Tiên Lộ

Chương 22: Cổ Nhật Phương Thiếu



Chương 22: Cổ Nhật Phương Thiếu

Hai người đều biết thực lực của đối phương đều ngang với nhau, nếu bên nào chủ động thì bên còn lại sẽ có thể nhanh chóng lên kế hoạch khắc chế, từ đó mà lấy lợi thế. Kiểu tình huống như thế này cả hai đều sợ như vậy.

- Đạo hữu không biết đến đây có chuyện gì, đều là tu sĩ Trúc Cơ nên chúng ta đừng nên chủ đứng như vậy, cứ nói đi.

Đoàn Tâm hành lễ ngang hàng nói.

Kiểu hành lễ ngang hàng là hai tay đan xen các ngón tay lại, cúi không quá cổ mà hành lễ, là lễ phép cơ bản khi ngang hàng với nhau. Còn tình huống gặp tiền bối thì tay như trên, cả người cúi thấp xuống thể hiện mình là tiểu bối, như vậy không ít thì nhiều sẽ để lại một chút hảo cảm. Còn nếu gặp hậu bối thì cứ đứng đấy nhìn hậu bối hành lễ, sau đó nếu quen thì bắt chuyện, không quen hoặc không muốn bắt chuyện thì cứ "ừ" một cái là xong. Lễ nghi là thứ quan trọng trong cái tu tiên giới c·hết chóc này, phân biệt cảnh giới cùng với đó là cách hành xử rất khắc khe, nếu bị tiền bối cảnh giới cao nảy sinh sát ý thì c·hết là chuyện bình thường.

- Ta là Cổ Nhật Phương Thiếu, Cổ gia, không biết quý danh của đạo hữu?

Cổ Nhật Phương Chính cũng hành lễ ngang hàng nói.

- Ta họ Tư Không, tên là Phong Nam, là tán tu ở Tán Tu Hội.

Đoàn Tâm dùng tên khác nói.



- Ra là Phong Nam đạo hữu, ta tuy không trong Tán Tu Hội nhưng thông tin ta biết cũng khá rõ, Phong Nam đạo hữu đây tuổi trẻ mà đã tiến vào Trúc Cơ kỳ, là kỳ tài của tu tiên giới Thiên Hoang.

Cổ Nhật Phương Thiếu nói, không quên tung hô Đoàn Tâm.

- Không dám không dám, ta chỉ là một tên tu sĩ Trúc Cơ nhỏ bé ở tu tiên giới mà thôi, chưa thể là kỳ tài đâu, hahaha.

Đoàn Tâm biết dụng ý của tên Cổ Nhật Phương Thiếu này nên chỉ đáp sơ bộ rồi cười cho qua.

- Cổ gia sao? Lại lấy uy danh của Cổ gia e rằng tên này cũng là loại không tầm thường và có mưu kế riêng, với lại xem đi xem lại nãy giờ thì túi trữ thú của hắn đang động đậy khá nhiều thì chí ít cũng là một loại trùng theo bầy đàn với lượng lớn, vài chục con thì mình có thể chứ vài trăm con lại khó. Xem ra tên này đến đây là có lý do, ha, để ta chiếm được xem như hắn xui.

Đoàn Tâm thầm nghĩ, sau đó đánh giá lại Cổ Nhật Phương Thiếu.

- Tư Không Phong Nam này cũng không đơn giản, cái túi màu đen bên người hắn không phải túi trữ vật thông thường, lâu lâu lại có vài tia hàn khí thoát ra, không chừng là ngoại nhân ở đại lục khác, nếu động thủ thì vài chục con trùng mà ta nuôi dưỡng sẽ đi tong, không được, phải tìm cách đuổi khéo hắn đi.

Cổ Nhật Phương Thiếu thầm nghĩ.



Cả hai đều có suy nghĩ riêng, nhất thời không gian xung quanh hai người trừ tiếng gió ra thì im ắng đến sợ.

- Nếu Cổ đạo hữu không có chuyện gì thì ta xin rời đi, ta đang có việc.

Đoàn Tâm nói xong hành lễ.

- Vậy Tư Không đạo hữu đi thong thả, ta cũng có việc.

Cổ Nhật Phương Thiếu cũng hành lễ.

Cả hai tu sĩ Trúc Cơ đồng cấp đều kiêng nể lẫn nhau, không ai muốn mang ra thực lực của mình mà không chắc có thể kết liễu đối phương cả. Cả hai người đều vờ có việc sau đó rời đi.

Đoàn Tâm thì rời đi nhanh chóng, còn Cổ Nhật Phương Thiếu thì vẫn đứng đó. Sau một lúc di chuyển, Đoàn Tâm đã nhanh chóng rời khỏi mảng rừng này và nhanh chóng đi nhưng đi tiếp một đoạn nữa thì hắn khựng lại, trong sát na tay của Đoàn Tâm bóp nát một thứ gì đó. Lúc Đoàn Tâm định xem là gì thì thứ đó nhanh chóng tan biến không để lại dấu vết gì.

- Cổ Nhật Phương Thiếu, ngươi khá là kỹ càng.



Đoàn Tâm thầm khen Cổ Nhật Phương Thiếu kia.

Cùng lúc đó, Cổ Nhật Phương Thiếu vẫn còn đứng đó, hắn nhìn con trùng trong tay của mình tan biến, miệng vẻ cười cười sau đó thở dài.

