Tiên Lộ

Chương 6: Hắc ám giao dịch (2)



Chương 6: Hắc ám giao dịch (2)

Đoàn Tâm đang ngồi xem cuộc đấu giá pháp khí, nãy giờ toàn đấu giá các loại thượng cấp pháp khí, đều bị độn giá lên rất cao, từ vài nghìn lên hàng chục nghìn, những người này có nhiều linh thạch đến như vậy không phải là con cháu tiên gia thì cũng là tu sĩ cấp cao.

- Tiếp theo là Huyết Sắc Tam Kiếm, một trung cấp pháp khí, bình thường sẽ như bao thanh kiếm bình thường, nhưng khi rót linh lực vào thì sẽ phân ra ba thanh kiếm, dùng ý niệm để điều khiển, từ Luyện Khí đến Trúc Cơ có thể sử dụng. Giá khởi điểm năm trăm linh thạch hạ phẩm.

Người đấu giá nói rõ công dụng của món pháp khí.

Những người bên dưới khi nghe đều im ắng, bọn họ nãy giờ giành nhau từng món pháp khí đỉnh cấp nên giờ linh thạch có khi cũng đã cạn, nhiều người chắc vì chê nên chỉ ngồi xem.

- Năm trăm!

Đoàn Tâm thấy không ai lên tiếng liền cơ hội mà hô giá.

- Năm trăm lần một!

- Năm trăm lần hai!



- Năm trăm lần ba!

- Thành giao!

Người đấu giá thấy không còn ai ra giá nên chốt giá lại.

Đoàn Tâm rời khỏi chỗ ngồi, đi ra phía sau thanh toán tiền. Hiện giờ Đoàn Tâm đã hoàn thành mọi chỉ tiêu để bắt đầu lên đường tìm phúc địa. Bảo hộ thì Đoàn Tâm có Thông Thiên Tháp, t·ấn c·ông thì có Huyết Sắc Tam Kiếm, các công pháp Luyện Khí đều được hắn thành thục, thân pháp tương đương Trúc Cơ tu sĩ.

Không vội rời khỏi đây, Đoàn Tâm tranh thủ thời gian mà thăm thú quanh đây. Nơi đây không cấm dạo xung quanh, chỉ là những nơi có người canh gác thì không được vào, còn lại thì tự do mà đi.

Ở giữa cái hắc ám giao dịch này có một cây cột lớn, xung quanh khắc rất nhiều phù văn, đây là cột chống đỡ Đăng Tiên Sơn và hắc ám giao dịch này ngự ở trong lòng của Đăng Tiên Sơn, bên ngoài chỉ là lớp vỏ bọc, còn Đăng Tiên Sơn thực sự là đây.

Trong khi dạo quanh đây, Đoàn Tâm tiện thể mua vài gốc linh thảo trăm năm trở xuống, để cho công cuộc luyện tập luyện đan của hắn, việc có một chút kinh nghiệm luyện đan thì cũng kéo tỉ lệ thành công lên một chút mà hai chữ một chút cũng có thể khiến nhiều tu sĩ luyện đan sư cắm đầu vào.

Đoàn Tâm cũng đứng vài nơi quan sát các món pháp khí để lấy thêm kiến thức, nếu tương lai có giao tranh thì cũng nắm được vài phần tự tin, khi chiến đấu thì có vài phần chiến thắng.



Đan dược dành cho Luyện Khí kỳ tu sĩ thì vô dụng với Đoàn Tâm, do là đã đạt đến đỉnh phong của Luyện Khí, chỉ cần Trúc Cơ Đan để đột phá, nếu không phải Trúc Cơ Đan có thể bán thì hắn không cần phải liều mạng thế này. Trúc Cơ Đan không thể bán là luật của tu tiên giới này, nhằm để tránh lạm phát tu sĩ mà gây mất cân bằng cho các thế lực. Không bán bên ngoài nhưng có thể bí mật mà bán cho các tu tiên thế gia và các môn phái.

Trong người Đoàn Tâm giờ thì chỉ còn vài trăm viên linh thạch hạ phẩm, tài sản có thể làm cho các tán tu bên ngoài ghen tị nhưng trong hắc ám giao dịch thì chỉ là số lẻ không đáng là bao nhiêu của họ.

Từ trong hắc ám giao dịch Đoàn Tâm cũng nghe ngóng một chút chuyện của tu tiên giới, trên trời dưới đất cũng nghe nghóng được nhưng chỉ nghe được một phần.

Rời khỏi hắc ám giao dịch, Đoàn Tâm trở lại phòng của mình, gần hết một ngày trong hắc ám giao dịch, giờ hắn đang rất mệt, chỉ muốn nằm xuống đánh một giấc ngủ đến sáng. Hôm sau, đến khi mặt trời qua gần một nửa thì Đoàn Tâm mới tỉnh dậy, sau một hồi dùng bữa, hắn lấy ra lò luyện đan mình mới mua, đặt lên bàn, chiếu theo đan phương của một vài đan dược cấp thấp để lấy kinh nghiệm luyện đan.

