Tu La Võ Thần

Chương 290: CHƯƠNG 290



Bức tường kết giới màu xám tro của Sở Phong chính là thủ đoạn phòng ngự cường hãn nhất, nhưng đồng thời cũng có thể hóa thành công cụ tấn công hung mãnh nhất.

Giờ khắc này, bức tường kết giới chia làm sáu mặt, di chuyển theo hiệu lệnh của Sở Phong, từ trên dưới trái phải, bốn phương tám hương đem Độc Cô Ngạo Vân giam chặc chẽ ở trong đó. Đồng thời còn nhanh chóng thu hẹp lại, nếu cứ tiếp tục như vậy, mà Độc Cô Ngạo Vân vẫn không cách nào phá bỏ bức tường kết giới này, vậy thì sớm muộn gì hắn cũng ép thành một đống thịt vụn thôi.

Đối mặt với loại tình huống như vậy, Độc Cô Ngạo Vân cũng vô cùng hoảng hốt, tuy nhiên trong đôi mắt tràn đầy sự hoảng hốt của hắn lại mơ hồ hiện lên một sự quyết tâm.

Tiếp theo, thân thể của Độc Cô Ngạo Vân bắt đầu nảy sinh biến hóa, da thịt của hắn biến thành màu đỏ, hơn nữa còn hiện lên vô số đường gân xanh, hai tròng mắt của hắn cũng biến thành màu trắng trống rỗng. Dáng vẻ tựa như một con dã thú, vô cùng dữ tợn. Quan trọng nhất chính là dưới loại biến hóa như vậy, mà khí tức của Độc Cô Ngạo Vân lại lần nữa tăng mạnh.

“Rống”

Đột nhiên, Độc Cô Ngạo Vân chợt há to miệng, ngửa mặt lên trời thét lớn, một luồng âm thanh tựa như tiếng dã thú từ trong miệng hắn truyền ra, mặt đất đều rung động kịch liệt, rất nhiều người phải bịt kín hai lỗ tai.

Âm thanh này đâu có chỗ nào giống tiếng người, quả thực giống với tiếng dã thú hơn, thậm chí ngay cả yêu thú cũng không thể nào phát ra âm thanh gầm rú như vậy.

Mà kèm theo tiếng gầm thét vang lên thì một cơn rung động mạnh mẽ cùng từ trong cơ thể hắn quét ra xung quanh, lại đem bức tường kết giới màu xám tro của Sở Phong đánh đến tan rã.

– Loại khí tức này…. Chẳng lẽ Độc Cô sư huynh… hắn… hắn đã đem tuyệt sát Thất Thương Quyền luyện đến tầng thứ bảy sao?

Giờ khắc này, mặt mũi của đám đệ tử Lăng Vân Tông đã sớm biến sắc, bởi vì sự biến hóa của Độc Cô Ngạo Vân khiến cho bọn họ liên tưởng đến tầng cao nhất của tuyệt sát Thất Thương Quyền.

– Ngạo Vân lại tu luyện đến trình độ này, đây chính là cấp bậc mà ngay cả ta cũng không thể tu luyện tới.

Yến Dương Thiên nhìn thấy sự biến hóa của Độc Cô Ngạo Vân thì không kềm chế được tâm tình kích động, trong mắt hắn xuất hiện vẻ mừng rỡ như điên.

Tuy tuyệt sát Thất Thương Quyền này chỉ là vũ kỹ cấp năm, nhưng độ khó khi tu luyện lại vô cùng cao, ngay cả hắn cũng chỉ tu luyện đến tầng thứ sáu mà thôi. Thế nhưng Độc Cô Ngạo Vân lại tu luyện đến tầng thứ bảy. Điều này đã chứng minh thiên phú của Độc Cô Ngạo Vân còn phải vượt trên hắn, mà điều này cũng đồng nghĩa với việc từ nay về sau Lăng Vân Tông hắn đã cho người chống đỡ rồi, bảo hắn làm sao có thể không vui mừng được chứ.

– Lấy thiên phú của Ngạo Vân, trong vòng năm năm nhất định sẽ đột phá đến Thiên Vũ Cảnh, khi đó Lăng Vân Tông cũng sẽ không tiếp tục chịu thiệt ở Thanh Châu này, có thể bước lên võ đài Cửu Châu đại lục bao la kia rồi.

Nguyên nhân Yến Dương Thiên kích động như thế là vì Độc Cô Ngạo Vân đã biểu hiện thiên phú kinh người, bởi vì hắn đã thấy một tương lai vô cùng tươi đẹp ở ngay trước mắt.

