trêu chọc em như vậy , em rất khó chịu , anh buông em ra trước đã . "

Giản Trì Hoài nghe theo buông lỏng tay , Chử Đồng sờ sờ cằm của mình , người đàn ông hai tay khoanh trước ngực , " nếu như là bình thường , Trần Lộ hắt em một ly rượu , em có thể xông lên đánh cho cô ta một trận tơi bời hay không ? "

Đánh , dĩ nhiên là phải đánh rồi . nhưng Chử Đồng chỉ vặn chân mày nhìn anh , tỏ vẻ không hiểu , " anh có ý gì ? "

" tại sao lại nhẫn nhịn để cô ta bắt nạt em ? "

Chử Đồng rũ mi mắt xuống , nhìn chằm chằm vết bẩn trên ngực mình , " Giản Trì Hoài , em không phải là nhẫn nhịn để cô ta bắt nạt , mà là không có năng lực chống trả , trước kia , em ỷ có anh là chỗ dựa , sau này thì sao ? Anh đang đứng ở sau lưng Trần Lộ , buổi dạ tiệc kia lại là Giang Ý Duy dẫn em đi tới , em đắc tội Trần Lộ , như vậy sẽ liên luỵ Giang Ý Duy cũng đắc tội theo , em coi như bản thân có thể đi một bước tính một bước , em cũng không thể để cho anh đổ hết tội lỗi lên đầu của Giang Ý Duy được ? "

Giản Trì Hoài không hỏi chuyện hai dấu tay kia , anh cũng không quan tâm , " cho nên đến lúc phải đánh trả , em cũng bỏ qua ? "

Tài xế từ bên trong kính chiếu hậu liếc nhìn Chử Đồng , vừa khéo Chử Đồng ngẩng đầu lên , thấy được tài xế tràn đầy ánh mắt thương hại , hai tay cô đan vào nhau , " Giản Trì Hoài , chẳng lẽ bộ dạng em như vậy , khiến cho anh cảm thấy rất không quen sao ? "

" đúng là không quen . "

Chử Đồng tựa đầu hướng ngoài cửa sổ , " sau này bất luận người phụ nữ đi theo bên cạnh anh là người nào , tốt nhất đừng để cho cô ta biết mối quan hệ của chúng ta , nếu không , em vĩnh viễn đều sẽ trở thành cái gai trong mắt của bọn họ . "

Giản Trì Hoài phủ lên mu bàn tay của Chử Đồng , cô không dấu vết rút tay về , người đàn ông thấy vậy , tóm gọn vào trong lòng bàn tay , năm ngón tay thu hẹp nắm chặt lại . Chử Đồng rũ mi mắt xuống nhìn chằm chằm tay mình , cô giật giật cánh tay , muốn hất tay của anh ra , Giản Trì Hoài thuận thế đưa cánh tay vòng lên bả vai của cô , cả người nghiêng qua dùng sức che lại miệng của cô . Chử Đồng không nghĩ tới anh lại đột nhiên tấn công như vậy , phần lưng cô tựa trên cửa xe bắt đầu giãy giụa , cô không thể lui được nữa , Giản Trì Hoài lại được voi đòi tiên , hận không thể đem cả người đè lên trên người của cô .

Anh vừa nặng lại vừa khoẻ , giống như một ngọn núi , may nhờ Chử Đồng phản ứng nhanh chóng , cô hung hăng cắn chặt hàm răng không chịu nhả ra , Giản Trì Hoài vươn tay ra , hai ngón tay nắm được hàm dưới của cô dùng sức , cô đau đến chỉ có thể há miệng , như vậy liền khiến cho Giản Trì Hoài có cơ hội thừa dịp mà tiến vào, quấn quýt, triền miên thật chặt ở chung một chỗ , hô hấp của Chử Đồng trở nên gấp gáp , hai cánh tay của người đàn ông đem cô ôm chặt vào lòng , cô bị ép phải ngửa đầu lên , trong miệng phát ra tiếng kêu nức nở mơ hồ .

