Tiêu Phi giận cắn răng răng, tu vi của hắn thấp hơn Yêu tướng một chút. Hơn nữa trừ cái đó ra, Yêu tộc thể trạng trời sinh cực kỳ cường hãn, so về phương diện thân thể thì hẳn cũng thấp hơn Yêu tướng một bậc. Tiếp theo chắc chắn sẽ là một trận khổ chiến thê thảm!
...
Ba trăm dặm bên ngoài Quảng Dương Thành.
Núi lửa to lớn đang hoạt động, vẫn đang phun ra dung nham. Nhưng mà so với vừa rồi thì thế lửa đã yếu đi không ít.
"Xem ra vừa rồi Đế phu xuất thủ, khiến cho Thiên Hỏa Lôi Ưng bên trong núi lửa sợ ném chuột vỡ bình, không dám gióng trống khua chiên làm loạn nữa!"
Tịnh Hải phán đoán như vậy.
Mộ Ấu Khanh đang đứng bên cạnh cũng gật gật đầu.
Hiển nhiên, Thiên Hỏa Lôi Ưng này rất giảo hoạt. Nó phát hiện có tuyệt đỉnh cao nhân đang đối nghịch với nó cho nên cố ý thu liễm trốn ở dưới đáy núi lửa.
Tịnh Hải vận chuyển chân nguyên, theo một tiếng long khiếu, quanh thân hẳn hình thành một đạo Phật quang hình thành bình chướng kim sắc. Đó cũng là tuyệt học hộ thể của hắn, Kim Chung Long Tượng Công. Công pháp này đã đạt tới cảnh giới hóa cảnh, có thể hình thành tường đồng vách sắt xung quanh thân thể.
Quay người thi lễ với Mộ Ấu Khanh một cái, Tịnh Hải nói: "Nữ thí chủ, ngươi chờ ở đây đi, để bần tăng xuống dưới bắt Thiên Hỏa Lôi Ưng ra."
Làm phiền đại sư” Mộ Ấu Khanh đáp lễ.
Công pháp hộ thể của nàng kém xa Tịnh Hải. Hơn nữa cao tăng đắc đạo trong Cửu Thiên Tiên Vực đều là cao thú Luyện Thể tuyệt đỉnh. Núi lửa này sâu tới ba mươi vạn trượng, càng đi xuống dưới thì nhiệt độ càng cao. Mộ Ấu Khanh cũng không có lòng tin mình có thể xông tới dưới đáy mà không bị thương tổn chút nào.
Tịnh Hải gật gật đầu, sau đó nhảy lên vọt vào bên trong miệng núi lửa. Không bao lâu sau, một ngọn lửa cuồng bạo hỗn hợp với dung nham sáng rực, bành một tiếng phóng lên tận trời. Cả ngọn núi lửa điều chấn động mạnh một cái giống như là sắp vỡ vụn ra.
Mộ Ấu Khanh nhìn thấy trong ngọn lửa lao ra hình như có bóng dáng của một con yêu thú. Thế là nàng vội vàng giơ Thanh Loan Kiếm lên, hóa thành một đạo tật ảnh giết tới.
Bành!
Thanh Loan Kiếm dẫn theo kiếm khí vô cùng cường hoành trực tiếp quán xuyên Thiên Hỏa Lôi Ưng bên trong hỏa diễm.
Thiên Hỏa Lôi Ưng hung lệ đó còn muốn phản kháng nhưng Mộ Ấu Khanh dựa vào tu vi Chuẩn Đế cường hoành, ngạnh sinh sinh chế trụ Lôi Hỏa của nó Sau đó Mộ Ấu Khanh mũi kiếm nhất chuyển, kéo Thiên Hỏa Lôi Ưng từ bên trong hỏa diễm ra ngoài. Nàng nhìn kỹ, đây là một con Tam giai Đại yêu, hiển nhiên xương cột sống rất có giá trị.
Lúc này, một thân ảnh màu vàng kim từ bên trong miệng núi lửa lao ra.
