Tu La Thiên Đế

Chương 104



"Các ngươi đi đi, đừng quấy rầy ta tu luyện." Tần Thiên thản nhiên nói.

Nói xong, hắn "Ầm" một tiếng, đóng sầm cửa lại.

Mỹ nhân dâng đến tận cửa, còn đem theo vàng bạc châu báu, kẻ ngu cũng biết bên trong nhất định có âm mưu.

Nhưng âm mưu là gì thì Tần Thiên cũng lười suy nghĩ.

Chuyện khác thường nhất định có âm mưu, Tần Thiên không bao giờ tin chuyện tốt trừ trên trời rơi xuống.

Mấy mỹ nhân kiều diễm kia bị cự tuyết, nhất thời cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Các ả rất ít khi bị đàn ông từ chối, hôm nay coi như là lần đầu tiên.

"Tỷ tỷ, người này lại không gần nữ sắc, chúng ta phải làm thế nào?" Một mỹ nhân nói.



"Nếu như vậy, chúng ta chỉ có thể bẩm báo đúng sự thật với tộc trưởng Phong thôi. Cùng lắm thì bị mắng một trận.” Cô gái cầm đầu nói.

Ngay sau đó, các ả rời đi nơi này.

Cũng không bao lâu, trạng thái tu luyện của Tần Thiên lại bị gián đoạn. Lần này, hắn có chút bực mình.

“Ta nói với các ngươi rồi, đừng đến quấy rầy ta. Chẳng lẽ nghe không hiểu sao?” Tần Thiên cả giận nói.

Có điều, vừa mở cửa, người đứng ở cửa chính là tộc trưởng Phong.

"Tộc trưởng Phong nửa đêm đến thăm, chẳng lẽ có chuyện gì?" Tần Thiên hỏi.

“Thật xin lỗi, Thần thiếu hiệp, nửa đêm còn đến quấy rầy ngươi. Nhưng mà, quả thật ta có chuyện muốn nói với ngươi.” Tộc trưởng Phong đi thẳng vào vấn đề.

"Ồ? Chuyện gì?" Tần Thiên nhíu lông mày.

Tộc trưởng Phong, rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, định ngửa bài.

“Ta muốn ngươi không đi bắt tên Diệu Hư công tử đó.”Tộc trưởng Phong nói.

“Tại sao? Cái tên dâm tặc đó gieo họa cho bao nhiêu cô gái vô tội, chẳng lẽ tộc trưởng Phong không muốn bắt hắn?" Tần Thiên cau mày nói.



Lúc này, tộc trưởng Phong lắc đầu nói: "Theo ta biết, thực lực của Diệu Hư công tử đã đạt tới võ sư tứ trọng. Tần thiếu hiệp tuổi còn trẻ, sau này tiền đồ vô lượng, nếu như chết ở trong tay Diệu Hư công tử, há chẳng phải là đáng tiếc sao?"

Nghe vậy, Tần Thiên cười một tiếng, nói: "Ngươi không cần phải lo lắng cho ta, ta tự có cách đối phó với hắn."

Thấy Tần Thiên không đáp ứng, tộc trưởng Phong thở dài một hơi, nói: "Như vậy đi, chỉ cần ngươi không ra tay, ta có thể cho ngươi mười ngàn viên linh thạch. Nếu như ngươi thích mỹ nhân, ái thiếp của ta ngươi có thể tùy ý chọn. Ngoài ra, ta nghe Dương Hổ nói, ngươi cần Nguyệt Âm Tuyết Liên. Hai tháng sau, ta sẽ tự đưa Nguyệt Âm Tuyết Liên đến tay ngươi.”

“Hai tháng quá lâu, ta không chờ được lâu như vậy.” Tần Thiên lắc đầu nó.

Trong vòng một tháng, nếu như không lấy được Nguyệt Âm Tuyết Liên, chắc chắn Chương Tuyết sẽ mất mạng.

Thấy Tần Thiên cự tuyệt, sắc mặt tộc trưởng Phong cũng trở nên lạnh lùng. Ông ta lạnh lùng nói: “Đã như vậy thì mong ngươi mạng lớn, không bị Diệu Hư công tử kia giết chết.”

Sau khi nói xong, ông ta trực tiếp phất tay áo rời đi.

Sau khi trở lại phòng của mình, tộc trưởng Phong nổi trận lôi đình, những món đồ sứ chân quý rơi đầy trên đất.

"Tên khốn! Tần Thiên này cho rằng hắn là ai chứ?”

“Bổn tộc trưởng hạ mình đi cầu xin hắn, hơn nữa còn hứa hẹn cho hắn nhiều lợi ích như vậy, hắn cũng không đồng ý.”

"Thật là không biết điều!"

Rất nhanh, Phong Ngạn Thu đã vào phòng hỏi: “Cha, cái tên Tần Thiên đó vẫn định ra tay à?”

“Ừ, với thực lực của tên Tần Thiên nữa, hơn nữa cả ba tên của Thiên Vân tông, nhất định có thể bắt sống Diệu Hư công tử. Một khi hắn bị bắt, tất cả mưu đồ của chúng ta đều bị vỡ lở. Thậm chí sẽ có người có địch ý với Phong gia chúng ta.” Tộc trưởng Phong nhíu mày nói, tỏ ra nóng nảy.

Năm nay là năm đầu tiên Lôi gia tiếp quản Phong Lôi trấn. Cách đây không lâu mới đào được một mỏ linh thạch mới, sản lượng linh thạch vô cùng khủng khiếp. Điều này đồng nghĩa với việc, mấy năm Lôi gia cai quản có thể đạt được số tài sản khổng lồ.

Phong gia tức đỏ con mắt, không muốn để những tài phú này bị Lôi gia chiếm đoạt.

Nhưng mà dựa theo quy tắc cũ, nếu không có chuyện bất ngờ nào xảy ra thì Lôi gia sẽ tiếp tục cai quản Phong Lôi trấn và mỏ linh thạch mới kia bốn năm tiếp.

Cho nên cha con nhà họ Phong mới nghĩ ra cách tạo ra một không khí sợ hãi ở Phong Lôi trấn.

Một khi xảy ra hỗn loạn, đến lúc đó, Phong gia sẽ tự mình ra mặt, giải quyết tai họa, lúc đó sẽ có cơ hội lật độ Lôi gia.