Tài xế ở trước mặt liếc nhìn , cố hết sức trấn định làm bộ dáng như hoàn toàn không nhìn thấy gì cả , tiếp tục lái xe .

Chử Đồng muốn cắn anh , nhưng cô căn bản không có cơ hội , tay của Giản Trì Hoài từ trên đầu vai vuốt ve tới chỗ xương quai xanh của cô , lòng bàn tay nhẹ nhàng ma sát , sau đó lưu luyến dừng lại ở trên cần cổ nhẵn mịn của cô quên cả động tác tiếp theo , Chử Đồng bị anh trêu chọc khiến cho cả người cũng sắp bốc cháy , hô hấp nhất thời không theo kịp , có nổi lên cảm giác sắp hít thở không được .

Hai tay cô vùng vẫy lung tung , Giản Trì Hoài cắn môi của cô , Chử Đồng cuối cùng cũng có được chút giải thoát , cô nói mơ hồ không rõ , " Giản Trì Hoài , anh buông em ra !"

" tôi bảo em yên lặng , em không làm theo , tôi là một người đã nói là giữ lời , cho nên nhất định phải thực hiện lời mà tôi đã nói . "

Toàn những lời vớ vẩn , hai tay Chử Đồng hướng trên đùi anh đảo lung tung , ngón tay tựa hồ quét qua cái gì đó , cô giống như bị điện giật , thế nhưng loại cảm giác này lại không rõ ràng lắm , dù sao cũng chưa phải hoàn toàn đụng chạm được , cô nhìn thấy Giản Trì Hoài buông cô ra , lui sang một bên , dáng vẻ mặt mũi xanh mét . Chử Đồng theo bản năng đưa mắt rơi xuống chỗ đó của anh , nhưng động tác của người đàn ông so với cô còn nhanh hơn , anh kéo chiếc áo vest đó qua phủ lên trên người mình , " Chử Đồng , em đủ rồi !"

Chử Đồng đỏ mặt , " không phải thế , em cảm thấy anh ......"

" im miệng !" Giọng nói của Giản Trì Hoài lạnh lùng , cắt đứt lời kế tiếp của cô .

Chử Đồng sờ sờ ngón tay út của mình , mới vừa rồi hẳn là thật sự đụng phải nơi đó của anh , nhưng là xúc cảm kia ...... vẫn là có . Vậy nói rõ lên cái gì ? Anh khỏi bệnh rồi ? Hay là cô bị ảo giác ?

Nơi bộ phận quan trọng của anh được che chắn bởi chiếc áo vest , cũng không thể thấy rõ ràng , ánh mắt của Giản Trì Hoài chống lại cô , thấy tầm mắt của cô còn rơi vào chỗ mẫn cảm kia , anh lúc này quát lên , " dừng xe !"

Tài xế sau khi nghe , vội vàng đánh xe dừng sát ở ven đường , Giản Trì Hoài nghiêng đầu nhìn Chử Đồng , " em cảm thấy tôi thế nào ? "

Chử Đồng giật giật ngón tay của mình , Giản Trì Hoài chợt nắm lấy tay của cô , " muốn nghiệm chứng phải không ? Được , cho em cơ hội này . " anh kéo cánh tay của cô hướng tới trước bụng mình , hơn nữa còn muốn tiếp tục trượt xuống , Chử Đồng gấp đến độ dùng sức giãy giụa , " Giản Trì Hoài , anh điên rồi sao . "

" nếu như em thử xong chứng minh được mình đã lầm rồi , có nghĩ tới cảm nhận của tôi hay không ? "

Đúng vậy , nếu như thật sự không phải như cô nghĩ , chẳng phải là hướng lên vết thương của anh mà xát muối sao ? Chử Đồng rút tay của mình về , mới vừa rồi , ngón tay của cô nhất định đã chạm vào một vị trí cứng rắn , dù vậy cô cũng không nên biểu hiện thẳng thừng ra như thế.

