Từ Tổng Tài Bạc Tỷ Thành Kẻ Ăn Chơi

Chương 388: Chọn lựa phân xưởng



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bên trong bộ phận vẫn còn đang bàn tán về một bức thư này của Lục Tam Phong, nhưng mà một vài tờ báo trong vùng đã bắt đầu đưa tin về chuyện Điện tử Thủy Hoàn tiến hành cải cách.

Hội nghị cải cách nội bộ công ty Điện tử Thủy Hoàn bắt đầu chính thức mở màn vào lúc hai giờ rưỡi xế chiều, bên trong công ty bàn bạc lâu như vậy, cuối cùng cũng kết thúc vào hôm nay.

Mấy hôm nay bộ phận nhân sự bạn muốn điên lên được, làm thêm giờ sắp xếp điều chỉnh nhân viên giữa các bộ ngành, đồng thời chia ra một tổ tuyển người, liên tục đi vào những công ty khách săn người.

Đây cũng là nguyên nhân mà những công ty kia điên cuồng công kích Lục Tam Phong, Điện tử Thủy Hoàn bằng sức của mình đã kéo cao tiền lương của ngành công nghiệp điện tử lên, tiền lương của quản lý cấp cao cũng tăng thêm một phần ba, còn có tiền hoa hồng của các nhân viên.

Lục Tam Phong thay đồ vest, phòng tiệc lớn nhất trong nhà máy được dọn ra, bày đầy ghế dựa, lần này người tham gia hội nghị cũng hơn cả mấy trăm người, một phần quản lý cấp giữa cũng đến tham dự.

Trên sân khấu bày bục phát biểu, bên trên để một bó hoa tươi, phía dưới xếp một loạt bàn ghế theo hàng, bởi vì có quá nhiều người nên ngoại trừ hai hàng đẳng trước thì phía sau cũng không có bàn.

Hai giờ, tất cả nhân viên đến đông đủ, liếc nhìn nhau, đều có chút yên tâm, vào lúc này có thể đến dự cuộc họp, yên tâm ăn Tết ở công ty cũng không còn vấn đề gì rồi.

Sau khi quản lý cấp cao nhất là Chu Hoài Đông và Trương Phượng Tiên lên sân khấu thì hiện trường phút chốc trở nên yên lặng.

Lục Tam Phong ngồi trong phòng bên cạnh nhìn bảng báo cáo trước mặt, người phụ trách bộ phận nhân sự mở miệng nói: "Nhân sự vẫn còn để trống, nhưng cũng may là giữa các bộ ngành phối hợp rất tốt, không ảnh hưởng đến công việc bình thường, trước cuối năm tôi sẽ bổ sung đủ những người này.”

"Công việc nhân sự dựa vào bộ ngành mới, lúc tuyển người không nhất định phải là xí nghiệp kiểu điện tử, làm việc ở những xí nghiệp khách cũng có thể mà, còn một điều nữa là, ông phải giao nhiệm vụ cho HR ở bộ phận nhân sự, vẫn là lần trước mở cuộc họp nói đó, phải thành lập một kho dữ liệu người tài, phỏng vấn nhiều, cho dù là không thiếu người cũng phải phỏng vấn.

"Vâng vâng vâng, kho dữ liệu người tài đã khởi động rồi, tổng giám đốc Lục, bây giờ những người được điều động này, anh có hài lòng không?”

Lục Tam Phong lật xem một lượt bảng danh sách, sau đó gật đầu nói: "Được rồi, mấy bộ ngành sau đó phải lấy lòng bên trên, lo lót nhiều hơn!”

“Tôi biết, không ảnh hưởng tới phương hướng chiến lược lớn của công ty, mấy hôm nay tôi liên tục mở với bên dưới.

