Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

Chương 89: Thú Nhân



Sáng hôm sau, ánh sáng từ khe cửa sổ chiếu vào thân ảnh hai người

Cô lúc này đã tỉnh giấc, cảm nhận được phía sau có ai đó ôm mình lập tức quay sang, cho bốn mắt hai người nhìn chằm chằm nhau.

Hắn hôn lên trán cô một cái, mỉm cười nói

" Chào buổi sáng"

Cô đấm vào ngực hắn vài cái, tức giận hô

" Em biết kiểu gì anh cũng lẻn tới…"

Chưa nói xong được câu phía dưới cảm giác được mình đụng trúng cái gì cứng cứng, tay dùng hết sức đẩy ngực hắn ra

" A, tên biến thái"

" Hì hì, phản ứng tự nhiên thân thể thôi mà "

Để mải đẩy mải vẫn không được ngược lại bị Bevis dùng sức kéo vào trong ngực, bộ ngực căng tròn của cô lúc này áp sát vào ngực của hắn

" Mềm thật"

" Biến thái, biến thái tránh ra"

Hắn lúc này không nhịn được kéo áo cô xuống lộ ra bộ ngực trắng noãn, khuôn mặt hắn áp vào miệng không ngừng liếm láp.

" Hức hức, đừng mà "

Thân thể bị hắn ôm chặt, cô lúc này bất lực kêu rên làm cho vài giọt nước mắt bắt đầu xuất hiện trên hàng mi.

Cô thực sự rất ngứa cùng với thân thể càng ngày càng nóng hơn làm cô có chút không thích ứng.

Bevis lúc này càng ngày càng mất kiểm soát, hắn dùng hết sức kéo một phát

" Sẹt"

Quần áo cô bị xé toan lộ ra thân thể trần truồng xinh đẹp, đôi má ửng hồng, đường công hoàng mĩ cùng cơ thể lúc này phát ra một mùi hương vô cùng dụ hoặc.

" Đừng mà, dừng lại đi"

Bevis lúc này hai mắt ở hoe hắn cũng không kiểm soát được bản thân nữa rồi, đôi môi không ngừng hôn khắp cơ thể cô, bên dưới thì bị liên tục trêu chọc

" Ư ư…hu hu"

Qua màn dạo đầu, hắn cởi bỏ quần áo của mình ra lộ ra cự long to lớn trực tiếp nhét vào, Laelia thì nằm bên dưới kêu la đau đớn.

" Hức hức, đau quá…"

Hắn cuối xuống hôn của một cái, thân thể từ từ loát động bên dưới niệm trắng từ từ chảy ra dòng máu đỏ tươi, âm thanh " bụp bụp" vang lên không ngừng.

1 tiếng sau, hai thân thể trần truồng lúc này quấn quýt bên nhau, trên trên được đắp một cái chăn.

Hai người lúc này nằm ôm nhau, Laelia úp mặt vào ngực Bevis đôi mắt vẫn sưng đỏ, hắn thì xoa xoa đầu an ủi

" Anh xin lỗi, làm em đau phải không?"

Cô không phản ứng hắn nữa chỉ im lặng nằm yên đó, Bevis thở dài một hơi ôm cô gái mình yêu vào trong ngực hắn lúc này thực sự chỉ muốn bảo vệ không cho phép ai đụng vào cô ngoài trừ hắn, cảm giác chiếm hữu 10 phần.

Thoáng chốc đã tới buổi chiều, trên con đường đi đến Hullen Thị Trấn.

Ba thân ảnh không ngừng thúc ngựa chạy đi, ba người này chính là Bevis, Laelia và Saint, tiếng ngựa hí và vó ngựa vang lên không ngừng

" Hí hí hí…"

" Chuyện này là thật sao?"

Bevis hỏi lại một câu

" Là thật, một con Lang Đầu Nhân cứ vòng quanh tới lui Hullen Thị Trấn hình như đang dò xét cái gì thì bị người của chúng ta bắt, hiện tại Liam đang canh chừng ở đó"

Bevis lúc này cảm giác rất tò mò, không biết tại sao Thú Nhân lại luẩn quẩn quanh đây làm gì, vừa mới đánh nhau mấy năm lại muốn chiến một tiếp trận nữa sao.

Tuy bọn hắn là bên thua nhưng phải biết bọn hắn cũng không tổn thất quá nặng nề, nếu có sự chuẩn bị kỹ càng

đánh một trận thì chưa biết ai thắng ai thua đâu.

Nhưng điều này khả năng xảy ra khá thấp, bởi vì Đông Bắc Hành Tỉnh bọn hắn lúc này đã cảnh giác rồi, Thú Nhân không ngu đến mức không biết được điều này.

" Tăng tốc, chúng ta cần tới đó nhanh lên "

" Vâng "

Hai người được Saint dẫn đường đi đến một cứ điểm nhỏ trong một khu rừng rậm rạp gần Hullen Thị Trấn, bên trên một khoảng đất trống có vài căn nhà gỗ cùng hàng rào.

Ở đây chị cái ba bốn người qua lại chắc những người khác đi tuần tra hết rồi, trước căn nhà gỗ to nhất có hai đứng canh cửa.

" Tham kiến đại nhân"

" Ư"

Binh sĩ cúi đầu chào hỏi Bevis gật gật đầu, cửa mở ra bọn hắn đi vào bên trong chỉ thấy Liam lúc này đang đứng cạnh một con Lang Đầu Nhân bị buộc chặt trên ghế.

" Đại nhân"

Ánh mắt nhìn kỹ thân thể tên này, các bộ phận khác cũng rất bình thường chỉ là khuôn mặt tựa tựa một con lang thôi, móng tay móng chân đều có móng vuốt cùng với hàm răng sắt nhọn lộ ra một ít.

" Có tra hỏi được gì sao?"

" Chúng ta hoàn toàn không thể giao tiếp được với nó, không moi được thông tin gì?".

Bevis thấy vậy nhìn về Laelia bên cạnh

" Nhờ em rồi "

Nghe được xưng hô giữa hai người có chút đặc biệt, Liam và Sanit bên cạnh lộ ra ánh mắt ta hiểu ta hiểu, đoán không lằm bọn họ sắp có Nam Tước phu nhân rồi.

Còn cô thì giả bộ lơ đi, không muốn để ý tới Bevis nữa cũng từ chuyện hồi sáng cô đã không nói chuyện với hắn một câu nào rồi, nhưng bước chân vẫn tiến lên phía trước chờ đợi phiên dịch

Dù gì cô cũng ở Hắc Ám Đại Xâm Lâm lâu năm, ngôn ngữ của Thú Nhân ít nhiều cũng phải biết.

" Mục đích ngươi đến đây làm gì?"

Bevis lúc này lên tiếng còn Laelia thì bắt đầu dịch ra

" Ru ro li ê mo chu…( ngươi ở đây có mục đích gì?)"

" E hi pa gu me…e.m… ( Ta đi dạo tự nhiên bị các người bắt lại, mục đích gì ở đây chứ, thả ta ra "

" Hắn nói hắn đi dạo thì bị binh sĩ bắt"

Bevis lúc này lộ vẻ khinh thường, trò mèo này mà còn muốn lừa hắn

" Người đâu lấy dụng cụ ra cắt chim nó"

Hết Chương.
— QUẢNG CÁO —