Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 305: Đế phu chỉ định người đến!



Bọn họ nghĩ thầm, Đế phu quả là cũng vì việc này mà tới.

Nếu không cũng sẽ không nói toạc ra Ma Thú Sơn Mạch.

Mộ Ấu Khanh nói: 'Biểu tỷ phu, bây giờ Vô Sinh Quốc và Vạn Ma Quốc thuộc về Bắc Huyền Thiên chúng ta, một khi số lượng lớn ma thú như vậy xâm nhập vào thành trì chắc chắn sẽ khiến cho sinh linh đồ tháng."

"Xem ra ngươi muốn đi Ma Thú Sơn Mạch một chuyến!"

Sau khi biết được đủ loại chuyện thần kỳ của Lâm Hiên, nàng vô cùng tin tưởng chắc chẩn Lâm Hiên có thể hóa giải được nguy cơ lần này.

"Đương nhiên muốn đi.” Lâm Hiên lạnh nhạt gật đầu.

Trịnh Trạch và Kinh Thái Uyên nghe hắn nói như vậy thì đồng loạt gật đầu, vẻ mặt cũng bình tĩnh trở lại.

Thật ra thì Vạn Ma Quốc và Vô Sinh Quốc chỉ là một nước nhỏ ở biên giới Thiên Ma Giới. 

Nhưng dù vậy, một khi gặp được nguy cơ, Đế phu vẫn sẽ đích thân xuất thủ.

Hai nước có thể sinh tồn dưới sự cai quản của hắn và Huyền Băng Nữ Đế là một chuyện rất may mắn!

Không nói nhiều, sau đó Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh cùng nhau đi đến Ma Thú Sơn Mạch.

Bởi vì Vạn Ma Quốc và Võ Sinh Quốc ở cùng một Vĩ tuyến.

Lúc này.

Hai nước phái ra tổng cộng một trăm năm mươi vạn ma quân tỉnh nhuệ. Đã dựng lên phòng tuyến ở chỗ cách biên giới hai nước một nghìn dặm địa phương.

Rống! ! !

Song khi các ma thú xuất hiện, phòng tuyến này trở nên vô cùng yếu kém.

Ngẩng đầu nhìn lại.

Nơi xa, trên những dãy núi liên miên mây đen cuồn cuộn.

Từng con ma thú cao giai to lớn giống như là thủy triều vượt qua đỉnh, như là ngân hà đổ xuống, vọt tới chỗ phòng tuyến.

Theo bọn chúng tới gần.

Bầu trời biến sắc, đại địa chấn động, khói bụi cuồn cuộn, ma khí ngập trời, cực kỳ kinh khủng!

“Từ xa nhìn lại, phạm vi ba mươi dặm đều là ma thú, mẹ nó rốt cuộc có bao nhiêu a!”

"Với kinh nghiệm của ta, có ít nhất trăm vạn con!”

"Cảng đáng sợ hơn là tất cả đều là ma thú đẳng. cấp cao, nhìn ma khí quanh người bọn chúng, chỉ sợ đa số đều có tu vi cao hơn những tướng lãnh chúng ta!"

...

Các tướng lĩnh hai nước sau khi quan sát đám ma thú thì đưa ra một kết luận đáng sợ như vậy.

................................

Cũng không phải là các ma tướng lâm trận sợ chiến mà là biết người biết ta. Nói cho thủ hạ các tướng sĩ, trận chiến này tình thế cực kỳ không lạc quan, chỉ có liều chết chiến một trận mới có chút hy vọng sống!

Hô ~ 

Ngay lúc trong lòng chúng ma tướng và chiến sĩ có chút hoảng sợ thì sau lưng ma khí bạo rạp.

Tất cả mọi người quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy ở trên không trung, mấy chục vạn cao thủ võ đạo ngự Ma Vân mà tới. Thủ lĩnh là một nữ tử váy lam, chừng hai mươi tuổi, dáng dấp xinh đẹp như Ma Tiên.

Có mấy ma tướng kiến thức bất phàm nhìn thấy nàng thì không khỏi mừng rỡ.

“Nữ tử này chính là Đế phu chỉ định võ đạo minh chủ Vạn Ma Quốc Tiêu Dạ Nhiễm!

