Duy An khom người bế cô lên vừa hôn vừa bế cô đi tới cạnh giường.
Khi chạm tới đến chiếc giường mềm mại thì Chung Linh liền giựt mình hoảng hồn kéo lại được ý thức của mình trở lại.Cô xô nhẹ anh ra nhưng với sức lực của anh thì cô đành chịu bị anh giam lỏng trong lòng.
–" Duy An... Anh về đây chỉ có vậy thôi sao.Chỉ còn một tháng nữa anh không chịu nổi nữa sao?"Cô bực bội khó chịu khẽ chau mày.
Duy An mím môi cười, tay thì sờ soạng khắp cơ thể bên ngoài chiếc váy mát lạnh của cô.
–" Không thể nào chịu nổi nữa rồi....Em có biết hôm nay anh gặp ai không"
–" Ai... " Cô không quan tâm trả lời với như có lệ.
Nhìn thái độ của cô anh không thể nào kiềm chế được nữa. Anh xốc váy cô lên cao để lộ ra đôi chân trắng nõn,tay anh lập tức luồng vào trong. Giọng nói ám muội vang lên.
–" Anh đã gặp bác sĩ đang theo dõi bệnh tình của em. Bà ta nói sức khỏe em đã ổn định.Nên việc đó thì... " Nói tới đó hai mắt đục ngầu của Duy An dán chặt vào ngực cô.
Chung Linh kinh ngạc nhìn anh với vẻ không tin.
–"Anh lại lừa em nữa phải không?"
Duy An nghe xong liền buông cô ra với tay lấy điện thoại trên đầu giường bấm một dãy số rồi đưa tới trước mặt cô.
–" Em không tin có thể nghe bác sĩ nói cho em biết"
Chung Linh nhìn vẻ mặt anh chắc chắn như thế,nhưng cô vẫn còn một chút nghi ngờ anh.Nên cô cũng đành phải nghe xem người đầu giây bên kia là ai.
Xem anh định giở trò gì?
Khuôn mặt Duy An đắc ý khi anh đã chắc chắn phần thắng thuộc về anh rồi. Thật ra sáng nay anh đã đi tìm bác sĩ xem bệnh tình cô như thế nào rồi. Sau khi nghe tin bệnh tình của cô đã khỏe lại thì anh rất là vui mừng.
Trong niềm vui đó anh lại tò mò về vấn đề anh và cô có thể bên nhau được chưa. Thật sự lúc anh hỏi anh cũng ngại lắm, thậm chí anh muốn tìm cái lỗ chui xuống.
Nghị Trưởng lại đi hỏi vấn đề đó trước mặt nhiều người như thế...
Nhưng anh vẫn phải hỏi?....
Bác sĩ nghe xong ngay lập tức cười lớn rồi nhìn anh gật đầu thiệt mạnh và nói anh và cô đã có thể...
Thì anh không thể chờ thêm giây phút nào.Anh bỏ hết tất cả công việc,phi xe thật nhanh về nhà để gặp vợ của mình
Đã gần bốn trăm ngày anh đã không ăn vị ngọt rồi. Hôm nay anh nhất quyết phải ăn vốn lẫn lời.
Chung Linh chỉ biết nghe điện thoại không biết tên chồng xấu xa này của cô đang giở trò gì ở sau lưng mình từ nãy đến giờ.
Duy An bắt đầu tuột váy cô từ từ kéo xuống tới eo và anh tháo chiếc áo nhỏ của cô ra luôn.
Bây giờ bờ ngực của cô đã không có thứ gì bảo vệ nữa rồi, anh luồn tay ra phía trước xoa nắn hai ngọn đồi cao vút của cô lâu lâu anh lại dùng ngón cái ấn vào đỉnh hồng của cô một cái thật mạnh.
Bên kia đã cúp máy từ rất lâu nhưng Chung Linh vẫn chưa chịu buông chiếc điện thoại ra,cô đã cảm giác phía trên mình đã lạnh giá từ khi anh bắt đầu tuột chiếc váy cô xuống,toàn thân cô đã lỏa thể trước mặt anh nhưng cô lại mắc cỡ không dám xoay lại nhìn anh cho dù anh có ôm chặt ngực cô,cô cũng không nhìn anh.
