Tuổi 17 Nổi Loạn

Chương 27: Chương 27



-Tối nay tới bar Thiên Hoàng chơi không?- Nó ra ý kiến
-Sao mày lại muốn tới đó?- Nhõ hỏi nó
-Tao muốn thăm lại nơi đã gắn bó với tao trong suốt 6 năm qua, có thể mọi người nghĩ tao đã chết nhưng không sao cả. Tao muốn về đó thăm mọi người trong bang- Nó
-Được, tụi anh sẽ làm theo ý em một lần này!- Anh nựng nịu đôi má trắng nõn của nó
-Lấy lại bang đi! Em muốn nhìn thấy bang được hoạt động lại thêm một năm nữa rồi hãy giao bang cho người khác được không?- Nó ra yêu cầu
-OK!- Cậu cười tươi rồi lấy điện thoại ra gọi cho Evil lấy lại bang
-Tối nay cho chị đi chung được không?- Chị Vi cười nhìn tụi nó
-Được mà chị!- Cô
-Hôm nay phải chơi hết sức nha!- Hắn nãy giờ im lặng mới lên tiếng
Nói chuyện vui vẻ được một lúc đúng 5 giờ chiều thì tản ra nấu ăn chiều, tụi nó vào bếp nấu ăn, lần đầu tiên nó vào bếp nấu ăn khiến cho tụi hắn, cả nhõ và cô cũng hơi ngạc nhiên, chỉ có chị Vi đứng ở ngoài cười không ngừng. Từ nhỏ tới lớn không khi nào nó vào bếp mà lần này nó vào bếp khiến không ít người sợ nó sẽ cho bản thân họ vô bệnh viện nằm dưỡng thương
-Sao nó lại vào bếp nấu ăn?- Nhõ

-Coi chừng có độc không thôi là nhà vệ sinh hơi đông nha!- Anh
-Đừng xem thường em gái của anh chứ!- Cô
-Sợ là phải vào viện nằm tối nay vì bị “bắt pháo hoa” cho xem!- Cậu
-Mấy đứa nói xấu nó không vậy? Nó nấu ăn ngon lắm đó! Chị ăn suốt mà không giảm thọ một năm nào nè!- Chị Vi chen ngang vào nói
-Chị dạy cho cô ấy nấu hả?- Hắn cũng chen ngang vào hỏi
-Ừ!- Chị Vi
-Đồ ăn xong rồi mọi người!- Nó nói vang ra ngoài phòng khách
Mọi người đi vào bếp ngồi xuống bàn ăn, những món nó nấu toàn là đồ Pháp, có cả đồ Nhật không thừa cũng không thiếu, nó làm sushi hải sản, bò bít tết, ramen và cả pate gan ngỗng cho mọi người. Nhõ nhìn cô, cô nhìn anh, anh nhìn cậu, cậu nhìn hắn, hắn nhìn nó, nó thì ngồi ăn thoải mái như không có việc gì xảy ra, trong khi đó cả 5 người kia nhìn nhau không biết nói gì hơn chỉ có nghĩ “ăn vào có chết không” thôi
-Sao không ăn?- Nó nhìn hắn
-Ờ…Tại chưa đói thôi!- Hắn
-Nếu một mình anh chưa đói thì em còn tin nhưng mấy người kia chưa ăn là đủ biết không phải chưa đói mà là không dám ăn rồi!- Nó giải thích còn lấy tay đẩy kính lên cho dù không đeo kính
-An, em biết lý do gì không?- Chị Vi cười
-Lý do là…sợ em cho họ vào bệnh viện nằm dưỡng thương vì tào tháo chào đón” nên không dám ăn- Nó cười tinh nghịch nói rồi ăn tiếp phần ăn của mình
-Ăn thử đi!- Nhõ lên tiếng rồi lấy một miếng sushi lên ăn
-Thấy sao?- Cậu
-Ư-Ưm…Ngon!- Nhõ trả lời tỉnh hơn bao giờ hết
-Ăn đi!- Nó
Cả nhà ăn trong vui vẻ với những lời khen ngợi về nó, có lẽ sau một năm trôi qua mọi thứ đều thay đổi, cả tình yêu, một năm không gặp nhau, nhớ thì nhớ thật, đau thì đau thật, mọi người ăn xong thì ai về phòng nấy để chị Vi ở lại bếp dọn dẹp