Giản Trì Hoài hướng cô chỉ một cái , " xuống xe đi . "

Chử Đồng không nói hai lời , vươn tay mở cửa xe ra định bước xuống , ánh mắt Giản Trì Hoài liếc thấy vết bẩn trên ngực của cô , anh nghiêng người qua , đóng cửa xe lại , " lái xe . "

Tài xế mắt thấy cũng không thể can thiệp , dù sao nhiệm vụ của anh ta chính là lái xe, dừng xe, mở cửa xe . Không khí nhất thời càng toát ra lúng túng , Chử Đồng dựa vào cửa xe mà ngồi , dáng vẻ khuôn mặt của Giản Trì Hoài đều là tăm tối . Tài xế đi ngang qua nội thành rực rỡ phồn hoa , biết lúc đó bọn họ rời đi , nhất định chưa ăn cơm tối , " Giản tiên sinh , có muốn dừng lại ăn một chút gì hay không ? "

Giản Trì Hoài nhắm lại hai mắt , " không cần , lái xe của anh đi . "

" dạ . "

Chử Đồng cũng học bộ dạng của anh , nhắm lại đôi mắt , tài xế trước tiên đưa Chử Đồng về đến nhà , dừng xe xong , tài xế đi qua mở cửa xe cho cô , cô nói tiếng cám ơn , cũng không quay đầu lại định rời đi .

" chờ một chút . " Giản Trì Hoài ở trong xe gọi cô , Chử Đồng dừng lại bước chân , cũng không quay đầu lại , " làm cái gì ? "

Không có tiếng đáp lại , lại thấy một chiếc áo vest phủ lên người mình , tài xế đóng cửa xe , Chử Đồng kéo lại một góc áo vest , cô ôm chiếc áo kia xoay người , lại thấy chiếc xe của Giản Trì Hoài đã phát động cơ rời đi .

Bên trong dạ tiệc , người xem náo nhiệt từ từ tản đi , Trần Lộ ngồi trên ghế sa lon không dám đứng lên , Giang Ý Duy đi tới , dùng gót giày nhọn hoắt hướng chỗ mắt cá chân của cô ta đá đá , " nhường chỗ một chút đi , chó ngoan không cản đường . "

Trần Lộ ngẩng đầu lên , hung tợn nhìn chòng chọc vào cô , Giang Ý Duy hừ nhẹ giọng tươi cười , " làm gì ? Cô có bản lĩnh kêu Tứ ca a . "

" các người đừng ức hiếp người quá đáng . "

" kẻ nào ức hiếp người quá đáng ? " ánh mắt của Giang Ý Duy trở nên độc ác , " đã sớm cảnh cáo cô đừng đụng đến Chử Đồng , mối quan hệ trước đây giữa hai người bọn họ , cô hiểu thấu rõ ràng sao ? Chưa có hiểu rõ tình huống cô liền gây sự lung tung , cô bị thiểu não a ? "

Trần Lộ cắn chặt hàm răng không nói , mới vừa rồi trải qua một màn kia , Giang Ý Duy càng thêm chắc chắn biết được Giản Trì Hoài không muốn thấy Trần Lộ , " chuyện ngày hôm nay tôi sẽ nhớ kỹ , cô hắt rượu lên người của bạn tôi , cô hoặc là bảo đảm bản thân vĩnh viễn có thể được Giản Trì Hoài che chở , hoặc là , hy vọng tương lai cô có thể vượt lên tôi , nếu không , tôi nhất định để cho cô thật đẹp mặt . "

Trần Lộ cúi gằm mặt xuống , Giang Ý Duy lướt qua bên người cô ta đi về phía trước , một bộ dáng hung ác trong nháy mắt chuyển thành tươi cười xinh đẹp đúng lúc , cô nâng lên ly rượu , ở trong đám đông lưu loát nhập cuộc . Uống được mấy ly rượu , Giang Ý Duy tranh thủ thời gian đi tới một góc khu nghỉ ngơi kia , cô vẫn là không yên tâm Chử Đồng , gọi điện thoại qua hỏi thăm .

bên kia rất nhanh nhận máy , " alo ? "

" Chử Đồng , cậu không sao chứ ? "

