Tư Lệnh Lấy Quyền Mưu Thê

Chương 142: 142





"Tới, nói nghe xem, tin tức của em ở đâu ra mà ở trước mặt Sở Kiêu Dao khoác lác, nói miếng đất số 7 sẽ được Mai gia mua, miếng đất số 3 sẽ bị tập đoàn tài chính Mễ La nắm được?"
Sở Kiêu Dao vừa đi, Mộ Nhung Trưng ôm ngực ngồi trên sofa, dùng ánh mắt sắc nhọn như vũ khí vô địch của hắn, hùng hổ dọa người nhìn Úy Ương, bắt đầu ép cung.
Thời khắc này, Úy Ương ngồi xếp bằng trên ghế sofa đối diện hắn, rất muốn giả vờ chết.
Ài, nhất thời khoái chí, ở trước mặt người đàn ông này nói quá nhiều lời không nên nói.
Nếu cô là Mộ Nhung Trưng, cũng sẽ cảm thấy: Người phụ nữ này có vấn đề.
"Em..

Em đoán mò."
Vẻ mặt Úy Ương vô tội chớp mắt, may là vừa rồi cô đã nghĩ đến trường hợp này, lúc này chỉ cần ổn định vững vàng nói ra là được.
"Nhưng sao ta cảm thấy em không phải là đang đoán mò."
Hắn đương nhiên không tin.
"Ách, cái này ấy à.." Úy Ương một bên chống ngón tay, một bên cười ngọt ngào: "Chủ yếu là tài ăn nói của em tốt.

Lúc trước giả ngốc, quá mai một nhân tài, sau này em muốn quyết chi tự lớn mạnh, không thể lại để người coi thường nữa."
Bản lĩnh lừa dối người, cô là thật sự thật sự tăng mạnh rồi.
Mộ Nhung Trưng không lên tiếng: "Được a, thế nói nghe xem, em nói đến đạo lý rõ ràng, mấy tin tức này, em là có được như thế nào?"
"Báo chí a!" Úy Ương không cần nghĩ ngợi buột miệng thốt ra: "Tin tức em biết được, nhiều là từ trên báo chí tổng kết ra."
"Ồ, thế em nói xem là tổng kết như thế nào!"
Mộ Nhung Trưng muốn xem cô giải thích thế nào.
"Anh xem nhé, Mai gia ở Bắc Giang, đó là nhà giàu số một ở khu Bắc, tất cả chuyện của người này, trên báo thường xuyên nhắc tới.

Em biết Mai gia, một chút cũng không hiếm lạ.

" Mà lần này Mai gia là làm đại sứ kinh tế tới, điểm dừng đầu tiên của bọn họ không phải là Thụy Đô, mà là Hải Tân, khẳng định không phải tự ngẫu nhiên, mà là cố ý sắp xếp.

Đã là cố ý làm thế, thì chuyến đi này của bọn họ liền tất có ý đồ đúng chứ!
"Vừa khéo, chiều nay có đấu giá, tới lúc đó sẽ có hai người bán ra khu đất được chú ý, vậy chính là vùng số 7 với số 3.
" Theo đánh giá trên báo, mảnh đất trung tâm thành phố kia giá khẳng định rất đắt, Mai gia muốn phát triển ở Nam Giang, không thể nào lập tức được ăn cả ngã về không, dù sao cũng phải chừa chút đường sống, dù sao hai thế cục sẽ phát triển như nào, ai cũng không dự liệu được, cho nên, bọn họ sẽ chọn tương đối rẻ, đoạn đường mảnh đất lại tốt.
"Em cho rằng, mảnh đất số 7 có phần thích hợp khẩu vị của bọn họ.
" Tập đoàn tài chính Mễ La là tập đoàn tài chính quốc tế, hậu đài tương đối hùng hậu, bọn họ muốn thành danh ở trong nước ta, liền phải xây dựng tạo một cái có tính tiêu chí, xây dựng này nhất thiết xây ở khu náo nhiệt cách ly trên mặt đất, cho nên, vùng đất số 3 là mục tiêu cuối cùng của họ.
"Mà mặc kệ là Mai gia, hay là Mễ La.

Đều là phú thương tính thực lực, chỉ cần trong kế hoạch năm công ty có mục tiêu như thế, bọn họ liền sẽ ra tay tàn nhẫn.
" Đấu giá thương hội, bọn họ chỉ cần chịu đem giá nâng lên đến một độ cao tương đối, hai mảnh đất này nhất định có thể trở thành vật trong tầm tay, thương nhân bản địa căn bản vô lực tranh giành cùng họ..

"
Lời này, nói đến trật tự rõ ràng, logic rõ ràng, cả quá trình suy đoán, càng là hợp tình hợp lý, không hề bại lộ có thể bắt bẻ.
Lục Kinh Niên nghe xong, vẻ mặt kỳ quái, nhìn về Mộ Nhung Trưng nói:" Người phụ nữ của anh, không những là bác sĩ, còn là thương nhân..

Mấy lời này, một chút cũng không giống là một cô bé mười sáu tuổi có thể nói ra được.

Đầu Gỗ, anh đào được bảo bối rồi.

"
Đầu Gỗ?

Đây là biệt danh của Mộ Nhung Trưng?
Ha ha ha!
Nếu không phải thời gian không thích hợp, Úy Ương thật muốn ngẩng đầu cười lớn.
Biệt danh này, thật sự chuẩn xác cực kỳ.
" Vậy mời em giải thích một chút, em sao lại quan tâm phần kinh tế như thế? Trước kia em từng nói, em thích y học.

