Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 159: Ma Vương, Ma Diễm Toản (Thượng)




Hỏa diễm trên đã bốc cao hơn một thước, quang mang Cực Hạn Bính Hỏa càng sáng rọi kinh khủng hơn. Ở sau lưng hắn, Âm Dương Ngư Hắc Kim Song Sắc đã lặng yên xuất hiện, lặng yên xoay tròn. Dương Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận đã tự hình thành hình trên Âm Dương Ngư kia. Đây là tình huống mà ngay cả hắn cũng không ngờ tới. hắn chỉ chuẩn bị dùng ma lực phóng thích ra pháp trận, nhưng mà ý niệm vừa động, quang ảnh Âm Dương Ngư sau lưng vừa xuất hiện đã giúp hắn hoàn thành toàn bộ quá trình rồi.
Mười ba con mãnh sư cái, nháy mắt đã bị khí tức cao ngạo cùng với Cực Hạn Dương Hỏa bốc lên trên người Cơ Động hoàn toàn áp chế. Công kích của bọn chúng căn bản không tạo thành bất cứ uy hiếp nào cả.
Một tiếng hừ lạnh từ trong miệng Cơ Động phát ra, ngay sau đó, mười ba luồng kim quang chói mắt đã từ mười đầu ngón tay hắn như đạn động bay ra.
Bằng vào uy áp của Cực Hạn Bính Hỏa, công kích của đám mãnh sư cái còn chưa kịp phát ra, nháy mắt đã phải thừa nhận thống khổ do thuộc tính áp chế. Ngay sau đó, công kích của Cơ Động đã bắn tới trước mặt chúng rồi.
Mười ba đạo kim quang cũng không quá lớn, mỗi một cái nhìn qua chỉ lớn cở một bàn tay mà thôi, nhìn qua giống như một cái vảy cá vậy. Nhưng mà chúng nó lại tản mát ra quang mang sáng chói như mặt trời vậy, chiếu rọi lên người mười ba đầu Tứ Giai mãnh sư kia. Ánh mắt mười ba đầu mãnh sư co rút lại, bọn chúng vừa mới tạm thích ứng, sự áp chế thuộc tính đã nháy mắt cơ hồ tăng lên gấp đôi. Chúng nó vừa mới phóng thích ra kỹ năng, đang lâm vào cảnh lực cũ vừa hết, lực mới chưa kịp sinh ra. Một lần công kích nhìn qua đơn giản của Cơ Động, nhưng gần như đã nắm chắc mỗi một phân biến hóa trên chiến trường.

Rống---
Đầu Hỏa Diễm Mãnh Sư đầu đàn kia rõ ràng cảm giác được không ổn, Bính Hỏa chói mắt chợt phun mạnh về phía sau. Tuy rằng nó cũng cảm nhận được áp lực mãnh liệt từ Cực Hạn Dương Hỏa, nhưng thời khắc này, nó liền bày ra phong thái ngạo nghễ của con đực đầu đàn. Cả người giống như đạn pháo phóng thẳng về phía Cơ Động. Thân thể còn ở trên không trung, bộ lông chợt dựng thẳng lên, toàn thân chợt biến to ra. Thân thể nguyên bản vốn lớn chừng bốn thước, đã bành trướng ra hơn năm thước, chiều cao hơn hai thước. Cả khối cơ thể vô cùng to lớn, há miệng khổng lồ táp thẳng về phía Cơ Động.
Ầm, ầm, ầm, ầm....
Mười ba tiếng nổ liên tiếp vang lên. Mười ba con mãnh sư cái toàn bộ rên rỉ bay ngược về phía sau, văng ra hơn năm thước. Kim Sắc Hỏa Diễm mạnh mẽ phá tan Âm Hỏa trên người chúng, mỗi một con Mãnh Sư cái đều bị bao trùm với Kim Sắc Hỏa Diễm. Mặc dù Cực Hạn Dương Hỏa cũng không có đặc tính thiêu đốt lâu dài, nhưng chỉ bùng nổ trong nháy mắt thôi, Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa cũng đã khiến cho chúng nó bị thương nặng.
Giống như là không hề nhìn thấy con Ngũ Giai Hỏa Diễm Mãnh Sư đang tấn công ngay trước mặt kia vậy, ngón tay Cơ Động lại búng ra, lại thêm mười ba luồng quang mang như vảy cá lại bay ra. Long Lân Thiểm không chút chậm trễ, hóa thành lưu quang, phóng theo mười ba đầu mãnh sư cái kia.
Cùng lúc đó, Cơ Động không lùi mà lại tiến tới, chân trái bước lên một bước, một quyền trực tiếp đánh thẳng vào con mãnh sư đực ngay trước mặt kia. Đúng là Liệt Dương Phệ.
Là một trong những kỹ năng đầu tiên lĩnh ngộ được từ Hỏa Diễm Quân Vương, Liệt Dương Phệ của Cơ Động có thể nói là đã trải qua thiên chuy bách luyện. Lúc này một quyền đánh ra, toàn bộ Dương Hỏa bộc phát trên thân thể đã hoàn toàn thu liễm lại, toàn bộ tập trung hết lên trên nắm tay phải của hắn. Từ phần bao tay của Quân Ma Âm Dương Khải bắn ra ba mũi nhọn. Hai cái bao tay Nhật Nguyệt Song Huy trên bàn tay Cơ Động, thời khắc này cũng đã biến thành một màu vàng kim. Sự khống chế ma lực của hắn so với trước đây, tựa hồ đã tăng thêm một bậc nữa.
Oanh---
Một màn kỳ dị xuất hiện. Con Hỏa Diễm Mãnh Sư kia lấy khí thế không gì sánh kịp mà phóng xuống, nhưng thân thể nó lại cứ như vậy bị chế trụ ngay trước đầu nắm tay của Cơ Động. Mũi nhọn trên nắm tay Quân Ma Âm Dương Khải đã đâm thẳng vào trong đại não của nó. Cùng lúc này, Bính Hỏa thiêu đốt trên người Hỏa Diễm Mãnh Sư đã hoàn toàn tắt hẳn. Đây cũng không phải bởi vì công kích của nó hoàn thành mà tắt, mà là bị Cực Hạn Dương Hỏa của Cơ Động hoàn toàn áp chế.