Chử Đồng mới vừa về nhà tắm táp xong , trên tóc vẫn còn nhỏ nước , đang ngồi ở trước ghế sa lon , giọng nói của cô mơ hồ cất lên , " không sao a . "

Giang Ý Duy đầu tiên là nghe âm thanh này có gì không đúng a , " cậu đang làm gì ? "

" ăn mì gói đây , chết đói đến nơi rồi , đi đến một chỗ sang trọng như vậy mà ngay cả bữa cơm cũng không đụng đến được , thiệt thòi muốn chết . "

Giang Ý Duy khó có thể tin được, dựa vào vào lưng ghế sa lon , " không có nhầm chứ , cậu còn ăn được à ? "

" tại sao ăn không được ? " Chử Đồng ôm lấy tô mì , uống hai hớp canh , thỏa mãn cực kỳ , " a , thật thoải mái . "

" Tứ ca không có dẫn cậu đi ăn cái gì sao? "

" không có , mình chỉ muốn trở về , đâu còn tâm tư mà đi ăn cơm tối với anh ta a . "

" cũng đúng , " Giang Ý Duy hết sức thông cảm với cảm giác của Chử Đồng , " bị Trần Lộ kia hắt cả ly rượu lên người , còn bị cô ta ngay trước mặt mọi người mà đổ oan như vậy , nếu đổi lại là mình , mình cũng ăn không vô . "

" cô ta không có đổ oan ình . " Chử Đồng duỗi người một cái , cầm điều khiển TV nằm vào trong ghế sa lon .

Giang Ý Duy ' a ' một tiếng , " cái gì không có đổ oan cho cậu ? "

" hai dấu tay đỏ trên người cô ta đúng là do mình làm đấy , " Chử Đồng thờ ơ đổi kênh , " như thế nào , đẹp mắt không ? "

" thôi đi ! cư nhiên thật là cậu , " Giang Ý Duy không dám lớn tiếng , chỉ có thể đè ép giọng nói , tay cô phủ lên bên điện thoại di động , chỉ sợ có mấy lời bị người ta nghe được , " Chử Đồng , cậu thật có thể a , kỹ thuật diễn xuất này cũng lừa gạt được cả mình . "

" được rồi, được rồi , cũng không phải là chuyện gì hay ho phải để tâm đâu . Mình bây giờ đã ăn uống no đủ , cậu đừng lo lắng ình . "

" Chử Đồng , cậu, cậu, cậu --" Giang Ý Duy đến giờ phút này vẫn không thể hoàn toàn tiêu hoá được vấn đề này , cô nhìn hướng nơi xa , thấy Trần Lộ rúc ở trong đó , đang dùng điện thoại di động nói chuyện với ai đó , " lần sau nếu lại có chuyện tốt như vậy , nói trước nói với mình một tiếng , với diễn xuất của mình , nhất định sẽ khiến cho vở kịch của cậu càng thêm đẹp mắt . "

" thôi đi , quá khoa trương sẽ không thật , " ánh mắt Chử Đồng nhìn chằm chằm màn ảnh truyền hình , " cậu đi làm việc của cậu đi , hôm nào trò chuyện tiếp . "

" được . " Giang Ý Duy cúp điện thoại , trong nháy mắt cảm thấy tâm tình thật tốt , ngẩng đầu nhìn lên , cảm thấy đêm tối cũng trở nên sáng sủa như ban ngày a .

Tài xế của Giản Trì Hoài sau khi đưa anh về Bán đảo hào môn , lại mang tới cho Trần Lộ một bộ lễ phục khác để cô ta thay , Trần Lộ vốn đang uất ức đến không chịu được , thấy Giản Trì Hoài còn nhớ đến cô ta , sự lo lắng trên đầu cô ta trong nháy mắt cũng tản đi hơn phân nửa .

Sau khi dạ tiệc kết thúc , Trần Lộ rời đi , tài xế ở bên ngoài chờ cô ta , cô ta càng toát ra vui vẻ , đi tới bên cạnh xe , tài xế giúp cô ta mở cửa xe , cõi lòng Trần Lộ tràn đầy hy vọng, hướng vào chỗ ngồi phía sau xe liếc nhìn , lại không nhìn thấy Giản Trì Hoài trong đó .

