Tu Tiên Tại Đấu La

Chương 138: 138





Mục lại nói tiếp: “Có điều, do phẩm chất của nhánh Dưỡng Hồn Mộc này quá thấp, cộng thêm việc bị tên Ảm Ma kia sử dụng quá nhiều lần, thành ra nhánh Dưỡng Hồn Mộc này cũng sắp hỏng rồi…”
Ở một bên, Lôi Ảnh liền lên tiếng: “Sư phụ, vậy bây giờ phải làm như thế nào?”
Mục đáp: “Kỳ thực, đây cũng không phải là chuyện gì quá to lớn…”
“Mặc dù nhánh Dưỡng Hồn Mộc này đã sắp hỏng, không thể tiếp tục trấn áp tâm ma, thế nhưng nó vẫn có thể để cho mấy cái linh hồn bám lên, trong vòng 1000 năm sẽ không bị tiêu tán…”
“Sư phụ, vậy sau 1000 năm, mấy cái linh hồn bám trên nhánh Dưỡng Hồn Mộc này sẽ như thế nào?” Lôi Ảnh hỏi.
Mục nói: “Lúc đó sao…???”
“Lúc đó nếu như không tìm được nơi để bám lên hoặc là không đúc lại thân thể mới, mấy cái linh hồn đó chắc chắn sẽ tiêu tán, cũng là đồng nghĩa với việc vĩnh viễn chết đi.”
Nói rồi, Mục liền đem nhánh Dưỡng Hồn Mộc này thu vào trong túi trữ vật, hai mắt lập tức tập trung lên đầu Hấp Huyết Chu Hoàng ở bên dưới.
Nghe thấy vậy, Lôi Ảnh liền hít vào một ngụm lương khí, đại não bắt đầu hoạt động hết công suất, nhanh chóng tiêu hóa đống tin tức mà Mục vừa nói.
Qua một lát, Mục liền lên tiếng: “Mau nhìn, đầu Hấp Huyết Chu Hoàng kia sắp tấn thăng rồi…”
Nói rồi, Mục cũng không có mở miệng nữa, mà cùng với Lôi Ảnh, đưa mắt hướng về phía đầu Hấp Huyết Chu Hoàng ở bên dưới.
***
Ở phía dưới, bên trong Hấp Huyết Trận…
Réc… Réc… Réc…

Sau khi thôn phệ đủ lượng máu tươi, đầu Hấp Huyết Chu Hoàng liền kêu lên mấy tiếng hưng phấn, tiếp đó thì liền thả lỏng toàn thân, bắt đầu nằm rạp xuống đất, cơ hồ là không hề có một chút phòng bị nào.
— QUẢNG CÁO —
Tiếp đó, tám con mắt của đầu Hấp Huyết Chu Hoàng liền bắt đầu trở nên ảm đạm, rất nhanh đã từ màu đỏ chuyển thành màu đen, cuối cùng thì tắt hẳn.
Một hơi thở…
Hai hơi thở…

Thời gian mười cái hô hấp liền trôi qua, sau khi tám con mắt của đầu hồn thú này tắt đi, toàn thân của đầu Hấp Huyết Chu Hoàng cũng bắt đầu biến đổi.
Chỉ thấy vốn là một màu đỏ như máu, trong thời gian chưa tới năm cái hô hấp, toàn thân của Hấp Huyết Chu Hoàng liền chuyển sang màu trắng, tiếp đó thì ngả vàng, cuối cùng thì chuyển hẳn sang màu xám đục.
Vù… Vù… Vù…
Sau khi toàn thân đã chuyển sang màu xám đục, phần đuôi của Hấp Huyết Chu Hoàng bắt đầu thả ra vô số tơ trắng, từ từ bám lên toàn bộ thân thể của đầu hồn thú này.
Cứ như vậy, trải qua hơn nửa canh giờ, đống tơ trắng kia cũng đã đem toàn bộ cơ thể của đầu Hấp Huyết Chu Hoàng này bọc lại, tạo thành một cái kén màu trắng khổng lổ ở chính giữa Hấp Huyết Trận.
Sau khi thấy một màn như vậy, Lôi Ảnh liền xoay người lại, đầu hướng về phía Mục, hỏi: “Sư phụ, đầu Hấp Huyết Chu Hoàng này là đang bắt đầu đột phá cảnh giới sao?”
Mục nhàn nhã đáp: “Không sai, chính là như vậy…”
Lôi Ảnh lại nói: “Sư phụ, nhưng sao con lại không thấy giống một chút nào?”
“Có gì mà không giống…”