–" Hôm nay em sẽ là của anh"Anh khẽ hôn vào sau gáy cô
Duy An cũng cởi hết quần áo mình ra chỉ còn mặc một chiếc quần cụt trên người thôi..Ánh mắt tràn đục của anh nhìn về tấm lưng không tỳ vết của cô.
–" Em đẹp lắm...Đã lâu anh không được nhìn ngắm em như thế này"Suốt thời gian qua anh đã chịu đựng biết bao nhiêu khi người đẹp nằm bên cạnh mà anh lại không được làm gì.
Duy An đưa lưỡi liếm nhẹ trên tấm lưng của cô khiến cho Chung Linh liền giựt bắn người run rẩy thật mạnh.
Trái tim Chung Linh như muốn nhảy ra ngoài khi chiếc lưỡi và đôi tay anh liên tục chạm vào những chỗ mẫn cảm nhất trong cơ thể của cô.
Chiếc điện thoại từ trên tay cô rơi xuống đất, đôi tay cô run rẩy bám vào thanh giường
–" Duy... An... " Cô khẽ xoay đầu lại gọi tên anh một cách dịu dàng khiến sự ham muốn của người đàn phía sau lưng cô càng dâng lên cao
Duy An không thể kiềm chế được liền ôm chặt cô vào lòng, đôi môi di chuyển lên xuống vị trí sau gáy rồi anh cắn nhẹ bả vai cô.
Chung Linh vừa ngửa cổ ra nhìn vào gương mặt anh thì ngay lập tức Duy An đã chiếm trọn đôi môi cô.Nụ hôn đầy mê hoặc khiến cô phải bất giác hé môi của mình ra để cho chiếc lưỡi hư hỏng của anh đi vào bên trong cuốn lấy chiếc lưỡi mềm mại ẩm ướt của cô
Tay anh đã lần mò xuống nơi tư mật của cô,tay khác thì anh vẫn luôn giữ chặt xoa nắn ngực cô từ nãy giờ.
Duy An xoay người cô lại đặt cô nằm xuống anh liền nằm đè lên thân thể của cô.Hương thơm trên người cô trực tiếp xộc thẳng vào mũi anh khiến tâm trạng của anh bây giờ hưng phấn như sắp sửa được nếm một hương vị mới lạ mà bấy lâu nay anh nhớ nhung và luôn khao khát.
–" Phu nhân! Em đã hứa sẽ bù đắp cho anh. Đã tới lúc rồi" Dứt lời anh liền úp mặt vào nơi hai đỉnh ngọn đồi cao vút của cô,cơ thể anh gần như lạc lối
Chung Linh nghe xong khẽ run người lên. Cô hiểu tinh lực của chồng cô rất dồi dào,anh có sự đòi hỏi quá cao chưa bao giờ mà cô có thể chịu nổi sức lực của anh dù cô đã sinh cho anh ba đứa con nhưng cô vẫn sợ người anh em phía dưới của anh.
Cái đó vừa làm cho cô sợ và cũng khiến cho cô phải yêu nó...
Chung Linh khẽ cắn môi dưới cho cô không thể phát ra những tiếng rên rỉ phóng túng. Duy An ngước lên nhìn thấy vậy anh liền đưa tay bóp môi để cô không cắn môi nữa
Anh không muốn phải nhìn cô đau đớn nữa.
–" Không được cắn môi. Anh cấm.. Trong phòng này chỉ có anh và em,em không cần phải ngại ngùng.... Em cứ việc la lên đi... Anh muốn nghe tiếng rên của em " Anh vừa nói vừa cúi đầu xuống ngậm một bên đỉnh hồng của cô "Đã lâu anh không nghe tiếng rên của em rồi... Anh nhớ lắm"
Một bên thì bị anh ngậm cắn,bên kia thì bị anh nhào nặn đến biến dạng....
Chung Linh đã không thể chịu nổi liền thở dốc bắt đầu phối hợp với anh.
