Ngày 1 tháng 3 năm 782 Đế quốc lịch, Quang minh vương Tử Xuyên Tú từ nội địa gia tộc trở về Viễn Đông. Dưới sự hộ tống của Tú tự doanh lưu thủ ở Bố lô thôn, ngày 8 tháng 3, Quang minh vương về đến đại bản doanh Khoa Nhĩ Ni thành thuộc Minh Tư Khắc hành tỉnh. Ngài dáng vẻ phong trần, lập tức triệu tập tướng lĩnh tiến hành hạch tâm hội nghị, toàn bộ tướng lănh cao cấp ở Khoa Nhĩ Ni đều tham gia gồm: Minh Vũ, Bạch Xuyên, Bố Sâm, Bố Lan, Đức Bố, Tác Tư, Lỗ Tá, Môn La, ngoài ra c̣n có đại biểu của tinh linh quái mà Tử Xuyên Tú không biết tên.
"Trong thời gian ta ly khai, t́nh h́nh thế nào?" Tử Xuyên Tú hỏi.
Không có ai hồi đáp, nh́n biểu t́nh thê thảm của đám thuộc hạ, Tử Xuyên Tú đă biết đáp án. Bố Sâm và Bố Lan vừa từ tiền tuyến trở về, y phục c̣n dính đầy bụi đất, diện mục tiều tụy, tóc tai bù xù, mục quang ảm đạm.
"Tóm lại, t́nh huống rất xấu". Bố Sâm lên tiếng: "Lỗ Đế đă bắt đầu phản công, hắn điều dự bị quân từ biên cảnh các hành tỉnh, tổ chức lại thành mười lăm đội trọng binh. Chủ lực hiện tại đang ở đông nam Đắc Á hành tỉnh, tiên phong đă đánh đến Lam Hà, trực tiếp uy hiếp Minh Tư Khắc hành tỉnh của chúng ta. Một số hành tỉnh như Đắc Á, Đỗ Toa chúng ta đánh chiếm chưa được bao lâu, hiện đă bị quân đội ma tộc đoạt lại".
Lam Hà là chiến lũy tự nhiên, thủ bị quân ở bến thuyền v́ sao không chống cự?"
"Điện hạ, chúng tôi liều ḿnh rồi!" Tác Tư của Xà tộc u oán: "Chúng tôi liều chết chống cự, hơn ba mươi tiểu tử của Cáp Đặc tộc đă chết trên chiến trường. Nhưng địch nhân quá nhiều, bọn chúng ngồi thuyền nhỏ chật kín cả sông, chúng tôi không ăn không uống, đánh nhau một ngày một đêm, vừa mệt vừa đói, cung tiễn cạn kiệt, nhưng vẫn không thấy bóng dáng viện quân đâu. Không biện pháp, chúng tôi chỉ có thể triệt thoái, chúng tôi sau khi anh dũng chiến đấu gây thương vong nặng nề cho địch mới quang vinh triệt thoái!"
Mặc dù Tác Tư tự xưng là: "Anh dũng chiến đấu", nhưng Tử Xuyên Tú vừa nghe đă nhận ra nguyên nhân, địa thế hiểm yếu như vậy, Xà tộc mới chết có ba mươi tên đă thất thủ, ước chừng cái gọi là "Anh dũng chiến đấu" của bọn chúng bất quá là dùng cung tiễn bắn loạn vào ma tộc quân một hồi rồi tháo chạy.
Gă hỏi Minh Vũ: "V́ sao không phái tăng viện?"
Minh Vũ lộ sắc hổ thẹn: "Điện hạ, lúc đó quân đội duy nhất trong tay tôi là Tú tự doanh, mà ngài đă có lệnh, không có chỉ thị của ngài, không ai được điều động Tú tự doanh".
Tử Xuyên Tú nghĩ lại, quả thật ḿnh có mệnh lệnh đó, mục đích là để giữ được lực lượng Tú tự doanh tinh duệ tốt nhất, một là để ẩn tàng thực lực, hai là giữ lực lượng này làm ṇng cốt mang tính chiến lược trong quyết định thắng bại với ma tộc ở tương lai.
"Bộ đội khác đâu, đoàn đội Tá y tộc, c̣n có đoàn đội Long nhân..."
"Ngoài Tú tự doanh, các đoàn đội khác đă bị tôi phân bố đóng ở các hương thôn và thành thị, v́ vậy, mệnh lệnh truyền đạt và quân đội tập kết đều cần thời gian, đợi đến lúc chúng tôi tập hợp được ba đoàn đội bộ binh th́ bến thuyền đă thất thủ rồi..."
Bạch Xuyên giơ tay: "Đại nhân, xin lỗi, bộ đội của tôi cũng phân tán, tôi chỉ giữ lại Tú tự doanh và Đoàn một Viễn Đông, bộ đội khác đều tạm thời phân tán rồi".
Tử Xuyên Tú tức giận: "V́ sao làm chuyện ngu ngốc như thế? Tự động phân tán quân đội, đó là tự t́m đường chết!"
Bạch Xuyên đáp ỉu xỉu: "Đại nhân, chúng tôi không có lương thực!"
Tử Xuyên Tú giật ḿnh, nhướng mày hỏi: "Khẩn cấp đến vậy sao?"
Đám tướng lĩnh im ĺm gật đầu, Tử Xuyên Tú găi găi cằm.
Kế tiếp, do Bạch Xuyên mô tả địch t́nh: Lỗ Đế đích thân thống soái quân đội chủ lực, binh lực ước chừng mười một đoàn đội dă chiến, chiếm lĩnh Đắc Á hành tỉnh. Tại nơi đó, quân đoàn của La Kiệt dựa vào tường thành pḥng ngự, tận lực chống cự cầm chân chúng, nhưng cũng v́ vấn đề lương thực, quân đoàn La Kiệt vốn là lực lượng quân sự mạnh nhất trong nghĩa quân Viễn Đông cũng biến thành suy nhược, vô pháp giằng co với ma tộc, đang từng bước thối lui.
Tổng đốc Tháp Kiệt suất lĩnh thủ bị đội, từ đông bắc Minh Tư Khắc hành tỉnh, theo công lộ từ từ áp sát Minh Tư Khắc hành tỉnh, tổng đốc Ba Đặc của Y Lí Á suất lĩnh ba vạn kị, bộ binh tiến về Khoa Nhĩ Ni, dọc đường tập kích tiêu diệt rất nhiều nhóm quân phân tán của chúng ta, cướp bóc đốt phá, thủ đoạn thập phần hung tàn, nhưng tốc độ tiến quân của hắn cũng bị chậm lại, rất có khả năng sẽ hội sư với thủ bị đội của Tháp Kiệt ở tây bắc bộ Minh Tư Khắc, tiếp đó khi Lỗ Đế cầm chân được chủ lực của khởi nghĩa quân, bọn chúng sẽ xông thẳng đến đại bản doanh Khoa Nhĩ Ni của Viễn Đông quân, nhưng cũng không loại trừ chúng đột nhiên vu hồi, h́nh thành hợp vây cắt đường lui của quân đoàn La Kiệt.
Ngoài ra, phương nam xuất hiện quân đội ma tộc chưa rơ từ đâu tới, Bạch Xuyên hoài nghi là lực lượng thủ bị đội c̣n sót lại ở Gia Lai và Cổ Địch Tát hành tỉnh, bọn chúng đoạt lại được Gia Lai hành tỉnh, cắt đứt liên hệ giữa chủ lực nghĩa quân và hậu cần Bố Lô thôn nhưng sau đó th́ án binh bất động, án chừng chúng muốn đợi ma tộc quân đoàn từ bắc phương nam hạ mới hô ứng, cùng nhau bao vây tiêu diệt chủ lực nghĩa quân. Chi bộ đội này tuy thực lực không mạnh, nhưng bọn chúng chiếm vị trí vô cùng hiểm yếu, uy hiếp tuyến hậu cần bổ cấp của khởi nghĩa quân.