" Giản tiên sinh dặn dò , bảo tôi đi đón ngài về nhà . "

Trong lòng Trần Lộ vẫn còn tràn đầy vui mừng mà ngồi xuống , tài xế phát động cơ rời đi , Trần Lộ mở miệng hỏi , " Giản tiên sinh bây giờ ở đâu ? "

" ở nhà . "

" tôi muốn gặp anh ấy , anh dẫn tôi qua đó đi . "

" Trần tiểu thư , thật xin lỗi , Giản tiên sinh ở tại Bán đảo hào môn . "

Trần Lộ có chút không rõ ý tứ của anh ta , " hả , Bán đảo hào môn thì thế nào ? "

" đó là nhà của Giản tiên sinh , ngài ấy sẽ không cho phép người khác tuỳ ý đi vào . "

Trần Lộ nghe được câu này , có chút không vui , " tôi cũng thuộc loại người tuỳ ý sao ? "

" Giản tiên sinh làm việc rất có nguyên tắc , ngài ấy bảo tôi tới đón ngài , nhưng không hề đề cập tới việc có thể đem ngài đưa tới Bán đảo hào môn hay không . "

Cơn tức giận của Trần Lộ không khỏi nổi lên , cô ta liều mạng đè ép xuống , " Chử Đồng kia thì sao ? Cô ta trước đây có đi qua đó hay không ? "

" cô ấy trước đây vẫn luôn ở tại Bán đảo hào môn . " tài xế không giấu giếm chút nào mà trả lời .

Tay của Trần Lộ đang đặt trên ghế ngồi chợt căng thẳng , tầm mắt của tài xế rơi hướng vào phía trong kính chiếu hậu , " Trần tiểu thư , tôi đưa ngài trở về chỗ ở của ngài nhé ? "

Cô ta không nói , ánh mắt đảo qua hướng ngoài cửa sổ , tài xế coi như cô ta đã đồng ý .

Hôm sau , Trần Lộ gọi điện thoại thật sớm cho Giản Trì Hoài , nói phải lập tức trở về với đoàn làm phim , muốn gặp mặt anh một lần , Giản Trì Hoài chọn một nơi khá yên tĩnh , lúc Trần Lộ chạy tới , Giản Trì Hoài đã chọn xong một bàn thức ăn để dùng bữa sáng , đầy đủ cao lương mỹ vị , các món tráng miệng cũng đều có .

Trần Lộ không kềm chế được mừng rỡ , Giản Trì Hoài ra hiệu ý bảo cô ta vào ngồi , " sau khi ăn điểm tâm xong , tôi bảo tài xế đưa em về đoàn phim . "

" cám ơn Tứ ca . "

Giản Trì Hoài cầm đôi đũa lên , hai tay Trần Lộ bưng chén , nhìn chằm chằm khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông, mở miệng nói , " Tứ ca , may nhờ tối hôm qua anh sai người đưa lễ phục tới đó , sau đó còn có phóng viên phỏng vấn và chụp ảnh chung , nếu không , lúc đó em thật không biết nên làm cái gì . "

" em là nghệ sĩ của Dịch Lục Soát , em mất thể diện , không phải tương đương với việc làm mất mặt của Dịch Lục Soát sao ? " giọng nói của Giản Trì Hoài lạnh nhạt , thấy Trần Lộ không động đũa , anh chỉ chỉ thức ăn trước mặt , " không hợp khẩu vị sao ? "

" không , không phải vậy . " Trần Lộ gắp một miếng thức ăn nhét vào trong miệng , có mấy lời , cô ta vẫn còn đang nghĩ ngợi nên nói như thế nào , điện thoại di động của Giản Trì Hoài đặt trên bàn , anh chậm rãi dùng cơm , Trần Lộ chỉ sợ anh ăn xong sẽ trực tiếp đi luôn , " Tứ ca . "

" ừ ? " người đàn ông nâng mi mắt lên nhìn cô ta .

