Đột nhiên từ phía sau Cố Nam Đình xuất hiện tiếng bước chân. Nghi ngờ là Riina, hắn nhanh chóng lùi vô đằng sau vách đá. Tiếng bước chân đạp lên lá khô cứ thế đến gần. Hắn đề phòng cầm lấy viên đá.
“ Á Á Á Hồn vía của con!!!”
“ Dragon?”
Thì ra là Dragon đến tìm hắn.
“ Chỉ là đá thôi mà ném chuẩn thật, xém chết tôi rồi!”
“ Cậu... Cậu ở đây rồi Đan Đồng đâu?”
“ Chưa tìm thấy. Tử Hiên Tử Lẫm đưa 10 chiếc máy bay chiến đấu đến rồi, chúng ta đi trước”
...[ 5 tiếng sau]...
“ Cái Mỏ Hỗn này làm gì ở đâu không biết? Hòn đảo này lớn với nguy hiểm như vậy, tìm kiếm chỉ thêm thương tích cho người của chúng ta”
Dragon thấp thoảng nói với Nam Đình. Đã lâu như vậy, mọi người đang ở trên máy bay chờ cô.
Hắn trầm mặt, đầy sát khí:
“ Kêu người của chúng ta trở về máy bay đi”
“ C- Còn Đan Đồng?”
“ Không chờ nữa!”
“ Điên à?! Cô ấy còn ở dưới! Không phải cậu yêu cô ấy còn gì?!!! ”
Hắn nhìn xuống phía dưới hòn đảo, ánh mắt thâm tình ảm đạm.
“ Vì tôi yêu cô ấy, nên tôi mới làm vậy”
“??? Điên thật rồi ”
Cố Nam Đình chờ bọn họ trở về rồi ra lệnh:
“ Nghe đây, ném 2 quả bom xuống đảo đi, dùng máy bay chiến đấu đốt sạch cánh rừng này!”
“ Đốt rừng?! Nỡ Đan Đồng không kịp chạy ra thì sao?”
“ Khi cậu đưa lửa vào một cái cống, con chuột trong đó dù lười cách mấy cũng sẽ chạy ra vì ngợp”
Hắn mỉm cười:
“ Đan Đồng thì khác chút, tôi hoàn toàn tin tưởng cô ấy”
...[ CHỖ ĐAN ĐỒNG]...
Máy bay đã khiến cánh rừng bị cháy nặng nề. Đan Đồng biết ngay máy bay của Nam Đình đã đến. Nhưng bọn họ vẫn chưa đến đón cô. Đầu nhảy số rất nhanh cô lập tức đi về phía ra bờ biển.
Cô không hay biết phía sau của mình đang bị theo dõi bởi Riina. Ngay lúc hắn định nổ súng kết liễu cô từ phía sau. Một tiếng " GỪ ZZ" Tung hắn ra xa. Cô giật mình phát hiện. Là Người biến dị đã tấn công Riina.
Nhưng chẳng được lâu, Riina đã bắn súng liên tục vào Người biến dị đó. Tầm 4, 5 phát gì đó đã khiến người biến dị chết.
“ C - Chị?!”
Người biến dị đó không ai khác là chị cô. Nhìn người biến dị chết trong vũng máu trước mặt, mắt cô đỏ hoe, sống mũi cũng ửng hồng như sắp khóc.
Nhưng không phải khóc, là hận thù.
“ Riina... LÃO GIÀ HẮC DỊCH! Bám chắc như đỉa!”
“ Haha... Vợ yêu Mỏ Hỗn của Cố Nam Đình có khác... Cô chửi nhầm người rồi!!!”
“ Thứ như ông 2 phút sau làm phân cho cá sấu được rồi”
“ !! ”
Hắn chút nữa là nổ súng vào đầu cô chết tươi rồi. Hắn tỏ vẻ nhẹ nhàng bước đến đặt tay lên vai cô, vuốt ve.
“ Cái USB đó... Đừng tưởng tao không biết...”
“ Bước qua xác tôi, rồi muốn lấy sao cũng được”
Hẳn chỉa súng về phía cô:
“ Hm? Mày nghĩ có thể né được viên đạn của tao á??”
“ Tá da~ Chính xác rồi! ”
Cô tỏ vẻ đắc ý. Nhưng thực chất là lo sợ. Theo như cô biết, loại súng ngắn hắn đang cầm có tầm 6 viên đạn. Lúc nãy hắn đã bắn tầm 4, 5 phát gì đó. Nếu chỉ còn 1 viên thì tốt. Nhưng nếu là 2 viên thì....
"Bằng!"
Viên đạn xuyên qua mái tóc dài của cô. 1 pha vô cùng nguy hiểm. Cô phản xạ rất nhanh mới có thể né người sang bên. Vì tốc độ người và đạn tất nhiên không cân sức.
" Hây!! "
Cô vừa né xong đã đưa tay tấn công hắn trong chớp mắt khiến hắn không kịp phản ứng. Một cú đấm vào bụng, một cước quyền từ tay, đánh từ dưới cằm hắn đánh lên. Hắn bị đả kích lùi ra xa, súng cũng bị cô ném ra xa.
Hắn đột nhiên cười man rợ.
“ Quên mất... Cô đây là vô địch Taekwondo mà”
“ Lúc nãy còn nhẹ đó, tôi đánh để còn bay cái nết của ông ”
Khu rừng đang bị đốt cháy dần, giữa ngọn lửa hùng hục. Cô và Riina vô thế cho trận đấu kịch liệt.
Cô quan sát tư thế của hắn, nhanh chóng phân tích lối đi của hắn. Cô Aaa lên rồi chạy nhanh phóng lên cái cây bên cạnh, chân đạp mạnh vào thân cây, đưa tư thế như đi trên cây.
Đạp mạnh lấy chớn, thao tác vô cùng nhanh. Cô đưa người ra sau lưng hắn.
" Phạch!"
Một đá ăn điểm từ phía sau lưng hắn. Hắn dù đau vẫn lao vào đấm vào mặt cô liên tiếp. Dù biết võ, nhưng sức đàn ông thật sự rất mạnh.
Đan Đồng bị những cú đấm tơi tả, chỉ còn biết đưa chéo 2 tay trước mặt chống đỡ lùi về sau.
Hắn dứt điểm bằng cú đá vào bụng cô khiến cô té xuống đất.