Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 156: Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ (Thượng)




Cảm giác mông lung, chậm rãi mở hai mắt ra, nhất thời cảm giác được, tựa hồ toàn thân mình có gì đó thay đổi rất nhiều.
Thân thể cũng không còn nửa phần cảm giác đau đớn. Trong cơ thể, luồng Âm Dương Lốc Xoáy đã bắt đầu thong thả vận chuyển, ma lực cũng vô hình trung khôi phục lại vài phần. Năng lực khôi phục cường hãn của thân thể đã giúp cho thương thế hắn hoàn toàn lành lặn hẳn. Cảm giác suy yếu này, chính là bởi vì hắn bị tổn thương nguyên khí gây ra.
Thân thể miễn cưỡng cử động, nhất thời, cảm giác suy yếu truyền khắp toàn thân. Cơn khát mãnh liệt làm Cơ Động nhịn không được rên khẽ một tiếng, phát ra thanh âm khàn khàn.
- A! Ngươi tỉnh rồi!
Một tiếng kinh hô vang lên, một khuôn mặt xinh đẹp, có chút tiều tụy xuất hiện trước mặt Cơ Động. Cặp mắt to xinh xắn, lông mi dài, cong vút, biểu lộ vẻ vui mừng.
Nhìn thấy khuôn mặt này, Cơ Động cũng không khỏi phải sửng sốt một chút. Đó chính là người đã từng cùng hắn tham gia kỳ sơ khảo tại Âm Dương Học Đường, Thiên Can Học Viện, Lam Bảo Nhi.
Lúc này Lam Bảo Nhi đang mặc một bộ trang phục màu tím nhạt. Lúc trước, khi tiến vào Thánh Tà Chiến Trường, Cơ Động cũng đã từng thoáng nhìn thấy nàng ở xa xa. Nhưng lúc này ở gần bên cạnh nàng, cảm giác cũng hoàn toàn bất đồng.
Đã hơn một năm trôi qua, Lam Bảo Nhi nhìn qua cũng có những biến hóa không nhỏ. Nữ hài tử mười sáu mười bảy tuổi, chính là độ tuổi biến hóa lớn nhất. Trong cặp mắt màu tím biếc, càng toát ra vẻ thần bí hơn nhiều. Đồng dạng là Quý Thủy Hệ, thế nhưng nàng cũng không có cái cảm giác âm hàn bí hiểm như của Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ, ngược lại là một loại cảm giác ôn nhu mềm mại như dòng nước vậy. Mái tóc dài thả xuống, vài sợi khẽ vuốt lên khuôn mặt Cơ Động, khiến hắn cảm thấy ngứa ngứa nhẹ.

- Nước...
Cơ Động khàn khàn nói.
Lam Bảo Nhi vội vàng lấy một túi nước đưa cho lên miệng hắn, cẩn cẩn thận thận rót từng chút nước một vào trong miệng Cơ Động.
Nước vào miệng, làm cho kinh mạch tựa hồ như hoàn toàn thức tỉnh lại. Cơ Động uống một hơi hơn phân nửa túi nước. Ngay khi hắn định tiếp tục uống, Lam Bảo Nhi đột nhiên lấy túi nước ra, có chút áy náy nói với hắn:
- Ngươi vừa mới tỉnh lại, đã nhiều ngày không có ăn cơm, không nên uống nhiều nước quá.
Hít thở sâu mấy cái, Cơ Động đã cảm thấy thư thái hơn rất nhiều:
- Cám ơn ngươi, Bảo Nhi. Đây là nơi nào?
Chung quanh là một mảnh rừng cây, càng giống như là một lùm bụi rậm hơn. Trong mơ hồ, Cơ Động có thể cảm nhận được xung quanh cũng có không ít người.
Lam Bảo Nhi nói:
- Đây là tầng thứ ba của Thánh Tà Chiến Trường. Hôm đó khi Phất Thụy sư huynh đem ngươi trở về, ngươi đã hôn mê suốt mười ngày liền. May mắn là vết thương trên người ngươi tự động lành lại. Phất Thụy sư huynh nói ngươi đã bị tổn thương nguyên khí, cần phải nghĩ ngơi tịnh dưỡng nhiều. Không nên nói nhiều nữa, ngươi tiếp tục nghỉ ngơi đi. Đợi một lát ta chuẩn bị ít thức ăn cho ngươi.
Nhìn thần sắc thân thiết của Lam Bảo Nhi, trong lòng Cơ Động thấy ấm áp hẳn:
- Mấy ngày nay ngươi vẫn ở bên cạnh chăm sóc ta sao?
- Ừ.
Hai gò má đỏ ửng lên, Lam Bảo Nhi hạ giọng trả lời.
Mười ngày, không ngờ đã hôn mê suốt mười ngày. Nói như vậy, mình đã lên Thánh Tà Chiến Trường được khoảng mười hai, mười ba ngày rồi. Cơ Động hỏi:

- Tình hình hiện tại thế nào rồi?
Lam Bảo Nhi nói:
- Tình hình tốt lắm. Ngươi không cần lo lắng, trước mắt chúng ta vẫn chiếm được ưu thế. Dưới sự dẫn dắt của Phất Thụy sư huynh, chúng ta liên tiếp thắng lợi, đã đánh chết không ít Hắc Ám Ma Sư. Phất Thụy sư huynh nhờ ta chuyển lời cho ngươi, khi ngươi tỉnh lại cũng không cần sốt ruột, cứ ở nơi này nghỉ ngơi tịnh dưỡng cho tốt là được rồi. Ở đây chúng ta cũng có không ít ma sư.
- Sư huynh đâu rồi?
- Phất Thụy sư huynh đã tiến vào các tầng sâu trong Thánh Tà Chiến Trường rồi. Bất quá, mỗi ngày hắn đều quay về đây, xem xét tình hình của ngươi.
Nghe xong những lời Lam Bảo Nhi nói, trong lòng Cơ Động không khỏi âm thầm thở dài một tiếng. Thánh Tà Chiến Trường quả nhiên là thiên biến vạn hóa. Khó trách sư tổ lại không dễ dàng cho mình tham gia như vậy. Kinh nghiệm thực chiến của mình vẫn còn quá ít. Hiện tại nghĩ đến lời Phất Thụy từng nói với hắn: Căng quá thì sẽ đứt, trong lòng Cơ Động mới dần dần lĩnh ngộ được. Hắn chính là quá mức tự tin, vừa mới tiến vào Thánh Tà Chiến Trường đã liên tiếp gặp phải cường địch.
Bất quá, hắn cũng không có hối hận. Mặc dù hiện tại thân thể đã suy yếu, nhưng trải qua mấy trận kịch chiến, đã mang cho hắn nhiều kinh nghiệm quý giá, khiến cho hắn lĩnh ngộ được rất nhiều điều. Nếu hiện tại cho hắn gặp lại những tình huống như lúc trước, hắn tuyệt đối sẽ không giẫm lên vết xe đổ.
- Bảo Nhi, đỡ ta ngồi dậy đi.
- Ah! Ngươi nên nghỉ ngơi thêm nữa đi!
Lam Bảo Nhi vội vàng lắc đầu.
Cơ Động mỉm cười:
- Ta không sao, yên tâm đi. Ngươi đỡ ta ngồi dậy, ta mới có thể mau khôi phục lại một chút.
Lam Bảo Nhi do dự một chút, lúc này mới thật cẩn thận giúp Cơ Động ngồi dậy.
Suốt mười ngày không có ăn uống gì, hơn nữa nguyên khí bị tổn thương, chỉ ngồi dậy thôi, cũng đã làm cho Cơ Động cảm giác được một trận choáng váng. Nhưng tố chất thân thể hắn dù sao cũng vô cùng cường hãn, sau một chút thích ứng ngắn ngủi, hắn đã miễn cưỡng khôi phục lại tinh thần, dưới sự trợ giúp của Lam Bảo Nhi, khoanh chân ngồi lại.
Khi ngồi dậy rồi Cơ Động mới phát hiện, trên người mình đã được thay một bộ quần áo sạch sẽ. Bộ Quân Ma Âm Dương Khải được đặt ở bên cạnh. Bùn đất trên mặt cũng đã được lau sạch, những dơ bẩn trên người mình đã hoàn toàn biến mất. Tuy rằng lúc này đang suy yếu, nhưng cảm giác rất sảng khoái.

Nữ nhân vốn vô cùng mẫn cảm. Mắt thấy Cơ Động nhìn lên quần áo trên người, gương mặt Lam Bảo Nhi khẽ ửng đỏ, vội vàng nói:
- Quần áo của ngươi là do Phất Thụy sư huynh thay dùm ngươi. Không, không phải ta...
Nhìn bộ dáng thẹn thùng kia của nàng, Cơ Động nhịn không được khẽ mỉm cười:
- Ta cũng đâu có nói là ngươi làm. Bảo Nhi, cảm ơn ngươi mấy ngày nay chăm sóc ta.
Lam Bảo Nhi vội vàng lắc lắc đầu:
- Không cần cảm ơn ta. Chúng ta hiện tại mặc dù cũng không còn học chung, nhưng vẫn là chiến hữu mà. Ngươi quên rồi sao? Lúc trước khi ở kỳ sơ khảo, ngươi cũng đã từng cứu ta. Chăm sóc ngươi là chuyện ta nên làm.
Cơ Động gật gật đầu, nói:
- Không nói đến chuyện đó nữa. Ngươi giúp ta chuẩn bị ít đồ ăn đi, ta cần tu luyện một chút, sau khi tu luyện xong hẳn là có thể ăn được rồi.
Vừa nói, trong lòng hắn dần dần trầm tĩnh lại, bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện.
Muốn khôi phục nguyên khí, khôi phục ma lực, nhất định là phải tu luyện. Nghỉ ngơi quá nhiều cũng không có ý nghĩa gì. Thân thể hắn đã khôi phục rồi, chính là bởi vì ma lực tiêu hao quá độ cộng thêm thi triển Siêu Tất Sát Kỹ nên mới tổn hao đến nguyên khí. Chỉ có tiến hành điều tiết ma lực, mới có thể giúp hắn mau khôi phục lại. Nơi này là Thánh Tà Chiến Trường, hắn cũng không thể để cho người khác phải bảo hộ cho hắn, lại càng không muốn phải núp sau lưng Phất Thụy.