Lại nửa ngày trôi qua, lúc nãy trời đã sáng…
Trên bầu trời, Trương Thanh Trúc vẫy tay, cười nói: “Mục đại ca, bọn muội về đây, huynh nhớ bảo trọng!”
“Được rồi, đi về nhớ cẩn thận, thay ta thăm hỏi Trương thúc với Yên nương!” Mục đáp.
“Được rồi, Mục đại ca!” Trương Thanh Trúc cười hì hì.
Bên cạnh, Trương Vô Kỵ lên tiếng: “Mục đại ca, vậy bọn đệ đi đây, huynh nhớ bảo trọng!”
“Được rồi!”
Sau đó, dưới ánh sáng của bình minh, Trương Vô Kỵ và Trương Thanh Trúc cứ như vậy mà bay đi, trở về Đồ Long Tông…
***
Trên bầu trời, Mục sau khi đưa tiễn Trương Vô Kỵ và Trương Thanh Trúc đi thì cũng bay đi, hướng về phía Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.
Mặc dù chuyến này Mục thu hoạch được rất nhiều thứ, nhưng hậu quả để lại cũng vô cùng khó giải quyết, chính vì vậy mà hắn lúc này cần phải làm rất nhiều thứ để giải quyết.
Đầu tiên là cái trận pháp ở Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.
Sau khi bay đến nơi này, Mục liền bỏ ra 1 tháng để hoàn thành việc tu sửa lại, sau đó thì dùng 2 tháng tiếp theo để nâng cấp Ngũ Hành Cấm Thần Trận lên, khiến cho nó có thể chịu được công kích của Nguyên Anh Hậu Kỳ.
(Tác: lúc trước, cái trận này chỉ đỡ được Nguyên Anh Sơ Kỳ thôi, tức là 70 cấp Hồn Thánh ấy :v)
Tiếp theo, đó chính là phải tạo một cái động phủ, Mục dự định sẽ tạo một cái động phủ gần Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.
Trong động phủ, cần phải có phòng luyện đan, phòng luyện khí, huyết trì… việc này Mục chỉ mất có 1 ngày là hoàn thành, về phần dược viên thì hắn dùng Mộc Thần Châu cùng với Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.
Việc cuối cùng, tất nhiên chính là trị thương.
Bởi vì thương thế của bản thân cực kỳ nghiêm trọng, cho nên Mục phải sử dụng toàn bộ dược liệu mà bản thân đã hái từ Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.
Mặc dù nói là dùng hết nhưng Mục chỉ đem chúng luyện thành đan dược trị thương thôi, sau khi dùng hết một phần thì thương thế của hắn cũng đã khỏi, số đan dược còn lại thì Mục đem cất vào túi trữ vật, sau này ắt có chỗ dùng.
***
Thời gian như thoi đưa, nháy mắt đã 2 năm trôi qua…
Tại Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, bên trong động phủ…
— QUẢNG CÁO —
Lúc này, sau khi trải qua 2 năm, thương thế của Mục cũng đã phục hồi hoàn toàn.
***
Bên trong phòng luyện khí…
Trên một cái phiến đá rộng hình tròn, một thanh niên đang ngồi đấy.
Người này thoạt nhìn qua thì có lẽ khoảng 20 tuổi, hắn có một khuôn mặt ưa nhìn, nếu như bỏ đi hai vết sẹo lớn trên mặt, cộng với một mái tóc dài màu huyết hồng ở sau lưng, có lẽ hắn cũng được tính là một mỹ nam.
Nhưng đó cũng chỉ là bề ngoài, thực chất, nếu xét về tuổi tác thì người này năm nay cũng đã 55 tuổi.
“Hô… ô…”
Sau một tiếng thở dài, Mục liền tỉnh lại, đôi mắt đỏ như máu kia lại một lần nữa mở ra, làm cho người khác có một cảm giác lành lạnh sau lưng.
“Cũng nên bắt đầu rồi!” Mục chậm rãi nói.
Kế tiếp, Mục đứng dậy, đi đến bên một cái trận pháp, tay khẽ đưa ra, linh lực lập tức vận chuyển, không tới một cái nháy mắt đã kích hoạt được trận pháp.