–"Ư.... mmm..Á.... Duy An"
–" Suỵt.... Anh không muốn em gọi anh như thế... Tiếng chồng yêu của em đâu rồi.... " Duy An khó chịu chau mày nhìn cô
Trong lòng anh chợt lóe lên một cái tên thân mật cho hai người.
–" Hay bây giờ mỗi lần chúng ta thân mật với nhau em gọi anh là Tiểu An còn anh sẽ gọi em là Tiểu Linh.... "
–" Hả.... "Chung Linh há hốc miệng khi nghe anh nói...
Ở đâu mà anh suy nghĩ được hai cái tên này được vậy. Tâm trạng cô đang bị anh dẫn dắt nhưng cô vẫn nghe được anh đang nói cái gì.
Tên thật mật của hai người sau
Duy An cong môi cười lớn, đôi tay đen nhám của anh lại lần mò xuống nơi tư mật đang ẩm ướt của cô.
–" Quyết định vậy nhe Tiểu Linh của anh" Anh vừa nói vừa dùng ngón tay đâm mạnh vào bên trong.
–" Aaaaa.... " Chung Linh bất ngờ kinh sợ liền hét lên một tiếng.
Cô nhìn anh bằng ánh mắt mê hồn, đôi tay bất giác đưa lên chạm vào vòm ngực rắn chắc của anh.
Mồ hôi cả hai đã hòa quyện vào nhau.Trái tim Chung Linh nhảy lên từng đợt ngọn sóng lớn
Cô cũng nhớ anh lắm rồi... Nhớ cảm giác khoái cảm mà anh mang tới cho cô từng đợt.
Duy An nhìn gương mặt xinh đẹp cô anh liền không nhịn nổi cúi xuống hôn lên đôi môi căng mọng mềm mại của cô.
Anh hôn thẳng một đường xuống hai đỉnh hồng của cô rồi tới chiếc eo mà vết sẹo trên đó cũng gần lạnh rồi.
Duy An nhìn vết mờ của sẹo rồi tới vóc dáng đã được cô lấy lại sau mấy tháng vừa rồi.
–" Vợ ơi... Thân hình này của em còn đẹp hơn lúc trước nữa... Em đẹp quá" Duy An nhìn cô tán thưởng.
Thật sự thân hình này ai nói cô đã sinh ba đứa con ,nói cô chưa có chồng mọi người cũng sẽ tin ngay thôi.
Trời ơi một thân hình trắng nõn cộng với một cơ thể quyến rũ này .Từ sau khi cô sinh con xong thì ngực và mông càng ngày nở ra khiến anh nhìn vào luôn phải thèm khát và sự chiếm hữu của anh càng dâng lên cao.
Cô mà đi ngoài đường mặc một chiếc sườn xám bó xác thì chắc có lẽ các cánh đàn ông chắc chắn sẽ nhìn cô say mê thèm thuồng và ý nghĩ đen tối của bọn họ cũng giống anh sẽ hiện ra thôi ...
Không được.... Anh sẽ không cho phép ai có thể nhìn vợ anh ngoài trừ anh thôi. Người nào chỉ cần liếc mắt tới cô thôi thì anh sẽ lập tức móc mắt người đó ra không thương tiếc.
Cô là của anh... Chỉ có một mình anh được nhìn và sở hữu thôi.
Nghĩ tới chuyện đó anh liền tức điên người lên...
Duy An lại tiếp tục cúi đầu hôn lên vết sẹo của cô rồi đi thẳng xuống phía dưới
Ánh mắt mơ mơ hồ hồ của Chung Linh nhìn về anh lắc đầu lia lịa....
Lúc này Duy An nắm chặt hai tay cô,không nghe lời cầu xin của cô mà anh càng chăm dầu vào lửa cho tiếng hét của cô càng lớn hơn.
Duy An tức giận liền xé thật mạnh chiếc váy ngủ từ nãy giờ vẫn còn trên chiếc eo thon của cô. Anh thật không thể chịu nổi nữa rồi.
Anh ngồi dậy cũng cởi chiếc quần còn sót lại trên người anh.
