Tu La Sắc Đạo

Chương 2: Xuyên Không



Sáng sớm hôm sau, Lý Trác Kiệt tỉnh lại, ánh mắt mơ hồ nhìn xung quanh, đầu đau như búa bổ làm hắn không nhịn được kêu đau, tay ôm lấy vùng đầu đang âm ỉ.

" Con trai ta tỉnh rồi! Tạ ơn trời đất!"

Giọng nói trong trẻo của mỹ phụ vang lên. Lý Trác Kiệt vội vàng đưa mắt nhìn qua.

Đập vào mắt hắn là một mỹ phụ khoảng ba mươi tuổi, gương mặt đẹp tựa như tranh vẽ, khuôn đúc hình trái xoan tạo nét của một nữ nhân từng trải, vầng trán cao trắng trẻo, song nhãn đen tuyền lấp lánh như hang động không đáy, sóng mũi cao ráo, môi đỏ chúm chím, hai má hồng hào với lúm đồng tiền, nhìn nàng tựa như một tiên nữ hạ phàm trải qua sương gió, thùy mị và thành thục. Quả là nét đẹp mà hai từ "tạo hóa" không đủ để miêu tả.

" Ta đang ở đâu đây?"

Lần này Lý Trác Kiệt khó hiểu, hắn bây giờ không biết mình lại xuyên không đến nơi nào nữa.

" Dạ, con tỉnh rồi! Con làm ta lo lắng quá!"

Mỹ phụ vội ôm hắn vào lòng, nàng yếu mềm nói.

Cặp ngực to chèn ép khiến Lý Trác Kiệt có chút khó thở. Đôi mắt màu vàng ngớ ra, toàn thân bổng chốc căng cứng.

" Con... Con làm sao vậy?"

Thấy hắn không có phản ứng, mỹ phụ liền vội vàng nhìn hắn từ trên tới dưới.

" Ta không sao! Đây là đâu vậy?"

Lý Trác Kiệt lắc đầu hỏi. Hắn lúc này nhận thấy toàn thân có chút bất thường, nói một cách chính xác là quá nhỏ nhắn.

" Đây là nhà của chúng ta. Hôm qua con bị té núi, đầu con đập vào đá khiến con bất tỉnh tới bây giờ. Lúc cận vệ đem con về thì người con toàn thân đầy máu, khiến ta sợ hãi không ngừng!"

Mỹ phụ nhìn hắn đáp.

" Đầu đập vào đá sao!"

Lần này Lý Trác Kiệt liền biết chuyện gì xảy ra, hắn vội thở dài. Hắn cũng không ngờ rằng mình lại trùng sinh trong một thân xác của một đứa nhóc chỉ khoảng 12 13 tuổi.

Thấy Lý Trác Kiệt im hơi lặng tiếng, lại thêm thở dài làm mỹ phụ lo lắng không thôi, nàng vội vàng nói:

" Để ta đi gọi Dược Giới Sư tới khám cho con!"

Sau đó liền đứng lên chuẩn bị rời đi.

Nhưng nàng vừa đứng dậy thì một bàn tay nhỏ xíu nắm lấy tay nàng. Nàng bất ngờ nhìn lại thì thấy con trai mình đang dương đôi mắt nhìn nàng. Thằng bé chầm chậm lên tiếng:

" Cho con ôm người một chút!"

Tiếng nói của con trai khiến mỹ phụ sững sờ, nhưng nàng cũng ôm lấy con trai mình.

Lý Trác Kiệt dang đôi tay bé nhỏ ôm lấy, hắn kiếp trước đã không được hưởng thụ tình thương của mẫu thân. Giờ đây, hắn lại có thể hưởng thụ lấy tình thương ấy trong một thân xác khác. Tuy có phần lạ lẫm nhưng dường như hắn không chán ghét gì mấy.

Mỹ phụ cũng yên lặng, nàng nhắm mắt lại ôm lấy đứa con trai mình.

Lúc này, đôi tay nhỏ bé của Lý Trác Kiệt không biết từ khi nào đã luồn vào trong qua chiếc áo phông của mỹ phụ, nó chầm chậm tiến đến cặp ngực của nàng mà xoa nắn.

Dường như thiếu phụ thấy có thứ xa lạ đang xoa nắn ngực mình, nàng mở choàng đôi mắt. Nhìn thấy đứa con trai đang dùng tay bóp bóp ngực mình khiến nàng ngớ người.

" Dạ, con muốn nó sao!"

Nàng ghé xuống tai con trai nàng mà thủ thỉ.

Lúc này, Lý Trác Kiệt mới choàng tỉnh, vội vàng rút tay ra khỏi ngực của mỹ phụ. Hắn không biết hắn đang hành động gì thế này!

" Để ta đi tìm Dược Giới Sư cho con!"

Mỹ phụ thấy vậy cũng đứng, nàng vội vàng rời khỏi căn phòng.

Một mình Lý Trác Kiệt ở trong căn phòng, hắn bây giờ vẫn chưa ý thức được hắn như thế nào! Nhìn thân thể yếu đuối của một đứa trẻ 12 tuổi khiến hắn có phần thở dài không thôi.

Rất nhanh sau đó, hắn tìm tới ký ức của cổ thân thể này, chậm rãi đọc từng dòng thông tin.

Võ Hồn Đại Lục lấy thực lực vi tôn, chỉ có người nắm giữ Võ Hồn mới có thể bước vào con đường tu luyện, bằng không thì cả đời chỉ mãi là một người bình thường, thậm chí Võ Hồn cũng có chia ra mạnh yếu để đại biểu cho võ giả có thể tiến được bao xa.

