Tư Lệnh Lấy Quyền Mưu Thê

Chương 219



Vốn dĩ Úy Ương còn muốn phản bác, định tội một người, đến nhân chứng cũng có, không nghĩ tới Hà Hoan lập tức dâng tới một nhân chứng.

Từ đó có thể thấy, cái cục diện hãm hại cô này, thiết kế có bao nhiêu tâm ý chứ.

Bọn chúng đây là muốn khiến cô triệt để mang tiếng xấu, hoàn toàn hủy hoại mới cam tâm.

Nghĩ mà xem a, Hà Hoan lúc đầu là cố ý biểu hiện tốt với cô, mới cùng cô làm bạn bè, gần 3 tuần, bọn họ ở cùng tốt cực kỳ - Kết quả cô ta lại đột nhiên nghịch chuyển, không cần nói đối phương nước cờ này sớm đã chuẩn bị xong, tính toán xa như thế, thật đúng là quá làm khó hắn rồi..

"Như này, chúng ta cùng nhau đi xem thế nào? Chủ nhiệm Hà đề nghị:" Tai nghe không thật, mắt nhìn mới tin, đúng chứ.. "

Chu Nam ủng hộ đầu tiên:" Như vậy là tốt nhất ấy. "

Úy Ương lạnh mắt nhìn, muốn xem cô ta rốt cuộc sẽ diễn vở kịch kết thúc như nào, cũng gật đầu," Được thôi, vậy thì đi nhà em xem xem đi! "

Cái gọi là chứng cứ, cô đoán, hẳn là sớm đã chuẩn bị xong rồi.

*

Hai cái xe, tám người, lập tức đi Úy viên.

Sau khi gõ cửa, Mẹ Lý mở cửa, nhìn thấy Tam tiểu thư lâu rồi chưa về mang theo một đoàn mặc quần áo thầy cô của Đệ Nhất Cao đứng trước cửa, có chút kinh ngạc, sờ sờ gáy hỏi:" Đây là làm sao thế? Sao đột nhiên tới nhiều thầy cô như thế? "

Úy Ương không nói lời nào, dẫn đầu đi thẳng vào nhà mình phía Tây viên.

Đợi vào tiểu viện, phát hiện căn phòng đã lâu không ở sạch sẽ không có một hạt bụi, đáy lòng cô rất rõ ràng, đây là một cái bẫy, Úy Lan với Bác gái bọn họ khẳng định có tham gia vào, bọn họ sớm đã cùng Hà Hoan cấu kết thành một.

" Hà Hoan, muốn lục soát thì lục soát đi! "

Rõ ràng biết là bẫy, nhưng cô không có ngăn cản, ngược lại còn đẩy cửa ra, cô hào phóng bảo.

Hà Hoan không hề nhìn cô lấy một cái, trực tiếp xông vào, theo đó là Chu Nam, thầy Lôi cũng theo vào - Thầy ấy sợ có người vu oan, muốn trông giữ bọn họ.

Không bao lâu sau..

" Cô giáo Chu, đáp án tìm thấy rồi, toàn bộ ở đây.. "

Hà Hoan đi vào phòng của Úy Ương lật ra, cuối cùng tìm thấy đáp án nhăn nheo thành một cục phía cuối cùng trong ngăn kéo viết chữ ở mép giường, giao cho Chu Nam.

Chu Nam mở ra nhìn một cái, xác định đây đúng là phần đáp án kia, lập tức hưng phấn dơ lên, gót chân đi như bay:" Chủ nhiệm Hà, thầy xem, đây là vật chứng, bây giờ xem trò ấy còn giảo biện như nào! "

Úy Ương nhìn thế, bất giác cười lạnh, hay cho một cái vu oan giá họa không hề tồn tại a!

" Úy Ương, trò còn có gì để nói. "

Chu Nam cho rằng thắng lợi đã nắm trong tay đem đáp án ném vào mặt cô, khịt mũi coi thường nói:" Làm chuyện xấu hổ, hoàn toàn không có chút hối cải, cô thấy em ấy à, căn bản chính là không có giáo dục. "

Từng tờ đáp án, ở trước mắt bay xuống, rơi đầy trong phòng.

" Úy Ương, em giải thích cho ta nghe một chút, đây rốt cuộc là tình huống gì? Thành tích không tốt có thể từ từ bồi đắp, em ở sau lưng chép đáp án như vậy, có ý nghĩa gì chứ. Đọc sách là vì bản thân thêm kiến thức, càng là vì bản thân bồi dưỡng thành một người có tu dưỡng giáo dục, em như vậy.. Em như vậy rốt cuộc tính là cái gì chứ? Ài.. "

Chủ nhiệm Hà nhặt 2 tờ lên xem, sau khi xác định là đáp án lần thi tháng này liền lắc đầu, đáy lòng đối với cô sinh ra thất vọng nồng đậm - Thầy ấy vốn vẫn mong có thể có kỳ tích xảy ra, kết quả nào có kỳ tích gì, hành vi gian lận căn bản đã thành sự thật.

Lôi Vũ đi nhặt từng tờ đáp án kia lên, tỉ mỉ phân biệt, cả người ngây ra như phỗng, thật sự rất khó tin tưởng, trong phòng Úy Ương quả thật có đáp án bị mất trộm này.

Quá khác thường rồi, cái này quá là khác thường rồi..