- Tư Không Phong Nam sao? Ta nhớ kỹ ngươi rồi, phá hỏng kế hoạch của ta, sớm muộn thì ngươi cũng thành thức ăn cho sủng thú của ta. Không sao, còn hơn năm mươi kế hoạch nữa, lần này ít cũng có thể thu phục được hai con là sủng thú.

Cổ Nhật Phương Thiếu nhìn vào hang động tối kia, biết rằng con cự xà mà mình lên kế hoạch bắt đã bị Đoàn Tâm kết liễu và lấy hết không chừa thứ gì. Nhưng hiện tại cũng không thể tay đôi với Đoàn Tâm nên bỏ qua, nếu có cơ hội thì sẽ lần nữa ra tay mà g·iết hắn.

Cổ Nhật Phương Thiếu thuộc Cổ gia, chi Phương gia. Đoàn Tâm tuy là thuộc dòng chi nhưng là chi thứ nhất, có thể lấy luôn họ của gia tộc nên chỉ có hai chữ Đoàn Tâm. Cổ gia ẩn mình trên vùng núi phía tây, những vùng núi cao và thấp trập trùng khiến cho những kẻ xâm nhập khó có thể lẻn vào nhanh chóng. Vì lý do địa hình nên xung quanh Cổ gia toàn là yêu thú, từ cấp một đến cấp ba là tự nhiên, trên cấp ba đều là những trưởng lão hoặc các tinh anh của gia tộc bắt về, để nghiên cứu hoặc thuần phục.

Cả vùng phía tây không màu mỡ lắm nên cũng chẳng ai để ý và xâm chiếm nên Cổ gia hiển nhiên trở thành đệ nhất gia tộc ở đấy, trên có ba dòng chính và dưới có năm dòng chi, dưới cùng là các thôn làng thuộc tài sản của Cổ gia, đều là những phàm nhân để Cổ gia mỗi năm năm sẽ chọn ra những đứa trẻ có linh căn để bổ sung nhân lực.

Cổ Nhật Phương Thiếu hơn Đoàn Tâm năm tuổi, hắn là con trưởng của chi Phương gia, hắn từ nhỏ mồ côi, được Phương gia nuôi như bao đứa trẻ khác, khi kiểm tra linh căn thì Phương Thiếu có tam thuộc tính linh căn là Mộc - Hỏa - Kim. Được phân vào chỗ bồi dưỡng bình thường, trong suốt thời còn nhỏ thì Phương Thiếu là đứa trẻ khá trầm tính, thường sẽ lủi thủi đi vài chỗ để chơi một mình. Cổ gia không quản những người ra khỏi vùng của gia tộc nên Phương Thiếu thường tận dụng điều đó mà thường xuyên ra ngoài, tự học tự sưu tầm và tích lũy kinh nghiệm, hắn cơ duyên lớn mà tìm thấy một cái ổ trùng và thuần phục được chúng.

Từ đó, Cổ Nhật Phương Thiếu liên tục tìm kiếm những loài yêu thú mới, các loại trùng để thỏa cái tò mò của hắn. Tính tình thì ngày càng thu hẹp, kiến thức mà Phương Thiếu thu nhận còn hơn cả những gì hắn học đâm ra chán chường nơi đây. Trong học đường của gia tộc, do tính cách của Phương Thiếu khiến hắn bị mọi người cô lập, luôn xem thường hắn nhưng đến khi tỷ thí với nhau thì cùng với tu vi thêm vào đó là những con trùng mà Phương Thiếu nuôi giúp hắn đạt được hạng nhất vừa vặn đủ tuổi để rời khỏi cái học đường mà Phương Thiếu chán ghét.

Cổ Nhật Phương Thiếu đi chu du khắp nơi, từ từ mà hiểu được cái tu tiên giới c·hết chóc này, lâu dần Phương Thiếu luyện được cái cảnh giác cao độ với mọi thứ, suy nghĩ kỹ trước khi hành động. Phương Thiếu cũng tìm được bí kỹ luyện thể khi g·iết một tên tu sĩ Trúc Cơ cùng giai, từ đó hắn tu song song hai loại, tuy cảnh giới dừng lại ở Trúc Cơ sơ kỳ nhưng luyện thể đã đạt đến Cường Thể hậu kỳ.

Cổ gia có một công pháp kỳ dị là rút đi sức sống của yêu thú và chuyển thành linh lực của bản thân khiến cho tu vi tăng mạnh, thêm một công pháp bổ trợ giúp cân bằng lại linh lực bên trong khiến cho bản thân không bị phản phệ, từ đó mà thăng tiến thực lực. Cổ Nhật Phương Thiếu theo đó mà dò la tin tức của các yêu thú cấp hai và ba.

Lúc Cổ Nhật Phương Thiếu đặt chân đến chỗ này thì Đoàn Tâm vừa lúc bước ra, tạo ra tình huống lúc nãy, điều này khiến Phương Thiếu khá khó chịu và sẵn sàng g·iết c·hết Đoàn Tâm tại đây nhưng suy đi nghĩ lại thấy tỉ lệ có thể thắng là không cao nên mới nhượng bộ cho qua. Lúc Đoàn Tâm đi thì Phương Thiếu cũng lấy ra một con trùng bay theo, xui cho hắn là Đoàn Tâm đã nhận biết được, thêm điều này nữa thì Đoàn Tâm đã được thêm vào danh sách trừ khử của Phương Thiếu khi có cơ hội.
— QUẢNG CÁO —