Tui Giỏi Để Tui Lên

Chương 3: Mày thật sự quá gà



Chiều hôm sau, Giản Nhung vừa mới tỉnh dậy đã thấy trên điện thoại có mấy tin nhắn.

[Thạch Lưu: Tỉnh chưa đại ca.]

[Thạch Lưu: Tui nghe nói nền tảng lại sắp sửa đổi và cải cách lớn, ông gần đây phát sóng tém tém bớt, bớt chửi người ta đi.]

Giản Nhung xoa xoa mắt, trả lời “Biết”, cũng chẳng để trong lòng mấy.

Kênh live stream chỉnh tới chỉnh lui cũng vài sự kiện, cậu một không khiêu dâm hai không gian lận, chắc là chẳng sửa tới đầu cậu đâu.

Còn chưa đến giờ phát sóng, Giản Nhung dự định lướt weibo một lát, không ngờ vừa mở app đã bị lấp đầy một chủ đề.

Blogger mà weibo cậu quan tâm đều có liên quan đến E-sports, hashtag tất nhiên cũng là từ có liên quan đến E-sports, thậm chí có mấy cái đã trèo lên top hot search của weibo, đứng đầu không rớt.

#Tin đồn Road sắp giải nghệ#

#Hồi tưởng lại cuộc đời chuyên nghiệp năm năm của Road#

#Truyền kỳ Road kết thúc?#



Giản Nhung chớp chớp mắt, đánh bay luôn cơn buồn ngủ.

Cậu bật người dậy, lướt chầm chậm màn hình.

Chủ đề “Road giải nghệ” đã trèo lên hạng nhất tìm kiếm, thậm chí đem chủ đề của trận đấu hôm qua đè xuống, HOT đến kinh người. Điều này cũng bình thường thôi, Road là ai? Anh vừa vào đội đã đưa chiến đội TTC nhiều năm đứng hạng hai lọt vào LPL, dành được quán quân toàn quốc vào mùa sau, sau đó liên tiếp hai năm giành được “tuyển thủ được hoan nghênh nhất”, là trụ cột của chiến đội TTC, cũng là tuyển thủ ngôi sao nhân khí cao nhất của giải thi đấu đến nay.

Một tin bình thường về Road thôi cũng đã có thể lên hot search, càng đừng nói chuyện giải nghệ này.

Mấy blogger phao tin (*) E-sports đã đăng bài viết để nói lên cảm nghĩ của họ, trong bình luận đầy meme khóc lóc và tan nát cõi lòng, người hâm mộ đều thể hiện bản thân không muốn tin.

(*) Nguyên văn là 营销号 (doanh tiêu hào): là được dùng nhiều nhất để chỉ những người rò rỉ thông tin liên quan đến giới giải trí.

Giản Nhung cũng không tin.

Tuyển thủ chuyên nghiệp đơn giản giải nghệ trong vài tình huống – thành tích không tốt, thực lực yếu, giảm tốc độ tay. Theo quan sát thao tác ngày hôm qua của Road, ba tình huống này có thể loại bỏ trực tiếp.

Giản Nhung dạo tới blog chính thức của TTC, bài đăng cuối cùng của blog chính thức là báo thi đấu trận bán kết tối hôm qua.

Weibo của Road càng yên tĩnh, động thái mới nhất là quảng cáo đăng từ một tháng trước.

[Thạch Lưu: Lướt weibo chưa? Đều nói Road muốn giải nghệ.]

[Soft: Đang. Tin tức ở đâu?]

[Thạch Lưu: Hình như là tin nội bộ, nghe nói tay của Road bị thương.]

Giản Nhung vừa đánh răng vừa nhớ lại biểu hiện trong trận đấu tối qua của Road.

Đó là thao tác chơi của người bị thương ở tay sao?

Cậu tùy tiện lục lại mấy bài trên weibo của Road. Tuy rằng bản thân anh còn chưa lên tiếng, nhưng trong phần bình luận đều là lưu ngôn của Fans, đương nhiên, trong đó còn xen lẫn không ít công kích của Antifan.

[Road nên sớm giải nghệ đi, đánh vốn quá gà, tối hôm qua còn chiếm vị trí chính thức còn vắng mặt ở trận quyết định, thua rồi không muốn chịu trách nhiệm sao? Fans cũng chỉ cần nhìn mặt anh ta thôi đúng không? Hai năm qua không biết bao nhiêu JG mới còn đánh tốt hơn anh ta.]

Giản Nhung phun bọt kem, trực tiếp bấm chuyển tiếp.

[Soft: Ai tốt hơn anh ấy, mày kể ra cho ba mày xem cái nào.]