Võ Hồn chia ra làm Cửu phẩm, trong đó Nhất phẩm yếu nhất - Cửu phẩm là mạnh nhất. Võ Hồn có ba loại, gồm: Võ Hồn Tự Nhiên (hỏa diệm, băng phách, cự phong, thổ thạch, lôi điện,...); Võ Khí (Hồn khí đao, thương, kiếm, cung,...) và Võ Thú (Hồn dã thú Cự viên, mãng xà, bạch hổ, long xà,...), tuy nhiên ngoài ba loại trên thì còn có loại Dị chủng, tức võ hồn không có hình dạng đặc thù. Nếu may mắn, có thể thức tỉnh hai loại võ hồn trở lên sẽ coi là Thiên Tài, tuy nhiên chung quy vẫn dựa vào phẩm chất võ hồn để đánh giá, một người song sinh võ hồn với hai loại nhất phẩm thì so với tam phẩm hay tứ phẩm vẫn chỉ là đồ bỏ đi.

Cảnh giới võ giả đào ngộ cao thâm, chia ra cửu cảnh, bao gồm: Võ Đồ - Võ Sĩ - Võ Sư - Võ Tông - Võ Tướng - Võ Vương - Võ Hoàng - Võ Đế - Võ Tôn - Võ Thánh - Võ Thần. Mỗi cảnh giới chia ra bốn tiểu cảnh gồm: Sơ kỳ - Trung kỳ - Hậu kỳ - Viên mãn, chỉ có Võ Đồ là dùng trọng mạch làm tiểu cảnh giới, gồm Nhất trọng yếu nhất - Thập trọng mạnh nhất.

Tên nhóc này là Bắc Minh Dạ, một thiếu gia họ Bắc Minh ở một tiểu thành cách xa Sài Thành mấy vạn dặm đường. Từ nhỏ thể chất yếu ớt, không thể thức tỉnh võ hồn, căn bản cả đời sẽ là một phế vật. Mẫu thân hắn là Uyển Ngọc Khanh, nàng là thiên kim tiểu thư nhà họ Uyển ở Gia Định, là nữ đệ tử của Vũ Hồn Điện nổi tiếng cả Đại Việt Đế Quốc.

Nói về Đại Việt Đế Quốc, là một quốc gia tựa như long đầu ở vùng Á Châu Đại Lục, là một vùng đất nằm phía Đông Nam kề cận với Hải Đông Dương. Là một quốc gia lớn, Đại Việt Thần Triều do họ Long cai trị, chia ra thành ba kỳ gồm Bắc Kỳ - Trung Kỳ - Nam Kỳ. Bắc Kỳ là đầu thần long, gồm Học Viện Băng Long và hai tông môn Kiếm Hồn Tông và Hồn Đao Tông tiếp quản; Trung Kỳ có Học Viện Trung Thần và hai tông môn Thiên Hồn Tông và Thái Dương Tông tiếp quản; cuối cùng là Nam Kỳ, tựa đuôi rồng sâu thẳm tiếp cận với Hải Đông Dương, gồm Học Viện Bá Vương và hai tông môn Vũ Hồn Tông và Võ Hồn Tông chia nhau để trị. Ba học viện, sáu tông môn là cự đầu thế lực của cả ba kỳ, ai muốn đụng vào hãy xem thực lực mình tới đâu!

Trong Nam Kỳ, có tổng cộng là sáu tòa thành trì gồm Phú Quốc, Tây Đô, Cửu Long, Gia Định, Nam Dương, Tượng Lâm. Dưới các tòa thành này là những tiểu thành nhỏ bé, không đáng để nhắc đến.

Về việc Bắc Minh Dạ bị thương nặng là do một lần tiến vào Minh Châu Sơn Lâm để tìm thứ dược liệu trị thương, kích thích thức tỉnh võ hồn lên đến mười phần. Thế nhưng, sự việc chưa đến đâu thì lại gặp phải hồn thú, hắn sợ hãi chạy trối chết để rồi té núi, sau đó chết để Lý Trác Kiệt nhập vào.

"..."

Đọc xong vô số thông tin, Lý Trác Kiệt cũng đã hiểu được phần nào! Bản thân là một lão làng trong thế giới tiên hiệp YY, hắn đọc qua rất nhiều thể loại truyện và có cái nhìn cực kỳ sâu trong thế giới này, từng ước muốn mình sẽ là một tác giả nổi danh trong giới nhưng số phận trớ trêu, anh chàng IT bị xuyên không sau khi tò mò về một trang web đen không hề có ip địa chỉ hay bất kỳ thứ gì. Và lần đó là lần cuối cùng hắn còn nhớ ở kiếp trước.

" Haizzzzz..., người anh em! Nếu ngươi đã để ta đến thì ta sẽ thay ngươi chăm sóc cho mẫu thân của ngươi, cũng như biến những kẻ xem thường ngươi trở thành trò cười cho thiên hạ này!"

Lý Trác Kiệt thở dài, hắn cũng phần nào hiểu được đứa nhóc này! Từ nhỏ yếu ớt lại hay bị bắt nạt, chỉ có mỗi một mẫu thân yêu thương, hắn cũng không ngại giúp đỡ thêm phần nào đâu.

Keng, bắt đầu dung nhập hệ thống vào ký chủ...

Keng, hệ thống dung nhập sau 5%...10%...15%...20%....

Keng, hệ thống dung nhập hoàn tất...

Keng, bắt đầu khởi chạy trình hệ thống...

Keng, chào mừng ký chủ đến với Hệ Thống Môn Đồ Sắc Đạo...

Âm thanh lạnh lẽo vô cảm xúc của máy móc vang lên trong đầu, Lý Trác Kiệt nhếch mép một cái. Tới rồi, khoảnh khắc nhập vai nhân vật chính đã tới!

Còn tiếp...