Chuyện nhị hoàng tử từ bỏ tranh đoạt liền khiến trong triều náo loạn một phen, Hoàng thượng vẫn không nói gì cũng không lập Trình Hàn Nhất làm thái tử, cứ như vậy bãi triều hôm đó bá quan văn võ bàn tán xôn xao vô cùng
Lý Viên Nhi ở trong phủ nhìn ca ca của mình đột nhiên ngã bệnh mà lo lắng, Bạch Viên cũng lo lắng cho hài tử của mình, liền đem lệnh bài vào cung mời thái y đến như lại bị Lý Viên Kỳ ngăn cản
“Phụ thân, ta không sao không cần phải phiền đến thái y, người đến Hàn phủ tìm Kim Hàn Minh là được”
Bạch Viên nhìn Lý Viên Kỳ kiên quyết sau đó đành thở dài, đành phải tìm Kim Hàn Minh thôi
Sau khi Bạch Viên rời đi, Lý Viên Nhi mới bước vào
“Ca huynh làm sao vậy, có chuyện gì đúng không, từ lúc huynh trở về rất lạc còn có ta nghe hạ nhân nói hôm qua Nhị hoàng tử đến đây có phải hắn đã làm gì huynh hay không”
Lý Viên Kỳ im lặng không nói, Lý Viên Nhi liền hiểu chắc chắn chuyện này chín mười phần đều liên quan đến hai người kia
Lý Viên Nhi trong lòng thầm mắng, lúc nàoũng hai là người bọn họ, nếu không phải đó là huynh trưởng của Trình Như An, nàng nhất định sẽ mắng chết hai kẻ đó
“Ta không sao, muội đừng tức giận trong lòng, cũng đừng trách ai cả, ngày mai lập tức sẽ khỏi ta sẽ đến doanh trại ngoài thành luyện binh”
Lý Viên Kỳ nói, Lý Viên Nhi muốn khuyên ngăn nhưng không được, lúc này bên ngoài Trình Như An sau khi biết được tin tức trên triều liền lập tức đến tìm Lý Viên Nhi
Nghe hạ nhân nói Lý Viên Nhi đang ở chỗ Lý Viên Kỳ, nàng liền nhanh chóng đến
“Viên Nhi, Kỳ Nhi có chuyện có chuyện rồi”
Trình Như An thở hổn hển nói, Lý Viên Nhi liền bước đến rót trà cho nàng uống
“Tỷ có gì từ từ nói sao lại gấp gáp vậy chứ, đường đường là công chúa”
Trình Như An uống một hớp trà, thở một hơi sau đó bình tĩnh lại mà nói
“Đương nhiên là có chuyện lớn, nhị ca ta…nhị ca ta thế mà từ bỏ tranh đoạt vị trí thái tử”
Lời Trình Như An nói ra khiến cả Lý Viên Kỳ và Lý Viên Nhi bất ngờ, Lý Viên Kỳ gắng sức ngồi dậy nhưng thân thể không cho phép y chỉ đành bất lực nằm lại giường
“Rốt cuộc là chuyện thế nào, tại sao nhị hoàng tử đột nhiên lại quyết định như vậy”
Trình Như An lắc đầu, nàng cũng không biết nhưng nàng chắc mười phần chuyện này liên quan đến Lý Viên Kỳ chắc chắn không sai được
“Vậy Hoàng thượng người có nói gì không”
Lý Viên Kỳ hỏi
Trình Như An lắc đầu
“Phụ hoàng của ta không nói gì cả, người chỉ ra lệnh bãi triều sau đó gọi hai vị hoàng huynh của ta ở lại”
Lý Viên Kỳ nghĩ đến ngày hôm qua y cứ như vậy mà đuổi Trình Hàn Tuấn về, ánh mắt của Trình Hàn Tuấn lúc đó mất mát vô cùng, nhưng y lại không còn tâm trạng để tâm đến người khác nữa, y không nghĩ hôm nay lại lớn chuyêj như vậy
“Bọn họ không tranh giành nữa thì tốt, không làm phiền đến ca ca của nữa, như vậy không phải tốt sao”
Lý Viên Nhi nói, Trình Như An nghe vậy mà thở dài, nhị ca nàng có thể từ bỏ hoàng vị nhưng chắc chắn sẽ đưa ra điều kiện, mà điều kiện kia chắc chắn chỉ có thể liên quan đến Lý Viên Kỳ, như vậy thì càng căng thẳng hơn gấp lấy lần