Tịnh Hải nhìn thấy trong tay Mộ Ấu Khanh nằm lấy Thiên Hỏa Lôi Ưng, chắp tay trước ngực nói: "A Di Đà Phật, may mắn nữ thí chủ cản ở bên ngoài, nếu không sẽ để nó chạy trốn”
Thiên Hỏa Lôi Ưng có hỏa diễm và dung nham yểm hộ, rất dễ đào thoát. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Tịnh Hải để Mộ Ấu Khanh đợi ở miệng núi lửa.
Nhìn thấy Thanh Loan Kiếm của Mộ Ấu Khanh đâm trúng phần bụng của Thiên Hỏa Lôi Ưng, Tịnh Hải không khỏi thương xót chấp tay trước ngực, đọc vài câu kinh Phật
Sau đó hai người chuẩn bị dẫn theo Thiên Hỏa Lôi Ưng trở về Quảng Dương Thành.
Bành!
Một đạo ánh lửa từ trên trời giáng xuống bỗng nhiên hung hăng đâm vào phía sau lưng hai người.
Mộ Ấu Khanh cảm nhận được một cỗ lôi lực và hỏa lực kinh khủng xâm nhập thân thể của mình. Nếu không phải nàng còn chưa có triệt tiêu công pháp hộ thể thì sợ là trong đợt va chạm này nội tạng của nàng sẽ bị nát mất.
Mà Tịnh Hải cũng rất khó chịu. Vừa rồi hắn thôi động "Kim Chung Long Tượng Công" cưỡng chế xông vào miệng núi lửa. Đến bây giờ hẳn đã hao tổn không ít chân nguyên, thế là triệt hồi thần công hộ thể. Lần va chạm này trực tiếp chấn động hắn đến nội tạng run lên, phun ra một ngụm máu tươi lớn.
Hai người đồng thời ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy cách đó hơn năm dặm, một con Thiên Hỏa Lôi Ưng cực lớn toàn thân lôi quang ánh lửa lượn lờ.
Sau khi cướp đi Tam giai Thiên Hỏa Lôi Ưng trong tay Từ Mộ Ấu Khanh, một đường điên cuồng chạy trốn đến nơi xa.
“Lại còn có một con Thiên Hỏa Lôi Ưng, khó trách dung nham núi lửa ở Quảng Dương Thành mãnh liệt như vậy!"
"Nhìn hình thể con Thiên Hỏa Lôi Ưng đó, chắc chắn là Yêu tướng”
“Khí lực to lớn như thế, có thể còn là một con Tiên Thiên Linh Yêu!"
Mộ Ấu Khanh cần chặt răng ngà. Yêu thú cấp Yêu tướng, tương ứng với tu sĩ nhân tộc Tôn Giả Cảnh. Còn nếu là Tiên Thiên Linh Yêu hóa thân Yêu tướng, tiềm năng của bọn nó có thể đến gần vô hạn Yêu Hoàng.
Mà Yêu Hoàng thì tương đương với tu sĩ nhân tộc Đế Cảnh. Nói cách khác, nàng và Tịnh Hải tương đương với bị một Chuẩn Đế Cảnh đánh lén. Cảm giác này chỉ cần nghĩ cũng biết là không có dễ chịu chút nào.
"Đại sư, ngươi thần hành bộ pháp rất nhanh, có sức đuổi theo nó hay không?" Mộ Ấu Khanh sốt ruột hồi.
Tịnh Hải tốc độ nhanh hơn nàng một mảng lớn, bây giờ chỉ có Tịnh Hải có thể có hi vọng đuổi kịp Thiên Hỏa Lôi Ưng.
Tịnh Hải chấp tay trước ngực: 'A Di Đà Phật, bần tăng cần phải nghỉ xả hơi một lát mới có thể đuổi kịp nó được!"
"...."Mộ Ẩu Khanh im lặng, lão hòa thượng chính là tính tình chậm.
Mộ Ấu Khanh và Tịnh Hải đồng thời quay đầu nhìn về hướng thanh quang xuất hiện.
Chỉ thấy cách ba trắm dặm, trên không Quảng Dương Thành. Một nam tử áo trắng ống tay áo phần phật, đón gió mà đứng, giống như Chân Tiên.
Khóe miệng Mộ Ấu Khanh lập tức nhếch lên, nở nụ cười xinh đẹp: "Là biểu tỷ phu! Quả nhiên không có phiền phức nào mà hắn không giải quyết được!"