Chờ Bạch Xuyên nói xong, Minh Vũ đứng lên bổ sung, nói du kích đội ở Phục Danh Khắc hành tỉnh đă bắn tin về, Lăng Bộ Hư quân đoàn gần đây điều động quân đội với số lượng lớn, một lượng lớn kị binh nửa đêm nhổ trại không biết đi đâu, động tĩnh vô cùng khả nghi. Y đề nghị Tử Xuyên Tú nên chú ư điểm nay, không nên buông lỏng cảnh giới đối với mặt tây.
"Đại nhân, ngài có phải đang lắng nghe..." Bạch Xuyên thấy bộ dạng thơ thẩn ngẩn ngơ của Tử Xuyên Tú, lên tiếng nhắc nhở gă.
"À, à..." Tử Xuyên Tú hồi thần: "Vừa năy cô nói đến ǵ rồi?"
Bạch Xuyên lại nhắc lại một lần, nàng phát hiện, lần này trở về, tinh thần của Tử Xuyên Tú h́nh như rất kém.
Tử Xuyên Tú suy nghĩ, t́nh h́nh xác thật thập phần nguy cấp, khởi nghĩa quân đang ở vào thời ḱ suy nhược nhất, ma tộc cũng nh́n thấy rơ điểm này, bọn chúng từng bước áp bức, từ bốn phương tám hướng h́nh thành ṿng bao vây khổng lồ. Hơn nữa, bọn chúng học được bài học trong trận Khoa Nhĩ Ni, Lỗ Đế v́ cô quân thâm nhập mà thất bại, lần này tiến công đă phối hợp và có chiến lược cụ thể, các đoàn đội ma tộc đều hành động ăn ý, mà nguy cơ nhất đó là khởi nghĩa quân lúc này lại đang quá suy nhược...
"T́nh huống c̣n nghiêm trọng hơn ngài tưởng tượng", Minh Vũ trầm trọng nói: "Đại nhân, lương thực dự trữ của chúng ta đă khô kiệt rồi. Hiện tại, phần lớn lương thực đều dành cho quân đoàn La Kiệt bởi v́ hắn đang ngăn chặn mũi tấn công chính của ma tộc, c̣n các quân đoàn khác, chúng tôi chỉ duy tŕ số lượng bộ đội tối thiểu, c̣n lại th́ tạm thời giải tán để sĩ binh lẩn vào các thôn trấn kiếm lương thực. Đại nhân, chúng tôi biết chủ ý này rất ngu ngốc, nhưng chúng tôi chỉ có một biện pháp, bằng không, từ tuần trước chúng tôi đă không trụ vững được".
Các tướng lĩnh khác lập tức ùa vào tán đồng: "Xác thật là như thế, bộ đội của tôi cũng giải tán một nửa".
"Không biện pháp, bụng đói làm sao đánh trận? Đám nhóc hiện tại cả vũ khí cũng không cầm nổi".
Bán thú nhân Đức Bố giơ tay phát biểu: "Bộ đội của tôi vẫn c̣n đủ, nhưng nửa tháng nay không đủ lương thực, kị binh đă bắt đầu giết chiến mă bổ sung lương thực, quân quan vô pháp ngăn cản bọn họ".
Đại biểu Tinh linh quái cũng phát biểu: "Báo cao Quang minh vương điện hạ, dược phẩm của chúng tôi cũng đă dùng hết, hiện tại, chúng tôi thật không c̣n biện pháp tiến hành trị liệu cho thương binh, t́nh h́nh thập phần nguy cấp, mỗi ngày đều có cả trăm thương binh tử vong v́ thiếu thuốc".
"Đại nhân, tên của cung tiễn đội cũng tiêu hao gần hết...thật không có cách nào gia nhập tác chiến".
"Bẩm cáo điện hạ, v́ t́m lương thực, đêm qua bộ binh Tá y tộc đă cướp sạch Đô Lan thành..."
Mọi người ào ào nghị luận, đám tướng lĩnh than oán đổ lỗi, hội trường càng lúc càng nháo.
"Khốn cảnh trước mắt ta đă có biện pháp hóa giải. Lương thực, dược phẩm, vũ khí sẽ rất nhanh cung cấp đến". Thanh âm của Tử Xuyên Tú mang lực lượng khiến người ta tin phục, thanh lượng của gă không lớn nhưng tiếng huyên náo lập tức ngưng bặt, hội trường bỗng biến thành hoang sơn im ắng, ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người gă. Tử Xuyên Tú ngẩng đầu, mục quang mạnh mẽ nh́n khắp hội trường, "Minh Vũ!"
Minh Vũ đứng thẳng: "Có, đại nhân!"
"Lấy hết những ǵ mà ngươi c̣n giấu trong kho lập tức chia cho các đoàn đội!"
Minh Vũ do dự một chút, lớn giọng đáp: "Tuân lệnh, đại nhân!"
"Các tướng quân, lập tức hành động, mục tiêu chỉ có một, triệt để, hoàn toàn tống khứ ma tộc khỏi Viễn Đông, tiêu diệt bọn chúng!"
"Vâng, điện hạ". Các tướng lĩnh đồng thanh hồi đáp. Nh́n thấy dáng vẻ vô cùng tự tin của Quang minh vương, bọn họ kích động tâm t́nh, thầm hối hận vừa rồi để lộ sự yếu đuối của bản thân, không khí hội trường lập tức trở nên hừng hực khí thế.
Dưới sự lănh đạo của Tử Xuyên Tú, tầng lớp cấp cao của khởi nghĩa quân đă cùng thống nhất, co cụm pḥng thủ tiêu cực th́ không có lối thoát, chỉ đợi ma tộc từng bước cắn nuốt. Tử Xuyên Tú đề xuất, trong thời gian tới nhất định phải tổ chức phản công quy mô lớn, bẻ đầu thế tấn công của ma tộc. Ma tộc bốn mặt hợp vây, nh́n th́ thấy khí thế hung hăn, nhưng ḱ thật đang để lộ sơ hở rất nhiều.
Tác Tư đề xuất, có nên tập kết dự bị binh tấn công vào những nơi quân lực địch mỏng yếu như thủ bị đội ma tộc ở Gia Lai hành tỉnh, hoặc thủ bị đội của Tháp Kiệt. Nhưng đề nghị này bị Tử Xuyên Tú phủ quyết, tiêu diệt mấy chi bộ đội lẻ tẻ đó không giúp cải thiện h́nh thế chiến lược, cho dù thủ bị đội ở Gia Lai bị đánh bại, nhưng quân đoàn của Ba Đặc vẫn từ mặt bắc tràn xuống, như thế khởi nghĩa quân sẽ lâm cảnh chiến đấu liên tục. Chỗ mạnh nhất của địch nhân cũng chính là chỗ yếu nhất của chúng, chỉ cần chúng ta đánh thắng một trận, tiêu diệt từ ba đến năm đoàn đội dă chiến trong quân Lỗ Đế, quân chủ lực ma tộc sẽ không c̣n đủ sức tấn công tiếp, khi đó các chi bộ đội ma tộc khác không có sự phối hợp của quân chủ lực, bọn chúng tuyệt không dám đơn độc tấn công căn cứ của khởi nghĩa quân, như vậy, thế vây công tự nhiên bị hóa giải.
Tử Xuyên Tú nói có sách mách có chứng, nào là binh thư, nào là mưu lược, chiến pháp, đem nhiều thứ ra giảng giải, đám tướng quân nghe giảng đến tâm phục khẩu phục ào ào tán đồng: "Hay, kế rất hay! Không hổ là Quang minh vương điện hạ!"
