Tu La Khuynh Thành

Chương 104



Bốn người mang bốn tên tù nhân tập hợp lại ở phòng tra khảo. Cả bốn tên hiện tại gần như đã hồi phục. Để đề phòng Vương Nhất Thiên và Vương Chiêu Quân đã cồng hơn 4 cồng cho mỏi tên.

- Các ngươi muốn làm gì!! -Tên A Long kháng cự.

"Bóp" một cú tán trời giáng đến từ vị trí của Tử Nguyệt. Ba người phe ta nhìn thấy hành động dứt khoát của Nguyệt đột nhiên im lặng. Ba tên phe địch không tự chủ mà nuốt nước bọt.

- Là tên Trưởng Tôn Quyền ra lệnh cho các người!! -Tử Nguyệt gương mặt lạnh băng tra hỏi, chỉ vài phút trước lúc trò chuyện với mọi người và hiện tại như hai nhân cách.

Nghe đế cái tên của Hoàng Đế Vương Chiêu Quân và Vương Nhất Thiên không hẹn mà đánh rơi quả tim. Mồ hôi bắt đầu chảy.

- Ngươi tưởng bọn ta... -A La.

"Bóp" lần nữa tên A La bị cú tán của Tử Nguyệt là cứng họng đặc biệt là có thêm điểm tô huyết sắc.

- Không nói!! -Tử Nguyệt.

- Ta liều mạng với ngươi!!!!! -Tên A Lực đột nhiên gầm gú tuy bị trối ở cột sắt như vẫn bị sức mạnh thể chất của hắn làm cho ngã trực tiếp xông đến Tử Nguyệt.

- Tiểu Tử cẩn thận!!! -Vương Chiêu Quân lo lắng hét lên trong sự bất ngờ của mọi người.

"Gầm" âm thanh của một vật thể không xác định bị dáng vào tường đá. Và vật thể ấy chính là tên ngu ngục A Lực tự tạo ra cho mình. Phần thưởng tăng kèo là bị thương và một ngụm máu thổ huyết.

Nhìn thấy cảnh tượng đó tên cuối cùng không tự chủ mà rung rẩy, thấy thế cậu cũng tiến đến hắn một cách chầm chậm. Đòn tấn công tâm lý này cũng là hắn không thể không khóc.

- Ta đã khai rồi!! Toàn bọn thứ ta biết ta cũng đã nói ra hết rồi! Tha cho ta đi... Ta thực sự xhir biết như vậy thôi. Đại nhân!! Đại nhân!! Xin người hãy tha một mạng này cho ta!! -Bá Dư vừa cầu xin vừa than khốc vừa rung vừa sợ.

- Bá Dư!!! Ngươi dám!!! -A Long gầm lên.

- Sao không dám! Hắn giờ chẳng còn khả năng nối dỗi tôn đường nữa rồi! Cũng may là chỉ có cái ấy! Không thì mất mạng. -Thiên Vũ.

- Ngươi!!! -A Long.

- Bọn họ có gia đình chưa!! -Tử Nguyệt tra hỏi Bá Dư.

- Ta... Ta... -Bá Dư ngập ngừng.

- Giết hắn đi!! Giữ lại cũng chẳng có lợi ích gì!! -Tử Nguyệt quay sang nhìn Thiên Vũ.

- Ta nói... Ta nói... Chỉ cần ngươi thề sẽ không giết ta. Ta sẽ nói...!! -Bá Dư.

- Gương mặt này đúng là điễn trai, cái miệng này cũng lanh lợi. Được! Ta thề... sẽ không giết ngươi! Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn phục tùng ta. - Tử Nguyệt uy thế ngút trời.

- Ngươi muốn làm gì!! -A La.

- Nói đi!!! Bọn chúng có gia đình chưa!! Có người than hay người yêu chưa! -Tử Nguyệt.

- Bọn họ... chỉ có A Lực đại nhân chưa có gia đình cũng không có phụ nữ. Còn lại hay người kia thì đã có người bên cạnh, A Long đại nhân đã có ba người phụ nữ, hắn còn có... có một đứa con riêng bên ngoài, còn A Long đại nhân... hắn... hắn ta thích cả nam lẫn nữ!! -Bá Dư.

- Ra là vậy!!! -Tử Nguyệt.

- Tiểu Tử, đệ hỏi vậy là có ý gì??? -Vương Nhất Thiên thắc mắc.

- Không lẽ ngươi lại định triệt!! -Thiên Vũ.

