Một người đàn ông nói với vị chúa tể về thiên đường và địa ngục. Vị chúa tể bảo ông ta: “ Hãy đi với ta. Ta sẽ chỉ cho ngươi thấy đâu là thiên đường đâu là địa ngục”. Họ bước vào một căn phòng có một nhóm người đang ngồi vây quanh một nồi thịt hầm. Mọi người trông thật đói khổ và tuyệt vọng. Mỗi người cầm một cái muỗng để trong nồi, nhưng những chiếc muỗng có cán dài hơn cánh tay họ nên không thể dùng để đưa miếng thịt hầm vào miệng mình. Sự đau khổ đó quả là khủng khiếp. “Hãy đi tiếp nhé. Chúng ta sẽ đến nơi gọi là thiên đường” – vị chúa tể giục người đàn ông sau khi để ông ta đứng lại địa ngục một lúc . Họ bước vào một căn phòng khác, tương tự như căn phòng đầu tiên: Cũng có một nồi thịt hầm, một nhóm người và những chiếc muỗng có cán dài hơn cánh tay người. Tuy nhiên mọi người trông rất hạnh phúc và có vẻ no đủ. “ Tôi không hiểu” –người đàn ông nói. “ Tại sao những người này sung sướng còn những người ở phòng kia đau khổ trong khi mọi thứ đều giống nhau như vậy, thưa ngài?”. Vị chúa tể cười nói: “Không giống nhau đâu, chàng trai. Đơn giản là vì ở đây họ biết bón cho nhau ăn”.