Đến trưa th́ hội nghị tạm thời nghỉ ngơi, Tử Xuyên Tú gọi riêng Bạch Xuyên và Minh Vũ lại, Minh Vũ hoảng hốt xin lỗi: "Đại nhân, thật xin lỗi, hạ quan tự tác chủ trương..."
"Không, đại nhân, là hạ quan đề xuất chủ ý, Minh Vũ bất quá chấp hành mà thôi. Xin lỗi đại nhân, lúc đó tôi thật sự không biết nên làm ǵ, chỉ có thể tạm thời phân tán bộ đội đến các quận huyện...Rất xin lỗi, hạ quan nguyện ý tiếp nhận đại nhân trừng phạt".
Tử Xuyên Tú cười cười, gă biết ḱ thật hai người không hề kinh hoảng như là biểu hiện bên ngoài của bọn họ, chẳng qua đây là thủ đoạn để lôi kéo sự đồng t́nh của gă mà thôi. Trong t́nh huống lương thảo khẩn trương, giải tán bớt bộ đội không phải ở tiền tuyến là một cách để giảm tiêu hao lương thực, nhưng làm vậy lại quá tiêu cực, Tử Xuyên Tú biết, c̣n có những biện pháp khác tích cực hơn.
"V́ sao không tính đến phương án lấy chiến tranh nuôi chiến tranh?" Tử Xuyên Tú tâm b́nh khí ḥa hỏi: "Nhớ lúc ta ly khai, bộ đội c̣n có chiến đấu lực, chúng ta đă thiếu lương th́ phải đoạt lấy của ma tộc! Chủ động tiến công, đánh bại quân đội bọn chúng, đoạt lấy thành tŕ của chúng, đánh cướp lương thảo bổ túc cho chúng, như thế có phải giải quyết được vấn đề không? V́ sao lại hành động tiêu cực như thế?"
Hai kẻ thuộc hạ bất chợt đưa mắt nh́n nhau, rồi lại không hẹn mà cùng di chuyển tầm nh́n. Minh Vũ đằng hắng một tiếng: "Đại nhân, chúng tôi cũng có bàn qua, nhưng không được, t́nh h́nh thực tế lúc đó không cho phép".
Bạch Xuyên gật đầu, đương thời ba người bọn họ đúng là có thảo luận đến phương án này: có nên trước khi cạn kiệt lương thực tổ chức một trận huyết chiến quyết định thắng bại với ma tộc hay không? Nhưng kết luận cuối cùng là không. Nàng nghĩ, đây chính là giá trị của Tử Xuyên Tú, nếu như có gă th́ trong trận hội chiến quyết định đó, có Quang minh vương cổ vũ nhân tâm, có gă chỉ huy, đám thổ binh và tướng lĩnh đều tin phục, nhận định gă là thiên tài, bọn họ sẽ bừng bừng tráng khí, c̣n như chỉ là nàng, hay Minh Vũ, hoặc La Kiệt, cho dù bọn họ là tướng giỏi am hiểu quân sự, nhưng không có uy vọng và cổ động lực của Tử Xuyên Tú, đám tướng lĩnh dị tộc kiệt ngạo bất tuân chưa chắc đă đi theo nàng, nói ǵ đến nghe theo lệnh hợp đồng tác chiến, dưới t́nh huống như thế quyết chiến với ma tộc th́ chỉ có đường chết.
Tử Xuyên Tú thấy hai thuộc hạ bức rứt bất an th́ nghĩ, đây chính là chỗ hạn chế của chính phủ lâm thời khi không vắng mặt người cầm đầu, bọn họ giống như đao phủ cầm đại đao trong tay nhưng không có dũng khí quyết đoán chém xuống, không dám mạo hiểm thi thố thủ đoạn. So với một người hành sự độc lập, ba người liên hợp thảo luận quyết sách thường có kết luận nghiêng về hướng trung dung, không phải là tốt nhất nhưng cũng không sai lầm, cốt sao giữ được cục diện, bất quá đó chẳng phải là dụng ư mà gă an bài cho ba người bọn họ liên hợp quyết sách sao?
"Tôi có một suy nghĩ muốn thương lượng với các người". Vừa rồi khi hội nghị, Minh Vũ đề xuất giải tán bộ đội, Tử Xuyên Tú trong lúc chấn kinh lập tức tỉnh ngộ, phá rồi lại lập, đây chẳng phải là cơ hội mà gă luôn mong chờ sao?
"Hiện tại cấp thiết của quân ta chính là phải cải cách", Tử Xuyên Tú chậm răi như tự nói: "Quân đội của chúng ta kết cấu quá lớn nhưng tŕ trệ, nhân số tuy đông nhưng không h́nh thành được chiến đấu lực, một năm trước trong Khoa Nhĩ Ni hội chiến ta đă nh́n ra, quân đoàn nào chỉ chăm chăm tự đánh, tuy hào xưng bốn mươi vạn đại quân nhưng lại bị sáu vạn quân ma tộc được huấn luyện bài bản đánh cho tan tác. Lực lượng lớn mà chậm chạp, hiệu suất phối hợp thấp, chiến đấu lực thấp, vũ khí trang bị kém, sau trận chiến Khoa Nhĩ Ni, quân ta nhiều lần phát động tấn công ma tộc nhưng tiến triển rất chậm, đây chính là nguyên nhân.
"Hơn nữa, quân đội chúng ta quá lớn cũng gây áp lực trầm trọng đối với hậu cần bổ túc, có thể nói, khốn cảnh của chúng ta hôm nay chính là ác quả của việc mở rộng lực lượng không tiết chế trong quá khứ. Tú tự doanh của chúng ta cùng đoàn một, đoàn hai Tá Y tộc đều là bộ đội tinh nhuệ, nhưng sau khi đón nhận một lượng lớn dân quân chưa qua huấn luyện cùng bách tính đầu quân th́ đội ngũ của chúng ta lập tức kềnh càng, hành động chẳng khác ǵ một đám ô hợp".
Gă tóm lại: "Suy xét từ góc độ chiến tranh trường ḱ, cung dưỡng một đội quân quá lớn như thế cũng chính là một trường tai nạn đối với quốc gia, đặc biệt hiện tại ở Viễn Đông đang trong thời ḱ thiếu thốn lương thực trầm trọng. Cho dù ở thời đỉnh thịnh lúc Ca Ứng Tinh đại nhân cai quản, cả Viễn Đông địa khu cũng không cung dưỡng quá tám mươi vạn quân đội, mà hiện tại chỉ bằng Minh Tư Khắc, Vân Tỉnh cùng vài hành tỉnh khác phải cung ứng cho bốn mươi vạn quân, đúng là vô pháp duy tŕ. Nh́n từ t́nh huống thực tế, ta cho rằng giữ lại mười lăm đến hai mươi vạn quân tinh nhuệ là đủ chống cự lại ma tộc tấn công rồi".
"Bạch Xuyên và Minh Vũ trường ḱ tác chiến ở tuyến đầu, hiểu rơ tệ bệnh mà Tử Xuyên Tú chỉ ra, quân đội trang bị lạc hậu, chiến đấu lực kém, chỉ dựa vào chiến thuật biển người để ngăn cản quân đội ma tộc số lượng không nhiều nhưng thiện chiến, mỗi trận chiến đều tổn thương thảm trọng, sau đó lại chiêu mộ lăo bách tính bổ sung, ṿng tuần hoàn đó cứ lặp đi lặp lại, bọn họ từng khổ công suy nghĩ biện pháp giải quyết nhưng thủy chung không có kết quả, hiện tại Tử Xuyên Tú đưa ra biện pháp giảm nửa quân số, tổ chức lại các đoàn đội tinh nhuệ, quyết đoán phá đi để xây dựng lại khiến bọn họ không thể không bội phục.
