Tu La Khuynh Thành

Chương 5: Khổ luyện



Trong phòng tắm: trong thần thức, thần giao cách cảm.

- Nguyệt tỷ, tỷ không giúp được mẫu thân ta sao?

- Không được, mà ngươi cũng đâu phải là đứa bé này,ngươi là một người khác, quan tâm làm gì.

- Nhưng dù sao nàng ta cũng là người sinh ra thân xác này và ta cũng quyết sẽ là người con tốt rồi.

- Thôi được rồi, chỉ cần ngươi chuyên tâm tu luyện thủy nguyên tố và đan dược ta nghĩ có ích cho mẫu thân ngươi ta từ đó cũng có thể tác động vào.

- Ta hiểu rồi.

Sau khi tắm xong cậu cùng mẫu tử hai người Văn thúc cùng ăn cơm. Cậu cũng không quên đến bên mẫu thân chăm sóc người. Và cuối cùng cậu cùng Văn thúc luyện chữ và chế dược.

Ngày hôm sau một lịch trình luôn diễn ra theo trình tự. Cậu sẽ cùng Văn thúc đi tìm thảo dược, phụ giúp bà bà cửa tiệm dược liệu, chăm sóc mẫu thân, ra ngoài tập luyện bên Phù Lâm Sơn cuối cùng là chăm sóc mẫu thân, luyện chữ và điều chế dược cùng Văn Thúc. Lúc đến Phù Lâm Sơn cậu lại gặp tên Ỷ Thiên ấy, vừa thấy cậu hắn ta nhanh chóng tiến gần.

- Nguyệt này ta thấy đệ tập luyện một mình, đệ có thể cho ta cùng luyện tập chứ.

Vì không thể để người khác biết mình song tu ma thuật và chiến sư nên cậu chỉ có thể đồng ý cùng hắn luyện tập sức mạnh chiến sư. Trong lúc tập hắn cứ chăm chú nhìn Nguyệt Nguyệt, miệng cứ không ngừng nói làm cậu phiền chết đi. Hai ngày hôm sau vẫn tiếp tục như vậy vẫn lịch trình ấy vẫn gặp hắn ta.

Hắn ta rất chú ý đến Nguyệt, quan tâm Nguyệt, trong lúc đang luyện tập cậu ngã hắn liền đến đỡ hết sức chu đáo băng bó vết thương, tuy chỉ là ngoài da. Rồi chuyện gì đến rồi sẽ đến, ngày thứ 5 hắn bảo mình phải về nhà, thật ra nhà hắn ở đế đô. Hắn đến đây là để tập luyện và mở mang kiến thức, hắn cứ lưu luyến chẳng muốn rời đi. Vì nhận lệnh từ đâu gữi đến chắc là phụ thân hắn, nên cuối cùng hắn cũng trở về. Cậu cũng không nói chuyện này cho ai biết, vì nghĩ cũng chả có gì quan trọng.

Nửa năm rèn luyện theo một trình tự và cấp độ rèn luyện tăng dần cùng với sự giúp đỡ của mẫu tử Văn thúc và đặc biệt là Nguyệt tỷ đã giúp cậu đạt đến cảnh giới không ngờ.

- Nguyệt muội, nói bổn cung nghe ngươi thấy cơ thể như thế nào?

- Rất tốt đấy, giờ ta đã là ma thuật sư cấp 5, chiến sư cấp 4, dược sư cấp 5 rồi đấy. Nhưng vẫn chưa hài lòng lắm. Mà còn triệu hồi sư ta nghĩ cũng mình đặt cấp 5 rồi.

- Chưa hài lòng!!! Ngươi là một tên biến thái tốc độ tu luyện của ngươi càng biến thái, một người bình thường muốn thăng cấp nhanh nhất là 1 năm đấy, ngươi nhìn lại mình đi, ngươi là nửa năm, nửa năm tăng liên tiếp 5 bậc. Ngươi là quái vật.

- Tỷ cũng đâu phải con người.

- Cũng đúng, hahahaha.

- Tỷ thật là.

- Được rồi hôm nay, chúng ta sẽ tiến sâu vào Phù Lâm Sơn. Tìm cho ngươi một quái thú triệu hồi.

- Ta đòi hỏi cao lắm đấy.

- Thì tìm một linh thú cũng có thể.

- Được rồi.