Lục Tam Phong liếc mắt nhìn thời gian, đóng xấp tài liệu lại đi về phía

Trước cửa phòng họp có hai cô gái đứng đỏ, nhìn thấy Lục Tam Phong đi tới vội vàng nói: giám đốc Lục đến rồi, mọi người chào

Lục Tam Phong còn chưa bước vào cửa, toàn trường đứng dậy, tiếng vỗ tay như sấm, xuyên qua cửa vang vọng khắp toàn bộ hành lang, cửa được mở ra, Lục Tam Phong cất bước đi vào, tiếng vỗ tay càng thêm nhiệt liệt. Vừa chuẩn bị lên tiếng nói đừng vô nữa thì một cô gái dáng vẻ xinh đẹp ôm một bó hoa tươi bước đến.

“Chào tổng giảm đốc Lục!”

"Cảm ơn!” Lục Tam Phong nhận lấy bỏ hoa khách sáo vài câu, tiện tay đưa cho người phụ trách của bộ phận nhân sự ở đằng sau.

Cuộc họp trước đây đều lấy giản dị làm chủ đạo, sắp xếp cuộc họp đều do quản lý hành chính làm, trước đó là Ngụy Nhiễm Đan phụ trách hoạt động này, sau khi cô ta bị chuyển đi thì người đảm nhiệm tiếp theo hiển nhiên không hiểu rõ về Lục Tam Phong. Giơ tay lên đè trên không trung một chút, tiếng vỗ tay ở hiện trường từ từ lăng xuống, Lục Tam Phong sải bước đi lên sân khấu, cầm micro lên nói: "Tất cả mọi người hãy ngôi xuống, cuộc họp này rất quan trọng, thể nhưng không ngờ rằng lại lại long trọng như thế này, sau này lúc sắp xếp thì hãy lấy giản dị làm chủ đạo!”

“Nội dung chủ yếu của cuộc họp lần này chính là cải cách, cải cách kết cấu nội bộ trong công ty, là để có thể ứng đối tốt hơn với sự thay đổi nhanh chóng trên thị trường, cũng có thể phát triển tốt hơn, trong khoảng thời gian này nội bộ có không ít người đang bàn tán, ngày hôm nay sẽ cho mọi người một tin tức chính xác, Điện tử Thủy Hoàn phát triển như thế nào, phát triển theo chiều hướng nào, đều có trong cuộc họp ngày hôm nay."

“Trước cuối năm nay, chúng ta tiến hành lần đầu điều hòa trong ngoài, sẽ từ từ xây dựng hội đồng quản trị, không chấn nhận phương án hùn vốn và thu mua, có câu nói là, ba có mẹ có không bằng chúng ta có, chúng ta sẽ chuyển hình thức thành một công điện tử mang tính kỹ thuật, con đường này rất khó khăn nhưng chúng ta nhất định phải đi.

"Đồng thời cũng phải làm tốt chuẩn bị cho việc phát triển thành tập đoàn, tất nhiên không phải hiện tại, mà là vào một hai năm trong tương lai, để quản lý cấp dưới trong công ty tốt hơn, con đường phát triển thành tập đoàn là nhất định phải đi, nếu đã là tập toàn thì không chỉ là một nghiệp vụ đơn lẻ”

"Gần đây tôi đã mở rất nhiều cuộc họp, bộ phận hậu mãi đang trong quá trình hoàn thiện, không chỉ có cung cấp dịch vụ hậu mãi, mà việc bán sỉ linh kiện của chúng ta cũng đang tiến hành quyết liệt, xây dựng nền tảng sản nghiệp vững chắc sau đó sẽ làm tốt phục vụ bên lề.

"Không thể nói, sau khi vượt qua ba bao thì màn hình chảy không có chỗ mua, những linh kiện này đều là lợi nhuận, đồng thời có thể đối ngoại xuất khẩu sản xuất phụ tùng gốc, một câu thôi, tương lai chúng ta có thể làm, kiếm tiền, chúng ta đều làm được!"

“Tích cực tìm kiếm những sản phẩm phát triển khách, thử nghiệm những sản phẩm hỗ trợ không giống nhau, ví dụ như phương diện truyền hình, nếu chúng ta tự bắt tay vào làm những sản nghiệp như truyền hình, truyền thông, tự mình hoàn thiện chính mình, giả cả nội bộ sẽ hết sức rẻ, thành phẩm sẽ đi thẳng xuống.

