Tu La Khuynh Thành

Chương 37: Mê Cung Lạc Thần



Hôm nay là ngày bắt đầu Đại hội ma thuật cũng là vòng thi đầu tiên. Theo quy định của cuộc thi mỗi hội sẽ có một vị trí riêng được đánh mã số ở bên ngoài toà hội chiến, các hội viên tham gia phải có mặt ở vị trí ấy trước giờ Mão (tức 8 giờ sáng).

- Kính thưa quý vị, vòng loại sẽ diễn ra trực tiếp vào ngày hôm nay. Mỗi hội sẽ chọn ra 5 thành viên tất nhiên là ngoài các vị hội trưởng, cả năm người sẽ tiến vào toà hội chiến. Ở đây chúng tôi đã chuẩn bị sẵn một mê cung, đội nào thoát khỏi mê cung sẽ là đội được tham gia vào lần Đại hội này và chỉ có 10 đội được chọn theo thứ tự. Nào!!!Bắt đầu thôi vòng thi thứ nhất Mê Cung Lạc Thần!!!!. -trong toà hội chiến một giọng nói êm tai của một nam nhân phát lên, đây có thể là người điều khiển cuộc thi này.

Toà hội chiến ở các nơi được đánh mã số đột nhiên xuất hiện các cánh cửa, lúc này nhiều người của hội khác đã đi vào trong. Tất nhiên mỗi hội là một cánh cửa, phía Nhật Nguyệt Thần hội đã chọn ra 5 người là Nguyệt, Vũ, Lâm, U Nhược (dược sư cấp 7) và Anh Kỳ (người đã giao đấu với Mạc Lâm ở Nhật Nguyệt Thần Đấu). Nhận được lệnh của Hội trưởng tất cả đều đồng loạt tiến lên.

- Các ngươi không thể thất bại nghe rõ chưa. - Hội trưởng hừng hực ý chí chiến đấu, hướng bọn họ cổ vũ hết mức. Tuổi trẻ đúng là đáng yêu, nhưng ngoại hình ta cũng không quá tệ đúng không. - vừa nói bà khoe thân hình đầy đặn cùng gương mặt trẻ trung có sức hút của mình cho những người xung quanh, bọn nam nhân bị một đòn hớp hồn.

Vào bên trong, mọi thứ đều được dựng lên bằng ma thuật vách tường làm từ đất đá, toàn bộ đều là những đường đi không lối trở về, Mạc Lâm đã thử dùng lực đánh vào vách nhưng kết quả vừa bị phá hủy nó lại trở về nguyên trạng như chưa xảy ra chuyện gì. Ánh sáng ở đây khá yếu, chủ yếu là phát ra từ những loại động thực vật phát sáng, trong khá ảo diệu, cũng có phần âm u. Còn có những âm thanh như tiếng người nữ nhân ca hát như có như không ma mị đến đáng sợ. Ấy vậy mà bọ họ chỉ như đi dạo không tí phản ứng, chỉ có U Nhược mang vẻ mặt kinh hồn bước theo bọn họ.

- Anh Kỳ ngươi đừng đi nhanh như vậy được không. -U Nhược sợ sệt.

- Ngươi sợ gì chứ, cũng chỉ là một phần thi, chỉ là doạ người thôi. Chết tiệt!!! Chúng ta hoàng toàn không có manh mối gì, sao có thể thoát khỏi nơi này đây. -Anh Kỳ có chút khẩn trương.

- A!! Ta nhớ lúc bắt đầu chúng ta được nhận một tờ giấy ghi chép. Đây này! - U Nhược mang một mảnh giấy có ghi chép kỳ lạ cho mọi người xem, ai cũng im lặng ngẫm nghĩ.

- Tiểu Nguyệt ta nghĩ ngươi đã có mu tính rồi đúng không? - Thiên Vũ nhìn thấy Tiểu Nguyệt im lặng thì nham hiểm hướng đến.

- Nguyệt đệ, ngươi hãy mau nói ra đi. - U Nhược là nữ nhân khoảng 15-16 tuổi, vẻ ngoài yếu đuối nhưng khá xinh đẹp, người thấy nàng ta đều phải xiu lòng.