"
Mộ Nhung Trưng không thèm đếm xỉa Lục Kinh Niên, mặt không cảm xúc tiếp tục chất vấn, trong lòng thật ra rất tán đồng cách nói của cô: Cô ưu tú, hình như từ kết hôn xong, từng ngày tách nở ra, hiện giờ đang kinh diễm hắn, mà sớm thôi, sẽ kinh diễm toàn thiên hạ.
" Em là thích y học, cái này không sai, nhưng em cũng thích kinh tế thích chính trị đương thời.

Không đúng, hẳn là nên nói, em vô cùng thích xem báo chí.

Bình thường mà nói, "tin tức đại chúng" mỗi ngày, mỗi một mẩu tin em đều sẽ xem.

Vừa hay, em trí nhớ tốt, cho nên, chỉ cần thứ em nhìn thấy, đều có thể nhớ lại.

Đã nhìn qua là không quên, đó là sở trường của em.

Không tin? Nếu không em đọc cho anh nghe một phần tin tức? "
Trời đất làm chứng, cái này cô không hề nói dối, đọc báo, là sở thích của cô, trí nhớ tốt, đó là thiên phú đã có sẵn lúc sinh ra của cô.

" Đù, thật say giả thế? Còn có thể nhìn qua không quên? "
Lục Kinh Niên thuận tay cầm lên một tờ báo, đưa qua:" Tới tới tới, nhìn một lượt, để ta tới lãnh hội một chút kỹ năng thiên tài của cô..

"
Úy Ương không chút do dự tiếp nhận, nhìn mấy đoạn tin tức, chưa đầy hai phút, liền đưa lại:" Đoạn này, đoạn này, còn có đoạn này, ba đoạn..

Anh so đối cho tốt..

"
Không có nửa phần tạm dừng, thật giống như là trước đó đọc nhiều rồi vậy, cô lưu loát vô cùng, nhả một chữ không sai ba đoạn này đều đọc hết ra.
Lục Kinh Niên luôn luôn không khen người bị kinh động, tuy rằng hắn lúc đọc sách cũng là một học sinh xuất sắc, nhưng, giống cô đọc nhanh như gió như thế, nhìn qua không quên, hắn thật sự làm không được:" Quá xuất sắc, thật sự quá xuất sắc rồi..

"
Phó quan Trương cũng kỳ quái, trực tiếp vỗ tay:" Không nghĩ tới Úy tiểu thư lại có bản lĩnh như này.

"
Mộ Nhung Trưng giật giật khóe môi, trong lòng thầm than:
Ài, rõ ràng hắn cảm thấy trên người cô khẳng định có vấn đề, nhất thời lại không tóm ra được chỗ sai nào, nghe mà xem à, trước trước sau sau, cô sắn kết giải thích đến liền mạch.
Cái tiểu nha đầu này a, thật là càng ngày càng không dễ đối phó rồi.
Bất quá, hắn đối với hứng thú cô, lại bởi vì trên người cô toát ra khí chất mê hoặc như thế, mà càng ngày càng lún sâu vào vũng bùn, không thể tự thoát ra.
" Được, thế chúng ta rửa mắt mong chờ kết quả buổi đấu giá chiều nay, nhìn xem em có phải là bán tiên hay không, có thế đoán đúng toàn bộ kết quả..

"
" Được.

"

Úy Ương cười ngọt ngào.

Trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hắc hắc, cuối cùng lừa dối qua cửa rồi!
Mộ Nhung Trưng, mặc kệ anh có thế nào đi nữa, ta muốn lừa anh, vẫn là rất dễ dàng!
Liền trước mặt nói, từ bán tiên này, dùng trên người cô, đó là tương đối danh xứng với thật!
Không hiểu sao, cô có chút tưng tửng, chút đắc ý.
Đúng lúc này, ngoài cửa có người nhấn chuông, phó quan Trương đi mở cửa, đi sát theo là Tô Triết.
" Úy tiểu thư, cô không có việc gì chứ! "
Tô Triết vào nhìn thấy vẻ mặt cười nhanh nhẹn Úy Ương vừa hôm qua trải qua một trận kinh hồn đang ngồi ở phòng khách nói chuyện với Lục Kinh Niên, cũng không biết cùng Lục Kinh Niên nói cái gì, vẻ mặt cô đắc ý, giống như người không có việc gì vậy, hoàn toàn không có bộ dáng cô gái nhỏ bị dọa chết khiếp, liền âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
" Không sao, không sao, hôm qua dọa anh sợ lắm nhỉ! Đừng có gánh nặng tâm lý nha, tôi khỏe cực kỳ à! Gặp phải loại tình huống này, đều là ngoài ý muốn..

"
Úy Ương ngược lại tới an ủi hắn, bất giác khiến hắn ngạc nhiên.
" Không có việc gì thì tốt.

"Liền đó, hắn nhìn phía Mộ Nhung Trưng," Tứ thiếu, tôi có việc bẩm báo, mời vào phòng sách..

"
Mộ Nhung Trưng gật gật đầu, cùng Tô Triết một trước một sau đi vào phòng sách.
" Sao rồi, bối cảnh của Tiểu Tư, có manh mối rồi?"
Sau khi ngồi xuống, hắn hỏi.

.