Quản lý cấp giữa nghe lời Lục Tam Phong nói tất cả đều nghe tai này ra tai kia, những chuyện này quá xa vời với bọn, trước tiên bảo vệ công việc là được.

Trọng điểm tiếp theo mà Lục Tam Phong đó là về trung tâm dự trữ người tài, kế hoạch chuyển vận người tài trong các trường đại học, tiếp theo tuyên bố người phụ trách bộ phận hành chính, người phụ trách bộ phận quản lý nợ và người phụ trách bộ phận đầu tư vân vân.

Tiếng vỗ tay ở hiện trường liên tiếp ùa lên, hai người Trương Phượng Tiên và Chu Hoài Đông nghe Lục Tam Phong nói chuyện trên sân khấu đã hơi ngây ra như phỗng.

Chuyện phát triển thành tập đoàn theo như lời Lục Tam Phong miêu tả thật sự là quá lớn, đây cũng không phải đơn giản là phát triển thành tập đoàn, mà là xây dựng nền tảng, giống như một tập đoàn có thể chuyện chú một ngành nghề, làm một sản phẩm, công ty bên dưới đều là công ty đồng bộ.

Sau khi Lục Tam Phong nói chuyện phát triển thành tập đoàn công ty đồng bộ, quảng cáo tuyên truyền tự mình làm truyền thông, có công ty truyền thông của riêng mình, sản phẩm thiết có công ty thiết kế bên dưới của chính mình, về mặt vận chuyển có công ty vận chuyển riêng của mình, về mặt tài vụ có công ty đầu tư

Kiểu phương thức đồng bộ tự cấp tự túc này, toàn cầu cũng có một vài công ty cỡ lớn mới có thể làm được, kiểu quy hoạch đối với công ty Điện tử Thủy Hoàn hiện nay mà nói thì quá khổng lồ, có loại cảm giác ảo tưởng không thiết thực.

Hai giờ rưỡi chiều, họp đến sáu giờ rưỡi chạng vạng, giữa cuộc họp có một vài người phụ trách của bộ ngành mới lên sân khấu phát biểu, còn lại cơn bản đều là Lục Tam Phong nói liên miên không nghỉ.

Sau khi tuyên bố tan họp, hàng sau có người ngáp lên, buồn ngủ đến nồi chẳng mở mắt ra nổi.

Trương Phượng Tiên cầm xấp tài liệu đi ra, nhanh chân đuổi theo sau Lục Tam Phong nói: “Người được phải đi bàn bạc chuyện phân xưởng đã có tin tức rồi."

“Thế à? Đến phòng làm việc nói!

Thực ra trong lòng Lục Tam Phong đã nằm chắc kết quả của chuyện này rồi, trước đó Lưu Quý Khương đến, có lòng lôi kéo mình như vậy, xây dựng phân xưởng ở Thành Minh cũng rất tốt, chọn những chỗ đó cũng là vì muốn giá cao, nói cho đối phương, bản thân mình

không chỉ xem trọng mỗi Thành Minh thôi, những nơi khách cũng có thể

Đi vào phòng làm việc, Lục Tam Phong xoay xoay eo vài cái, nói: "Cô ngồi đi

"Đất đai miễn phí, chính sách giảm thuế, mỗi vùng đều có thể cung cấp, nhưng chỉ tiêu ngoại tệ thì lại không giống như nhau!”

Lục Tam Phong ngồi xuống nói: “Cô nói ra cái nào có điều kiện tốt nhất đi.”

“Đông Lưu!”

“Chỗ nào?” Lục Tam Phong kêu lên, gương mặt hoàn toàn không dám

tin. "Đông Lưu đó!" Trương Phương Tiên mở xấp tài liệu kẹp trong tay ra nói: "Bọn họ không chỉ có miễn phí đất đai, bọn họ có một vườn công nghiệp, diện tích mười bảy nghìn héc ta, mặt đường đã được trét xi măng, phương tiện cơ sở cũng đã hoàn thiện, khu vườn thủy điện ra sức trợ cấp, có thể cho chúng ta một nhà xưởng lớn nhất bên trong khu vườn, diện tích năm nghìn bảy trăm héc ta.