Đinh…!!!
Một thanh âm trong trẻo vang lên…
Sau khi được kích hoạt, cả trận pháp liền sáng lên, một ngọn lửa màu đỏ cũng lập tức xuất hiện, khiến cho cả một gian thạch thất vốn đang tối đen cũng liền xuất hiện ánh sáng.
Qua vài hơi thở, sau khi trận pháp đã được kích hoạt hoàn toàn, Mục không nhanh không chậm tiến lại tại vị trí trung tâm của trận pháp, ngồi xuống trên một tảng đá hình vuông, từ từ nhắm mắt lại.
Qua nửa canh giờ, sau khi đã đưa bản thân về trạng thái đỉnh phong, Mục lập tức bắt đầu việc luyện chế pháp bảo Nhật Nguyệt Song Kiếm.
Bởi vì Nhật Nguyệt Song Kiếm bao gồm hai thanh, Nhật Kiếm và Nguyệt Kiếm, chính vì thế mà Mục cần phải chế tạo hai lần thì mới có thể hoàn thành.
Lại nói một chút, kỳ thực, việc luyện chế pháp bảo Nhật Nguyệt Song Kiếm cũng không cần sử dụng đến trận pháp, chỉ cần dùng chân hỏa trong nội thể của tu sĩ Kết Đan Kỳ là được.
(Tác: đạo hữu nào không biết chân hỏa là gì thì xem lại chương 19 nha :v)
Thế nhưng, Mục lại sử dụng xương cốt của Hỏa Long Vương và Băng Long Vương để luyện chế, mà xương cốt của hai đầu hồn thú từng có tu vi là Hóa Thần Kỳ thì tự nhiên không thể dễ dàng nung chảy, chính vì thế mà hắn cần phải có trận pháp phụ trợ.
Lại nói một chút về cái trận pháp phụ trợ mà Mục sử dụng.
Kỳ thực, cái trận pháp này cũng không có gì quá cao siêu, chỉ là nó có thể đem nhung nham chuyển hóa thành linh hỏa, thuận tiện cho việc tu sĩ sử dụng.
— QUẢNG CÁO —
Còn về phần Mục lấy nhung nham ở đâu thì có lẽ hắn phải cảm tạ Hỏa Long Vương và Băng Long Vương.
Bởi lẽ cái tuyệt kỹ Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên của hai đầu long vương này đã biến một vùng cực lớn của Lạc Nhật Sâm Lâm thành biển lửa, chính vì vậy mà Mục đã có một lượng linh hỏa cực kỳ nhiều.
(Tác: thằng này được, biết tận dụng vcl :v)
Từ trong túi trữ vật, Mục nhanh chóng lấy ra một khối xương màu trắng, bên trên có vài đường vân màu đỏ, cơ hồ là hơi nóng tỏa ra từ nó cũng đủ khiến nhiều người không chịu nổi.
Sau một hồi ngắm nghía, Mục thả khối xương này ra, sử dụng linh lực làm cho nó lơ lửng ở trước mặt, tiếp đó, hai tay hắn liên tục bấm ra vô số pháp quyết, miệng thì liên tục đọc chú ngữ.
Phù…!!!
Từ trong miệng của Mục, một ngọn lửa màu đỏ đột nhiên phun ra, nhiệt độ kinh khủng của nó lập tức đem không khí xung quanh làm cho vặn vẹo, nhanh chóng đem khối xương phía nung chảy.
Nửa canh giờ sau…
Lúc này, khối xương kia đã bị chân hỏa của Mục nung chảy hoàn toàn, biến thành một chất dịch màu trắng, bên trong còn có vài chỗ có màu đỏ.
Thế nhưng, mọi việc đến đây còn chưa xong.
Chỉ thấy hai tay Mục chợt động, vô số pháp quyết được bấm ra, đánh thẳng xuống cái trận pháp xung quanh.
Hắn hô một tiếng: “Thiêu!!!”
Lời vừa ra, vô vàn những luồng linh hỏa trào lên, nhanh chóng đem cái chất dịch lỏng trước mặt Mục bao lấy.
