Tình cờ tôi nghe được một cuộc nói chuyện giữa hai sinh viên cùng khoá: – Tối thứ 7 mày thường làm gì? – Party cuối tuần với hội bạn, uống cà phê, đi bão, vào bar.. nói chung là overnight! – Sao chơi sang thế? – Tao có tiền! Còn mày? – Chắc mua một cuốn sách mới ra hôm qua, về kí túc xá đọc. – Đúng là nhà quê… *** Sài Gòn tối thứ 7 nhoa nhoá ánh đèn. Những dòng xe máy đủ loại, dán đủ kiểu màu mè lướt qua nhanh như gió. Những anh chàng, cô nàng ngấp nghé tuổi 19, 20 cười nói ầm ĩ trên phố xá. Giăng hàng hai, rồi thành hàng ba…đến khi chặn cả lối đi của những chiếc xe phía sau, vừa đi vừa cười giỡn, lạng lách.. Những quán cà phê, siêu thị, vũ trường tấp nập người ra vào, đa phần là giới trẻ.. Bên cạnh những dòng xe quá ư ồn ào lướt qua, tôi chợt nhận ra vóc dáng nhỏ bé của cô bạn sinh viên lớp tôi, đang dừng lại bên chồng sách giảm giá bày bán bên lề. – Đang tìm gì đấy? – Những cuốn sách rất hay viết về cuộc sống! – Bạn tôi cười, rất vui vẻ. – Cuối tuần không đi đâu chơi à? – Không, nghèo quá, chả có tiền đi chơi, mua sách đọc hết cả rồi! Rồi cô bạn nhỏ bé đạp xe đi, rất hạnh phúc và tự tin. Không bạn ạ, bạn chẳng nghèo. Khi bạn biết dùng những đồng tiền ít ỏi ấy để làm giàu cho bản thân mình. Trong khi đó, đêm nay lại có những kẻ rất giàu đang tự làm mình nghèo đi bằng những đồng tiền triệu làm ra từ mồ hôi nước mắt của ba mẹ. *** Có cái rất giàu mà không phải là vàng bạc, có cái sống rất lâu mà không phải là thọ ngàn năm. Hãy đặt tài sản của bạn vào trong khối óc, sẽ chẳng có ai đánh cắp của bạn được. Những kẻ giàu về vật chất thì vẫn nghèo hơn nhưng ai giàu về tri thức