“Đồng thời cũng bảo đảm, tháng Ba năm sau tất cả nhà xưởng đều có thể bắt đầu xây dựng, cho chúng ta một khoản vay miễn tiền lời với con số chín mươi tỷ, hạn năm năm, đồng thời cũng cho chúng ta chỉ tiêu ngoại tệ là sáu mươi tỷ, dùng để mua máy móc mũi nhọn, tất cả các xí nghiệp trong khu vườn công nghiệp đồng loạt miễn thuế ba năm, năm thứ ba đến năm thứ bảy giảm thuế 50%."

"Chỉ có một yêu cầu, cương vị trực tiếp yêu cầu không dưới ba mươi nghìn người, gián tiếp kéo theo cũng không dưới hai trăm ngàn người, hai con số này chúng ta đều rất phù hợp.

Điều kiện này thật sự bùng nổi

Không động lòng vậy chắc chắn không phải người, Lục Tam Phong nghe xong có thể cảm nhận, Đông Lưu rất liễu, trước đó nó cũng không phải là khu vực trung tâm của nghề sản xuất, chính sách ưu đãi cũng không bằng những thành phố như Sản Đầu, Thành Minh.

Mấy năm trước từ một huyện hợp mấy nơi lại được đề bạt thành địa cấp thị, bây giờ chính là lúc phát lực cùng với những thành phố khách cướp xi nghiệp, dốc hết vốn liếng như vậy cũng là do sáp nhập.

“Bên chỗ Thành Minh thì sao?"

“Nếu là bên kia thì cho một mảnh đất, bốn nghìn mẫu, miễn thuế, khoản vay miễn tiền lời là mấy tỷ, chỉ tiêu ngoại tệ là ba mươi tỷ, thế như yêu cầu cương vị không ít như bên này, bên kia đã có rất nhiều xí nghiệp, người ta là thiếu, nhưng không kém.

Đúng vậy!

Lục Tam Phong cảm nhận được, Đông Lưu không phải là thiếu xí nghiệp mà là đã mù quáng.

"Lãnh đạo phái bên kia vẫn hy vọng anh có thể đi một chuyển đến đó bàn bạc cho rõ ràng một lần, sẵn tiên nhìn thử xem khu nhà máy gì đó, đoàn độ ở đó vẫn còn chờ câu trả lời.”

Đi Đông Lưu?

Lục Tam Phong vốn dĩ nghĩ rằng sang năm là mình có thể về Thành Minh gặp lại Giang Hiểu Nghi, thế nhưng điều kiện nhiều như vậy, lúc này anh lại đang thiếu tiền, sao có thể từ bỏ?

“Hẹn thứ Hai tuần sau đi, tôi mở vài cuộc họp với bộ phận thị trường đã, đẩy mạnh chuyện cải cách đi vào quỹ đạo." Lục Tam Phong nhìn về phía cô ta nói: "Chuyện còn lại còn cần cô tới làm, trước cuối năm phải hoàn thành tất cả, đừng kéo dài nữa."

“Yên tâm đi!”

Lục Tam Phong cầm xấp tài liệu lên liếc nhìn phần giới thiệu của khu vườn công nghiệp này, đây chính là vườn công nghiệp do quốc gia cấp, tiền đầu tư trong một giai đoạn vượt qua cả 11 nghìn tỷ, cương vị sáng tạo trực tiếp vượt hơn cả năm trăm ngàn người.

Vị trí công việc của các thành phố gián tiếp kéo theo, huyện đồng bộ cũng vượt qua một triệu người.

Trương Phượng Tiên phát hiện Lục Tam Phong hơi khó hiểu một chút, bèn hỏi: "Sao vậy?”

“Chúng ta được xem là xí nghiệp cỡ vừa và lớn sao?"

“Chắc vậy, nếu như trong thành phố thì quy mô của chúng ta vô cùng lớn, nếu trong một và thành phố nghèo thì chúng ta chính là thần tài rồi." Trương Phượng Tiên trả lời nói ke-an-choi-bien-tong-tai-388-0