Anh lập tức ngồi thẳng dậy kéo hai chân cô vòng qua eo anh. Anh cố tình chọc tức để người anh em của anh chà xác bên ngoài nơi tư mật đã ướt đẫm của cô
Gương mặt đê tiện của Duy An nhìn về gương mặt khó chịu của người vợ của mình có vẻ hả hê.
Chung Linh khó chịu liền nắm chặt ga giường ánh mắt lơ đển nhìn thấy nụ cười nham nhở của anh, hơi thở khó chịu khiến cô khẽ chau mày.
Duy An thấy vậy liền cười lớn hơn.
–" Khó chịu lắm phải không vợ yêu.... Cho em biết cảm giác anh thèm khát em như thế nào"
–" Tiểu... An... "Chung Linh nhìn anh với ánh mắt uất ức.
Nhưng không ngờ lần này người khó chịu lại là Duy An,anh đã hết sức chịu nổi khi tiếng kêu tên anh đầy quyến rũ và phong tình khi vang ra từ miệng cô.
Gương mặt đỏ ửng của cô đã làm nổi ham muốn anh dâng lên thật cao.
Anh nâng mông cô lên rồi từ từ thẳng thắt lưng tiến vào nơi đầm lầy khít chặt của người phụ nữ đang ở dưới thân không ngừng quyến rũ thôi thúc anh.
–"Ưm aaaaa... Tiểu Linh" Vừa tiến vào bên trong thì tiếng thỏa mãn của Duy An liền vang lớn khắp cả phòng
–" Aaaaa.... Tiểu... " Chung Linh cũng hét lên vì sự tiếp xúc lâu ngày mà anh mang lại cho cô.
Hơi thở của hai người càng lúc càng mãnh liệt hơn.Cả hai đều khao khát đối phương không ai chịu thua ai.
Sau khi Duy An tiến vào bên trong cơ thể cô anh vẫn chưa hành động tiếp tục mà anh để cô thích ứng được cái to lớn đang nằm trong người cô thì anh mới đi bước tiếp theo .
Vòm ngực săn chắc của anh đang dính vào hai ngọn đồi cao vút của cô ,mồ hôi đang nhiễu từng giọt xuống cơ thể.
Sau khi thấy cơ thể cô đã tiếp nhận được thì anh liền đẩy thật sâu vào cơ thể, vận động kịch liệt khiến chiếc giường phải run chuyển theo hai người
Duy An chiêm cái gối ở dưới eo cô,để nâng cao người cô lên một chút giúp cô không phải đau lưng vì cơn vận động kịch liệt từ anh và cũng giúp anh vào sâu bên trong hơn.
–" Aaaaaa... Duy An.... "Chung Linh thở gấp gọi tên anh
–" Anh nói làm sao...Kêu anh là gì.....hả"Anh vừa vận động vừa mở miệng cắn thật mạnh vào đỉnh hồng của cô.
Nước mắt Chung Linh rơi xuống, đôi tay cô bắt giác ôm chầm lấy anh.
Đầu óc Duy An bây giờ chỉ biết vùi vào cơ thể mềm mại này thôi.Khi thấy cô chủ động như thế anh liền ôm thật chặt cô kéo cô ngồi dậy để cô ngồi trên người anh.
Hơi thở Duy An đang thở mạnh đầy mãn nguyện.
Hai tay Chung Linh không ngừng bấu chặt vào bờ vai của anh,móng tay dài bén của cô đang cào cấu thẳng vào tấm lưng màu vàng đồng của Duy An.Anh thì đang ra sức vận động với tốc độ càng lúc càng nhanh khiến hô hấp của cô cũng theo đó mà thở hổn hển lên
Mái tóc thẳng dài của cô đang xỏa ra như thác nước dính chặt vào khuôn mặt xinh đẹp gợi cảm của cô. Cô ngửa cổ ra cảm nhận từng cơn hoan ái mãnh liệt khiến cô say mê quyến luyến không muốn dừng lại
–" Aaaaaa..... Chồng ơi"
Hơi thở khàn đục của Duy An như muốn đốt cháy cô.
Những tiếng va chạm xác thịt của hai người đều kêu lên rất lớn.