Ma sư Tứ Quan, thực lực tương đương với một đầu Ngũ Giai Ma Thú. Huống chi ma lực Cơ Động đã cao đến bốn mươi chín cấp, lại là Cực Hạn Song Hỏa ma sư. Chính diện đối kháng, con Hỏa Diễm Mãnh Sư này sao lại có thể là đối thủ của hắn cơ chứ? Sau lần trước trải qua nguy cơ trở về, bản thân Cơ Động đã có sự lĩnh ngộ sâu sắc hơn đối với các loại ma kỹ, thực lực hắn lại tăng thêm một bước đáng kể. Thân thể trải qua Long Huyết Tẩm Thể của hắn có thể phát ra lực lượng vô cùng cường đại, một quyền đánh thẳng lên đầu Hỏa Diễm Mãnh Sư, đúng là một bước cũng không lùi.
Tay phải rút về, đối mặt với thân thể con Hỏa Diễm Mãnh Sư tràn ngập hỏa diễm màu vàng kia, vai phải Cơ Động trầm xuống, ầm ầm công kích. Liệt Dương Băng tiếp theo Liệt Dương Oanh, hai đại tuyệt kỹ nháy mắt đánh ra. Khi luồng hỏa trụ màu vàng kim kia cuối cùng phóng lên, thân thể của con Hỏa Diễm Mãnh Sư Ngũ Giai kia, đã trong nháy mắt hóa thành tro tàn, chỉ để lại một khỏa Tinh Hạch Bính Hỏa Ngũ Giai trong suốt, sáng bóng.
Cũng ngay lúc đó, mười ba luồng Long Lân Thiểm kia lần thứ hai bay ra, mới hoàn toàn đánh lên người đám Hỏa Diễm Mãnh Sư cái. Mười ba luồng Kim Sắc Hỏa Diễm giống như là bảo vệ xung quanh luồng hỏa trụ ở chính giữa, nháy mắt bùng nổ mãnh liệt.
Trong phạm vi một trăm mét xung quanh, toàn bộ đã biến thành một màu vàng kim.
Hít sâu một hơi, luồng kim quang trên người Cơ Động lặng yên thu liễm. Phần mũi nhọn trên nắm tay Quân Ma Âm Dương Khải lại một lần nữa thu lại. Ánh mắt hắn hết sức bình tĩnh, tựa hồ như vừa mới làm một chuyện hết sức bình thường vậy.
Tay phải vung lên, đã nắm lấy khỏa Ngũ Giai Bính Hỏa Tinh Hạch kia. Thân hình lóe lên một chút, mười ba khỏa Tứ Giai Đinh Hỏa Tinh Hạch cũng lần lượt thu vào túi hắn.
Lam Bảo Nhi từ đầu đến cuối cũng chỉ đơn giản đứng ngoài nhìn mà thôi. Từ khi Cơ Động bắt đầu công kích đến khi chấm dứt, chẳng qua cũng chỉ trong thời gian ba lượt hô hấp. Toàn bộ mười bốn đầu ma thú tương đối cường đại, thế nhưng cũng đã tro cốt không còn. Hơn nữa nhìn qua, Cơ Động cũng chỉ có thi triển một vài cái kỹ năng đơn giản mà thôi. Nhưng mà loại khí thế quân lâm thiên hạ mà hắn phóng thích ra khi nãy, lại làm cho Lam Bảo Nhi đứng gần hắn có cảm giác như là không thể nào phát sinh ra lực kháng cự nào cả. Một sự uy nghiêm mà cường hãn, hắn hiện tại thật sự cực kỳ giống một vị quân vương khống chế thiên địa vậy.
Quay đầu nhìn lại Lam Bảo Nhi, Cơ Động phát hiện nàng đang nhìn hắn một cách quái dị:
- Chuyện gì vậy, Bảo Nhi? Sao lại nhìn ta như thế?

Lam Bảo Nhi lúc này mới thở hắt ra một hơi:
- Cơ Động, ngươi thật sự quá cường đại. Cảm giác áp bách vừa rồi, ta chỉ từng cảm nhận qua trên người Phất Thụy sư huynh mà thôi. Không ngờ nổi, chỉ mới một năm không gặp, ngươi thế nhưng đã cường đại đến mức này rồi.
Cơ Động mỉm cười, vỗ vỗ vai Lam Bảo Nhi:
- Nếu cố gắng tu luyện, ngươi cũng sẽ được như thế thôi. Đám mãnh sư kia chỉ là bị thuộc tính của ta khắc chế, nên mới như thế. Đi thôi, ta cũng không có tiêu hao bao nhiêu ma lực. Chúng ta tiếp tục đi tiếp tầng năm đi. Tốc độ chúng ta hình như hơi chậm rồi, cần phải chạy nhanh lên, nếu không, đến lúc trời tối đen chúng ta vẫn chưa tới được tầng tám đâu.
Nói xong, thân thể hắn đã phóng nhanh tới trước. Đi theo sau lưng Cơ Động, Lam Bảo Nhi nhìn chằm chằm vào nam nhân càng ngày càng trở nên cường hãn kia, ánh mắt không khỏi có chút ngây ngốc.