Một buổi sáng khác, không khí yên bình trong biệt thự Cố gia. Vì nó mọc giữa một khu đất lớn, xung quanh đều là đất bỏ không của Cố Nam Đình. Không hàng xóm, không thú cưng, Đan Đồng chán chết mất!
“ Tử Hiên, sao sáng giờ không thấy Bòn bon?”
“ Bòn bon?”
“ Là ông cụ non của cậu á!”
“ À...Cố Lão Đại. Hình như đang bơi ở hồ”
“ Bòn bon nay yêu đời ghê hén!”
“...Bòn bon, lại biệt danh mới”
Cô tung tăng vừa ăn kẹo mút vừa vô phòng hồ bơi.
Cô đứng nhìn Cố Nam Đình đang hăng say bơi dưới hồ. Chỉ đành chề môi ngồi xuống thành bể, đưa chân xuống nghịch nước.
“ Bòn bon! ”
“ Anh không mua chó cho tôi, tôi sẽ gọi anh là bòn bon hoài luôn!”
“ Bòn bon ơi~”
Hắn tức giận ngoi người khỏi mặt nước. Đột nhiên cái khoảng khắc đó như kéo chậm lại. Hắn đứng dậy khỏi nước với cơ thể cởi trần, cơ bắp và 6 múi trên bụng khoe trực diện vô mắt cô. Hắn vuốt mái tóc ướt đẫm.
Cô lập tức che mắt lại.
“ Bòn bon! Anh vô liêm sỉ!!”
“ Sao vậy?”
“ Anh đi bơi không mặc quần áo!”
“ Chứ ai bơi mà mặc quần áo?”
Cô bỏ tay xuống nhìn lại. Hoá ra hắn vẫn còn mặc quần lót. Nhìn cô đỏ mặt, tự nhiên hắn mắc cười ghê.
“ Sao không xuống bơi?”
“ Tôi không biết bơi...”
“ Tôi dạy em”
" Tủm!!"
Hắn kéo cô xuống bất ngờ. Cô liền lảo đảo dưới nước. Không cách nào ngoi lên được. Cô còn nghĩ tự nhiên cái chết đuối hết truyện thì sao?
Cho tới khi hắn chán nản xách cổ cô lên.
“Phu haa...Anh...! Haa..Đã bảo không biết bơi!”
“ Hồ này chỉ có m5”
Vậy mà chân cô lại cứ đạp lỏm bỏm như hồ không đáy. Cô tức giận phẩy tay hắn ra rồi lên thành bờ ngồi.
Cô lạnh run người, vội lấy khăn lao đầu.
Bằng một cách nào đó, hắn lại chú ý đến những chi tiết trên cơ thể cô bị lộ ra vì lớp áo ướt xuyên thấu. Áo ngực ren và cặp đùi trắng nõn.
Hắn nuốt nước bọt.
“ Aa?! ”
“ Cố...Anh ....”
Hắn bất ngờ lao lên trên thành bờ đè cô xuống. Từng giọt nước trên tóc hắn nhỉ xuống mặt cô. Hắn nhìn cô bằng ánh mắt cáo già hơn bao giờ hết.
“ Nếu em chán...Chi bằng chúng ta tạo em bé đi...”
“ Tạo cái con khỉ! Tôi không rảnh!”
“ Sinh con cho tôi thì chết à?!”
“ ...Phụ nữ đẻ xong rất xấu..Lại bẩn...”
“ ...Mẹ nó! Em định để t.inh trùng tôi đóng băng hay gì?”
“ Anh muốn giải toả thì tìm Đĩ mà làm!”
“ Đệch! Tôi chỉ c.ương lên được với em”
“...”
Hắn lộ thú tính cưỡng hôn cô, từng đợt hôn cuồng bạo vào khoang miệng, bên trong vị ngọt hương dâu của thứ kẹo cô vừa mút.
Hắn lại tham lam tiếp tục cắn nút bầu ngực cô. Nhanh chóng làm nóng cơ thể cô, nhụy hoa đã ửng đỏ vì hắn.
Đường đường là Có Lão Đại, không tưởng tượng được gương mặt hắn lúc này d.âm cỡ nào!
“ Aaa!! Ư...Aha”
“ Cố..T..Tay...Nhẹ thôi...”
“ 3 ngón...?Hức...Chết mất...”
Cô nức nở lén nhìn xuống bàn tay hắn đang nới lỏng tư mật cô. Bàn tay vừa thô vừa to, khoáy đảo trong tư mật ấm nóng.
Cô chỉ biết than thở trách móc hắn. Chưa gì hắn đã vén nhẹ quần lót xuống khoe Thú vật. Nhìn thấy kích thước của nó, cô tái mặt nhớ lại lần trước, liền đẩy hắn ra chạy thoát.
Chạy vài bước thì bị kéo lại, hắn tức quá ném cô xuống hồ.
" Tủm!"
“ Aaa!! Cứu với!!”
Cô chới với vì không biết bơi. Đến khi hắn nâng cô lên. Để 2 chân cô kẹp vào eo hắn.
“ Xuống nước rồi để tôi coi em dám chạy không”
Cô bất lực sợ hãi, giờ mà buông hắn ra cô sẽ chết mất!
Vì vậy cô vẫn thít chặt lấy hắn.
Hắn đưa tay tiếp tục đâm rút phía dưới.
“ Sinh em bé cho anh, nha?”
“ Ưm....! Rút ra...”
Hắn thấy đã đủ cũng đã rút ngón tay ra, **** *** cũng theo đó trào ra ào ạt.
Hắn đưa tay xuống đũng quần mò lấy thứ nam tính. Nhẹ nhàng hôn bờ môi mềm mại của cô an ủi.