–" Tiểu Linh.... Em quyến rũ và gợi cảm quá.Anh không thể chịu nổi nữa rồi"
Duy An cảm nhận được anh và cô sắp chạm tới vạch cuối cùng rồi.... Anh liền đè thiệt mạnh cô xuống giường.
Hôm nay anh đã mãn nguyện lắm rồi. Tinh lực của anh dồn hơn một năm nay đều đã trút lên người phụ nữ mà anh yêu nhất rồi.
Mồ hôi ướt đẫm cơ thể,tóc tai của anh và mùi hoang ái kích tình đều đang bao vây cả hai người.
Mỗi lần va chạm thì anh luôn là người thắng sau trận chiến và hôm nay cũng không ngoại lệ.
Duy An ngốc đầu dậy nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô đang cố gắng lấy lại sức lực vừa bị anh cướp vừa rồi.
Chung Linh vẫn nhắm chặt mắt,tim vẫn còn đập rất nhanh,hơi thở gấp rút khiến anh phải thương xót.
Cơ thể mềm mại của Chung Linh bị anh thao túng bị anh dẫn dắt xoay tới xoay lui làm đủ các tư thế.Cô như một con cá đang nằm trên thớt đợi anh tới ăn thôi
–"Em là người phụ nữ của anh mãi mãi vẫn là của anh.Em hiểu không "Duy An nghiến răng vừa nói vừa đánh nhẹ vào mông cô một cái thật đau.
Nước mắt Chung Linh đã rơi thấm ướt cả gối.Cô khóc không phải vì uất ức đau đớn mà khóc là vì anh đã đưa cô tới cánh cửa hạnh phúc.
Cô xoay người nhìn anh bằng ánh quyến rũ.
–"Anh cũng là của em... Em yêu anh"
Duy An nghe xong hai mắt sáng rực hôn chặt môi cô,yêu thương,trân trọng cô từng giây,từng phút.
Tình yêu với cô càng lúc càng lớn hơn
Người phụ nữ này sau lại làm cho anh yêu cô nhiều như thế,anh vừa yêu vừa rất là thương cô.
Thương ở đây là không giống yêu thương bình thường mà anh thương theo kiểu anh muốn thay thế cho cô chịu những tổn thương mà cô đã phải gánh chịu đau khổ những chuyện đã qua. Nếu có thể anh muốn cô hãy quên tất cả ký ức đã xảy ra với cô với cả nhà họ Dịch.
Anh ghét cô là người nhà họ Dịch, anh câm ghét nhà họ Dịch rất nhiều. Vì họ mà cô phải chịu đau khổ từ nhỏ phải sống trong lo sợ về thân phận vì cô là con riêng của ông ta.
Anh thương cô rất rất nhiều,thương thay cho số phận của cô. Nếu như ngày xưa người mà chơi với anh từ nhỏ không phải Lâm Thiến mà chính là cô thì anh sẽ bắt cô về làm vợ ngay từ nhỏ không để cho cô bị tổn thương nhiều như thế
Trái tim anh đau từng cơn khi nhớ đến mọi chuyện đã qua.
–"Anh yêu em...."Hóc mắt Duy An đỏ ửng anh hôn khắp khuôn mặt cô khẽ nói.
Chung Linh nghe xong liền chợt giật mình mở mắt ra nhìn anh,hai mắt cô trợn lên khi thấy anh đang khóc.
Nhưng cô cũng đáp lại tình yêu anh đối với cô.
–" Em cũng yêu anh"Cô vuốt nước mắt trên khoé mắt anh.
Cả hai đều dành tình cảm mãnh liệt cháy bỏng dành cho đối phương.Những nụ hôn,từng đợt kích tình xảy ra hôm nay đã làm cho tình yêu hai người ngày càng thăng hoa vang khắp cả căn phòng .
Màn đêm cũng dần buông xuống nhưng đôi uyên ương vẫn không rời nhau nữa bước. Hai người như một đôi đói khát vọng,âu yếm quấn chặt lấy nhau trên giường. Anh chinh phục cô và cô cũng câu dẫn anh. Đây chính là tình yêu và dục vọng của cả hai luôn trân trọng đối phương