Tư Lệnh Lấy Quyền Mưu Thê

Chương 62: 62





Úy Ương ngây ngẩn.
Tình huống gì thế?
"Thầy Lôi không phải nói em có thể tới học sao?"
Cô chậm rãi đứng dậy, không hề giống như trước kia, vừa gặp chuyện liền sợ hãi, cô của hiện tại, ánh mắt lạnh lùng, nhữ khí trấn định, lại trầm ổn.
"Ít nói nhảm, chúng ta chỉ biết văn phòng giảng đường đưa ra lệnh.."
Bảo vệ không muốn phí lời.
Lúc này, một người đàn ông trung niên văn nhã trắng nõn đi theo tới, đúng là chủ nhiệm Hà chỗ văn phòng giảng đường, hắn đẩy gọng kính vàng, ánh mắt đảo qua, kêu lên: "Đồng học Úy đúng không! Ta vừa nhận được tin tức, nghe nói trò lại đến trường học.

Nhưng là, tài liệu bỏ học của trò hôm qua đã được xét duyệt.

Dựa theo nội quy đầu tiên của nhà trường, không phải học sinh của trường đều không được ở lại trường, cho nên, mời đi.."
Khi nói chuyện, còn bày ra văn bản tài liệu bỏ học.
Đúng, đó là đơn xin bỏ học, không phải là tạm xin thôi học.
Đây là không giống nhau.
Dựa theo nội quy của Nam Giang: Thôi học chỉ là tạm thời không đi học, thành tích học sẽ bảo lưu ở trường, lại có thể đi học lại; Bỏ học là học sinh chủ động từ bỏ thành tích, không có thành tích, liền không thể tiếp tục học.
Ở Nam Giang, thông thường đều không cho phép bỏ học, trừ phi đủ 18 tuổi, bố mẹ muốn đem gả chồng, học sinh mới có thể bỏ học-----Vì thế học sinh cao trung của khu vực Nam Giang, đều không cho phép tảo hôn yêu sớm.


Tảo hôn, cần bỏ học; Yêu sớm, tất sẽ bị thôi học.
Học sinh bỏ học đối với trường học là ô nhục, đặc biệt là đối với loại trường học đệ nhất như bọn họ, cho nên, một khi xin bỏ học, sự nghiệp học tập của học sinh sẽ bị dở dang.
Đại bá phụ đây là ôm bao nhiêu tâm tàn nhẫn, mới cho cô đơn xin bỏ học?
Chẳng lẽ đây thật sự là Mộ Nhung Trưng ép?
Bởi vì cô gả chồng rồi?
Không đúng a, kiếp trước chưa từng nói bỏ học?
Kiếp này, như thế nào không duyên cớ gì lại nhiều hơn một vụ?
"Đợi chút, đợi chút.."
Là thầy Lôi là thầy Lôi, ông vừa nghe liền trực tiếp chạy tới, nhìn thấy văn bản kia, lập tức cả kinh kêu lên: "Phần tư liệu trong ngăn kéo của ta còn chưa đệ lên, như thế nào liền ở chỗ anh rồi?"
"Này không phải thầy trình sao?"
Chủ nhiệm Hà cũng sửng sốt.
"Ta không có trình nha!"
"Thầy không tự trình nó tự mọc chân chạy tới phòng hiệu trưởng? Phần tư liệu này hôm qua hiệu trường đã đóng dấu, một phần gửi đi cục giáo dục, một phần tới chỗ ta.

Đều đã qua thẩm định!"

"Nhưng ta thật không giao a!"
Lôi Vũ gấp đến độ kêu lên.
Ai da uy, chuyện này sao nháo thành như vậy rồi? "
" Thầy Lôi, chỉ cần có phần tư liệu này, Úy Ương đã không phải là học sinh trường ta rồi.

Bảo vệ đem người áp ra ngoài là cương vị công tác của hắn.

Úy Ương, thu dọn đồ của trò, lập tức ra ngoài, thầy Lôi, ta còn phải giảng bài, các người còn vấn đề gì, làm phiền ra ngoài giải quyết.

"
Chu Nam chen vào một câu, trong lòng thật sảng khoái.
Ha ha ha, cư nhiên không biết đây rốt cuộc là phát sinh hiểu lầm gì, nhưng là đệ nhất cao tới làm việc, chỉ cần đệ đơn bỏ học, như vậy thành tích của cô liền sẽ bị hủy đi.

Muốn trở lại, đừng có nằm mơ nữa..
Mặc kệ Lôi Vũ có bảo vệ thế nào, người tính không bằng trời tính, cô ta như thế nào có thể không vui vẻ?
Úy Lan ngồi tại chỗ, che miệng, vẻ mặt kinh ngạc, trong lòng lại là điên cuồng cười:
Ha ha ha, Úy Ương a Úy Ương, xem ra sau này ngươi khỏi mơ tưởng học hành nữa!
Úy Ương trong lòng sâu kín thở dài, ủy khuất a, cô chỉ là muốn an an ổn ổn đọc sách, như thế nào liền khó như vậy nha?
Ngưng thần thầm nghĩ, cô bắt đầu đứng lên phản kích:
" Chủ nhiệm Hà, thầy Lôi, đơn xin bỏ học này căn bản vô hiệu!".