"Tần Thiên, tỷ tỷ của ta vì bảo vệ ngươi nên mới bị thương. Ngươi mau cứu tỷ ấy đi!" Chương Bác kéo cánh tay của Tần Thiên, kêu khàn cả giọng.
Lúc này, Chương Tuyết đã rơi vào hôn mê, ý thức mơ hồ.
Tần Thiên cũng vô cùng đau buồn, nếu như thời gian có thể quay ngược, hắn tình nguyện là mình bị trúng mũi tên kia, như vậy nội tâm của hắn sẽ dễ chịu hơn chút.
"Để ta thử xem." Vu Xuân Thu đi tới.
Thấy vậy, mọi người vội vàng tránh ra, tất cả mọi người ở đây, tu vi của Vu Xuân Thu là cao nhất.
Ông ta xuất thủ, nhất định có thể cứu được tính mạng của Chương Tuyết.
Tần Thiên nâng người Chương Tuyết lên, hai tay Vu Xuân Thu đè sau lưng cô.
Từng chút linh khí chân nguyên chuyển vào trong cơ thể Chương Tuyết.