Mục đáp: “Mấy cái đầu hồn thú thuộc loài nhện như Hấp Huyết Huyết Chu Hoàng này, mỗi khi đột phá niên hạn thì đều sẽ phải trải qua một lần lột xác.

Sau khi quá trình này kết thúc, thực lực của đầu hồn thú đó sẽ được tăng trên diện rộng.”
Dừng lại một chút, Mục lại tiếp: “Nếu như ta đoán không sai, sau khi kết thúc quá trình lột xác này, đầu Hấp Huyết Chu Hoàng kia sẽ có được thực lực của một đầu hồn thú 10 vạn năm…”
— QUẢNG CÁO —
Nghe thấy Mục nói như vậy, trên mặt của Lôi Ảnh liền hiện lên một tia lo lắng, thế nhưng rất nhanh liền biến mất.

Nó liền hỏi: “Sư phụ, nếu như đầu Hấp Huyết Chu Hoàng có được thực lực của một đầu hồn thú 10 vạn năm thì làm sao người có thể giết chết nó?”
Đối với câu hỏi của Lôi Ảnh, Mục cũng không có trả lời ngay lập tức, mà liền thầm nghĩ: “Tiểu tử này xem ra cũng không tồi, còn biết lo lắng cho an nguy của người sư phụ này…”
Mục dù sao cũng từng là một cường giả Độ Kiếp Hậu Kỳ, hắn tự nhiên sẽ nhìn ra được tâm tư trong lời nói của Lôi Ảnh, thành ra mới có suy nghĩ như vậy.
Cũng không quá lâu sau, Mục liền đáp: “Về phần việc này, ngươi cũng không cần quá lo lắng, ta đều đã tính toán qua rồi…”
Dừng lại một chút, Mục liền nở một nụ cười lạnh, lập tức tiếp lời: “Cho dù là đầu Hấp Huyết Chu Hoàng này có chọn đi theo con đường nào thì cũng sẽ không thoát khỏi lòng bàn tay của ta…”
Nghe thấy Mục nói như vậy, ở một bên, Lôi Ảnh bởi vì không hiểu được, cho nên liền rơi vào trong mơ hồ.


Sau một lúc không thể giải thích được hàm ý của Mục, nó liền nói: “Mong sư phụ giải thích nghi hoặc cho con.”
Nhìn thấy bộ dáng của Lôi Ảnh, Mục không khỏi cười lên một cái.

Một màn này làm cho Lôi Ảnh như muốn ném cái mặt đi chỗ khác.
Sau khi điều chỉnh là hành vi, trở về phong phạm của một bậc sư phụ uy nghiêm, Mục liền lên tiếng giải thích: “Kỳ thực, cái này cũng không có gì khó hiểu, nói trắng ra thì đây chính là vận mệnh chung của toàn bộ hồn thú tại Đấu La Đại Lục…”
“Quả thực, sau khi lột xác thành công, đầu Hấp Huyết Chu Hoàng này sẽ trở thành một đầu hồn thú 10 vạn năm.

Có điều, trước đó, đầu hồn thú này sẽ phải lựa chọn một trong hai con đường tiếp theo để đi…”
“Con đường thứ nhất, đó chính là bảo trì thú thân cùng tu vi, tiếp tục tu luyện…”
“Có điều, nếu như lựa chọn con đường này, đầu Hấp Huyết Chu Hoàng sẽ phải đối mặt với lôi kiếp.