Nghe hai người liên thanh tán đồng, Tử Xuyên Tú cười cười, bắt đầu giảng giải kế hoạch của gă.
Bạch Xuyên yên lặng lắng nghe, ḷng thầm tán thán. Nàng đề xuất kiến nghị, binh lính giảm biên chế có thể tổ chức bọn họ thành dân binh địa phương, có thể để bọn họ quay về quê quán vừa sản xuất vừa huấn luyện, lúc cần thiết tùy thời trở thành lực lượng dự bi cho chính quy quân.
Tử Xuyên Tú tán đồng ý kiến này, gă đề xuất phương án cải biên của ḿnh, xây dựng ba đại quân đoàn làm chủ lực tác chiến cho quân đội Viễn Đông, mỗi quân đoàn do mười tám đoàn đội tạo thành. Xóa bỏ h́nh thức mỗi đoàn đội là do một chủng tộc cấu thành như hiện nay, các đoàn đội sau khi cải biên sẽ có đa dạng chủng tộc, mỗi đoàn đội sẽ gồm năm phần là bán thú nhân, hai phần là Xà tộc, Long tộc chiếm một phần, Tinh linh quái và Ải nhân chiếm một phần, c̣n một phần là nhân loại. Mội quân đoàn đều an bại một đại đội kị binh Tú tự doanh chừng một ngàn người làm quân quan huấn luyện, mỗi đoàn đội là một lực lượng độc lập, chỉ trực thuộc đại quân đoàn chủ quản.
Ngoài ba đại quân đoàn c̣n xây dựng thân vệ quân đoàn cho Quang minh vương, do Tử Xuyên Tú tự thân dẫn dắt, quân đoàn này thâu tóm các chi bộ đội mạnh nhất trong Viễn Đông quân: Sư đoàn kị binh Tú tự doanh, đoàn một Tá Y tộc, đoàn bảy Tá Y tộc, c̣n có năm đoàn đội của Long nhân tộc, hai đoàn đội cung tiễn của Xà tộc.
Minh Vũ và Bạch Xuyên nghe đến tâm thần bay bổng.
Chỗ tốt nhất của cải biên đó là giảm quyền tự tung tự tác cục bộ của đám tướng lĩnh dẫn binh, kiến lập quyền uy của bộ phận trung ương, các tướng lĩnh Viễn Đông không thể cứ ôm riết lấy quân đội của riêng tộc ḿnh như trước kia nữa. Ví dụ như Tác Tư của Xà tộc sẽ đảm nhiệm chứ Đoàn đội trưởng của một đoàn đội nhưng đám tử đệ binh Xà tộc thân tính của hắn được phân khắp các đoàn đội khác, đổi lại trong quân của Tác Tư sẽ có Bán thú nhân, Long nhân...Dưới sự kiềm chế như thế, nếu Tác Tư muốn kiêu ngạo phản đối Quang minh vương điện hạ như trước đây th́ chẳng thể được, bởi v́ bộ hạ của hắn có rất nhiều chủng tộc, không thể làm càn theo hắn.
Bạch Xuyên thầm tán thán: "Các chủng tộc trong một đoàn đội, giám thị lẫn nhau, kiềm chế lẫn nhau, rất khó có kẻ nào âm mưu đen tối được, mà nếu có th́ sẽ bị thân vệ quân đoàn quét sạch. Đám tướng lĩnh chỉ có thể dẫn quân tác chiến mà không thể dẫn quân làm loạn được. Càng hay đó là, Tú tự doanh thân tín của Tử Xuyên Tú có mặt ở khắp các đoàn đội đảm nhiệm quân quan huấn luyện, đây là lực lượng trung kiên với gă, có thể tùy thời trấn áp đám đầu sỏ manh nha phản loạn, chủ ý cao minh như thế, tên mê gái này làm sao nghĩ ra vậy trời?"
Buổi chiều lại tiếp tục hội nghị.
Tử Xuyên Tú trên hội nghị đột nhiên quăng ra phương án cải cách quân sự, cả hội trường nháo loạn cả lên. Trong phương án cải cách lần này, quân đội của Xà tộc, Ải nhân tộc và Tinh linh quái là có biến động lớn nhất, quân đội của các chủng tộc này đều bị phân tán và chia vào hỗn hợp bộ đội, Tác Tư và Lỗ Tá ăn phải trái đắng, Tử Xuyên Tú tinh giản nhân số, đề cao tố chất, mạnh tay cắt giảm thực lực của họ, thế nhưng bọn họ chỉ đành chịu thiệt mà thôi.
Liền sau đó, lănh đạo của các đại quân đoàn được đưa ra bàn luận, tuy Tử Xuyên Tú rất khách khí nói: "Mọi người cùng tham khảo", nhưng ai cũng đều rơ, chủ ư của Quang minh vương đă định. Đệ nhất quân đoàn gồm: Bố Sâm là quân đoàn trưởng, phó trưởng quan là La Kiệt, Tham mưu trưởng là Tác Tư của Xà tộc. Quân đoàn trưởng của đệ nhị quân đoàn là Bạch Xuyên, Phó trưởng quan là Bố Lan, Tham mưu trưởng là Môn La của Long nhân tộc. Đệ tam quân đoàn bao gồm: Quân đoàn trưởng là Minh Vũ, Phó trưởng quan là Đức bố, Tham mưu trưởng là Lỗ Tá của Ải nhân tộc. Nh́n bề ngoài h́nh như hết sức hợp lư, lănh đạo của từng quân đoàn đều do các chủng tộc cấu thành, nhưng Bạch Xuyên và Minh Vũ biết, Tử Xuyên Tú suy tính thâm sâu, không diệt sạch mầm mống nổi loạn th́ gă c̣n chưa ngừng tay. Quả nhiên, trong phân công chức trách của lănh đạo từng quân đoàn, thực quyền của quân đoàn chỉ do Quân đoàn trưởng và Phó quân đoàn trưởng nắm, Tham mưu trưởng chỉ làm duy nhất một việc đó là gởi giấy tờ cho các đoàn đội, ngay cả quyền điều động một tuần la đội ra canh cửa cũng không có.
Trong danh sách cấp bậc đoàn đội trưởng, nhân loại và bán thú nhân chiếm tuyệt đại đa số, đa số bán thú nhân đảm nhiệm đoàn đội trưởng xuất thân từ Bố lô thôn, hoặc là học viên do Tử Xuyên Tú bồi dưỡng lúc mới bắt đầu khởi nghĩa. Đám quân quan các chủng tộc khác vốn đảm nhiệm chỉ huy quan đều bị điều đi khỏi các bộ phận nắm thực quyền, Tử Xuyên Tú đề bạt chúng lên chức, khẳng khái phong cho chúng từng chức quan rất kêu như: "Quân đoàn chưởng ḱ quan" (Lúc đánh trận th́ cầm cờ xông lên đầu, địch nhân thích nhất là những tấm bia sống này), "Quân đoàn chưởng kiếm quan" (Có thể vác những thanh đại kiếm nặng bảy tám chục cân). "Công tŕnh binh tổng chỉ huy" (Chuyên môn phụ trách đào chiến hào), "Quân đoàn đặc biệt hành động đội đội trưởng" (Xa phu đánh xe ngựa)...
"Không được, như thế không được!" Tác Tư phản đối, hắn ẩn ước thấy có chỗ không ổn, nhưng rốt cuộc không chỉ ra được bất ổn chỗ nào, bực bội la lên: "Như thế bộ đội Cáp đặc tộc tôi đâu!"