" chuyện tối hôm qua , em xin anh hãy tin em , em sẽ không gây rối với người khác , lại nói đó là sự kiện công khai , Tứ ca ......"

" chuyện này không cần giải thích , " Giản Trì Hoài lấy khăn giấy ra nhẹ lau khóe miệng , " tôi tin em . "

" thật ư ? " Trần Lộ mặt tràn đầy giật mình , cô ta không kịp chờ đợi tiếp tục nói , " Tứ ca , em đã thấp thỏm cả một buổi tối . "

" không cần phải vậy , " Giản Trì Hoài cầm lấy điện thoại di động , đầu ngón tay ở trên màn hình nhẹ quét hai cái , " ăn đi , đừng chậm trễ thời gian . "

" Tứ ca , nếu anh tin em , tối hôm qua tại sao lại làm như vậy ? "

Người đàn ông cũng không ngẩng đầu lên , " tôi không phải đã bảo tài xế đưa lễ phục cho em rồi sao ? "

" vậy anh cũng nên biết , đó là Chử Đồng hãm hại em . "

Giản Trì Hoài mặt không biểu tình nhìn chăm chú về phía Trần Lộ , " em có chứng cứ sao ? "

" thật mà , anh tin tưởng em đi , cô ta lúc ấy dẫn em tới phòng rửa tay , còn buông lời khiêu khích , em hoàn toàn không nghĩ tới lòng dạ cô ta lại nham hiểm như vậy . " Trần Lộ vội vã muốn giải thích rõ ràng với Giản Trì Hoài , " Tứ ca , anh đừng để cô lừa gạt nữa ......"

" Trần Lộ , " trong lời nói của Giản Trì Hoài hiển nhiên mang theo vẻ không kiên nhẫn được nữa , " ban đầu tôi lựa chọn em , đã nói với em những lời gì, còn nhớ không ? "

Trần Lộ thấy thần sắc anh nghiêm túc , cũng không khỏi khẩn trương , " dạ nhớ . "

" tốt lắm , em lặp lại lần nữa . "

" anh nói , anh sẽ cho em cơ hội được đóng phim , bảo em ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh anh , không gây sự . "

" nửa câu đầu , tôi tự nhủ tôi đã làm được , như vậy nửa câu sau thì sao đây ? Trần Lộ , em làm được như thế nào ? "

Trần Lộ nghe nói , biết Giản Trì Hoài đang đề cập đến chuyện tối hôm qua , cô ta gấp gáp giải thích , " Tứ ca , em không có gây sự , là Chử Đồng trước ......"

" cô ấy trước , có thể thế nào ? Cô ấy trước nên em có thể ngay trước mặt nhiều người như vậy , hắt rượu khắp người cô ấy ? "

Tay Trần Lộ đang nắm chiếc đũa chợt phát run rẩy , " Tứ ca , anh lúc ấy không ở đó , anh không biết , cô ta nói rất nhiều lời khó nghe . "

" cô ấy nói , em liền nghe à , cô ấy đánh vào mặt em sao ? Nếu không đau không xót , em sao không để cho cô ấy thoải mái sung sướng đi ? "

Trần Lộ càng nghe thì trái tim lại càng đóng băng , cô ta lắc đầu , ánh mắt tràn đầy oan ức , " Tứ ca , cô ta nếu như chỉ nói vài lời thì cũng liền quên đi , nhưng cô ta lại bêu xấu em trước mặt mọi người , anh nếu tin tưởng em , thì cũng nên tin tưởng sự việc kia cũng là do cô ta làm . "

" nói chuyện với em , nghe không hiểu có phải không ? " Giản Trì Hoài cảm thấy chỉ số thông minh của bọn họ đơn giản là không cùng trên một tầng , " tôi chưa nói tôi không tin em , nhưng còn em ? Em liên tục không để cho cô ấy vui sướng , em còn hắt rượu khắp người cô ấy , vậy thời điểm em đang làm chuyện đó , không nghĩ tới tôi sẽ đau lòng vì cô ấy sao , em cũng không nghĩ cho tôi , tôi tại sao còn phải nghĩ cho em ? "