~ 8.00 PM:
-Đi tới bar Thiên Hoàng thôi!- Nó vui vẻ la to lên
-Biết rồi! Mày im bớt giúp tao đi!- Cô véo nhẹ cái mũi đáng yêu của nó
-Đi thôi!- Cậu lái xe BMW chạy tới trước cổng biệt thự
Tụi nó và chị Vi lái chiếc Toyota mới được sản xuất đi tới bar còn tụi hắn đi chiếc BMW của cậu tới bar Thiên Hoàng, vừa tới bar, tụi hắn bước xuống xe trước theo sau là nhõ và cô, nó là người bước xuống cuối cùng, tụi nó và tụi hắn đi vào trong bar. Tiếng nhạc xập xình vang to vào tai tụi nó và tụi hắn, tụi nó kéo nhau tới một chiếc bàn nằm trong góc tối, tụi hắn đi theo tụi nó tới bàn ngồi. Hoàng Thanh đi tới bàn của tụi nó và tụi hắn
-Mấy anh chị muốn uống gì?- Hoàng Thanh hỏi tụi hắn và tụi nó, nó ngồi trong góc nên Hoàng Thanh không thấy
-Cho chị 1 ly Coiktail Cam đi!- Nhõ cười tươi nói với Hoàng Thanh
-Chị thì 1 ly Coiktail Táo đi!- Cô nói với Hoàng Thanh
-Cho anh 1 chai bia cokly xanh đi!- Anh (*cokly: Tự bịa nên mong đừng ném đá)
-Cho anh 1 chai rượu X.O với 2 cái ly nha!- Hắn
-Anh Nam với anh Thiên uống chung hả?- Hoàng Thanh nhìn hắn, hắn chỉ gật đầu không nói gì nhiều
-Cho chị 1 ly sam-panh trắng nha!- Chị Vi cười rồi xoa đầu Hoàng Thanh

-Em lớn rồi nha chị! Đừng có xoa đầu em nữa!- Hoàng Thanh chau mày nhìn chị Vi
-Jun đáng yêu, cho chị một ly Coiktail Chanh và 1 ly rượu vang đỏ đi!
Hoàng Thanh giật mình khi nghe thấy tiếng của nó, chị An đã chết vào năm trước rồi mà, tại sao chị ấy lại ngồi ở đây, sao người này có giọng giống chị An, Chị An còn sống sao? Những suy nghĩ này cứ chạy lòng vòng trong đầu của Jun không ngừng. Nó đứng dậy đi tới nhéo má của Hoàng Thanh
-Sao nhóc đơ vậy?- Nó
-Chị An! Chị còn sống hả? Chị chưa chết hả?- Hoàng Thanh hỏi liên tục không cho nó trả lời
-STOP! Em ít nói lại cho chị đi! Chị chưa chết đâu em khỏi lo, mà chị công nhận 1 điều, em với con Ngân y như nhau! Hai chị em nhà này không khác nhau chút nào! Toàn muốn tui chết mới chịu- Nó bĩu môi trêu Hoàng Thanh và nhõ
-Hì! Mấy anh chị chờ em lấy nước cho ha! Mà mấy anh chị cũng xuống căn cứ đi mọi việc hiện tại đang lộn xộn lắm!- Hoàng Thanh
-OK!- Đồng thanh
Tụi nó và tụi hắn kéo nhau đi xuống bang chơi, nó vừa bước xuống khiến nhiều người trong bang vô cùng ngạc nhiên khi thấy nó, mọi người trong bang bắt đầu bàn tán, Boss Vanessa còn sống hoặc Boss đã về rồi mọi việc sau này sẽ ổn rồi hay Boss về rồi mọi việc sẽ thay đổi hoàn toàn.v.v.. Nó đi vào phòng làm việc của nhóm tụi nó và tụi hắn, vừa bước vào nó đã ngồi trên chiếc ghế thân thương của nó, tụi hắn cũng trở về chỗ ngồi cũ đã lâu rồi không ngồi, nhõ và cô đi quanh khắp phòng tay cứ sờ lên những vật dùng lúc trước của tụi nó và tụi hắn, bụi bám đầy lên những vật dụng cũ. Đúng vậy đã lâu rồi tụi nó và tụi hắn không trở về đây mà thì làm sao những thứ này có thể không bám bụi
----------END Chương 27-------------