Tử Xuyên Tú cười đểu giả nói: "Lần cải cách này là rất công b́nh, các chủng tộc đều như nhau, Tá y tộc chẳng phải cũng chẳng có bộ đội của riêng tộc họ sao?"
Đám Bán thú nhân Bố Sâm, Bố Lan, Đức Luân, Đức Bố lập tức gật đầu biểu thị tán thành, tư thế vô cùng chỉnh tề như đă từng có tập trước. Trong đầu bọn họ tính toán, lần cải cách này, ngoài Tú tự doanh của Tử Xuyên Tú, bọn họ là người thu được lợi ích nhiều nhất. Trong hỗn hợp bộ đội sau cải cách, do nhân số nhiều, sĩ binh bán thú nhân đều chiếm đa số trong các đoàn đội, như thế dĩ nhiên thế lực Tá y tộc phải nắm quyền khống chế quân đội.
"Tôi phản đối! Lỗ Tá của Ải nhân tộc cất giọng trầm thấp: "Sĩ binh của Ải nhân tộc cự tuyệt cải biên! Ải nhân tộc chiến sĩ không nguyện ư hỗn hợp tác chiến với chủng tộc khác, chúng tôi muốn bảo tŕ tính thuần túy của tộc chúng tôi!"
Tử Xuyên Tú nh́n hắn, hời hợt nói: "Vậy th́ tùy ngươi, nhưng v́ lương thực thiếu thốn, đại bổn doanh quyết định chỉ phát lương thảo cho bộ đội tiếp thụ cải biên. Nếu không nguyện ư, các vị tùy thời có thể ly khai".
Lỗ Tá mắt trừng miệng há, hắn biết nếu như tiếp tục kiên tŕ, Tử Xuyên Tú sẽ mượn cớ loại trừ Ải nhân tộc khỏi chính quyền Viễn Đông vừa thành lập, thế là hắn ngoan ngoăn câm miệng.
Bạch Xuyên im lặng ngồi trong hội trường, nàng biết Tử Xuyên Tú đă bí mật đạt thành hiệp nghị với Đế Lâm và Tư Đặc Lâm, nguy cơ lương thực sẽ rất nhanh được giải quyết, nhưng Tử Xuyên Tú không tuyên bố tin này, mượn cơ hội vung đao "Đồ sát", chuyển nguy cơ thành thời cơ, nàng không khỏi bội phục sự cơ mẫn của Tử Xuyên Tú.
"Xin các vị yên tâm", Tử Xuyên Tú trấn an chúng nhân: "Cải cách quân sự là v́ để đề cao lực chiến đấu của chúng ta và cải tiến phương thức chỉ huy, tôn chỉ của chúng ta không hề thay đổi: giải phóng Viễn Đông, chủng tộc b́nh đẳng. Đại bổn doanh luôn quan tâm đến lợi ích của các tộc, không thiên vị chủng tộc nào. Viễn Đông mới là Viễn Đông của toàn các chủng tộc, tuyệt không phải của một chủng tộc nào, quan điểm này, các vị cứ yên tâm".
Nh́n gương mặt tươi cười của Tử Xuyên Tú, Bạch Xuyên lần đầu tiên cảm thấy hơi sợ hăi: Quang minh vương tâm kế quyền mưu siêu đẳng này chính là Tử Xuyên Tú mà nàng quen biết sao? Đối với chuyến trở về Đế đô, Tử Xuyên Tú thủ khẩu như b́nh, chỉ nói: "Hoàn toàn thuận lợi". Nhưng Bạch Xuyên hiểu rơ Tử Xuyên Tú, nhận thấy gă thay đổi rất nhiều. Bề ngoài th́ cười đùa vui vẻ nhưng nội tâm gă lại trở nên rất cứng rắn, ư chí kiên cường, trong ánh mắt trước đây vốn ôn ḥa, lúc này lại sắc bén như đao, trong lời nói nhẹ nhàng lại ẩn tàng sát cơ tùy thời bộc phát.
Dưới cái lưỡi trơn tuột của Tử Xuyên Tú, lại thêm chủng tộc lớn nhất Viễn Đông là Bán thú nhân toàn lực ủng hộ, đề nghị của Quang minh vương được hội nghị thông qua.
Ngày 9 tháng 3 năm 782, Viễn Đông quân đội cải cách lần đầu. Thông qua lần cải cách quân sự này, Tử Xuyên Tú củng cố quyền lực lănh đạo của gă trong quân đội Viễn Đông, bắt đầu kiến lập con đường tranh bá của gă.
Ngày 23 tháng 3, một lượng lớn lương thực được vận chuyển từ nội địa gia tộc đến Bố lô thôn ở Ngơa Cách hành tỉnh, lượng lương thực dùng hoàng kim mua được bao gồm gạo, nếp, các loại đậu, lúa mạch...Lương thực được phân ra, Bán thú nhân động viên tộc nhân dùng xe đẩy, xe ḅ, xe ngựa, theo đường rừng để tránh phong tỏa của ma tộc, nhanh chóng đưa lương thực đến cho quân đội. Lương thực đến rất đúng lúc, hầu hết các đoàn đội đều sắp sạch kho, Tử Xuyên Tú chỉ thị, tập trung toàn bộ cấp trước cho quân đoàn Bạch Xuyên đang nguy cấp nhất. Trong vài ngày kế tiếp, lương thực, vũ khí, dược phẩm, trang bị...không ngừng từ nội địa gia tộc chuyển đến Viễn Đông.
Giữa trưa ngày 10 tháng 4, b́nh nguyên Ai La, ánh sáng không chiếu lọt qua được tầng lá rậm rạp, hàn ư âm sâm bao phủ rừng cây. Gió thổi cuộn mây đen, khí tượng trên trời bỗng nhiên biến đổi, trong tiếng gió nghe như có tiếng giao tranh ác liệt giữa hai quân.
Bộ chỉ huy lâm thời dựng trong rừng, Tử Xuyên Tú nằm trên vơng, nhắm mắt dưỡng thần. Đám quân quan ở xung quanh th́ thào tṛ chuyện, biểu hiện lo lắng, khí trời u ám thế này, một trận mưa lớn sẽ khiến mưu kế hội chiến do bọn họ khổ tâm sắp đặt tan thành bong bóng.
"Những ǵ cần làm chúng ta đă làm rồi, nếu thật trời mưa lớn, đó là thiên ư muốn chúng ta thất bại, cũng không có cách nào". Tử Xuyên Tú hờ hững nói, trở người nằm nghiêng.
Đúng giờ ngọ, sắc trời sáng hơn chút, tâm t́nh của mọi người theo đó cũng thoải mái hơn. Một truyền lệnh binh nhân loại chạy nhạy đến, nhỏ giọng báo cáo: "Đến rồi!"
Mọi người đều khẩn trương, nhẹ nhàng chạy đến các bụi cỏ sát b́a rừng, ẩn vào trong đó quan sát. Từ xa, Xà tộc đội bại thoái đang nhếch nhác theo tiểu đạo đi về phía này, đội ngũ Bán thú nhân đông hơn cũng dồn lại thành cục chậm răi tiến tới. Không có quân quan đứng ra chỉnh đốn đội ngũ, đám sĩ binh cứ tụ lại mà đi, kinh khủng vạn phần, vũ khí và cờ xí trong tay kéo xềnh xệch trên đất.
Tử Xuyên Tú lo lắng găi đầu, La Kiệt chấp hành mệnh lệnh của gă rất tốt, thậm chí biểu hiện c̣n hơn xa yêu cầu, nếu như bản thân là chỉ huy phía ma tộc, nhất định cũng tin đây là một chi bộ đội đă bị đánh tan tác. Hiện tại gă đang lo lắng liệu có phải là đang giả dạng hay là lộng giả thành chân, bộ đội La Kiệt bị trúng phục kích thật, gă hy vọng không xảy ra t́nh h́nh nghiêm trọng.