Đế phu chỉ định người đến!

Nghe được câu này, ba quân tướng sĩ hai nước đều cảm thấy rất phấn chấn. Từ khi Tiêu Dạ Nhiễm trở thành người dẫn đầu giới võ đạo Vạn Ma Quốc. Ngay cả giới võ đạo Vô Sinh Quốc đều có dấu hiệu lấy nàng vi tôn.

Không vì cái gì khác chỉ bởi vì nàng chính là người được Lâm Hiên chỉ định.

Tất cả mọi người trong hai nước đều biết, sau lưng Tiêu Dạ Nhiễm là một gốc đại thụ che trời Lâm Hiên.

Phục tùng Tiêu Dạ Nhiễm thì tương đương với phục tùng Lâm Hiên.

Cho nên nhìn thấy Tiêu Dạ Nhiễm xuất hiện.

Một trăm năm mươi vạn ma tướng chiến sĩ đang có mặt ở đây giống như là thấy được ánh hào quang vạn trượng của Lâm Hiên bao phủ chiến trường, khiến cho trong lòng của bọn họ tràn đầy đấu chí.

Cho dù phải đối mặt với ma thú giống như thủy triều vọt tới bọn họ cũng không sợ hãi

Ma tướng hai nước đều giơ cao chiến đao hô to một tiếng: "Người của Đế phu đến, đều giữ vững tỉnh thần, chiến đấu với những ma thú nà

Một trăm năm mươi vạn chiến sĩ đều vung tay gầm thét: "Chiến!"

Mà nghe được tiếng rống giận rung trời vang lên dưới chân.

Bọn người Huyết Ly Lão Tổ, Cô Tô Tịnh đi theo sau lưng Tiêu Dạ Nhiễm đều lên tiếng lấy lòng: "Minh chủ, bởi vì nhìn thấy ngươi đến cho nên đám binh sĩ hai nước đều vô cùng phấn chấn, đấu chí dạt dào!"

Tiêu Dạ Nhiễm nghe vậy không khỏi khẽ lắc đầu cười một tiếng: "Bọn họ không phải là vì ta mà trở nên như thế." 

Huyết Ly Lão Tổ vội hỏi: "Vậy thì vì ai?"

Tiêu Dạ Nhiễm hít sâu một hơi, trong ánh mắt toát ra mấy phần sùng bái ái mộ, nở nụ cười xinh đẹp: "Ngươi cứ nói đi?"

Là Đế phu!

Mấy người Huyết Ly Lão Tổ, Cô Tô Tịnh lập tức nghĩ đến Lâm Hiên.

Bọn họ lập tức cảm khái không thôi.

Đúng vậy, cũng chỉ có tồn tại như Đế phu mới có thể vô hình khiến cho lòng người phấn chấn như thế.

Trong lúc nói chuyện, ma thú phía trước đã phí tốc tới gần, chỉ có không đến mười dặm.

Tiêu Dạ Nhiễm toàn lực vận chuyển chân nguyên, giọng nói như chuông bạc trở nên vô cùng cao vút: "Huyết Ly Lão Tổ, Cô Tô chưởng môn chia binh hai đường, từ hai bên trái phải công kích bầy ma thú, những người khác theo ta cùng đột kích từ giữa!"

"Trận chiến này, thà rằng chiến tử, cũng không cô phụ sự tín nhiệm của Đế phu dành cho chúng ta, biết không?"

"Nặc!"

Bọn người Huyết Ly Lão Tổ đều vung tay hô to, lập tức dựa theo mệnh lệnh Tiêu Dạ Nhiễm tách ra.


Trên chiến trường ma quang nổi lên bốn phía, huyết khí trùng thiên. Tiếng sát phạt điếc tai nhức óc, tiếng binh qua không dứt bên tai

Dựa vào đấu chí vô cùng cường đại.

Còn có cường giả Chuẩn Đế như Huyết Ly Lão Tổ, Cô Tô Tịnh hỗ trợ.

Ma quân hai nước nhanh chóng chiếm ưu thế, mà đại quân ma thú nhanh chóng lùi về thế yếu. Hơn một trăm vạn con ma thú, ngạnh sinh sinh bị buộc rút lui gần ba dặm.