Cả đám tiểu đệ bỗng dưng cảm nhận được con dã thú đang chăm chú nhìn mình, mồ hôi chảy ròng.
“ Con mẹ nhà các ngươi nữa, ai cho đám các ngươi hút thuốc ở đây hả “
Ngô Minh tức giận nói, hắn cực kì không ưa mùi thuốc lá.
Mà ở ngoài đại sảnh này đã đóng kín cửa thì chớ, lại được đám tiểu đệ cứ bao thuốc mà rít rồi nhả khói.
Không khí tràn ngập mùi thuốc lá lên, làn khói vẫn còn đang bay bổng trong căn phòng.
Thấy Ngô Minh chửi mình, cả đám tiểu đệ không dám ho he lời nào.
Im lặng cúi đầu nhận mệnh.
Đúng như mấy đám trẻ con biết mình làm sai không dám cãi lại người lớn ấy.
“ Cmn còn không mau dập thuốc lá, mở toang cửa thông khí ra nhanh “
Nhìn thấy đám tiểu đệ não kém cỏi, không biết biến tấu này, Ngô Minh móng nóng xông lên não, trán nổi gân xanh hét.
Lúc này, cả đám mới kịp phản ứng lại, nhanh chóng đi dập thuốc lá. Mở toang cửa sổ thông gió ra.
Bắt đầu quét dọn sạch sẽ đại sảnh này.
Phải mất khoảng một lúc sau, trong đại sảnh mới thoáng đãng, không khí mới mẻ từ bên ngoài truyền vào.
“ Vương Long đâu rồi “
“ Thưa đại ca, tiểu đệ đây ạ “
“ Từ nay ta giao cho ngươi quản lí đám người này, hút thuốc ở đâu thì ta mặc kê. Nhưng cấm hút trước mặt của ta đấy biết chưa hả “
“ Vâng thưa đại ca “
Ngô Minh cũng không có bắt đám đàn em phải cai thuốc lá.
Phải biết một khi đã nghiện rồi mà bắt người khác cai đi thì còn thống khổ hơn chết cha chết mẹ a.
Mặc dù hắn làm đại ca ở đây chẳng qua là do vũ lực của hắn để đám đàn em này thần phục.
Nhưng hắn cũng không có muốn làm mất lòng hoàn toàn đám đàn em này a.
Mặc dù thằng nào phản bội thì cũng trở thành điểm kinh nghiệm của hắn nhưng mà hắn cũng không có muốn làm một vị vua mà dưới tay lại không có người dùng a.
…
Xuyên qua tới ngày thứ ba.
Sáng sớm, sau khi đánh răng rửa mặt xong, bữa ăn sáng đã được đám đàn em chuẩn bị sẵn rồi.
Bữa ăn đạm bạc gồm ba cốc sữa bò còn nóng hổi, ba cái hamburger to tròn, nhân thịt bò tươi ngon.
“ Mau ngồi xuống ăn cùng đi “
Ngô Minh vẫy vẫy tay ra hiệu cho hai cô nàng kia ngồi xuống.
Tất nhiên, hai cái ghế của hai cô nàng kia bị hắn kéo sát vào ghế của hắn.
“ Ta bảo ngồi xuống cơ mà “
Thấy hai cô nàng kia vẫn còn chần chờ, Ngô Minh âm thanh lớn lên.
Cuối cùng , hai cô nàng cũng chịu ngồi xuống cạnh hắn.
Đã là nữa nhân của Ngô Minh hắn rồi thì đừng có hòng trốn thoát được.
Bữa sáng không chỉ giàu vitamin đâu, mà còn giàu cả cơm chó nữa nha.
Cánh tay của Ngô Minh không thành thật một chút nào.
Hai cô nàng kia mặc bộ đồ sa mỏng, bị cánh tay của Ngô Minh luồn vào bên trong sờ mó khá là nhột.
Ưm ưm…
Ăn uống cũng không tiện.
Cái miệng vừa cắn được miếng bánh , vẫn còn một chút bơ sữa dính trên bờ một cong veo, mềm mại thì đã bị lưỡi của Ngô Minh tập kích rồi.
“ Đừng…đừng mà …”
Hai cô nàng vẫn còn hơi e ngại, run rẩy nói.
Tuy nhiên, càng như thế lại càng làm ham muốn khi dễ các nàng của hắn dâng lên.
Phải mất nửa tiếng sau, cả ba người mới ăn xong bữa sáng.
Với Ngô Minh thì bữa sáng hôm nay quả là vừa to , vừa tròn, vừa mềm, vừa thơm.