– Tông chủ đại nhân, tác dụng phản hệ của tuyệt sát Thất Thương Quyền này vô cùng đáng sợ, Ngạo Vân đã đem vũ kỳ này thi triển đến tầng thứ bảy, sợ rằng…

So với sự kích động của Yến Dương Thiên thì mười hai vị hộ pháp của Lăng Vân Tông lại cảm thấy lo lắng cho thân thể của Độc Cô Ngạo Vân hơn.

– Yên tâm đi, có ta ở đây, Ngạo Vân chắc chắn sẽ bình an vô sự. Trước mắt, điều quan trọng nhất chính là không thể thua được, bất luận phải trả một cái giá cao thế nào cũng không thể thua, bởi vì thua thì sẽ mất hết.

Vị Hôi Bào Giới Linh Sư nhỏ giọng nói.

– Đúng vậy, nhất định phải thắng trận chiến này. Tên Sở Phong kia chỉ mới chừng ấy tuổi mà đã tàn nhẫn như vậy, hắn lại dám đưa ra đánh cuộc phế bỏ tu vi với Ngạo Vân. Chắn chắn tên Hôi Bào Tiên Sinh họ Thượng Quan kia chính là tên này.

– Loại người như vậy, nếu như đã đắc tội sẽ rất khó hòa giải, nhất định phải thừa lúc hắn còn chưa trưởng thành mà bóp chết hắn, mà ta thấy mượn tay Ngạo Vân giết chết hắn là lựa chọn tốt nhất.

Yến Dương Thiên mặt không đổi sắc, nhìn chằm chằm vào Sở Phong, hơn nữa trong mắt hắn còn lộ ra sát khí. Bởi vì Sở Phong thực sự quá đáng sợ, là tiểu bối đáng sợ nhất mà hắn đã từng gặp qua, không chỉ có thiên phú tu võ, còn có tính cách tàn nhẫn, cùng với lòng cản đảm và sự sáng suốt đối mặt với nguy hiểm không sợ hãi, những thứ này không phải là thứ mà lứa tuổi của hắn nên có.

Cho nên yến Dương Thiên liên tục nhắc nhở chính mình, tuyệt đối không thể giữ Sở Phong lại, không tiếc bất cứ giá nào, không tiếc bất cứ thủ đoạn nào, nhất định phải giết chết hắn.

– Rống~~~~~~~~~~~~~`

Đúng vào lúc này, Độc Cô Ngạo Vân lại nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó hắn liền tung người lướt về phía Sở Phong, một cổ uy thế cường đại cũng theo đến. Giờ khắc này, hắn đã đạt đến Huyền Vũ cực hạn tiếp cận Thiên Vũ Cảnh.

“Ầm ầm ầm”

Lúc này, Sở Phong cũng không dám cùng Độc Cô Ngạo Vân lấy cứng đối cứng, hắn vừa ngưng tụ kết giới ngăn cản, vừa thi triển vũ kỹ công kích. Thế nhưng lại không cách nào ngăn cản bước chân của Độc Cô Ngạo Vân, hắn chỉ cần tùy ý tung ra một kích đã có thể đánh tan kết giới của Sở Phong.

Đồng thời, Sở Phong phát ra công kích, nhưng Độc Cô Ngạo Vân kia không tránh cũng không né, mà đối mặt chính diện, dùng thân thể của mình đỡ được vô số đợt sóng công kích càng ngày càng mạnh mẽ của Sở Phong, thậm chí không hề ngăn cản được nửa bước chân của hắn.

– Vô dụng thôi, Ngạo Vân ở loại trạng thái này thì gần như là trong cảnh giới Huyền Vũ Cảnh không hề có địch thủ, thân thể hắn chính là vũ khí đáng sợ nhất, vô cùng kiên cố, dù công kích thế nào cũng không thể nào phá vỡ được.

– Ngạo Vân ở loại trạng thái này, sợ rằng ngay cả ta muốn đả thương hắn cũng phải tốn rất nhiều sức lực, chớ nói chi là Sở Phong chẳng qua chỉ là một tên tiểu tử chỉ có tu vi Huyền Vũ tứ trọng như Sở Phong.

Yến Dương Thiên cùng với chư vị trưởng lão của Lăng Vân Tông nhìn thấy Sở Phong phát ra công kích căn bản không hề có hiệu quả thì liên tục cười khẩy, bọn họ cảm thấy những việc Sở Phong đang làm chẳng qua chỉ là vô dụng mà thôi.

