Từ Lưu Thuỷ Nham Toái Quyền Bắt Đầu Tranh Bá Đô Thị

Chương 21: Hoá Kình



Hoá Kình tông sư võ giả kình lực lúc này lưu chuyển trải rộng toàn thân.

Mới vào hoá kình võ giả lực bốc phát cũng như ám kình đỉnh phong, chỉ có tầm một tấn lực đạo.

Nhưng mà bởi vì kình lực lưu chuyển toàn thân.

Cho nên khả năng bộc phát ra tốc độ, sức mạnh và phòng ngự lúc này đã hơn xa ám kình võ giả.

Hoá Kình tông sư sơ kì có thể lấy một địch năm mươi người cùng lúc.

Còn về hoá kình tu luyện Tiêu Thanh chỉ biết tới là lúc này hoá kình võ giả sẽ đi rèn luyện lục phủ ngũ tạng.

Còn về sau thì không có rõ ràng nữa.

Một điều nữa là Hoá Kình tông sư ở hồng kông cực kì là hiếm hoi.

Chỉ có bang phái trên ngàn người lão đại may ra mới là hoá kình tông sư.

Tất nhiên tài phiệt thế gia cùng với chính phủ tàu khựa chắc chắn là có Hoá Kình tông sư võ giả rồi.

Cảnh giới về sau Tiêu Thanh cũng không còn biết tới nữa.

Những thứ giải thích bên trên là do sư phục lúc đầu của hắn giảng dạy cho.

Khi đó sư phụ hắn cũng chỉ là ám kình võ giả.

Cũng chẳng biết được nhiều thứ.

Với lại, Tiêu Thanh nói rằng.

Hoá Kình tông sư cũng chẳng có dám lấy tay đỡ đạn cả.

Minh Kình, ám kình, hoá kình võ giả cũng chỉ là phàm thai xác thịt mà thôi.

Gặp giáng long thập bát chưởng là cũng sỡ vãi cả nồi ra ấy.

Chỉ có thể tránh né đi mà không dám đón đỡ đạn.

Tất nhiên, trong bảy bước, cho dù Hoá Kình tông sư cũng chắc phải chết.

Cho nên, việc Ngô Minh lấy tay không đỡ đạn.

Tiêu Thanh xem ra đáng lẽ Ngô Minh phải là cảnh giới cao hơn cả Hoá Kình tông sư.

Vậy mà lại đi hỏi hắn về quốc thuật.

Ngô Minh mà biết được ý nghĩ của tên này chắc chắn phải đập cho hắn một trận.

Tất cả những gì hắn có bây giờ đều dựa vào hệ thống ban tặng Lưu Thuỷ Nham Toái Quyền.

Về cảnh giới võ đạo hắn vẫn còn là tay mơ a.

Với lại, ai biết được quốc thuật của bọn tàu khựa này lại gà mờ như thế.

Đạt tới hoá kình cơ thể vẫn là không chịu được súng đạn.

Ngay cả trăm người cũng không đánh lại được.

Đã thế lại còn tổn thọ nữa chứ.

Hoá Kình tông sư nghe nói cũng chỉ có thể sống tới 70 – 80 tuổi mà thôi.

Trừ phi đột phá cảnh giới cao hơn không thì càng dùng nhiều kình lực ở lúc trẻ thì lúc già càng nhanh chóng suy thoái yểu thọ.

Có thể nói rằng kình lực là một loại năng lượng được rút ra từ trong cơ thể người đi.

Mà đã là rút ra năng lượng rồi thì sử dụng một phần sẽ giảm bớt một phần,

Tính là nghiền ép năng lượng trong cơ thể ấy.

Trừ khi có nhiều dược liệu mà sử dụng vào để bổ sung năng lượng trong cơ thể không thì võ giả yểu thọ chết sớm ngay.

Nói chung là quốc thuật tàu khựa là một cái hố hàng.

….



Sau đó, Ngô Minh cũng không dấu diếm gì.

Bởi vì Tiêu Thanh lúc này là cán bộ cấp cao cho nên Ngô Minh cũng dạy cho hắn Thạch Thung công.

Ngày đầu tiên luyện tập.

Tiêu Thanh cũng không khác gì Vương Long cả.

Tiếng kêu rên thảm thiết khắp cả căn phòng.

Vương Long đứng ở một bên thấy có thằng chịu khổ như mình. Tâm thái cũng sảng khoái theo.

Miệng cười trộm trong lòng thì thầm nghĩ :

“ Không sao không sau, chúa phù hộ em chúa phù hộ em, há há há “

Còn một đám tiểu đệ Hắc Ám Mâu lúc trước biết truyện gì xảy ra.

Bọn hắn hoảng sợ run lẩy bẩy.

Hoa cúc sít chặt, hai tay ôm lấy hai bờ mông của mình.

“ Bang chủ thật là hung mãnh a, một lúc đối chọi với cả hai người.”

“ Đúng vậy a, chỉ mong sao không tới lượt chúng ta “

Tuy nhiên, ngày hôm sau đó …

“ Tất cả thành viên tinh anh của hắc ám mâu mau vào bên trong đây “

Ngô Minh tiếng hét lớn vang lên.