Nếu như có thể thành công thông qua lôi kiếp thì đầu Hấp Huyết Chu Hoàng này sẽ tiếp tục sống, tu vi đạt tới 10 vạn năm, thực lực tăng mạnh trên diện rộng…”
“Ngược lại, nếu như đầu hồn thú này thất bại, kết cục dành cho nó chính là tán thân dưới lôi kiếp, căn bản là không có đường sống, thậm chí không còn một chút tro bụi nào…”
Dừng lại một chút, Mục lại tiếp: “Có điều, lấy thực lực cùng độ hiếu chiến của đầu Hấp Huyết Chu Hoàng này, việc thông qua lôi kiếp cũng không phải là sự tình gì đáng lo ngại, nó chắc chắn sẽ thông qua được…”
“Thế nhưng, sau khi trải qua lôi kiếp tàn phá, đầu Hấp Huyết Chu Hoàng chắc chắn sẽ trọng thương, căn bản là không thể làm nên trò trống gì…”
“Đến lúc đó, ta sẽ ra tay, trực tiếp giết chết đầu hồn thú này…” Nói rồi, hai mắt của Mục liền lóe lên, một tia sát khí liền xuất hiện, rất nhanh đã làm cho nhiệt độ xung quanh hạ xuống.
— QUẢNG CÁO —

Ở một bên, nhìn lấy bộ dáng tà dị của Mục, Lôi Ảnh liền rùng mình lên mấy cái.

Có điều, rất nhanh ngay sau đó, nó đã ổn định lại tinh thần, bắt đầu tiêu hóa đống thông tin vừa rồi.
Sau khi đã hiểu được toàn bộ, Lôi Ảnh liền hỏi: “Sư phụ, vậy còn con đường thứ hai thì sao?”
Mục liền đáp: “Đối với một số đầu hồn thú mà nói, nếu như nó cảm thấy bản thân không có khả năng vượt qua lôi kiếp, thì chắc chắn, đầu hồn thú đó sẽ chọn con đường này, gọi là trùng tu…”
“Trùng tu, nói đơn giản thì chính là từ bỏ tu vi, từ bỏ thú thân, từ bỏ thọ mệnh lâu dài vốn có của hồn thú mà hóa hình thành nhân loại…”
“Sau khi trùng tu thành nhân loại, bản thể của hồn thú đó sẽ trở thành vũ hồn, từ đó mà đầu hồn thú đó có thể tu luyện theo hệ thống hồn sư của nhân loại…”
“Có điều, nếu như đầu Hấp Huyết Chu Hoàng này chọn con đường này, ta lại càng dễ dàng ra tay, dù sao thì sau khi trùng tu thành người, đầu hồn thú này căn bản là không hề có một chút thực lực nào, muốn giết thì cũng không cần phải tổn hao quá nhiều sức lực, chỉ cần một cái búng tay là được…”
Nói rồi, Mục liền xoay người về phía Lôi Ảnh, hỏi: “Bây giờ thì ngươi đã hiểu tại sao ta lại có thể tự tin như vậy chưa?”
Lôi Ảnh lập tức đáp: “Sư phụ, đệ tử hiểu rồi!!!”
Nói rồi, không biết đang suy nghĩ điều gì, Lôi Ảnh liền rơi vào trầm tư.
Đối với trạng thái của Lôi Ảnh, Mục chỉ nhìn một chút, sau đó thì liền xoay người sang hướng khác.
Lại nói một chút…
Kỳ thực, đối với hồn thú, Mục cũng không có biết nhiều như vậy, hắn thậm chí còn không biết đến việc hồn thú phải đối mặt với lôi kiếp mỗi khi đột phá cấp bậc 10 vạn năm.
Có điều, đó là Mục trước kia, còn Mục hiện tại thì khác…
Sau khi thôn phệ được ký ức của Hỏa Long Vương và Băng Long Vương, Mục cũng đã hiểu được đại khái tình hình của hồn thú tại Đấu La Đại Lục, chính vì thế mà hắn mới có thể giải thích cặn kẽ như thế cho Lôi Ảnh..