Tuổi 17 Nổi Loạn

Chương 6: Chương 6



/ 1 tuần sau/
~ 6.00 AM:
+ Sky Start School:
3 chiếc xe môtô đời mới chạy thẳng vào sân trường khiến cho nhiều ánh mắt đáng ngưỡng mộ, bước xuống xe đầu tiên là nó. Với bộ đồng phục áo comlê trắng có chiếc cà vạt sọc caro màu đỏ và đỏ nâu, kết hợp với chiếc váy caro cùng màu với cà vạt trên áo nó, chiếc váy ngắn trên đầu gối nó 20cm. Nó mở mũ bảo hiểm ra, mái tóc được buột cao và gọn gàng xõa ra khiến nó trở thành tâm điểm chú ý của học sinh trong trường. nhõ và cô đi sau, bộ đồng phục đều giống nhau chỉ có điều là 2 vị tiểu thư này thả tóc tạo ra vẻ dịu dàng khiến nhiều chàng phải đưa mắt hình trái tim nhìn. 3 chàng thiếu gia cũng đi ra, bộ đồng phục của họ rất giống nhau, quần jean đen kết hợp với áo comlê và chiếc cà vạt màu đỏ và đỏ nâu. Tụi hắn và tụi nó cùng đi về lớp, mọi ánh mắt ghen tị có, tức điên có, thán phục có, vân vân và mây mây đều chiếu về phía tụi nó và tụi hắn.
+ Lớp 11B3:
Tụi nó đi vào lớp trước, nó yên vị lại chỗ ngồi thân yêu của nó, nhõ và cô cũng vậy, 1 top nữ liền đi tới chỗ nó khoảng 10-15 người. Nó chẳng thèm quan tâm, tai đeo dây phone nghe nhạc, mắt thì cứ hướng ra phía sân sau trường
- Này!- Ả Ngọc Linh kêu nó
-…
- Mày bị điếc hả con kia?- Ả ta tiếp tục nói, những lời đó lọt vào tai nó nhưng nó vẫn không nói gì, còn nhõ và cô thì ngồi xem kịch hay

-…
- Tao nói mày có nghe không hả?- Ả Linh nói tiếp
- Linh, mày tránh qua 1 bên đi!- 1 cô nàng mặt cũng đầy phấn son, váy mặc cắt ngắn còn hơn ả Linh 10cm
- Được rồi!- Ả Linh tránh qua 1 bên
- Giang, mày mu gọi cho 3 tên kia tới xem film đi nhớ nói họ mua bánh với nước nha^^- Nhõ cười đầy ẩn ý, cô cũng hiểu nên lấy điện thoại gọi cho anh. Anh nghe xong thì cũng làm theo lời cô, mua bánh và nước rồi cùng 2 tên kia về lớp
Về tới lớp, cả 3 nhìn thấy 1 đám nữ sinh đứng đầy bàn của nó và hắn, hắn nóng mặt muốn tới đó thì bị anh và cậu chặn lại không cho đi nên ngồi yên xem film
- Cô là ai?- Nó hỏi ả đang đứng cạnh ả Linh
- Tao là bạn gái của hoàng tử Đức Nam. Tên tao là Kim Bích- Ả Bích lên giọng với nó
- Vậy hả?- Nó giả vờ ngây thơ vô (số) tội nói
- Mày…- Ả Bích tức đỏ mặt, nó thì quay mặt chỗ khác không thèm để ý tới nữa
“ CHÁT”
Một âm thanh nghe chói tai vang lên, tay ả Bích đã yên vị trên mặt nó, mặt nó in dấu 5 ngón tay của ả, phía tụi hắn và nhõ đứng dậy ngay lập tức. Hắn đi tới chỗ nó, đặt tay lên chỗ nó bị tát mà lòng hắn xót lòng, anh nó tức mình định cho ả Bích biết tay thì bị cô chặn lại
- Đừng xen vào! Để tụi em tự giải quyết, anh đừng xen vào khi nào cần em sẽ nói- Cô ra lệnh, anh đành đứng yên
Nhõ và cô đi tới chỗ nó, nhõ tức giận đẩy ả Bích ra một bên, cô đẩy hết top nữa đó ra khỏi chỗ của nó. Tay nó siết chặt lại thành nắm đấm, nhõ đi tới ngồi cạnh nó, ôm nó vào lòng, mặt hắn tối sầm như mực không nói gì. Trong đầu hắn chỉ có từ “trả thù cho nó”
- Không sao đâu, An! Để tao và Giang giải quyết giúp mày không cần mày ra tay đâu!- Nhõ nói khẽ vào tai nó để an ủi nó

- Ừm…- Nó trả lời lạnh lùng, mặt đen xì như lọ nghẹ
“Reng….Reng…”
Tiếng chuông vào lớp vang lên, mọi người trong lớp về lại chỗ ngồi, cô giáo chủ nhiệm đi vào lớp, theo sau là 1 anh chàng cực cool
- Chào các em! Hôm nay lớp ta có 1 bạn mới!- Cô giáo nói
- Xin chào, tôi là Trương Dương Tuấn! Mong được giúp đỡ- Anh chàng đó nói
- Em về chỗ đi!- Cô giáo
Dương Tuấn đi về phía bàn trống sau lưng bàn của nó và hắn
- Lâu rồi không gặp, Bạch Gia An!- Dương Tuấn nói nhỏ vào tai nó chỉ đủ cho 2 người nghe
-…
- Cô có 1 thông báo cho các em, trường ta năm nay tổ chức buổi tiệc kỉ niệm 5 năm thành lập trường vào ngày 30/8. Mỗi lớp có 2 tiết mục, ca hát nhảy múa gì cũng tùy các em. Đạt giải nhất thì được 1 chuyến đi sang Nhật tham quan trong 1 tuần dành cho lớp đạt giải nhất. Em nào đăng kí thì nói với cô nha!- Cô giáo nói
- Em muốn đăng kí!- Nó giơ tay lên

- Em biểu diễn đơn hay theo nhóm- Cô giáo hỏi nó
- Dạ nhóm!- Nó trả lời
- Vậy nhóm của em có ai?
- Em- Nhõ giơ tay lên
- Em nữa cô- Cô giơ tay lên
- Em!- Anh và cậu cũng giơ tay lên và đồng thanh
Hắn chỉ giơ tay không nói gì, tiết mục còn lại là của nó, cô giáo chủ nhiệm đi ra khỏi lớp, nó ngồi yên không nói gì. Hai tiết học trôi qua lặng lẽ cho tới khi ra chơi…
------------END Chương 6----------