– Ô Ngao!

Trên thực tế, lúc này Độc Cô Ngạo Vân quả thực là vô cùng hung mãnh, hắn đâu còn điểm nào giống hình dáng của một con người. Ngay cả lúc chạy đều là chạm đất bằng tứ chi, giống như một con mãnh thú hình người, mang theo vô số tiếng gào thét chói tai cùng với sát khí kinh khủng áp bức tới Sở Phong.

– Không ngờ Độc Cô Ngạo Vân này lại có thể đem thân thể cường hóa đến trình độ như vậy. Xem ra ta chỉ có thể dùng chiêu kia.

Sau khi Sở Phong thấy những đòn công kích của mình không hề có kết quả thì hắn cũng dứt khoác không tránh né nữa, hắn đứng tại chỗ, yên lặng chờ Độc Cô Ngạo Vân đến.

– Tại sao Sở Phong lại đứng bất động? Chẳng lẽ hắn định bỏ cuộc sao?

Nhưng hành động này của Sở Phong lại khiến cho người ngoài cuộc cảm thấy bất ngờ, ngay cả Yến Dương Thiên cũng khẽ nhíu mày, hắn không biết trong bình của Sở Phong bán loại thuốc gì?

Mà khi Độc Cô Ngạo tung người lên, sắp vọt tới trước mặt Sở Phong thì Sở Phong đột nhiên lại chìa bàn tay ra, hét lớn một tiếng:

– Bạch Hổ Công Sát Thuật!!!

“Ầm”

Bạch hổ vừa xuất hiện mang theo uy thế không thể đỡ nổi, móng hổ kia ngưng tụ từ khí thể, chợp tới mặt Độc Cô Ngạo Vân, tựa như một con mèo đang bắt chuột vậy, nắm lấy Độc Cô Ngạo Vân lơ lửng giữa không trung. Cho dù hắn có giãy giụa thế nào cũng không thể nào thoát khỏi bộ móng to lớn của Bạch Hổ.

– Mau nhìn đi, đó là cái gì?

Bộ móng hổ màu trắng trông sống động như thật, vằn màu đen, lông tơ màu trắng, quả thật trông giống như bộ móng vuốt của một con bạch hổ to lớn thật sự vậy. Quan trọng nhất chính là nó có thể bắt một con ác thú to lớn hung mãnh như Độc Cô Ngạo Vân nắm trong lòng bàn tay, khiến hắn không thể nào thoát ra được. Điều này thực sự khiến cho mọi người vô cùng chấn động, bọn họ đều nghĩ đó là vũ kỹ gì lại có thể mang theo uy lực đáng sợ như vậy.

– Vô dụng thôi, cho dù vũ kỹ của hắn có lợi hại hơn nữa cũng không cách nào đả thương đến Độc Cô sư huynh. Độc Cô sư huynh đã luyện Thất Thương Quyền đến tầng thứ bảy, thời khắc này, Độc Cô sư huynh chính là kẻ vô địch, không gì có thể tổn thương đến huynh ấy, chỉ có huynh ấy tổn thương người khác. Sở Phong ngươi không tránh được kết quả này đâu, hôm nay ngươi nhất định sẽ thất bại!!!

Đúng vào lúc này, đám đệ tử của Lăng Vân Tông bắt đầu vô cùng tự tin hô to.

Khi Sở Phong nghe được những lời bọn họ nói thì hắn chỉ cười khẩy một tiếng, sau đó hai chợt vung hai tay lên, bộ móng vuốt màu trắng đang bắt lấy Độc Cô Ngạo Vân đột nhiên hạ xuống, cuối cùng chỉ nghe một tiếng “Ầm”, liền đem Độc Cô Ngạo Vân quăng mạnh xuống đất.

Lực lượng cường đại khiến mặt đất xuất hiện một hố sâu to lớn, vô số vết nứt lan ra hơn một nghìn thước, thậm chí còn lan đến chỗ đài quan sát, khiến cho một số ghế ngồi lún xuống.

Mà khi Sở Phong chậm rãi thu tay về cũng là lúc bụi đất bay ngút tận trời chậm rãi biến mất. Mọi người kinh ngạc phát hiện Độc Cô Ngạo Vân đang ở trạng thái vô địch không gì có thể phá vỡ nổi trong miệng đám đệ tử Lăng Vân Tông kia đã bị đánh thành thịt vụn.