Đáp lại lời nói của Thiên Vũ là ánh mắt bình tĩnh đến khó tin của Nguyệt. Cậu tiến đến gần A Long uy hiếp y, nhưng cũng chẳng thể làm được gì. Tiến lại A La, cậu biết tên này đã rất thích cậu, đúng hơn là đấm chìm vào nhan sắc có 1 không 2 của Nguyệt. Nhưng cũng không dễ thuyết phục hắn.

Kết quả dẫn đến bạo lực, Tiểu Nguyệt trước mắt mọi người xé nát y phục của tên Bá Dư. Để lộ bộ phận nhạy cảm đã bị người khác cắt mất, mọi người vừa ngại ngùng vừa kinh ngạt.

- Tiếp đến là ngươi!! -Tử Nguyệt nhấm vào A Long.

- Ngươi... ngươi muốn làm gì!!! Ta sẽ không tha cho ngươi!!! -A Long vừa sợ vừa cuống cuồng la hét.

- Hơ!!! Ngươi muốn biết ta sẽ nói! -A La kế bên khinh bỉ, nhận lại ánh mắt lạnh người của Tử Nguyệt.

- Ngươi chỉ cần ngủ với ta một đêm! Ta sẽ trao tất cả cho ngươi... kể cả thứ ngươi định vui chơi, ta cũng cho ngươi!! -A La gương mặt dâm đảng trơ trẻn.

- Tên khốn này!! -Vương Chiêu Quân tuy bề ngoài mặt mài cao có, nhưng trong đầu của bà sớm đã suy nghỉ đến một viễn cảnh chảy máu mũi không kìm chế.

Bỏ qua lời nói của hắn cậu tiếp tục múa mai thanh đoản đao trong tay. Từng bước tiến đến A Long, nhờ sự chợ giúp của Thiên Vũ băng thuật mà cơ thể của hắn không thể cựa quậy được. Thanh đao kéo xuống y phục rơi theo. Để lộ bộ phận giữa hai đùi nhạy cảm bị teo nhỏ vì rung sợ.

- Ta rất câm ghét những kẻ trơ trẻn đào hoà... -Tử Nguyệt không lớn không nhỏ, không nhanh không chậm nói ra lời nói là A Long như muốn chết đi sống lại.

Thanh đoản đao lần nữa đưa lên đối diện với phần cơ thể dư nhưng không thừa của nam nhân trước mặt. Phía nam nhân cuống cuồng không nói nên lời.

- Là Trưởng Tôn Quyền!! Hắn muốn tiêu diệt cả ngươi lẫn những kẻ thù còn lại của hắn. Hắn muốn chúng ta một lần diệt sạch ngươi cùng Tử gia. Còn chuẩn bị thêm một nhiệm vụ khác để bọn ta thực hiện!! -Hắn nói, nói ra như lần cuối cùng được nói hắn gầm thét trong rung sợ.

- Tốt!! Ngươi được sống nhưng sẽ phế! Những kẻ khác... Chết! -Tử Nguyệt.

- Hahahahaha!! -A La cười, hắn cười nhưng nước mắt và nước mũi liên tục được sản sinh.

- Hay!! Hay là chúng ta giữ mạng bọn chúng lại!! -Vương Nhất Thiên.

- Có lợi ích gì?? -Tử Nguyệt.

- Dù sao cũng là nhân tài, thật sự giết đi quả là tiết nuối! -Thiên Vũ.

- Bọn chúng không phải đồng minh càng không phải là thuộc hạ của ta! Giết cũng là chuyện tất nhiên, không thì đêm dài lấm mộng! -Tử Nguyệt.

- Hahahahahahaha! Được... Ngươi thật sự làm ta không thể phấn khích hơn được! Ta sẽ là người của ngươi, là con dao cho ngươi tuỳ ý sử dụng! Chỉ cần được phục vụ cho ngươi!! À không là Chủ nhân! Chỉ cần là chủ nhân... hihihihi -A La gương mặt biến thái, biểu cảm cào cấu giọng nói làm người khác phải ghê sợ.

- Phải phải!! Ta cũng vậy!! Chủ nhân!! -A Long hô theo.

- Ta sớm đã là người của ngươi! Chủ nhân tha mạng cho ta!! -Bá Dư rung sợ.

- Ngươi nói thử xem đây là tình thế gì! Còn nữa... bọn chúng là cấp bật gì??? -Vương Chiêu Quân.

- Ba bọn chúng lần lượt là tinh sư ngũ giai và lục giai kỳ còn tên kia là bật 9 tiền kỳ! -Thiên Vũ.

- Thật là cảnh tượng khó tưởng tượng được!! -Vương Chiêu Quân.
— QUẢNG CÁO —