Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 240: Những tiểu khả ái này có đôi khi cực kỳ ngây thơ! (2)



Không ngờ được là Ôn Thái Ba chẳng những không có bị dọa chạy mà ngược lại còn lộ ra vẻ một nụ cười dữ tợn: "Cũng không phải chỉ có ngươi mới có hậu thủ."

Nói xong, hẳn lấy ra một viên đan dược lục sắc, bắn lên trên không trung.

Bảnh!

Đan dược nổ tung trên không trung cao vạn trượng, biến thành một đám sương mù lục sắc.

Chỉ ba hơi qua đi, có một đạo uy áp kinh khủng từ rên trời giáng xuống. Đám người cảm thấy mắt tối sâm lại, trên bầu trời có một cái bóng đen vô cùng to lớn, che khuất bầu trời mà tới.

Thấy rõ ràng hình dạng của nó, Khương Tấn Trung không khỏi con ngươi co rụt lại: "Địa Ngục Sư Thứu!"

Lúc trước hẳn từng nghe nói, bên trong Ôn gia có người len lén dùng đan dược nuôi nấng một loại yêu thú cực kì khủng bố.

Hiện tại xem ra đúng là có chuyện như thế!

Mà con Địa Ngục Sư Thứu này chính là một loại yêu thú nhiếp hồn hung tàn cực kì hiếm thấy. Địa Ngục Sư Thứu trưởng thành, hình thế có thể dài ngàn trượng, cường độ nhục thân và lực lượng có thể so với hoành luyện tông sư.

Mà trí mạng nhất của bọn chúng chính là nhiếp hồn chi thuật.

Theo chúng nó bay lượn, có thể hình thành một đạo Địa Ngục Phong Bạo kinh khủng. Linh hồn của tất cả sinh linh ở trong phạm vi gió lốc phóng xạ đều sẽ bị nó giám sát.

Nếu như không thể chống cự nó, như vậy rất có thể sẽ bị nó cưỡng chế thu lấy linh hồn, biến thành một cái xác không hồn trong khoảnh khắc.

Mà khi Địa Ngục Sư Thứu tới gần, Khương Tấn Trung và Ôn Quân Dao càng hoảng sợ không thôi. Bọn họ nhìn thấy rõ ràng con ngươi con yêu thú này là tử kim sắc, còn có tám vòng sáng!

"Bát giai Yêu tướng!"

Ôn Quân Dao và Khương Tấn Trung không khỏi liếc nhau, đều có thể nhìn thấy trong mắt lẫn nhau.

Bát giai Yêu tướng thì tương đương với cao thủ Tôn Giá đỉnh phong. 

Chỗ chết người nhất chính là nhiếp hồn chỉ thị của nó, đối với Khương Tấn Trung và Ôn Quân Dao không tu hồn phách thì có thể nói là nguy hiểm trí mạng!

...

Trên bờ cát.

Bốn tiểu nha đầu Tuyền Châu, Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu đang đắp lâu đài cát ở đó.

Chơi một hồi, Tuyền Ấu nghĩ ra một ý tưởng. Đào một cái hố trên bãi cát, sau đó vếnh cái mông nhỏ lên, chôn đầu ở trong đó.

"Các tỷ tỷ, các ngươi mau nhìn, ta biến thành Hồng Vũ Đà Điểu!"

Tuyền Ấu đắc ý kêu lên.

Nàng nhớ có một loại yêu thú gọi là Hồng Vũ Đà 'Điểu, thích chôn đầu chôn ở trong hạt cát.

Thế là nàng thử chơi một lần, cảm giác rất thú vị!

Mấy người Tuyền Châu thấy thế cũng nổi hứng, nhao nhao đào một cái hố chôn đầu vào.

“Chúng ta cũng biến thành Hồng Vũ Đà Điểu!"

"Ha ha, chơi vui chơi vui!" 

“Chúng ta so tài một chút, mông ai nhô lên cao hơn!"

“Tốt tốt!"