Khởi lửa, hỏa thuật của Đoàn Tâm quả đã đạt đến viên mãn của Luyện Khí, bình thường sẽ mất một khoản thời gian để thành thục nhưng Đoàn Tâm đã luyện đến mức thành thục nên chỉ mất một khoảng thời gian ngắn. Chiếu theo đan phương mà chế nguyên liệu, sau đó đồng loạt bỏ vào lò.

Việc luyện đan là kiên trì, một đan dược cấp thấp cũng có thể mất nửa ngày, có khi vài ngày để luyện, trong thời gian luyện phải liên tục truyền lửa và điều chỉnh nhiệt độ, nếu không sẽ thành Hư Đan, cháy thành tro, công dã tràng mà nhìn thảo dược trân quý tan biến.

Quả thật khởi lửa thì dễ mà trong khi luyện thì lại rất khó. Chỉ vài phút thì tay của Đoàn Tâm đã kiệt sức, tay tê dại không có cảm giác, nhưng hắn bỏ qua sự mỏi mệt mà tiếp tục, tay trái tê thì tay phải tiếp tục, đến khi qua giờ trưa đứng liên tục và liên tục điều chỉnh lực thì đan cũng thành. Đoàn Tâm ngã nhào xuống, toàn thân tê dại, hắn tuy đọc qua rất nhiều tài liệu nhưng lại không ngờ khi bắt tay vào làm lại mệt như thế.

Sau một hồi lâu đấu tranh tâm lý rằng có nên ngồi dậy để xem đan dược của mình hay không thì Đoàn Tâm quyết định đứng dậy, nhìn qua đan dược, màu sắc lẫn mùi hương đều như tron gđan phương ghi lại, là một loại đan dược giúp cho linh lực trong cơ thể trở nên tinh khiết hơn, từ Luyện Khí tầng chín trở xuống rất quan trọng, còn trở lên thì vô dụng. Lần này Đoàn Tâm luyện một lần mười viên, thật quá sức dự liệu của hắn, vốn định là một vài viên để lấy kinh nghiệm nhưng không ngờ lại là mười viên.



- Không lẽ ta có thiên phú?

Đoàn Tâm nhìn mười viên đan dược, tự luyến một chút.

Luyện đan có tỉ lệ luyện thành tất cả các đam dược, tỉ lệ này rất thấp, người có kinh nghiệm hoặc lão làng cũng không chắc có thể nắm được luyện thành tất cả, thường thì mười viên sau khi luyện thì đan thành chỉ năm viên đã là người có dày dặn kinh nghiệm, ba viên là đan thành đã là may mắn của luyện đan sư. Mới chập chững luyện đan thì trăm lần hỏng hết thì là chuyện bình thường, nhưng chỉ với lần đầu luyện đan mà lại có thể mười viên đan thành thì là kỳ tích, trong lịch sử tu tiên giới ghi chép thì chẳng có ai lần đầu luyện mà đan thành tất cả.

Đoàn Tâm ngồi đấy lúc lâu, không tin rằng mình có thể lầm đầu mà luyện thành tất cả, nếu chuyện này để các môn phái chuyên về luyện đan nghe thấy ắt sẽ đến chỗ gia tộc tìm người, đến lúc đó để củng cố gia tộc thì mấy lão tộc nhân chắc chắn sẽ giao hắn cho các môn phái ấy.

- Không tin, haha, ta lại có thể, haha.

Lần này quay trúng ô độc đắc, nếu đúng như vậy thì từ giờ trở về sau không lo chuyện luyện đan bị vấn đề, con đường tu hành có đan dược bổ trợ sẽ thuận lợi hơn.

Trong một căn mật thất tối tăm, chỉ có một vài ánh sáng mờ mờ ảo ảo của nến phát ra, đôi lúc còn bị dập tắt, một bóng đen đang điên cuồng nghiên cứu một cái gì đó. Trong căn mật thất này khá kín gió, theo đó mà cũng cách âm, trên bức tường đá có vài t·hi t·hể đ·ược treo lên, kế bên có treo vài loại dao mổ cách loại. Dưới đất thì loang lổ v·ết m·áu, có vài nơi máu ngưng thành vũng tạo lên một cảnh tượng lạnh sống lưng, mùi máu hòa với mùa tử thi nồng nặc có thể khiến cho người khác khó thở kèm theo đó là buồn nôn.

- Sắp rồi, sắp rồi, ta đợi được, ta đợi được!

Bóng người kia tay đập mạnh xuống bàn gỗ khiến cho cái bàn ấy rung lắc dữ dội, tiếp đến là bóng người ấy hất hết mọi thứ trên bàn.

Chốc bóng người ấy khụy xuống, tựa như rất đau đớn, một luồng linh áp xuất hiện, loại linh áp của Trúc Cơ tu sĩ đỉnh phong tiệm cận Kết Đan tỏa ra. Xung quanh như có đ·ộng đ·ất mà rung lắc dữ dội. Những phù văn viết khắp nơi trong căn mật thất ấy sáng lên, chốc rung lắc biến mất, bóng người ấy ngã xuống, không rõ là sống hay là đ·ã c·hết.
— QUẢNG CÁO —