Tù Yêu

Chương 134: Đừng đi vào mà! (H)



Ôm thân thể mềm nhũn nhỏ bé vào trong ngực, Hùng Thần Giai vừa thỏa mãn vừa ẩn nhẫn, vì vậy thái độ liền thay đổi vô cùng kỳ quái, hắn muốn cười, nhưng lại bị kẹp chặt rất khó chịu, thật may là ánh mắt Tang Vãn Cách đang mơ màng, nên hoàn toàn không chú ý tới vẻ mặt vừa bỉ ổi vừa quỷ dị trong giờ phút này của hắn, nếu không không bị hù mới là lạ.

Hắn bắt đầu nhẹ nhàng kéo ra đưa vào, từ từ vào, từ từ ra, tốc độ mặc dù không nhanh, nhưng sức lực lại rất nặng, cường hãn có lực đem cô chống đỡ đến cực hạn. Quy đầu lửa nóng khổng lồ lấy một loại khí thế kiêu ngạo như chiến sĩ mở mang bờ cõi từng chút từng chút đẩy ra hai cánh hoa đáng yêu, tiểu huyệt chứa đựng vật to lớn của hắn đến mức gần như không nhìn thấy miệng hoa huyệt, từ từ chen vào, từ đầu đến cuối, vào sâu lút cán, không lưu một tấc nào ở bên ngoài.

Tang Vãn Cách mới vừa qua cơn cao triều, thân thể nhạy cảm, bị hắn cắm vào như vậy, cái miệng nhỏ nhắn không khỏi lại bắt đầu"Y y nha nha" kêu lên, hai cánh tay nhỏ bé trắng noãn cũng không biết để ở chỗ nào, cô trượt tay từ đầu vai đến sau lưng Hùng Thần Giai, vừa bất lực, lại vừa ngây thơ ngốc nghếch làm người ta thương yêu.

Hùng Thần Giai cầm vòng eo non mềm, mượn sức nước nổi lên để làm cho cô trên dưới phập phồng, hoa huyệt mềm mại khít khao mỗi lần mới vừa trượt ra liền lại bị ép xuống, miệng huyệt nhỏ nhắn đem vật cứng rắn tráng kiện từng miếng từng miếng nuốt vào, xoắn cực kì chặt, tư thế nữ trên nam dưới khiến vật kia ở trong thân thể Tang Vãn Cách càng vào tới sâu hơn, thậm chí căn bản không cần Hùng Thần Giai dùng sức, chỉ cần đem vật căng cứng của mình nhắm ngay cái miệng nhỏ nhắn, rồi lại đem cô để xuống chậm rãi là có thể đạt tới chỗ sâu nhất của cô.

Môi hồng khẽ nhếch, Tang Vãn Cách ngước đầu, nhắm hai mắt, yêu kiều rên rỉ, tơ bạc trong suốt bởi vì cô rên rỉ mà nhỏ xuống dưới liền bị Hùng Thần Giai nuốt hết vào trong bụng, bị đâm đến khó chịu, cô liền đưa tay quờ quạng lung tung bốn phía, giống như muốn tìm một cái gì để dựa vào, Hùng Thần Giai thấy thế, liền chỉ dẫn tay nhỏ bé của cô đặt lên trên vai mình, sau đó phía dưới càng thêm dùng sức đâm vào cô. Từng phát từng phát, không chút lưu tình, hoàn toàn không thấy bộ dạng trong ngày thường hắn dịu dàng chăm sóc Tang Vãn Cách.

"Sâu quá... Sâu quá..." Tang Vãn Cách rút tay của mình về, sờ lên cái bụng trắng nõn bằng phẳng —— nơi đó có gồ lên hình dáng của một cây tráng kiện, rõ ràng là Hùng Thần Giai đã cắm vào tử cung của cô rồi, tử cung mềm mại không chịu nổi cuồng phong sóng lớn như vậy, đương nhiên thấy khó chịu vô cùng. Hơn nữa mỗi một lần rút ra lại cắm vào đều mang vào một lượng nước khá nhiều, bên trong đã sớm trướng đến không chịu nổi. Tang Vãn Cách vừa đau lại vừa thấy thoải mái, loại cảm giác cực đoan mâu thuẫn này quả thật đem cả đại não của cô đều làm cho rối loạn cả lên, cô không biết nên làm sao bây giờ, và cô cũng không biết mình đến tột cùng là muốn hắn dừng lại hay là tiếp tục nữa.

