Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ

Chương 410: Thật thú vị



Kế hoạch của Vidar bị phá hoại một cách khó hiểu.

Mọi người đều không thể tưởng tượng ngọn nguồn của mọi chuyện, chỉ là vì đã xúc phạm đến Tom, người anh em tốt của Đỗ Duy.

Cả ác linh Đỗ Duy cũng vậy.

Lần cuối cùng nó đồng bộ với Đỗ Duy, đó là khi xử lý ác linh Mary Shaw, đã quá lâu.

Trong chiếc gương đầy vết rạn.

Ác linh Đỗ Duy bị sương mù bao phủ.

Nó ngồi trên ngai vàng, trong đôi mắt lạnh như băng, tràn ngập vẻ khó hiểu.

"Với sức mạnh của giáo hội, nếu đã sớm phát hiện bố trí của ta ở thành phố Massas, đã tra xét từ lâu, sẽ không đến bây giờ mới nổi điên giết người."

"Hơn nữa, ngay khi sự việc xảy ra, giáo hội lập tức tấn công Vidar, cứ như đã có dự mưu."

"Hoặc là giáo hội sớm đã phát hiện, nhưng âm thầm chờ cơ hội."

"Hoặc là do “ta” khác."

Chuyện này quá dễ đoán.

Mà ác linh Đỗ Duy cảm thấy, nhất định là do “ta” khác làm.

Người duy nhất hiểu rõ bản thân mình nhất, chính là chính mình.

"Thật sự rất thú vị."

Ác linh Đỗ Duy thì thào, rồi nhắm mắt lại.

Trí tuệ, ý thức, tính cách và trí nhớ của nó đều giống hệt Đỗ Duy.

Nó biết rằng điểm yếu của nó nằm ở lỗ hổng thông tin do bộ nhớ không đồng bộ gây ra.

Nhưng lần này, nó cũng nắm bắt được điểm yếu này, bày ra một trận đấu hoàn hảo với Đỗ Duy.

Nó sẽ không bao giờ thua.

Giờ đây, ác linh Đỗ Duy không còn cần quan tâm đến tình hình thế giới bên ngoài nữa, Pennywise đang treo lơ lửng trên trời cao, ai tới cũng không làm chuyện nổi.

Khi cần thiết, tất cả Giáo phái Vidar sẽ trở thành ác linh.

Đây sẽ là một địa ngục trần gian.

Nó chính là trùm cuối.

Tuy nhiên, ác linh Đỗ Duy gặp phải một rắc rối nhỏ.

Đó là, nó bỗng dưng mất liên lạc với James.

Ác linh hoá của James đang bắt chước nó.

Con mắt của James sau khi ác linh hoá chính là đôi mắt của ác linh Đỗ Duy.

Vài ngày trước khi nó bắt đầu ảnh hưởng đến Vidar, nó không chú ý mấy đến James, nhưng không ngờ không bao lâu sau, liên hệ của nó với James đã bị cắt đứt.

Dù rắc rối không lớn, nhiều nhất là mất đi một lá bài tẩy.

Nhưng ác linh Đỗ Duy cũng giống như Đỗ Duy, đó là đều ghét phiền phức và muốn giải quyết tốt vấn đề.

...

Ngay vào lúc này, ở thánh đường San Polia, ở tầng hầm tổng bộ của giáo hội.

Trong địa lao nơi giam giữ những Hunter.

Đức Tổng Giám mục Skadi đứng trước một cánh cửa, im lặng chờ đợi.

Ông ta đã đứng suốt nửa tiếng.

Mục đích là để giao tiếp với một Hunter trong địa lao, ông ta muốn biết tình hình hiện tại của Twilight.

Một thời gian sau.

Trong phòng vang lên một giọng nói cực kỳ lạnh lùng, cổ quái khiến người ta cảm thấy hoảng sợ.

"Skadi, con trở về đi, con không cần lo chuyện bên Twilight..."

Kẻ vừa nói là át chủ bài của giáo hội, 1 trong 5 Hunter đã cực hạn của ác linh hoá.

Đây đã là sức chiến đấu hàng đầu của nhân loại trên thế giới này.

Trước khi bọn họ, hay “bọn nó” không ra tay, không ai biết “bọn nó” mạnh đến mức nào.

Nhưng điều này không có nghĩa là giáo hội mạnh mẽ, mà chứng tỏ tình trạng yếu kém của giáo hội.

Tôn giáo có lịch sử lâu đời này, cộng thêm cả Đỗ Duy, chỉ có 6 Hunter, còn không bằng Twilight.