Sau khi từng đám bại quân kéo qua, trên b́nh nguyên lại trở nên yên tĩnh, cỏ dại theo gió phất phơ, tiếng gió ù ù qua tai. Sau ba mươi phút, mặt đông ẩn ước có tiếng binh mă ồn ào, quân đội của Lỗ Đế đang đuổi theo càng lúc càng gần, trong biển người sắc xanh như thủy triều đó, có thể nh́n thấy rơ lông chim nhuộm xanh và cờ xí tung binh ở hàng đầu sĩ binh, đó là tiêu chí của bọn quân quan chỉ huy phía ma tộc, đội ngũ bọn chúng cũng vô cùng rối loạn, kị binh và bộ binh trộn lẫn vào nhau, có thể nghe được tiếng léo nhéo nói chuyện của bọn chúng, hệt như một đám sẻ lạc.
Tử Xuyên Tú nín thở quan sát chờ đợi, gă tin tưởng Bạch Xuyên, cô gái này có lực phán đoán hơn người, nàng có năng lực nắm bắt được cơ hội tốt nhất trong nháy mắt.
Tốc độ của ma tộc đội cũng dần chậm lại, đại khái chỉ huy quan của bọn chúng cũng cảm thấy địa h́nh nguy hiểm, hai ngọn đồi cao rừng cây rậm ŕ bao bọc Ai La b́nh nguyên. Từ trong đội ngũ có mười mấy kị binh chạy ra, bọn chúng phân thành hai đội tiến lên trinh sát hai cao điểm đó.
Tử Xuyên Tú nhíu mày, nếu vậy bên ḿnh nhất định phải phát động trước thời gian đă định rồi.
Lúc này trong đội ngũ ma tộc quân bỗng nhiên bạo phát một trận huyên náo kinh nhân, đại quân ngoài ư liệu lại tiếp tục tiến lên, tốc độ rất nhanh, đám trinh sát binh được phái ra cũng lập tức chuyển hướng chạy theo đội ngũ. Tử Xuyên Tú thở nhẹ một hơi, đây là theo lệnh của gă sắp đặt trước, bộ đội La Kiệt trong lúc thối lui cố ý bỏ lại một lượng lớn hoàng kim và toản thạch, đống chiến lợi phẩm này chắc đă bị ma tộc quân phát hiện rồi.
Khi mấy sĩ binh đầu đội ngũ nh́n thấy hoàng kim cùng toản thạch lấp lánh, cả đội ngũ liền tỏa ra khí tức hậm hực tham lam.
Có người hô: "Phía trước có rất nhiều kim ngân tài bảo!" Tin tức nháy mắt đă truyền khắp đội ngũ, sĩ binh ma tộc bần khổ kích động vạn phần, tranh giành chen lấn tới trước. Khác với truy kích vừa rồi là chạy đua với địch nhân, lần này chính là chạy đua với đồng đội, trong đầu bọn chúng chỉ có một ý nghĩ: nhanh, nhanh, nhanh! Vượt qua đồng bạn, tài bảo mới có phần của ḿnh! Tức th́, hỗn loạn giống như con sóng dữ lan nhanh, kị binh thúc ngựa vượt lên cản trước bộ binh, mọi người đều phát cuồng chạy về phía trước, tiền quân điên rồi, đám quân quan cũng vô pháp ngăn cản sự cuồng nhiệt đó. Bộ đội phía sau không rơ nguyên nhân, nhưng thấy tiền quân động đăng, bọn chúng tự nhiên cũng phải chạy đua theo.
Khi đội ngũ ma tộc tiến nhập vào giữa hai ngọn đồi, "Ô ô..." tiếng kèn quân vang dội, trên ngọn đồi mặt nam đột nhiên xuất hiện đại quân, cờ xí tung bay, đao quang kiếm ảnh lấp lánh.
"Quang minh vương vạn tuế!" Sĩ binh Bán thú nhân ngoác miệng hô vang, tiếng hô vang vọng khắp b́nh nguyên, mặt đất rung rinh, binh mă trùng trùng xông tới trước, thế như phong bạo, tấn công bắt đầu rồi!
Bộ đội Bạch Xuyên chọn h́nh thức tấn công kiểu sóng dập, dưới cờ xí thái dương tượng trưng cho Quang minh vương, hai mươi đội h́nh hàng ngang từ trên sườn đồi lao xuống, hướng đến chính là đội ngũ ma tộc quân, trận thế dồn dập hệt như hai mươi con sóng dữ nối tiếp nhau xung kích.
Đội ngũ ma tộc lập tức náo loạn, đám quân quan gào thét: "Kết trận! Kết trận!" Nhưng trong hành động cấp tốc, muốn tổ chức pḥng ngự hữu hiệu không phải chuyện dễ. Bộ binh lẫn với kị binh, tất cả nháo loạn chạy tới chạy lui, đám quân quan khản giọng ḥ hét, chiến mă kinh hoảng chạy ***ng lẫn nhau hất đám kị binh, bộ binh ngă nháo nhào...Để kéo dài thời gian điều chỉnh đội ngũ, một đại đội cung tiễn thủ được điều ra trước trận, thế nhưng bọn chúng chưa tiến nhập tư thế chiến đấu th́ mũi thương của Bán thú nhân đă tiếp cận rồi!
"Xung phong!" Ba ngàn sĩ binh Bán thú nhân gầm lên, thương nhọn trong tay giơ cao, một trận mưa thương mang lực đạo đáng sợ rơi xuống đội ngũ ma tộc quân đang co cụm, tiếp đó dẫn phát một trận rên rỉ thảm thương.
Sĩ binh Bán thú nhân sau khi phóng tiêu thương th́ lập tức rút khảm đao xung phong. Phía sau bọn họ, đội sĩ binh thứ hai lại bắt đầu phóng tiêu thương yểm hộ đồng đội xung phong. Kế tiếp là đội thứ ba, thứ tư...Cung tiễn thủ của Xà tộc cũng tiến vào vị trí thích hợp, bắt đầu phóng tên vào ma tộc quân. Từng đợt tiêu thương cùng tên nhọn dày đặc khiến ma tộc quân tổn thất thảm trọng, trong lúc hoảng hốt lúng túng, bọn chúng lại phải đối diện với chiến sĩ Bán thú nhân thể lực kinh khủng đang xung phong đến.
Bọn chúng tâm thần hoảng loạn đến cực điểm, tiếng gầm khủng bố của Bán thú nhân vang bên tai chúng: "Giết sạch bọn quỷ lông xanh!", cơn sóng đao đầu tiên ập vào đội h́nh chúng, bắt đầu trận chém giết thảm liệt, tiếp đến là đợt thứ hai, đợt thứ ba...Trường mâu quân của ma tộc dàn hàng đón tiếp, mũi mâu xuyên qua thân thể của những chiến sĩ Bán thú nhân đi đầu, thế nhưng các chiến sĩ đó trước khi chết c̣n điên cuồng hét lên, hai tay giữ chặt trường mâu không buông. Trường mâu quân kinh hoảng chưa kịp xử lư th́ lập tức bị Bán thú nhân khác dùng lang nha côn đập nát đầu, máu óc bắn tung tóe...tràng diện tàn khốc thảm liệt, đâu đâu cũng có đao thương lấp lánh, máu tươi đọng thành vũng, tiếng binh lính rên la, tiếng chiến mă thụ thương hí thê thiết, tiếng bước chân di động hỗn loạn.
Bán thú nhân đột phá thành công trận thế của ma tộc, song phương rơi vào hỗn chiến, hệt như hai quân đoàn người khổng lồ đánh nhau, ngươi bẻ cổ ta, ta cắn đứt yết hầu ngươi, quấn lấy nhau không chết không thôi.