"Gấu... Gấu... Sâu quá, sâu quá... Không được, không được —— đừng nhấn nữa, đừng —— hu hu..."

Cô yếu ớt khóc, khuôn mặt nhỏ nhắn đẫm nước mắt như hoa lê dưới mưa, vừa thấy đã thương.

Nhưng Hùng Thần Giai chỉ nắm lấy chiếc cằm thon gọn rồi tỉ mỉ hôn tới hôn lui trên mặt cô, động tác phía dưới cũng không ngừng lại chút nào, mà sức lực lại chỉ nặng thêm chứ không nhẹ, mang theo tình yêu triền miên vô tận cùng muôn vàn dịu dàng, rồi lại vô cùng cường hãn, hơn nữa cũng không cho cô cự tuyệt.

"Ngoan... Chờ anh cắm vào là được rồi, em có thể làm được... Sẽ hết đau ngay thôi."

Mồ hôi hột trên trán bắt đầu không ngừng rớt xuống, rơi vào giữa hai vú của Tang Vãn Cách, rồi men theo đường cong xinh đẹp của phái nữ mà trượt dần xuống, sau đó rơi xuống nước tắm rồi biến mất không thấy gì nữa.

"Không cần —— đừng đi vào, đừng đi vào mà..." Tang Vãn Cách kêu khóc lắc đầu, tay nhỏ bé vuốt phần phình lên trên bụng nhỏ khóc kêu đến thật thảm, thân thể cô yếu ớt, da thật mỏng lại non nớt, thỉnh thoảng trời tối bị muỗi đốt cũng có thể sưng đến mấy ngày, nay không ngừng bị khuấy động khắp nơi trong hoa huyệt non mềm, trên bụng càng thêm có vẻ vô cùng kinh người.

"Em sẽ bị thương... Em sẽ bị thương... Gấu, anh mau dừng lại ngay đi ——làm đến như vậy thôi không được sao?"

Tay nhỏ bé ở trên bụng sờ tới sờ lui, cho dù ngước đầu cũng không nhìn thấy, nhưng Tang Vãn Cách cũng có thể cảm nhận được nơi đó đến tột cùng là có cảnh tượng như thế nào.

Bị cô vừa làm nũng vừa cầu xin ồn ào một lúc, Hùng Thần Giai cũng không nhịn được mà thở dài, biết cô yếu ớt, thân thể lại mỏng manh, nhưng bất cứ chuyện gì hắn làm với cô hắn đều là suy tính thành lập ở trên sự khỏe mạnh của cô, hắn làm sao có thể đành lòng để cho cô bị thương chứ? Bàn tay sờ sờ khuôn mặt mềm mại nhỏ bé, Hùng Thần Giai khẽ rút ra một chút, Tang Vãn Cách vừa định thở nhẹ một hơi, thế nhưng hắn lại lập tức cắm vào, so sánh với lúc trước còn sâu hơn, nặng hơn! Cuối cùng Tang Vãn Cách đã có thể xác định bạn gấu nào đó tuyệt đối là đang khi dễ cô, cô mím miệng nhỏ, muốn khóc, lại bị Hùng Thần Giai dùng sức đỡ lấy, thịt non trong tiểu huyệt cũng run theo, chỗ nhạy cảm nào đó bị hắn ma sát,cực độ khoái cảm lập tức khiến một luồng ái dịch từ chỗ sâu trong hoa huyệt lại ào ạt tuôn ra

."Ừ... A... Đừng..."

Bị cảm giác lạ thường tràn đến làm cô đến một câu đầy đủ cũng nói không ra được, vì vậy Hùng Thần Giai thuận nước đẩy thuyền cho là cách làm như vậy không có bất cứ vấn đề gì.