- Anh Kỳ, huynh giúp ta đánh dấu những nơi chúng ta đã đi qua, khái quát bằng hình vẽ về địa hình nơi này cùng với bản ghi chép ấy. U Nhược tỷ dùng dược phẩm có mùi hương thu hút các nhóm khác về phía chúng ta.

- Còn 3 người chúng ta.-Mạc Lâm.

- Ôm cây đợi thỏ.

- Tiểu Nguyệt, ngươi thật ác độc nha, muốn dụ bọn chúng đến, rồi cướp của bọn chúng cái đó ghi chép. Đúng là gian xảo nha. -Thiên Vũ cười quỷ mị.

- Hình như có tiếng động.-Anh Kỳ là Chiến sư chuyên về thám thính và ám sát, nên khả năng nghe của cậu ta rất tốt.

- Tất cả chuẩn bị ứng chiến. -Tiểu Nguyệt.

Xa xa có âm thanh giọng nói truyền đến.

- Thật là các ngươi đúng là ngu ngốc, sao có thể như vậy mà đòi từ bỏ.- giọng của một nam nhân tầm 25-30 tuổi.

- Lão đại mùi hương này đúng là rất thơm nha, có phải là gặp thức ăn không?

- Ngươi nói ta mới nhớ, nếu gặp được đối thủ, chắc chắn bọn chúng có bản ghi chép. Đến lúc đó... hihihi. - tiếng cười gian manh.

- Nếu là đối thủ mạnh thì sao? -một tên khác lo lắng.

- Mi có thôi miệng quạ không, thực lực chúng ta là cấp 7 chiến sư cùng yếu nhất là cấp 5 ma thuật sư sao có thể thua kẻ khác chứ.

- Lão đại nói đúng. Hahaha.

Đột nhiên bọn chúng dừng lại, như cảm nhận được đối phương.

- Đúng là may mắn xem chúng ta có mồi ngon này. Nhóc con mau giao bản ghi chép cho ta không thì đừng trách. -Tên đứng đầu đang giáp mặt với Tiểu Nguyệt.

- Thiên Vũ có người ức hiếp ta. -Tiểu Nguyệt dùng giọng của trẻ con, vừa mếu vừa cầu cứu.

- Ngươi làm ta ớn lạnh cả người. -Nói xong y bay đến dùng thủy nguyên tố một chiêu đóng băng bốn tên phía sau.

- Cái gì....?? - Tên lão đầu nhìn thấy cảnh ấy hết mức hoang mang, tư thế hiện tại là ngồi xổm trêu đùa tiểu Nguyệt.

- Đúng là ăn hiếp trẻ con!! -tiểu Nguyệt nũng nịu cho một cái tát trời dán vào mặt hắn.

- Ôi mẹ ơi!! - nói hết câu hắn đã dính vào tường đất.

- Đúng là đáng sợ!!! -Anh Kỳ chết đứng, U Nhược thì há hốc mồm.

Mạc Lâm tiến đến lấy đi bản ghi chép trên tay tên kia rồi đưa cho Anh Kỳ. Cứ như thế bọn họ đánh cho những đội khác bò càng chạy trốn. Cuối cùng cũng đã hoàn thành bản ghi chép, tiến về phía trung tâm sẽ là lối ra. Phía trước có người, ăn mặc kì lạ, là một nam nhân bóng loáng xung quanh ông ta toàn là hào quang đến mức quá lố.

- Đến nơi rồi.-Anh Kỳ.

- Chào mừng các bạn, và chúc mừng các bạn đã chiến thắng.-một tay dương về phía trước một góc 45 độ tay còn lại áp vào tim, làm đến mức quá lố.

- Ậy!! sao lối vậy!!-Tiểu Nguyệt bất ngờ.

- Chúng ta đứng nhất rồi đúng không? -U Nhược vui vẻ.

- Chứ sao!! -Thiên Vũ tán thành.

- À không!! Các bạn là thứ 4.

- Cái gì!! -Cả 5 người đồng thanh.

- Mà thôi, sao cũng được. Chiến thắng là tốt rồi!! - U Nhược an ủi.

- Vậy mời các bạn đi vào cánh cổng này, nó sẽ đưa các bạn ra bên ngoài đồng thời ghi danh xếp hạng của các bạn tại vòng một. -một cánh cổng ma thuật được tạo ra.