Tù Nhân Xinh Đẹp Của Thừa Tướng

Chương 114: Gian Dối Khi Làm Xét Nghiệm





Chú nhầm to rồi! Xét nghiệm ADN độ chuẩn xác chỉ 99%.

Còn 1%, cháu và Huệ Phi nằm trong trường hợp hiếm hoi đó!
Hoắc Kiến Trương mệt mỏi nói một lèo.

Cha mẹ Huệ Phi cứ một mực dựa vào tờ giấy xét nghiệm ADN liền đổ cho anh tội ăn xong chùi mép, không chịu nhận con.

Trong khi anh và cô ấy ngay cả hôn môi cũng còn chưa có, huống hồ nói gì tới bước xa hơn.

Nhìn đứa bé đáng yêu chốc chốc lại quay đầu lén lút quan sát anh, Hoắc Kiến Trương âm thầm thở dài.
Nhưng ông Điền Minh vẫn nhất mực tin tưởng vào những bằng chứng con gái đã để lại trước lúc chết, liên tục đập bàn la lớn.


Cuối cùng, Túc Kỳ chỉ đành xin phép xen vào giữa câu chuyện, quyết định thử nêu ra suy nghĩ của bản thân.
- Cháu xin mạn phép nói đôi điều.

Vì gia đình ta vẫn luôn cho rằng Uyển Tranh là con gái của anh Kiến Trương, thế thì để cho chắc chắn, chúng ta nên xét nghiệm lại ADN lần nữa.

Dù gì hiện tại công nghệ cũng tiên tiến, rất nhanh sẽ có kết quả ngay thôi ạ.
Nghe Túc Kỳ nói, sắc mặt Điền Minh có chút giãn ra.

Ông gật nhẹ đầu, ẵm Uyển Tranh vào trong lòng, suy nghĩ một chút liền nói:
- Được thôi! Tôi cũng không muốn đổ oan cho bất kì người nào khác.

Cứ làm như cô gái này nói đi!
Utan nhanh chóng lấy mẫu tóc của cả Hoắc Kiến Trương và Uyển Tranh đem đi xét nghiệm nhanh.

Khoảng năm tiếng sau sẽ có kết quả, do vậy, ông bà Điền Minh quyết định mời hai người họ ở lại dùng bữa.

Đã đến giờ Uyển Tranh sẽ phải đi mẫu giáo nên con bé chỉ chơi với họ được thêm vài phút rồi vẫy tay chào tạm biệt.
Về phần Túc Kỳ, sau khi giúp bà Phương, mẹ Huệ Phi làm vài món đơn giản, cô bèn xin phép được lên phòng ngủ của Huệ Phi thăm qua.

Bà Phương không do dự liền gật đầu đồng ý, còn tỉ mỉ bổ sung thêm:
- Mọi thứ trong phòng của con bé vẫn được giữ lại hết, không có gì thay đổi!
Hoắc Kiến Trương cũng đi theo Túc Kỳ, vẫn chưa hiểu cô muốn làm gì.


Thông thường, một người con gái khi phải đối mặt với người tình cũ của bạn trai mình, ắt hẳn sẽ phải ghen tuông, giận dỗi.

Nhưng thái độ Túc Kỳ lại rất bình tĩnh, không mấy để tâm tới chuyện này.

Điều đó khiến Hoắc Kiến Trương càng thêm ngạc nhiên.
Phòng ngủ của Huệ Phi khá nhỏ và đơn giản.

Đồ dùng cũng không có nhiều, chủ yếu là sách vở vẫn còn đi học, được xếp lại ngay ngắn, gọn gàng.

Huệ Phi, Vương Tử San và Lý Phiên Phiên chơi thân với nhau, tuổi cũng ngang bằng.

Túc Kỳ chỉ gặp qua Phiên Phiên một vài lần, còn Huệ Phi thì chưa bao giờ.
Cô đến bên bàn học, nhẹ nhàng chạm tay lên cuốn album của Huệ Phi.

Những tấm ảnh chụp về đời sống riêng tư vẫn còn rõ nét.

Càng xem, khuôn mặt xinh đẹp của Túc Kỳ lại càng thêm chau lại.
- Tâm trạng em không tốt sao?
Hoắc Kiến Trương vòng tay ôm lấy eo cô, ghé sát tai Túc Kỳ hỏi thử.
Cảm giác ngứa ngáy khi bị anh thổi hơi vào tai khiến Túc Kỳ có chút khó chịu.


Cô nghiêng đầu né tránh, chau mày đáp:
- Kiến Trương à, Huệ Phi thuận tay trái sao anh?
- Ừm! Khả năng quan sát của em thật tinh tường!
Hoắc Kiến Trương lập tức gật đầu tán thưởng, vòng tay ôm cô lại càng ra sức siết chặt hơn.

Hàng lông mày thanh tú của Túc Kỳ bắt đầu chau lại ngày càng sâu, cuối cùng, khóe môi nhếch lên một đường cong hoàn hảo.
Cộc… cộc…
- Hai đứa xuống dùng bữa trưa thôi!
Bà Phương đứng ở ngoài cửa gọi với vào trong.
Bữa cơm diễn ra khá yên tĩnh, trái ngược hẳn so với tâm trạng mất kiểm soát của ông Điền Minh lúc trước.

Hai người đàn ông quyền lực chỉ chăm chú ăn uống, còn bà Phương và Túc Kỳ thỉnh thoảng quay sang hỏi han nhau một số việc.

Trái với tính cách ghét bỏ Túc Kỳ của chồng, bà Phương lại khá hòa nhã với cô.
Đợi khi Utan gấp rút trở về, đem bản xét nghiệm ADN nhận từ bệnh viện trao lại cho ông Điền Minh, kết quả đập vào mắt khiến vợ chồng ông chết sững.

Theo như bác sĩ cho ra kết quả chuẩn xác, mối quan hệ giữa Hoắc Kiến Trương và Uyển Tranh hoàn toàn không phải cha con, 0% chung huyết thống.
Như vậy, những gì Huệ Phi nói và cả bằng chứng xét nghiệm lúc trước cũng chỉ là giả!.