Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Chương 44



Trong đó từng cấp linh khí lại chia làm cấp thấp, cấp trung và cấp cao!  

Nghe thấy lời mà nữ tử áo xanh nói, trong phút chốc Ngân Dực Thanh Lân do dự, bởi vì linh khí huyền giai cấp cao trợ giúp rất lớn cho nó.   

Nếu nó có thể lấy được linh khí huyền giai cấp cao thì địa vị của nó ở dãy núi Thanh Vân lại tăng lên không ít.   

Nghĩ đến đây, trong lòng Ngân Dực Thanh Lân Sư bắt đầu tinh toán.  

Một lát sau!  

Ngân Dực Thanh Lân Sư vẫn lắc đầu như cũ, nói.   

"Nữ nhân, tuy điều kiện trao đổi của ngươi rất hấp dẫn đối với ta, nhưng bổn hoàng vẫn không thể trao đổi với ngươi."  

"Nếu như giao dịch với ngươi bị những yêu thú mạnh trong dãy núi Thanh Vân này biết được, cho dù ta có linh khí huyền giai thì cũng khó có thể tự bảo vệ mình."  

Nghe vậy, nữ tử áo xanh dường như đã dự kiến từ trước, khẽ gật đầu nói.   

"Nếu sư hoàng không muốn trao đổi thì ta đây cũng chỉ có thể tự mình ra tay."  

"Hôm nay bất kể như thế nào đi chăng nữa thì ta cũng phải có được huyết tinh của yêu thú cấp sáu."  

Nghe thấy lời này, Ngân Dực Thanh Lân Sư bỗng nhiên điên cuồng hét lên.  

"Gàoo..."  

"Nữ nhân, ta đã cho ngươi thể diện rồi đó."

Lời nói của nữ tử áo xanh khiến cho Ngân Dực Thanh Lân Sư nổi giận, ngay lập tức đôi mắt hung hãn của nó nhìn chằm chằm vào nữ tử áo xanh.   

Xung quanh người của nó tỏa ra năng lượng mạnh mẽ khiến người ta sợ run.   

Một tia linh lực dao động chầm chậm tràn ra khiến cho cây cối ở xung quanh biến thành tro bụi.   

Nhìn thấy cảnh này, Dương Phàm sợ hãi.   

Ngay lập tức, hắn lùi về phía xa xa, nhưng đúng lúc này nữ tử áo xanh giữa hư không hơi nghiêng đầu, nhìn thoáng qua chỗ của Dương Phàm.   

Nữ tử áo xanh nói.   

"Sư hoàng, không phải là ta gây khó dễ với ngươi, nhưng mà huyết tinh của yêu thú cấp sáu rất quan trọng đối với ta, bởi vậy ta cũng không còn cách nào mà phải làm thế này."  

"Mong sư hoàng bao dung cho lỗi lầm của ta!"  

Nghe vậy, Ngân Dực Thanh Lân Sư bật cười to, nói.   

"Nữ nhân, trò lừa bịp này của ngươi mà cũng có thể lừa gạt được bổn hoàng sao, ngươi nghĩ bổn hoàng là kẻ ngu sao?"  

"Bản chất của con người là tham lam và giả dối, đây cũng chẳng phải là bí mật gì, ngươi cần gì phải nói ra những lời hư tình giả ý vô nghĩa như thế trước mặt của bổn hoàng."  

Nữ tử áo xanh hơi lắc đầu nói.   

"Vậy thì ta đây cũng không nhiều lời nữa!"  

Trên tay của nàng ta bỗng nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm bay thẳng về phía Ngân Dực Thanh Lân Sư.   

Thấy thế, hai mắt của Ngân Dực Thanh Lân Sư hiện lên sự hung dữ, nó hừ lạnh một tiếng rồi lao về phía nữ tử áo xanh.  

Giữa lúc đại chiến diễn ra hết sức căng thẳng!  

Nữ tử áo xanh cầm trường kiếm, kịch liệt giao tranh cùng với Ngân Dực Thanh Lân Sư giữa không trung của vách núi Thanh Vân.   

Khuôn mặt xinh đẹp của nàng ta rất bình tĩnh, giống như một ngọn núi, nghiêm nghị không thay đổi.   

Cơ thể của Ngân Dực Thanh Lân Sư vặn vẹo, đôi mắt đen kịt của nó tỏa ra sức mạnh rung động lòng người.   

Gió, ngọn gió thổi từ trên núi xuống, thổi từ bốn phía, như tiếng thở dài của tất cả sinh mệnh, nữ tử áo xanh mang theo sức mạnh thần bí bao vây quanh Ngân Dực Thanh Lân Sư.   

Ngay lập tức hai người quyết đấu một cách quyết liệt!