Khi Tổng giám mục Skadi nghe điều này, ông nghi ngờ hỏi: "Nhưng bây giờ giáo hội đang tấn công Vidar, ông xác định bên phía Twilight sẽ không xen vào?"

Ông ta muốn kéo người của Twilight vào trận chiến này.

Một là để tiêu hao sức mạnh của Twilight. Thứ hai, đó cũng là để ngăn chặn Twilight nhân cơ hội tấn công giáo hội.

Lúc này, giọng nói già nua, lạnh lùng lại cất lên: "Skadi, con đang chất vấn ta?"

"Xin lỗi, ông nội... không, thưa ngài Phelan."

Skadi ngay lập tức cúi đầu xuống.

Ngài là một danh xưng tôn kính, Skadi là người đứng đầu của giáo hội, cho dù là Hunter thì cũng phải gọi ông ta là ngài.

Được ông ta là ngài, chỉ có một người - Giáo hoàng.

Trong lịch sử của giáo hội, giáo hoàng là người lãnh đạo thực sự.

Nhưng kể từ thế kỷ trước, giáo hoàng đã trở thành một tước hiệu giả, giáo hội không còn để ai làm chức vị này, nhiều người dường như đã quên thuật ngữ này.

Năm nay Skadi đã hơn 60. Ông nội của ông ta ít nhất đã 100 tuổi.

Theo cuộc trò chuyện giữa hai người, có vẻ như nằm vùng của giáo hội trong Twlight không phải do Skadi điều khiển, mà do vị cựu giáo hoàng này.

Nhưng cựu giáo hoàng của giáo hội hóa ra lại là một Hunter sắp trở thành ác linh.

Điều này thật kỳ quái.

Đột ngột...

Giọng của Giáo hoàng Phelan lại vang lên.

"Tình hình bên phía Twilight hiện tại rất phức tạp. Ông già nhìn rất chặt, người của chúng ta cũng không gửi được tin tức hữu ích gì."

"Tin tức mà tôi nhận được là Twilight sẽ nằm im trong một thời gian ngắn. Họ sẽ không dồn sức vào các vấn đề về Vidar và giáo hội."

Skadi gật đầu, và khoanh tay trước ngực một cách kính trọng.

"Con biết."

Sau khi Skadi rời đi, trong căn phòng đằng sau cánh cửa, không có một ai...

Đột ngột, ngọn nến đang cháy trong phòng tự động tắt.

Ai đó đang thì thầm trong bóng tối.

"Chuyện ở thành phố Massas nên tính sao?"

"Skadi thật đáng thất vọng, cậu ta không thích hợp với vị trí này."

"Ngoài ra còn có Vanity, tổ chức chết tiệt này đang tái hoạt động. Lẽ ra hai mươi năm trước chúng ta nên giúp đỡ tên khốn Hamel đó. Hắn ta đã đúng."

"Đứa nhỏ tên Đỗ Duy kia cũng không tệ lắm, chúng ta xem xét một chút..."

"Alvin Dawkwe đang hấp hối, phải có người thế chỗ của anh ấy. Thảm họa trên thế giới này, chỉ dựa vào vài người chúng ta là không đủ."

"Sẽ thật tuyệt nếu Twilight có thể trở lại giáo hội sớm."

"Ai......"

...

Ở một nơi khác.

Twilight mà đám Hunter của giáo hội đang nhớ thương.

Lúc này bọn họ vẫn còn đang đau khổ.

Mùi nước khử trùng ngập tràn khắp mọi nơi trong thánh đường của Twilight.

Tất cả bọn họ đều ở trong phòng riêng, ngồi trên sô pha với đôi mắt đờ đẫn, tay cắm ống truyền dịch.

Sau khi nôn mửa và tiêu chảy nhiều ngày, đa phần đều bị mất nước.

"F*ck! Tôi chịu đủ..."

"Thứ nước truyền dịch chết tiệt này, nó khiến tôi choáng váng."

"Ôi Chúa ơi, giúp tôi với……"

Cùng không biết là ai đã nói trước.

Tiếng oán thán vang lên từ mọi căn phòng.

Ai có thể tưởng tượng nổi, những Người Đuổi Quỷ, Hunter của Twilight với sức mạnh chiến đấu mạnh mẽ sẽ nôn mửa và tiêu chảy đến mức mất nước.

Họ cũng biết rằng giáo hội đang tấn công Vidar.

Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều có thể nhận thấy đây là một cơ hội tốt.

Phái bảo thủ, và cách tân đều phát điên.

Rõ ràng đây là một cơ hội tốt để tấn công giáo hội, nhưng họ vẫn đang phải truyền nước biển...