Thầy ấy nhìn về phía đứa trẻ sắc mặt từ đầu đến cuối đều bình tĩnh, đối với chuyện này, tràn ngập hoang mang.

Bình thường mà nói, đều đã thi xong rồi, nếu thật sự gian lận, sao có thể vẫn giữ đáp án ở trong nhà?

Cái này nói không thể hiểu nổi a!

Càng giống như tỉ mỉ bố trí tất cả.

" Úy Ương, chuyện này điểm đáng nghi quá nhiều, em tự mình nói, đây rốt cuộc là tình huống như thế nào? "

Thầy ấy muốn nghe đứa nhỏ này giải thích.

" Ai nha, hôm nay đây là tình huống gì thế? Sao các thầy cô đều chạy tới Úy gia nhà chúng tôi thế? "

Bên ngoài cửa tiểu viện, Úy lão thái được con dâu cả Đặng Ngọc dìu tới, hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người.

Úy Ương không giải thích bất cứ điều gì, lạnh lùng nhìn.

Chu Nam lập tức nghênh đón, gọi:" Ngài là bà nội của Úy Ương Úy Lan các trò ấy đi.. "

" Đúng a, mọi người đều là vẻ mặt phẫn nộ, đây là làm sao thế? "

Úy lão thái vẻ mặt đột nhiên kỳ quái hỏi.

" Còn có thể thế nào, Úy gia các người thế nhưng là có tiếng dòng dõi thư hương, nhưng cùng là ra từ nhà Úy gia, Úy Lan lại là một đứa trẻ tốt ưu tú, Úy Ương này sao lại làm chuyện bắt gà trộm chó bỉ ổi như thế? Ngài có biết trò ấy lần này ở trong trường học lại làm ra chuyện kinh thiên động địa gì không? "

Hay cho một màn thêm mắm dặm muối, Chu Nam nói chi tiết trước sau toàn bộ quá trình sự tình gian lận, cuối cùng chỉ Úy Ương cười lạnh:" Đứa trẻ như thế nếu lại không thể quản giáo cho tốt, tương lai chính là bại hoại xã hội, càng là sự sỉ nhục Úy gia các người.. "

Ngữ khí kia có bao nhiêu khinh bỉ, liền có bấy nhiêu khinh bỉ.

Úy lão thái nghe xong, bất giác giận tím mặt, kêu lên:" Úy Ương, mày cút ra đây cho bà, quỳ xuống trước linh đường của cha ngươi, khấn một trăm cái tạ lỗi: Mặt mũi Úy gia chúng ta, thật là bị ngươi làm cho mất hết cả rồi..

"Một người có thành tích kém cũng chỉ có thể nói tài trí kém người khác một bậc, nhân phẩm kém, đó mới thật sự là hết thuốc chữa.. Sao ngươi có thể làm loại chuyện hồ đồ thế?

" Nghĩ đến ngươi từ nhỏ đã không có cha, ta đây làm bà, có thể là luôn không giáo dục ngươi, làm người phải đường đường chính chính, giống như cha ngươi vậy, phải làm một người có ích cho đất nước.

"Ngươi thì lại hay, toàn làm những chuyện xấu xa làm mất hết mặt mũi cha ngươi, thật đúng là quá uổng phí mẹ ngươi bao nhiêu năm nay ngậm đắng nuốt cay..

" Qua đây, còn không quỳ xuống khấu đầu nhận sai. "

Một hồi nói này, nói đến thật là chính nghĩa kinh hoàng, đau lòng vô cùng nha.

Ài, kinh ngạc đặc sắc a, toàn bộ là đặc sắc!

Từng cái từng cái kết hợp thành gian, toàn muốn đem cô vào chỗ chết.

Úy Ương thật sự là không hiểu lắm a, toàn là người Úy gia, tim của Úy lão thái sao lại một chút cũng không hướng về một đứa cháu gái đáng thương không có cha này, ngược lại lúc nào cũng đưa cô vào chỗ chết thế?

Cô thật sự rất hoài nghi, bản thân rốt cuộc là có phải cháu gái ruột của bà ấy không?

" Qua đây! "

Úy lão thái lại quát một tiếng.

Tất cả mọi người chú ý tới, Úy Ương không hề động đậy, lạnh mắt lấy tư thái người ngoài liếc bọn họ, đầu tiên là nhàn nhạt liếc mắt nhìn Hà Hoan một cái, lại nhìn liếc mắt nhìn một cái Đặng Ngọc đang âm thầm đắc ý, mà sau đó rời mắt, nhìn phía chủ nhiệm Hà với thầy Lôi Vũ, liền đáp câu hỏi của họ vừa hỏi:" Chủ nhiệm Hà, các thầy nói nhiều như thế, bây giờ có thể đến lượt em nói rồi chứ! "

Căn bản không để ý bà già đáng chết kia.

Loại làm ngơ này khiến lão thái bà tức đến đen mặt, nhưng ở trước mặt nhiều thầy cô như thế, bà ta lại không tiện bộc phát, chỉ có thể gượng gạo ở đó.

" Em nói."

Chủ nhiệm Hà ý bảo, mơ hồ cũng thấy chuyện này rất kỳ quặc, mà Úy Ương vẫn trấn định như cũ, có lẽ, trò ấy có thể lật ngược sự thật vừa mới được đắp nặn ra này.