"Bạch Xuyên làm rất đẹp mắt, chúng ta cũng phải bắt đầu thôi". Tử Xuyên Tú đứng lên khoác tay, trong nháy mắt, năm ngàn hắc kị binh nhân loại từ trong rừng tấn công pḥng tuyến pḥng ngự mặt sau của ma tộc quân.
"May quay đầu, địch nhân ở đằng sau!" Tiếng hô thê lệ của quân quan ma tộc vang lên.
Đội h́nh khổng lồ của ma tộc bắt đầu rùng chuyển, đám binh sĩ do dự quay đầu nh́n rồi hoảng hốt chuyển trường mâu. Bọn chúng c̣n chưa kịp bố trí mâu trận ổn thỏa th́ đă kinh hoàng la lên: "Trời ạ, là hắc y quân!"
Trong trận chiến Khoa Nhĩ Ni, tám ngàn kị binh Tú tự doanh phá hai vạn ma tộc quân, thế nhưng tổn thương lại thấp đến kinh ngạc, sĩ binh ma tộc thoát chết sau trận chiến lén lút truyền bá sự đáng sợ của chi quân đội nhân loại thần bí đó: bọn chúng toàn bộ đều mặc hắc y, tấn công như lốc, tàn phá như hỏa! Bọn chúng là đại biểu cho tử thần từ địa ngục, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, không có sinh vật sống nào có thể địch lại bọn chúng. Cho dù chưa ***ng độ nhưng quan niệm "Hắc y quân là đáng sợ nhất!" đă ăn sâu vào đầu ma tộc quân. Đột nhiên ***ng phải chi bộ đội tử thần trong truyền thuyết này, đội ngũ ma tộc quân tâm đại loạn.
"Vạn tuế!" Kỵ binh hung hăn lướt tới, năm ngàn thanh mă đao sáng rỡ như thủy triều ào ào phủ lên hậu quân ma tộc, đao quanh như tuyết, vó ngựa như sấm.
"Hắc y quân đến rồi!" Trong đội ngũ ma tộc có thanh âm hoảng sợ gào lên, nh́n thấy khí thế hừng hực của Tú tự doanh, không kẻ nào dám ngăn cản đường tấn công của họ. Binh sĩ ma tộc vội thu mâu hoảng loạn né sang bên, thế trận tức th́ xuất hiện lỗ hổng.
Không gặp phải sự kháng cự mạnh mẽ, kị binh Tú tự doanh như một thanh đao bén hung hăng cắt đứt đôi đội h́nh ma tộc, không cho chúng đầu đuôi tương hỗ. Bạch Xuyên thấy cơ hội đến, lập tức tung toàn bộ lực lượng c̣n trong tay tập trung tấn công tiền quân ma tộc.
Lỗ Đế trong trung quân cuồng hống liên thanh, hồi sau âm thanh thê thảm hệt như heo sắp bị mổ. Trong trận chiến Khoa Nhĩ Ni năm ngoái, hắn đă kiến thức được sự đáng sợ của đội quân thần bí này, mỗi hắc y quân đều có thể chọi mười, tuy chỉ có mấy ngàn người nhưng cho dù mấy vạn đại quân cũng chưa chắc thắng bọn họ. Đối với bọn họ mà nói, ma tộc binh giống như không có lực hoàn thủ, chỉ có cung tiễn thủ mới có thể uy hiếp được bọn họ, nhưng mấy ngàn cung tiễn thủ đă điều ra tiền phương đối phó Bán thú nhân, hiện không thể xoay chuyển. Hơn nữa bộ đội mà hắn đang suất lĩnh, tuy nhân số rất lớn nhưng chẳng qua là tổ hợp của các dự bị đội, v́ thế lực chiến đấu, kỉ luật chẳng thể so được với chiến binh Tắc Nội Á mà hắn soái lănh trong Khoa Nhĩ Ni hội chiến. Hiện tại, mỗi đội đều đă rơi vào ṿng hỗn loạn, sĩ binh chẳng c̣n biết nghe lệnh ai, năm ngoái trong trận chiến Khoa Nhĩ Ni hắn đă bỏ chạy trước, v́ vậy mặc cho hắn gào thét, bộ đội của hắn chẳng ai thèm nghe theo.
Tiền quân ma tộc cũng bắt đầu tan tác, bại binh như tuyết lỡ không thể ngăn cản, bọn chúng vứt khôi giáp vũ khí, quân quan không t́m được bộ hạ đội ḿnh, bộ hạ cũng không t́m được đội ngũ cùng quân quan chỉ huy của ḿnh, cả đám cuống cuồng t́m đường tháo chạy, ai cũng biết thất bại của ma tộc quân là không thể tránh khỏi, hỗn loạn giống như bệnh dịch lây lan trên diện rộng, hắc y quân giống như tử thần đoạt mạng, bọn họ đi đến đâu là khiến ma tộc quân khuyết đi chỗ đó.
Quân đội đă tan ră không thể văn hồi, ngây ngốc nh́n cảnh bộ đội ḿnh bị đồ sát, cảm nhận kế hoạch mà ḿnh khổ tâm kiến thiết thất bại, trong đầu Lỗ Đế chỉ có hai chữ: "Tuyệt vọng".
Đường chân trời xa xa xuất hiện một đường đen dài, quân đoàn La Kiệt đă quay lại tham gia hành động càn quét ma tộc quân. Tử Xuyên Tú nh́n trời, mây trắng bay nhanh biến ảo không ngừng, biểu t́nh vô cùng an tường.
Ngày 11 tháng 4, trên chiến tuyến đông nam, tại Ai La b́nh nguyên thuộc tây bộ Đắc á hành tỉnh, dưới sự chỉ huy của Quang minh vương, hai quân đoàn La Kiệt, Bạch Xuyên tập kết trọng binh, xuất ḱ bất ư phản công, đánh tan quân đội Lỗ Đế đang định nhân cơ hội khởi nghĩa quân suy yếu muốn đoạt lại Minh tư khắc hành tỉnh, một vạn tám ngàn ma tộc binh chiến tử sa trường.
Tử Xuyên Tú yên lặng đứng trên đỉnh đồi, đằng sau gă là công thần trong trận chiến hôm nay, quân đoàn trưởng Bạch Xuyên.
Ở trước mặt gă, từng đoàn đội chiến thắng xếp hàng chỉnh tề, cờ xí phất phới khắp b́nh nguyên nh́n không thấy điểm cuối. Khi Tử Xuyên Tú khoác khải giáp phổ thông cưỡi hắc mă xuất hiện trên b́nh nguyên, các đoàn đội lập tức tung hô nhiệt liệt. Kị binh Bán thú nhân truy đuổi địch cũng đă quay lại, khắp người nhuộm máu dâng hoàng kim sư tử ḱ đại diện ma tộc vương quốc lên Tử Xuyên Tú cùng vô số cờ xí, vũ khí chất thành đống như núi.
Trong ánh mắt chăm chú của chúng nhân, Quang minh vương tuyên cáo: "Các sĩ binh, thắng lợi hôm nay chỉ là mới bắt đầu, chúng ta phải tiếp tục thảo phạt ma tộc, triệt để giải phóng Viễn Đông". Lời vừa dứt, phía dưới lập tức đồng thanh: "Giải phóng Viễn Đông!", thanh âm chấn động thiên địa.
Ma tộc vương quốc tuy cường đại, con đường dẫn đến độc lập c̣n xa, nhưng lần đầu tiên, ánh sáng tự do đă xuất hiện trước mặt chúng nhân! Tiếng hô đều đặn như sấm vang lên: "Viễn Đông vạn tuế! Quang minh vương vạn tuế!"