Song Nguyệt (Nam Cung Nguyệt vs Hoàng Nguyệt) tiến vào khu rừng, dùng phong nguyên tố cậu lướt theo làn gió rất nhanh tiến vào. Mọi thứ xung quanh như chậm lại, cậu quan sát mọi thứ rất rõ từng chuyển động nhỏ. Cái quái thú cấp thấp không nhận ra sự hiện diện của cậu. Tiến đến khu vực khác, nơi đây quái thú cấp thấp giảm nhanh số lượng, cậu cảm nhận được nguồn ma lực với đủ loại màu sắc.

- Nguyệt muội bọn chúng không xứng với ngươi.

- Ta cũng nghĩ vậy, tiến sâu hơn.

- Nguy hiểm đấy.

- Có Nguyệt tỷ, Nguyệt muội làm sao có thể có chuyện gì.

- Ngươi thật là, được rồi tiếp đi.

Vừa lúc sắp đến khu vực khác, một đám quái thú đã chờ cậu tại phía trước, chúng là quái thú cấp 4 và 5 khoảng 4 con. Cậu cười nhạt.

- Nguyệt Nguyệt bổn cung không muốn ra tay.

- Vậy để ta. -Dứ lời cậu ngưng tụ sức mạnh ma thuật là hỏa thuật bậc 5, bọn quái thú nhìn thấy thì không khỏi ngạc nhiên. Chuẩn bị tấn công, cậu dừng lại, bọn quái thú trừng mắt. Cậu bất ngờ đổi hướng.

- Nguyệt Nguyệt thật nhạy bén nha, là linh thú cấp bậc đấy.

- Nhưng ta nghĩ không đơn giản như vậy.

- Đúng vậy mỗi linh thú có đặc trưng riêng theo giống loài mà.

Tiến đến gần, con vật như phát hiện ra bất thường, nhanh chóng lẫn trốn.

- Ta nghĩ nó vẫn còn nhỏ, một linh thú không thể sợ sệt vậy được.

- Ngươi sai rồi, chúng là đang thăm dò, chuẩn bị tấn công.

- Là thổ nguyên tố sao, thổ là nguyên tố phòng thủ, ta sẽ không chịu thiệt.

Trong bụi rậm, một con vật xuất hiện, bổ nhào về phía cậu, nhanh chóng tránh né, cậu tránh được đòn trí mạng. Thật bất ngờ đấy là một con rắn kích thước khá lớn khoảng 5-6 m, nhưng lại có màu trắng, rõ ràng là thổ nguyên tố. Nó có sức hút rất lớn cậu không thể ngừng quan sát nó, màu trắng của vảy đôi mắt lại màu đỏ, thật đúng là một linh thú có vẻ đẹp ngoài mong đợi. Đòn tấn công thất bại, nó chuyển hướng quấn quanh cơ thể chuẩn bị tấn công với tư thế phùng mang.

- Nguyệt muội số ngươi sao lại may mắn quá vậy. Là Tử Linh Xà lại biến dị quang nguyên tố.

- Chính vì vậy mới có màu trắng?

- Đúng vậy, ngươi đừng khinh thường nha. Tuy là thổ hệ nhưng sức tấn công là bật nhất trong các loại linh thú, vừa thủ vừa công là linh thú vạn người mơ ước đấy. Theo ta nhớ trên mang của nó có hoa văn gì đấy có màu ánh kim. Nó còn nhiều khả năng phi thường khác nữa.

- Ta quyết nó phải là của ta.

Đợt tấn công lần 2, vốn là rắn di chuyển trên mặt đất nhưng lại là thổ nguyên tố nên tốc độ di chuyển cứ như được tăng lên, không thua kém gì một quái thú thuần phong nguyên tố. Lao thẳng về đối thủ, dùng bộ hàm sắc bén của mình tấn công. Cậu vận lôi nguyên tố để có thể tránh đòn, tiếp theo cậu phóng ra 3 luồng sét.

- Tam đỉnh lôi, tấn công.

Con linh thú vận thổ nguyên tố phòng thủ, tránh được đòn tấn công, bụi bay mịch trời, “ Cấp 6, đúng là vẫn còn nhỏ.”-“Nguyệt muội nó vẫn chưa phát triển, vẫn là là tiểu linh thú, ta thật hâm mộ ngươi”.

- Nhân loại kia, ngươi chán sống rồi. Dám xâm nhập đến nơi này

- Ngươi là của ta. “Có thể nói tiếng của con người”-“ Quái thú bình thường trên cấp 9 còn linh thú có thể cấp 7, nhưng đứng trước mặt muội là linh thú cao cấp đấy!”

- Không biết lượng sức, chịu chết đi nhân loại. Thạch Thiên dáng.