Lâm Hiên nhìn thấy bốn tiểu nha đầu đều mân mê cái mông nhỏ lắc lắc ở nơi đó, lập tức dở khóc dở cười lắc đầu. Những tiểu khả ái này có đôi khi rất là ngây thơ!

Hộ! ! !

Đúng lúc này, một đạo gió lốc mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống, nhanh chóng tạo thành một cơn bão cát kinh thiên trên bờ cát.

Lâm Hiên nhướng mày, quay đầu nhìn lại, thấy một con hắc sắc Địa Ngục Sư Thứu to lớn từ trên trời giáng xuống.

Vuốt và cánh của nó cực lớn, chế tạo gió lốc càng ngày càng mạnh, mắt thấy là sắp lật tung toàn bộ bãi cát.

"Súc sinh này quấy rối các bảo bối của ta.”

Lâm Hiên tay trái hất lên, triệt để hóa giải gió lốc. Đồng thời, tay phải hắn khẽ động, kẹp một cục đá trong tay, sau đó nhầm ngay Địa Ngục Sư Thứu bắn đi ra. 

Bành! ! !

Cục đá nho nhỏ trong tay hẳn như là đạn pháo ra khỏi nòng, lấy thế sét đánh lôi đình xuyên thủng thân thể Địa Ngục Sư Thứu, đánh bay nó.

Mà, trong rừng cây, bọn người Ôn Quân Dao, Khương Tấn Trung, Ôn Thái Ba thì khiếp sợ nhìn cảnh này.

Mới vừa rồi còn Địa Ngục Sư Thứu như Tử Thần giáng lâm, bị một cục đá nho nhỏ đánh bay về phía chân tri

Trong chớp mắt đã triệt để vô ảnh vô tung!

....................

Một màn này quả thực khiến cho Ôn Quân Dao, Khương Tẩn Trung, Ôn Thái Ba và tất cả mọi người đang có mặt ở đây sửng sốt một lúc lâu. Vừa rồi con Địa Ngục Sư Thứu vô cùng lớn che khuất bầu trời, lại bị đánh bay như vậy?

Hồi lâu, bọn họ mới hồi phục tỉnh thần lại. Trong rừng cây bộc phát ra một tiếng kinh hô vang dội.

"Ông trời ơi, ta không nhìn lầm chứ? Bát giai Yêu tướng Địa Ngục Sư Thứu bị một cục đá đâm thủng thân thể?”

"Làm sao có thể nhìn lầm? Đó hoàn toàn là sự thật!"

"Thần ơi, có thể đánh bay một con yêu thú cường đại như thế không còn thấy bóng dáng tăm hơi, người xuất thủ rốt cuộc mạnh cỡ nào?"

"Ta lớn gan suy đoán, vị cao nhân này tu vi đã trên Đế Cảnh!”

...

Mọi người càng suy đoán nhiều, trong lòng càng chấn kinh. Bát giai Yêu tướng Địa Ngục Sư Thứu, tương ứng cường giả nhân tộc cảnh giới Tôn Giả đỉnh phong.

Mà có thể dùng một cục đá xuyên thủng đánh bay nó. Vậy người bản ra cục đá đáng sợ vượt qua tưởng tượng của mọi người!

“Chúng ta gặp được tuyệt thế cao nhân a!”


Hắn cảm thấy bây giờ nhất định phải làm một chuyện, chính là xác nhận cao nhân tuyệt thế đó có liên quan gì đến Ôn Quân Dao hay không.

Ôn Quân Dao vẻ mặt mộng. Nàng chỉ là con gái một cái thế gia nho nhỏ, nào có tư cách móc nối quan hệ với tuyệt thế cao nhân như thế?

Ngược lại là Khương Tấn Trung lão luyện thành. thục, không giống đơn thuần như Ôn Quân Dao.

Hắn nở một nụ cười tươi lên tiếng nói ra: "Tiểu thư ta chính là Thiên Tuyển Chỉ Nhân, đây cũng là cơ duyên của nàng!"