Cả đám hai mươi người thành viên gương mặt như chết cha chết mẹ.

Hai chân run lẩy bậy, tay ôm đít, không tự chủ lui về phía sau.

“ Không, không được mà bang chủ…”

“ Chúng ta không chịu nổi a “

Ngô Minh nhìn run sợ đám người nhíu mày hung ác quát , hắn cũng không có chú ý tới biểu hiện vì diệu của đám tiểu đệ kia:

“ Còn chần chờ cái gì, không mau vào bên trong cho ta “

Cả đám Hắc Ám mâu thành viên nhìn thấy Ngô Minh hung ác càng thêm run sợ.

Hai mươi người gương mặt như bất cần đời chân run rẩy đi vào bên trong phòng luyện tập.

“ Hu hu hu, kiếp này mất trinh đít rồi “

“ Không nghĩ tới cả cuộc đời anh minh thần võ ta đây hôm nay lại bị thông đít “

“ Trời ơi, chỉ mong bang chủ nhẹ nhàng một chút “

Aaaaa….

“ Bang chủ tha mạng a “

“ Chúng thuộc hạ chịu hết nổi rồi aa “

Trong căn phòng, những tiếng la hét cực kì thảm thiết lại vang lên.

Ở bên ngoài sáu mươi thành viên của Thanh Xà bang lúc trước lúc này run lẩy bẩy ôm chặt lấy nhau.

Hoa cúc lại càng xiết chắt hơn.

Bọn hắn đang cầu nguyện lần sau không tới lượt bọn mình a.

Lần này có lẽ để lại bóng ma tâm lý của bọn hắn quá lớn a.

…..


Hai chục ngày trôi qua.

Cả đám Hắc Ám Mâu từ tinh anh thành viên trở lên bị Ngô Minh đốc thúc điên cuồng luyện tập.

Tiến bộ lớn nhất vẫn là Tiêu Thanh.

Hắn ban đầu có cơ sở luyện võ, rất nhanh chóng học xong Thạch Thung công và bắt đầu luyện tập.

Hơn hai mươi ngày trôi qua thể lực của hắn diện rộng tăng lên.

Sức mạnh cơ bắp cũng tăng lên không thiếu.

Sức chiến đấu có thể so với Minh Kình đỉnh phong võ giả.

Thấy được thành quả luyện tập trong thời gian ngắn.

Tiêu Thanh lúc này có ánh mắt biến hoá nhìn về phía Ngô Minh.

Vốn ban đầu hắn cảm giác mình bị ép buộc thần phục với Ngô Minh.

Nhưng bây giờ hắn lại có cảm giác lúc đó mình thần phục Ngô Minh cũng không phải cái gì không tốt cả.

Địa vị vẫn là rất cao.

Lại còn được trở nên mạnh mẽ thêm.

Nói ra có khi là mình được lợi ấy chứ.

Cho nên độ trung thành của hắn từ 60 % tiêu thăng lên tới 80 %

Tiến bộ thứ hai chính là Vương Long.

Vương Long luyện tập Thạch Thung công cũng gần một tháng trời thời gian.

Từ một nam tử bình thường lúc này một cánh tay của hắn cũng có thể nâng lên được 80kg vật nặng.

Toàn bộ thân thể từ thể lực, sức chịu đựng, tốc độ cũng đều có tăng lên.

Sức chiến đấu thì một mình hắn có thể đập nhau với ba nam tử trưởng thành.

Cũng coi như là người mới vào Minh Kình đi.

Nhưng Vương Long là toàn phương diện tăng lên.

Mà đó chỉ là thành quả của gần tháng trời thời gian a.

Ngoài ra, đám tiểu đệ của hắn sức chiến đấu cũng tăng lên diện rộng.

Lúc này một người trong số bọn hắn cũng có thể đánh nhau với hai tới ba tên nam tử trưởng thành.

Đặt ở trong quyền anh cũng được oi là hảo hảo thủ ấy chứ.

Mặc dù Hắc Ám Mâu lúc này bang hội chỉ có không tới một trăm người.

Nếu không tính Ngô Minh thì gần một trăm người đó có thể đánh nhau với 150 người khác luôn ấy.

Không tăng về lượng nhưng lại tăng về chất.

Đó mới chỉ là thành quả gần một tháng luyện tập thôi đấy.

Tất nhiên là tiền tài cũng tiêu hao cực kì nhanh.

Tiền ăn uống mua dược liệu luyện tập cũng rất cần thiết.

Ngô Minh hắn cũng tự bỏ tiền túi của mình ra.

Tuy nhiên hắn không có thấy tiếc một chút nào.

Như đã nói từ trước, đối với hắn.

Tiền có tác dụng mới là tiền.

Còn không để ở đó không làm gì thì chẳng khác gì đống giấy lộn cả.

Có nhiều tiền mà không tiêu để đó cho bọn mọt nó xơi à.

Hay là dùng để khoe của sao.

Rảnh háng a.

Có đầu tư mới có thu hoạch.




truyện hay không ?? Đọc đi rồi sẽ biết :)