Ngày 11 tháng 4 năm 782, trên Ai La b́nh nguyên thuộc Đắc á hành tỉnh, Quang minh vương điện hạ chủ tŕ thệ sư đại hội, tuyên cáo thiên hạ: "Thảo phạt ma tộc, giải phóng Viễn Đông!" Đắc á hành tỉnh nằm ở trung bộ Viễn Đông, chiếm địa thế trên cao, uy hiếp toàn diện các hành tỉnh đông nam đang nằm trong sự khống chế của ma tộc.
Quân đoàn Viễn Đông phân binh làm ba đường, đồng thời tiến quân hướng đông, nam, bắc. Tây lộ quân gồm 5 vạn quân do Minh Vũ ḱ bổn thống lĩnh ở lại Khoa Nhĩ Ni thành, uy hiếp tây nam đại doanh ma tộc.
Tin từ Bắc lộ quân truyền ra, Bạch Xuyên ḱ bổn lấy binh quư thần tốc, ngày thứ ba sau trận chiến Ai La đă xua quân tiến về thủ phủ Đắc á hành tỉnh. Lúc đó, ma tộc quân giữ thành c̣n chưa biết tin Lỗ Đế thất bại, Khởi nghĩa quân dùng thế sấm sét công hạ cổng thành, xông vào khai chiến với ma tộc quân trên đường phố.
Hai đoàn đội Bán thú nhân trong thành lập tức trở giáo phản lại ma tộc, ba ngàn thủ bị binh ma tộc bị tiêu diệt sạch.
Ngày 21 tháng 4, trên Lạc nhật b́nh nguyên trong Đắc á hành tỉnh, vào lúc mờ sáng, trời đổ mưa lớn mù mịt, Tử Xuyên Tú đích thân dẫn Đông lộ quân bất ngờ phát động tấn công liên quân gần sáu vạn của ba hành tỉnh Ba lạp gia, Y lí á, Đỗ toa, ma tộc toàn quân nghênh chiến. Trên mặt đất śnh lầy, hai quân quấn lấy nhau, máu và nước mưa trộn lẫn nhau. Đến chiều, Tú tự doanh cuối cùng xuất quân, năm ngàn thiết kị mănh liệt đột kích, liên quan ma tộc đă kiệt sức nhanh chóng sụp đổ, Tổng đốc Quả Sâm của Ba lạp gia chiến tử, tổng đốc Ba Đặc nổi danh hung tàn của Y lí á bị bắt làm tù binh, sau khi thẩm vấn xong, hắn bị treo cổ lên cây. Khi màn đêm buông xuống, hai vạn ma tộc binh buông vũ khí đầu hàng.
Ngày 11 tháng 5, quân đội Quang minh vương chiếm lĩnh thủ phủ Y lí á hành tỉnh, tiếp đó, khởi nghĩa quân từ bốn phương ùn ùn hưởng ứng, trong ba ngày, cả hành tỉnh chẳng c̣n một tên ma tộc c̣n sống. Quân đội Quang minh vương thừa thắng truy kích, ngày 20 tháng 5 đạp bằng Ba lạp gia hành tỉnh, quân đội tăng đến mười vạn, hành quân như bay đến trung tâm chỉ huy của ma tộc tại Viễn Đông: Đỗ toa hành tỉnh.
Ngày 13 tháng 5, Nam lộ quân kịch chiến cùng thủ bị quân ma tộc ở Gia lai hành tỉnh, chiến đấu bốn canh giờ, kị binh Tú tự doanh đột nhiên xung kích, phá trận sát tướng, quan chỉ huy phía ma tộc bị La Kiệt ḱ bổn chém chết, ma tộc quân tan ră bị Nam lộ quân truy sát tử thương vô số, ba ngàn bộ binh Xà tộc giữ thủ phủ hành tỉnh hiến thành đầu hàng Nam lộ quân, Gia lai hành tỉnh bị thu phục.
Ngày 20 tháng 5, Nam lộ quân đoạt Ngơa cách hành tỉnh, hội sư cùng Tú tự doanh đóng ở Bố lô thôn. Đến đây, hậu cần và các vùng Viễn Đông quân chiếm lĩnh đă liền một khối, giao thông khôi phục, vật tư cung cấp cho chiến tranh không ngừng từ nội địa gia tộc chuyển ra tiền tuyến.
Ngày 21 tháng 5, Bạch Xuyên ḱ bổn suất lĩnh Bắc lộ quân tiến đến Tháp kiệt hành tỉnh, phá thủ bị đội ở Tháp kiệt, giết tổng đốc ma tộc, diệt hơn ba ngàn ma tộc binh. Bắc lộ quân khí thế hào hùng, thủ bị đội ma tộc không dám nghênh chiến, đóng cửa thành tử thủ, nhưng dù tường thành cao cũng không cản được quân đội của Quang minh vương. Ba ngàn Tú tự doanh đặc chủng phi thân nhảy lên tường thành, đột kích địch nhân mở cổng thành, sĩ binh Bán thú nhân liền ùa vào, thủ bị đội ma tộc lập tức đầu hàng, Bắc lộ quân chiếm lĩnh Tháp kiệt hành tỉnh.
Ngày 25 tháng 5, Đông lộ quân tiếp thu quân đoàn Xà tộc phản lại ma tộc, công chiếm Đỗ toa hành tỉnh, chiến Thống soái bộ của ma tộc ở Viễn Đông, Lỗ Đế không dám ứng chiến t́m đường tháo chạy, quân đội Quang minh vương lần nữa tiến binh đến cứ điểm Đặc Lan, uy hiếp trực tiếp bổn thổ ma tộc.
Đến đây, hai mươi ba hành tỉnh Viễn Đông đă có mười bốn hành tỉnh rơi vào tay Quang minh vương, khắp Viễn Đông truyền tụng: "Quang minh vương là đại biểu thánh miếu, là vương giả mang lại ánh sáng chói lọi cho chúng ta, là hy vọng của Viễn Đông!", các chiến tích của Quang minh vương được truyền bá như thần thoại khắp Viễn Đông, nào là "Ngài thần thông vô cùng, có ngàn vạn thân phận, có thể đồng thời xuất hiện ở nhiều địa phương", nào là "Trong trận chiến Khoa Nhĩ Ni, quân ta không địch lại ma tộc, ngài chỉ niệm chú liền có hắc y quân từ trời hạ xuống, giết lục mao quỷ máu chảy thành sông...", nào là "Bộ hạ tướng sĩ của ngài đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm..."
Thế là, đi đến đâu trên Viễn Đông cũng có từng nhóm người tung hô "Quang minh vương vạn tuế!", Quang minh vương đă trở thành đại biểu tượng trưng cho tự do, độc lập, giải phóng, hạnh phúc, hi vọng của cả Viễn Đông, là thần thánh trong ḷng nhân dân Viễn Đông. Những hành tỉnh c̣n nằm trong tay ma tộc càng ngày càng bất ổn, không ngừng xuất hiện du kích đội quấy phá bọn chúng, mà chỉ huy du kích đội chính là quân quan chính quy do Viễn Đông quân phái đến, kết hợp với du kích đội c̣n có quân đội Tử Xuyên gia chiến bại ẩn nấp trong rừng núi, bọn họ liên tục từ trong rừng, trên núi xông ra đột kích cướp phá đội vận lương của ma tộc, góp phần đẩy ma tộc vào t́nh huống rất bất ổn.
Ma tộc quân càng về sau càng lo lắng, không dám tổ chức hành quân cướp bóc, chỉ ru rú đóng cửa thủ thành. Mọi người đều tin chắc, thời khắc Quang minh vương nhất thống Viễn Đông đă sắp đến rồi.
-o0o-