Lộ Bách Nguyên tỉnh lại mới biết được tin “sắp giải nghệ” của bản thân. Anh đơn giản rửa mặt xong, mở cửa liền thấy bóng dáng nho nhỏ beo béo canh ở ngoài cửa phòng anh, bóng dáng thoạt nhìn có chút đáng thương.

Nghe động tĩnh, người nọ lập tức quay đầu lại, là SP Tiểu Bạch trong đội, cũng là đội viên vào đội cùng năm với Lộ Bách Nguyên.

“Anh.” Tiểu Bạch cắn môi, dáng vẻ muốn khóc nhưng lại kìm nén, úp úp mở mở hỏi: “….Anh muốn giải nghệ sao?”

Tay của Lộ Bách Nguyên bị thương là chuyện trong đội ai cũng biết, tuy rằng bác sĩ nói còn chưa đến mức không thể đánh, nhưng cả ngày mọi người đều thấp thỏm lo âu.

Lộ Bách Nguyên nói: “Ừ.”

Tiểu Bạch ngơ ngẩn, trong đầu hiện lên vô số câu xin ở lại, cuối cùng chỉ kìm nén nói một câu: “Vậy chừng nào thì anh lui?”

Lộ Bách Nguyên kéo khoá kéo của áo khoác lên: “Hai ba năm nữa?”

Tiểu Bạch: “…”

“Được rồi, cậu đừng hù nó chứ.” Huấn luyện viên từ trên lầu đi xuống, cầm sổ ghi chép vạn năm không rời tay.

Lộ Bách Nguyên thọc tay vào túi: “Tin tức ở đâu đồn ra vậy?”

“Lúc đầu là tung tin là tay cậu bị thương, sau đó có người phát tán tin tức tối qua người của Liên Minh đã tới căn cứ…sau đó biến thành cậu muốn giải nghệ.” Huấn luyện viên nói, “Anh bảo thím làm bữa sáng rồi, trước xuống dưới ăn đã.”

Căn cứ đã mời thím giúp việc theo thói quen làm việc và nghỉ ngơi của bọn họ, lúc 3 giờ chiều nhanh chóng làm bữa sáng cho Lộ Bách Nguyên.

Sau khi Tiểu Bạch chạy vào phòng khách, huấn luyện viên mở miệng nói: “Kan đã gửi tin nhắn cho anh rồi.”

Động tác cắt chân giò xông khói của Lộ Bách Nguyên không dừng lại, anh nhận được hơn mười tin nhắn trong đó có Kan, anh chỉ nhìn tin nhắn xem trước chứ không bấm vào xem: “Bên Liên Minh nói thế nào?”

“Còn đang tra, không nhanh như vậy đâu.” Huấn luyện viên nói: “Ôi, lỡ như chúng ta suy nghĩ nhiều…”

Lộ Bách Nguyên không nói chuyện. Chuyện này thà rằng giết lầm, không thể bỏ sót. Hơn nữa nếu như Kan thật sự không làm, Liên Minh sẽ không thể tùy tiện định tội cho anh ta.

“Không nói cái này nữa.” Huấn luyện viên hỏi, “Đánh xong trận đấu có một tuần nghỉ ngơi, cậu có dự định gì không?”

Lộ Bách Nguyên nói: “Ở lại căn cứ.”

Gần đây anh phải châm cứu, về nhà không tiện, anh cũng không muốn cha mẹ biết chuyện mình bị thương.

Huấn luyện viên gật đầu: “Được, để anh nói với thím đúng giờ nấu cơm cho cậu.”

“Không cần đâu, em tùy tiện qua loa được rồi.” Lộ Bách Nguyên rút khăn ra lau miệng. “Danh sách cầm tới chứ?” Huấn luyện viên rút tờ giấy từ trong sổ: “Đây.”

Trên danh sách có 6 người, bên cạnh ID viết điểm Rank của họ, số kênh live stream hoặc là thành tích trong chiến đội từng ở, còn có quản lý đoàn đội đánh giá và cho điểm xếp hạng.

Huấn luyện viên nói: “Đoàn đội còn tập hợp một số clip game của họ, anh đã xem qua rồi, cảm thấy hai người trên cũng không tệ lắm, lát nữa gửi vào hộp thư cho cậu.”

Ánh mắt của Lộ Bách Nguyên dừng lại phía cuối tờ giấy, nơi đó có tên bị người ta dùng bút đen gạch chéo.

Nhìn thấy ánh mắt của anh, huấn luyện viên giải thích: “Người này gọi là Soft, anh gạch bỏ rồi. Là một streamer, anh nghĩ không hợp.”