“Chuyện không đơn giản như vậy đâu, mà Kỳ nhi đệ làm sao vậy, đã gọi đại phu hay chưa, nếu không ta lập tức gọi thái y đến”
Lúc này Trình Như An mới nhìn đến hiện trạng của Lý Viên Kỳ, khuôn mặt xanh xao như vậy
Lý Viên Kỳ lắc đầu
“Người không cần lo lắng, ta thật sự không sao chắc là nhiễm chút phong hàn, lát nữa Hàn Minh sẽ đến khám cho ta”
Trình Như An nghe vậy cũng yên tâm về y thuật phải nói Kim Hàn Minh còn hơn cả đám thái y trong cung, có Kim Hàn Minh thì còn việc gì phải lo nữa
“Vậy đệ phải dưỡng sức thật tốt có biết không, Viên Nhi a ta dẫn muội ra ngoài chơi, nghe nói hôm nay tửu lầu có tấu khúc chúng ta đi nghe đi”
Lý Viên Nhi bất lực nhìn Lý Viên Kỳ sau đó nhìn Trình Như An, Lý Viên Kỳ ra hiệu nàng cứ đi không cần lo lắng cho y, Lý Viên Nhi chỉ đành thở dài rồi đi theo Trình Như An
Kim Hàn Minh được gọi đến tướng phủ liền lập tức bỏ hết mọi việc mà đến, nhìn thấy Lý Viên Kỳ nằm trên giường, Kim Hàn Minh thật muốn mắng một trận nhưng trước khi mắng cũng phải xem y thế nào mới mắng được
Sau khi bắt mạch Kim Hàn Minh liền kê đơn thuốc kêu hạ nhân đi đến Hàn gia lấy thuốc nấu cho Lý Viên Kỳ, bản thân hắn ngồi bên cạnh giường bắt đầu luyên thuyên
“Ngươi tại sao lại không biết chú trọng thân thể cơ chứ, ỷ mình là tướng quân rồi lại không biết chú trọng bản thân sao, ngươi quên mất thương tích của bản thân sao, muốn sau này không lên chiến trường nữa hay sao”
Kim Hàn Minh một hơi mà nói, Lý Viên Kỳ thấy bộ dạng tức giận của Kim Hàn Minh liền không nhịn được mà cười một trận
“Ngươi còn cười, ta thật sự đang rất tức giận a”
Kim Hàn Minh bộ mặt giận dỗi nói
“Ta biết ngươi đang lo lắng cho ta nhưng ta không yếu đuối đến mức như cậy, một chút cảm mạo phong hàn thì làm gì được ta chứ”
Lý Viên Kỳ biện minh
“Đúng không làm gì được ngươi vậy ai đang nằm trên giường vậy hả, Viên Kỳ ngươi đừng cậy mạnh như vậy nữa, lỡ sau này xảy ra chuyện lớn thì phải làm sao, ta không thể nào cứ mãi ở nơi này lo cho ngươi được”
Lý Viên Kỳ đương nhiên biết rõ lo lắng của Kim Hàn Minh nhưng y lại không muốn bị người khác xem bản thân mình là yếu đuối cho nên y luôn muốn che dấu tất cả
Kim Hàn Minh sau một trận tức giận cũng bình tĩnh lại nhìn Lý Viên Kỳ với ánh mắt lo âu
“Viên Kỳ ta nói này ngươi đừng suốt ngày cứ quan tâm những kẻ khác, ngươi hãy nghĩ đến bản thân nhiều hơn, ngươi cũng thấy rồi đó bọn chúng giờ đã thay đổi không còn là người trước đây mà ngươi thích nữa, nếu ngươi cứ cố chấp như vậy sau này người khổ sẽ là ngươi, nhưng nếu sau này ngươi muốn rời đi hay bất cứ gì ngươi cứ đến tìm ta , ta sẽ luôn sẵn lòng”
Kim Hàn Minh vẫn lập lại lời nói đã nói với Lý Viên Kỳ rất nhiều lần huynh đệ bọn họ chỉ cần một câu của Lý Viên Kỳ liền có thể làm tất cả vì y
Lý Viên Kỳ trong lòng vô cùng cảm tạ Kim Hàn Minh và Kim Hạo Nhiên, cả hai người đối với y vô cùng tốt chưa bao giờ tổn thương y bất cứ thứ gì, đời này nếu y nợ nhiều nhất chính là hai huynh đệ Kim gia