Ục… Ục… Ục…
Từng tiếng sôi ùng ục vang lên, tiếp đó, nửa canh giờ nhanh chóng trôi qua…
“Tán!!!” Mục hô lên một tiếng.
Lời vừa ra, đống linh hỏa lập tức liền tản ra, nhanh chóng quay trở lại trong trận pháp, để lại một thứ chất dịch màu đỏ trước mặt Mục.
Nhìn lấy cái thứ chất dịch màu đỏ này, Mục liền tỏ ra hài lòng, thầm nghĩ: “Xem ra phải tốn ít nhất 1 tháng thì mới có thể hoàn thành!”
Lại nói một chút, để mà luyện chế thành công Nhật Kiếm một cách hoàn mỹ, ngoài việc có đủ nguyên liệu ra thì công đoạn chế tạo cũng phải hết sức cẩn thận.
Đầu tiên là phải nung chảy hoàn toàn vật liệu ra, đợi khi nào chúng bị nhiệt độ làm cho biến thành một thứ chất dịch thì mới có thể xem là đạt yêu cầu.
— QUẢNG CÁO —
Tiếp đó là phải loại bỏ tạp chất trong chất dịch kia, tạp chất càng ít thì uy lực của pháp bảo càng cao.
Chính vì có công đoạn này mà Mục cần phải sử dụng đến trận pháp để hỗ trợ.
Sau khi xong hai bước này, Mục đã thu được một lượng chất dịch màu đỏ, đây chính là tinh hoa trong xương cốt của Hỏa Long Vương, cũng là nguyên liệu chính dùng để luyện chế Nhật Kiếm.
Thế nhưng, vì xương cốt của Hỏa Long Vương quá lớn, cho nên Mục đành phải chia ra thành từng khối nhỏ, chính vì vậy mà sau khi loại bỏ tạp chất, hắn chỉ thu được một chút chất dịch màu đỏ.
Cũng bởi vì điều này mà Mục cần phải làm đi làm lại hai bước trên, như vậy thì mới có đủ số lượng tinh hoa để luyện chế Nhật Kiếm.
Rất nhanh, 1 tháng đã trôi qua…
Lúc này, tại vị trí trung tâm, Mục vẫn ngồi trên tảng đá hình vuông, thần sắc hoàn toàn không có gì bất ổn, trông không giống một người đã ngồi một chỗ suốt 1 tháng một tí nào.
Cách đó một chút, đối diện với Mục là một lượng lớn tinh hoa trong xương cốt của Hỏa Long Vương, cái đống chất dịch này nhiều đến độ, cơ hồ có thể bao trùm lên toàn bộ gian thạch thất này vậy.
Sau khi đã có trong tay đầy đủ nguyên liệu, Mục liền tiến hành tạo hình cho Nhật Kiếm…
Chỉ thấy hai tay của Mục bấm ra vô số cái pháp quyết, liên tục đánh vào cái đống chất dịch màu đỏ trước mặt.
Nương theo sự khống chế của Mục, đống chất dịch như có linh tính, bắt đầu chuyển động, cuộn tròn lại với nhau, sau đó thì kéo dài về hai phía, trông giống như một khối hộp chữ nhật.
Phù…!!!
Một đoàn chân hỏa cực nóng liền được Mục phun ra, nhanh chóng đem cái khối hộp màu đỏ kia bao phủ.
Nửa ngày sau…
Mục lúc này vẫn duy trì chân hỏa, liên tục đốt cho cái khối hộp màu đỏ kia, khiến nó bắt đầu có hình dáng của một thanh cự kiếm.
5 ngày sau…
Keng! !!!
Một thanh âm thanh thúy của kim loại vang lên…
Trên không trung, một thanh cự kiếm đang lơ lửng, nó có màu đỏ của lửa, toàn thân tỏa ra một cỗ nhiệt lượng nhàn nhạt, cơ hồ không khí xung quanh đều bị nó làm cho nóng lên, trên lưỡi kiếm còn có khắc một cái đồ án hình mặt trời.
Nhìn lấy cái thanh cự kiếm trước mặt, Mục cười nói: “Nhật Kiếm, thành!!!”.