Lộ Bách Nguyên hỏi: “Chỗ nào không hợp?”

“Mọi phương diện đều không hợp, anh hoài nghi trong đoàn đội có trà trộn fan của cậu ta.” Huấn luyện viên suy nghĩ một chút, tùy tiện chọn một nguyên nhân nói: “Tướng cậu ta am hiểu nhất là đều là gì nhỉ… Zed, Yasou, Talon, đều tướng bị ghẻ lạnh trong thi đấu, cậu ta đều thích chơi.”

Trong LOL mỗi một tướng đều có vị trí và bối cảnh của họ, huấn luyện viên liệt kê ra ba tướng đều là thích khách, ưu thế là linh hoạt, sát thương cao.

Ba tướng này là sự lựa chọn hàng đầu của chế độ xếp đội ngẫu nhiên, chơi tốt thì có thể Carry (gánh) toàn trận, chơi không tốt có thể chôn sống đồng minh đến mức hoài nghi nhân sinh.

Một khi thả vào trận đấu, nhược điểm của họ sẽ bị phóng đại vô hạn — tầm bắn ngắn, năng lực poke(*) (làm tiêu hao đánh xa) yếu, quá mức dựa vào ưu thế đầu trận, giao tranh không tốt.

(*)Poke (Poking): Quấy rối hoặc cấu máu đối phương ở khoảng cách xa bằng skill diện rộng

Trong trận thi đấu mùa này, ba tướng này chẳng bao giờ leo lên được sân khấu thi đấu.

Nghe thấy mấy cái tên này, Lộ Bách Nguyên hơi nhướng mày.

Muốn chơi tốt thích khách, tốc độ tay và năng lực phản ứng của người sử dụng yêu cầu vô cùng cao.

“Tướng có thể luyện.” Anh nói.

“Nói vậy cũng không sai, thế nhưng…” Huấn luyện viên ngả bài, “Anh cảm thấy bản thân streamer này không phải hạt giống chuyên nghiệp.”

Lộ Bách Nguyên ngước mắt nhìn anh: “Có vết nhơ.”

“Coi như vậy đi.” Huấn luyện viên nói, “Thật ra cậu ta là một streamer giải trí, bình thường chỉ đánh cấp Kim Cương, thỉnh thoảng còn chạy tới đánh trận xếp hạng Vàng, trình độ người cùng đội hầu như không đều, căn bản không nhìn ra được trình độ thật của cậu ta. Hơn nữa cậu ta rất thích chửi.”

Vậy quả thật không thể dùng, Lộ Bách Nguyên vấn: “Tinh Không cũng cho phép streamer chửi sao?”

Anh nhớ lần trước khi Tiểu Bạch live stream có nói vài câu thô tục, chưa được vài giây kênh phát sóng đã bị quản trị viên siêu cấp tạm thời đóng lại.

“Không cho phép, cho nên cậu ta chửi không nói kiểu thô tục. Hơn nữa cậu ta không chỉ bị khán giả oán hận, còn đặc biệt thích mỉa tuyển thủ.” Huấn luyện viên dừng lại rồi nói tiếp, “Nói thế này, trong tất cả tuyển thủ của LPL trừ cậu ra, đều đã qua miệng cậu ta rồi.”

Lộ Bách Nguyên: “…Ồ.”

Lộ Bách Nguyên cầm danh sách ngồi vào vị trí máy của mình, tìm video mà huấn luyện viên gửi cho anh nhìn hai trận.

So sánh với đám thực tập sinh trước đây thì tốt hơn một chút, nhưng quá mức rập khuôn, đánh không có khuyết điểm gì lớn, cũng không có hào quang khiến người ta chú ý tới.

Lại nhìn mấy phút, Lộ Bách Nguyên đưa con trỏ bấm tạm dừng, sau đó quay đầu lại hỏi Tiểu Bạch ở bên cạnh: “Biết Soft không?”

Tiểu Bạch đang ăn bánh đậu đỏ, nghe vậy dừng động tác nhai nuốt: “Streamer ‘bình phun’ tóc xanh vừa phát sóng chạy sai khu nhan sắc lại vì chửi mắng người lại chạy về khu LOL?”

Vừa nghe đã biết hận thù rất sâu.

Lộ Bách Nguyên cong miệng cười: “Là cậu ta. Cậu hiểu còn rất tường tận nha.”

“Anh còn cười, anh không biết ‘bình phun’ kia khiến bao nhiêu người tức giận đâu.” Tiểu Bạch thẳng thắn nói: “Cậu ta đụng chạm nhiều tuyển thủ lắm, có người lập bài trên Tieba chuyên môn chửi cậu ta, em cũng là ở trong đó mới biết đó.”