Bàn tay ôm eo Tang Vãn Cách, Hùng Thần Giai ôm cô bước ra khỏi bồn tắm, bàn tay có lực cầm lên một thùng nước ấm đã chuẩn bên cạnh tưới lên trên người cả hai, mượn việc này xối sạch bọt trên người, sau đó lôi khăn lông ra đem Tang Vãn Cách bao lại,nhưng hắn cứ cắm ở trong tiểu huyệt ấm áp chặt hẹp đi ra khỏi phòng tắm.

Mỗi một bước đi của hắn, Tang Vãn Cách liền yêu kiều ưm một tiếng, quy đầu vô cùng to lớn cũng liền đụng vào trên thành tử cung, dĩ nhiên hai người cũng bởi vì điểm này mà đặc biệt có chút hưng phấn, Tang Vãn Cách hưng phấn chỉ là thân thể, nhưng bạn gấu nào đó lại hưng phấn lên đến tận não cơ.

Thân thể cao lớn to con đè Tang Vãn Cách cùng ngã xuống, cái chăn mềm mại trải ở bên dưới, mặc dù không có máy điều hòa không khí, nhưng hai người mới từ trong nước ra bên ngoài, hơn nữa cuối giường còn có một cái quạt gió, thật ra cũng không cảm thấy nóng lắm.

Vì bây giờ đang ở trên giường nên tốc độ kéo ra đưa vào của Hùng Thần Giai cũng từ từ nhanh dần, hắn rốt cuộc có thể muốn cô mà không cố kỵ chút nào.

Đôi mắt long lanh cực kỳ mơ màng, chớp chớp mắt, mơ hồ còn thấm ra chút ánh nước. Tang Vãn Cách bị đặt ở dưới thân thể cao to của Hùng Thần Giai, hai chân mở rộng ra hai bên hông hắn, cái mông nhỏ mềm mại bị một đôi tay ngâm đen nâng lên, theo mỗi một lần tiến vào, Hùng Thần Giai cũng liền bóp một cái lên khe mông non mềm, tốc độ hắn chạy nước rút càng lúc càng mau, hai viên anh đào xinh đẹp trước ngực Tang Vãn Cách cũng liền theo đó mà lúc ẩn lúc hiện sáng ngời ra một mảnh mê người đến cực hạn, hai đỉnh giờ đỏ tươi mê người không dứt, Hùng Thần Giai nhìn thấy mắt cũng gần như muốn phun lửa, rút một cái tay ra mà nắm lấy, bàn tay khổng lồ bao trùm lên bầu vú trắng nộn, cúi đầu liền gặm lên.

Hàm răng bén nhọn cắn, nhai, mút, kéo, đem hai đầu vú nho nhỏ vốn đã cứng rắn chơi đùa đến khi vừa đỏ lại vừa cứng, giống như trái cây chín mà đứng thẳng ở trong không khí.

Miệng rộng mở ra, Hùng Thần Giai ngậm vào một bầu vú, gặm ở trong miệng nửa ngày, mới chịu nhả ra, lúc đó bầu vú đáng yêu trắng noãn vú kia cũng đã hiện đầy nước miếng cùng dấu hôn, thoạt nhìn tựa hồ còn muốn lớn hơn bình thường một chút, giống như đóa hoa tươi nở rộ run rẩy đung đưa.

"Công chúa... Anh sắp ra rồi..." Thanh âm của Hùng Thần Giai cũng bắt đầu khàn khàn, hắn nắm bộ ngực mềm mại của Tang Vãn Cách, nói nho nhỏ, tốc độ hạ thể rút ra đưa vào rõ ràng còn tăng nhanh hơn rất nhiều so với lúc trước.

Tang Vãn Cách bị hắn đâm đến cả người bủn rủn, có thể nghe thấy lời của hắn cũng đã không tệ rồi, làm gì còn tinh lực đáp ở đâu ra trả lại hắn chứ?

Rốt cuộc, sâu trong tử cung nghênh đón vào một luồng nhiệt lưu nóng bỏng không ngừng bắn vào, miệng tử cung nhỏ nhắn giống như là cái miệng nhỏ đáng yêu, từng miếng từng miếng mút lấy tinh dịch hắn phun ra, từng chút, từng chút, toàn bộ nuốt vào.