Lộ Bách Nguyên “Ừ” một tiếng: “Cậu cấp mấy ở trong đó vậy?”

“9…” Tiểu Bạch vừa phun ra một chữ đã ngậm miệng. Cậu nuốt miếng bánh đậu đỏ xuống, khụ khụ hai tiếng vờ giấu diếm, “Sao anh hỏi tới cậu ta vậy?”

Lộ Bách Nguyên nói: “Hỏi chơi thôi.”

Tiểu Bạch than phiền: “Chỉ là gần đây phong cách trên Tieba ngày càng kỳ quái, em cũng không thích dạo nữa.”

Tiểu Bạch mở điện thoại, lục lại Tieba mình quan tâm, bấm vào “Soft Bar” đưa tới trước mặt Lộ Bách Nguyên.

Lộ Bách Nguyên nhìn lướt qua —

[Mẹ nó streamer cặn bã làm sao còn chưa phát sóng? Ông đây ngồi xổm trước màn hình máy tính nửa tiếng rồi, bạn gái tui còn chưa đến muộn bằng cậu ta, chết tiệt.]

[Tui đã đứng đây từ chiều, một ngày không chửi cậu ta trong lòng thật trống vắng.]

[Nhìn không ưa cái tên streamer ngu ngốc này lâu rồi, các anh em xem tui làm đúng không?[Hình ảnh]]

Trong hình ảnh là ảnh chụp màn hình tặng quà của Tinh Không TV, chữ viết lớn trên biểu ngữ —“Streamer Soft ngu si tại kênh phát sóng tặng một Mảnh Sao”.

Lộ Bách Nguyên: “…”

Chập tối, cuối cùng Lộ Bách Nguyên xem xong clip game mà đoàn đội gửi tới.

Anh xoa xoa ấn đường, đóng cửa sổ ứng dụng video, tiện tay đem danh sách nhét vào bàn, trước khi đóng ngăn kéo lại, vết bôi đen thoáng qua mắt.

Mấy phút sau, Lộ Bách Nguyên mở TV Tinh Không trong phần mềm phát sóng, trong thanh tìm kiếm gõ Soft, suôn sẻ vào kênh phát sóng của đối phương. Vừa vào kênh live đã thấy streamer đang cúi đầu gõ chữ, góc độ của video chỉ có thể thấy mái tóc xanh, lông mi, còn hai gò má trắng nõn của cậu.

Tiếng đánh chữ cộc cộc tạch tạch không dứt bên tai, bàn phím cơ phát sáng bị cậu ta gõ thành như ánh sáng đèn trong hộp đêm.

[Không phải chứ mày thật sự quá gà [Zed-Chúa tể bóng tối]: Chửi SP à, mày cũng xứng? Không nhìn bản thân bao nhiêu KDA (*)? Đi rừng mộng du nghĩ mình rất giỏi? Mụ nội mày thấy thao tác của mày thiệt muốn kêu tao khinh]

(*)KDA là viết tắt của Kill: Death: Assist trong tiếng Anh, có nghĩa là Giết: Chết: Hỗ trợ của một game thủ trong một số game như: liên minh huyền thoại, dota đột kích, truy kích,…

[Không phải chứ mày thật sự quá gà [Zed-Chúa tể bóng tối]: Cả một trận 30 phút phóng nhanh trong rừng, không biết còn tưởng là mày chọn mồ cho chính mình]

[Không phải chứ mày thật sự quá gà [Zed-Chúa tể bóng tối]: Treo máy đi đừng feed (*) nữa, cho cha mày đánh trận này thoải mái chút coi.]

(*)Feed/Feeder: (Người) chết nhiều mạng hơn việc ăn được mạng trong trận đấu. Ai mà chết liên tục thì sẽ bị chửi là feeder.

Vừa đánh xong đống chữ, streamer ở rừng gặp phải SP của đối phương. Rốt cuộc cậu cũng ngẩng đầu khỏi bàn phím, vài giây thao tác thành thạo rất nhanh thu hoạch được đầu SP của quân địch.

[Streamer đừng chửi đừng chửi nữa, đây là thi đấu thăng cấp của ông đó!!!]

“Tui biết.” Tránh cho tóc chọc vào mắt, Soft hất mái tóc khỏi trán, để lộ đôi mắt xinh đẹp: “Nhớ kỹ, đấu thăng cấp có thua cũng đánh lại được, chứ gặp ngu si mà không chửi là không được, hiểu chưa?”

Lộ Bách Nguyên: “…”